Chương 219: Giải thoát
Tinh thần của Lý Quân Thiên hàng lâm xuống Thiên Linh Đại Lục, cũng không cần phải cụ hiện ra thân thể mà chỉ truyền lời nói đến bên tai của Thủy.
“Thế nào?”
Thủy vừa ngưng tụ thân thể đồng thời đem chân linh rút ra khỏi Bản Nguyên Thánh Trì. Lực lượng phản phệ quá mạnh, chân linh của nàng đã bị chấn nứt ra, kém chút đã vỡ nát mà tiêu tán.
Cho nên không thể không đem chân linh rút ra, nhân lúc lực lượng của đạo tiêu tán ngưng tụ lại thân thể cùng chân linh hòa hợp lại làm một, tái tạo lại thân thể.
Cảnh giới nhìn như Linh Pháp Cảnh thực tế mạnh hơn Linh Pháp Cảnh thông thường nhiều, thậm chí nếu có Linh Thần Cảnh khác để đối chiếu thì Thủy cũng mạnh hơn người mới thành thần nhiều.
Hơn nữa Thủy cũng không có “linh vật” thân thể của nàng ngưng tụ ra từ lực lượng bản nguyên, đem lực lượng quy tắc lạc ấn vào trong thân thể cho nên có thể coi như bản thân nàng chính là một cái “linh vật” hay “linh thể” gì đó.
So sánh với Võ Đạo, thân thể của nàng không sai biệt lắm chính là Thần Thể đại thành, có thể so sánh với cao thủ chứng đạo.
Mặc dù ngưng tụ ra thân thể mới, cũng đã rút ra chân linh khỏi không gian bản nguyên nhưng lực lượng phản phệ cũng không bỏ qua cho nàng. Đến lúc Lý Quân Thiên khóa chặt tung tích của Thủy đã thấy nửa thân thể của Thủy nhuốm trong máu, v·ết t·hương nứt ra máu tràn khắp cơ thể.
Thủy lại chỉ lạnh nhạt rửa sạch v·ết m·áu, một thân khí chất lạnh nhạt không hỗn loạn, mái tóc chải thẳng về phía sau tùy ý buông thõa, không nhìn ra mảy may đau đớn trên mặt nàng.
“Không sao”.
Lý Quân Thiên gật đầu, khó chịu một chút nhưng không c·hết thì không phải chuyện gì lớn. Cho dù lực lượng phản phệ đã vượt xa ra khỏi dự tính của hai người, nhưng cũng không có ai nhăn nhó khó chịu gì.
Lý Quân Thiên hỏi.
“Đến chỗ này của ta?”
Thủy ngẩng đầu, không phát hiện tung tích của Lý Quân Thiên, lông mày hơi nhíu lại cũng không biết là lo lắng hay suy nghĩ chuyện gì. Một lát sau, Thủy gật đầu nói.
“Được, ngươi ở chỗ nào?”
“Đừng chống cự”.
Lý Quân Thiên truyền lời, lại vận dụng lực lượng của đạo cùng lực lượng không gian.
Một vùng không gian quanh Thủy chậm rãi võng xuống, ánh sáng quanh thân vặn vẹo giống như một vòng xoáy bao trùm lên thân thể của Thủy. Nhìn như không gian vặn vẹo lên lại không có tổn thương Thủy, chỉ là một loại lực lượng lôi kéo nàng lui về phía sau.
Chớp mắt, Thủy liền bị Lý Quân Thiên kéo đến Hỗn Không Hải, lực lượng không gian hỗn loạn bị chắn không ảnh hưởng đến hai người. Bởi vì rời khỏi thế giới, lực lượng quy tắc giống như yếu bớt một chút, phản phệ cũng nhẹ nhàng hơn trước một chút.
Bởi vì Hỗn Không Hải đã không thuộc vào phạm vi của thế giới, lực lượng quy tắc còn chưa thể phát xạ ra ngoài mà ảnh hưởng đến hai người, chỉ có mối liên kết với đại đạo mới có thể đem ảnh hưởng chấn động đến, cho nên ở ngoài này dễ chịu hơn với hai người.
Thủy híp híp mắt nhìn Lý Quân Thiên, nàng có thể nhận ra được thực lực của Lý Quân Thiên tiến bộ thật lớn, hơn nữa cảm giác phiêu miểu lạnh nhạt không nhiễm bụi trần kia mang đến một loại cảm giác tự do tự tại để người hâm mộ.
Xét về mặt cấp bậc lực lượng, Thủy cùng Lý Quân Thiên ngang hàng với nhau, đều là cao thủ chứng đạo thành công, đứng ngang hàng với thiên địa. Nhưng Lý Quân Thiên chứng đạo thành công lại trở nên tiêu dao tự tại, trong khi Thủy chứng đạo lại đem chân linh đánh vào Nguyên Thủy Thánh Trì, bản thân bị trói buộc vào Thiên Linh Đại Lục, không thể đi ra Hỗn Không Hải.
Mặc dù vô địch cùng tiêu dao trong thiên địa, nhưng lại không thể rời khỏi thiên địa, giống như bị nhốt lại tại Thiên Linh Đại Lục.
Hôm nay nàng mang chân linh rút ra, thần vị vỡ nát, cảnh giới sụp đổ rơi xuống tất nhiên trói buộc cũng không còn tồn tại, dễ dàng liền bị Lý Quân Thiên kéo ra ngoài.
Tất nhiên, đổi lại là khi bị tổn thương gì chân linh đồng dạng sẽ hứng chịu tổn thương, không còn bất tử bất diệt, tùy ý ngưng tụ lại thân thể như lúc trước nữa. Hiện tại nếu như bị đ·ánh c·hết thì thật sự sẽ c·hết không có cách nào phục sinh.
Tất nhiên có thể đ·ánh c·hết nàng cũng không dễ dàng, kể cả Lý Quân Thiên cũng không thể dùng một kiếm chém c·hết nàng được, trừ khi nàng không phản kháng.
Cho dù bây giờ cảnh giới của nàng rơi xuống cũng không được, cùng lắm là một kiếm đánh cho nàng trọng thương mà thôi.
“Thì ra ở bên ngoài là như thế này”.
Thủy không khỏi cảm khái một câu, mặc dù có thể trông thấy, cảm ứng cùng hiểu rõ về Hỗn Không Hải nhưng đây là lần đầu tiên Thủy bước vào Hỗn Không Hải cho nên không tránh khỏi cảm xúc có ba động nhẹ nhàng.
Nhưng cảm xúc rất nhanh liền tiêu tán đi, Thủy không phải kẻ đa sầu đa cảm gì cho nên chỉ cảm khái một câu lại quay trở về lạnh nhạt, điểm chú ý quay trở về đến việc dung hợp của hai thế giới.
“Phải mất nửa năm chứ?”
Thủy đã trông thấy không ít lần dung hợp đại lục, Lý Quân Thiên tuy mới trải qua duy nhất Thần Quang Đại Lục nhưng cũng coi như có kinh nghiệm.
Đáng tiếc, cả hai còn chưa bao giờ gặp phải đại lục có kích thước tương đương dung hợp, đồng thời bởi vì kích thước của cả hai đại lục đều vô cùng khổng lồ cùng mạnh mẽ, cả hai dung hợp đạt đến điểm giới hạn nào đó.
Kích hoạt lên phản ứng chưa bao giờ xảy ra, chưa bao giờ hiểu biết đến.
Chỉ thấy hai mảnh thế giới giống như một quả trứng hai lòng, dính vào với nhau mà bóp méo kéo dài sau đó...
Hỗn Không Hải cuồn cuộn lên, vách tường thế giới nối liền thành một khối giống như đã hợp lại làm một, cuối cùng toàn bộ lực lượng không gian hỗn loạn bị vây kín lại tựa như nổi lên sương mù che lấy hai thế giới này.
Sau đó, chỉ trong chớp mắt hai mảnh thế giới liền giống như nặng nề gấp vạn lần, Hỗn Không Hải trực tiếp bị trấn áp lại, một mảnh trấn không, dòng chảy bị đẩy rẽ ra các hướng, riêng khu vực của hai thế giời thì không gian bình ổn không chút hỗn loạn nào.
Tựa như hai thế giới đã mở rộng ra bên ngoài, xâm chiếm lấy Hỗn Không Hải.
Sau đó hai mảnh thế giới xoay tròn lên, bởi vì hình dạng không đơn thuần là quang cầu mà đã bị kéo dài ra như quả trứng hai lòng cho nên xoay tròn vô cùng rõ ràng, hai bên đại lục quấn quýt vào nhau rồi cấp tốc chìm xuống.
Không sai, là cấp tốc chìm xuống.
Cấp tốc đến cỡ nào?
Chính là chớp mắt một cái liền chìm xa nghìn vạn dặm, từ quang cầu kích thước khổng lồ chớp mắt một cái liền biến thành một điểm sáng chỉ lớn bằng miệng giếng, giống như mặt trăng xa xôi nhìn từ mặt đất.
“Móa!”
Lý Quân Thiên không khỏi mắng thầm một tiếng, hai đại lục này chìm đến quá nhanh, tốc độ lại không có dấu hiệu chậm lại mà còn không ngừng kéo xa, chẳng mấy chốc đã hóa thành một điểm sáng nhỏ như nắm đấm.
Sắc mặt của hai người tối sầm. Trước đây Lý Quân Thiên không muốn chạy ra ngoài ngao du ra các thế giới khác bởi vì khoảng cách quá xa, sẽ tiêu hao thời gian quá dài, nhàm chán để hắn cảm thấy chán ghét.
Không nghĩ đến đi ra ngoài tránh một chút thôi liền để hai đại lục chạy m·ất t·ích, quá trình dung hợp này có thể bắn ra rất nhiều cảm ngộ mà hắn lại bị ném ở tại chỗ, cái gì cũng không nhìn thấy.
Tức giận kém chút không kìm được.
“Đuổi theo?”
Thủy liếc mắt hỏi, trong lòng cũng thoáng bối rối bởi vì tốc độ chìm xuống của hai đại lục quá nhanh, nhanh đến khó mà đuổi kịp được cho nên Thủy hơi lưỡng lự xem là đuổi theo hay đi đến thế giới khác dạo chơi.
Lý Quân Thiên nghĩ nghĩ một chút, trong lúc mơ hồ có thể cảm ứng được một mối liên hệ giữ bản thân cùng Thương Võ Đại Lục, thông qua lực lượng của đạo truyền lại mối liên kết này.
Cho nên phải đuổi theo chứ sao, quá trình dung hợp đặc sắc thế kia không thể bỏ lỡ được.
...
p/s: Cầu đề cử!!!