Bẫy Hoa

Chương 23: Chương 23




Khi hai người kia rời đi.

“Này, Lee-yeon.” Hwang Jo-yoon giơ tay về phía cô. Nhưng ngay lúc đó, Kwon Chae-woo, người đang ngồi cạnh lại kéo cô trở lại ghế. Hwang Jo-yoon chỉ kịp vẫy tay vào không khí, còn Lee-yeon thì trông đầy vẻ khó hiểu.

“Lee-yeon à, tôi hơi lo.” Kwon Chae-woo áp sát vào cô. Nhiệt độ cơ thể anh ấm áp. “Anh ta là ai vậy?”

“À…thì…” Lee-yeon không biết bắt đầu từ đâu. Trong lúc cô còn chần chừ, cánh tay anh vòng qua eo kéo cô sát lại gần hơn. Cô không rõ liệu anh đang lo lắng hay đề phòng, nhưng khi nhìn thấy Hwang Jo-yoon khẽ lùi lại, cô nhận ra đó chắc chắn là sự cảnh giác. “Tôi có quen cậu ta không?”

Cô hiểu tại sao anh lại lo lắng. Nếu Hwang Jo-yoon là người quen, điều đó sẽ khiến Kwon Chae-woo thấy khó xử vì không nhớ ra được. Những ký ức mà cô không muốn nhớ bất ngờ ùa về. Cô nuốt xuống vị đắng đang trào dâng trong lòng và trả lời anh.

“Anh từng là đàn anh ở bệnh viện nơi tôi làm việc vài năm trước,” cô nói. “Anh không biết anh ta đâu. Nên đừng lo lắng về chuyện đó.”


 

“À… vậy à,” Kwon Chae-woo gật đầu chậm rãi. Nhưng anh không rút tay khỏi eo cô. Ngược lại, anh còn vòng cả hai tay ôm chặt lấy cô hơn.

Cô muốn bảo anh đừng làm thế, nhưng không biết phải mở lời ra sao.

"Lee-yeon, người này là ai?" Hwang Jo-yoon hỏi, ánh mắt lướt xuống vòng eo cô.

"Đúng vậy, Lee-yeon. Giới thiệu đi," Kwon Chae-woo nói, giọng điềm tĩnh nhưng mang chút sắc lạnh.

Lee-yeon thẳng lưng lên ngay khi cảm nhận được sự ấm áp từ cánh tay anh xuyên qua lớp áo. "Đây là Kwon Chae-woo. Anh ấy là người tôi đang sống cùng."

Chỉ nói là chúng tôi sống cùng nhau thôi mà…

Nhưng đôi mắt của Hwang Jo-yoon mở to đầy ngạc nhiên. "Cô… cô đã kết hôn rồi sao?"

Cô bối rối, không biết phải trả lời thế nào. Kwon Chae-woo nghiêng người về phía cô, thì thầm bên tai: "Ít nhất em cũng nên gật đầu chứ, cậu ta đang chờ đấy."

Đúng rồi! 

Anh thúc giục cô trả lời, và cô không thể phớt lờ cảm giác rõ ràng từ cánh tay anh đang vòng qua eo mình. 

Nhột quá! 

Lee-yeon nhích người sang một bên để tránh xa hơn và khẽ gật đầu với Hwang Jo-yoon.

"Tôi là chồng của cô ấy," Kwon Chae-woo nói, như để khẳng định chắc chắn điều đó.

Hwang Jo-yoon lặp lại câu hỏi, lần này giọng đầy sửng sốt: "Vậy… hai người thực sự đã kết hôn?"

Cô cảm thấy bị xúc phạm bởi phản ứng của hắn. Cái cách hắn hành xử như thể việc cô kết hôn là điều không thể xảy ra. Nhưng hắn lúc nào cũng như vậy. Cô đã quá quen với việc đối phó với hắn. 

Hắn luôn nghĩ mình đúng, còn tất cả mọi người đều sai.

"Không phải, Lee-yeon. Khoan đã…Chỉ là tôi không thể tin được thôi. Làm sao một người như cô có thể kết hôn được? Không đời nào. Cô có ổn không vậy?" Đôi môi Hwang Jo-yoon run rẩy khi nói.

Ôi, tôi ghét hắn chết đi được! 

Lee-yeon lúc nào cũng cảm thấy kinh tởm hắn, đặc biệt là mỗi lần nhìn thấy hắn lén lút nhổ bậy vào luống hoa khi nghĩ không ai để ý. 

Cô đã hoàn toàn ghê tởm hắn từ khi biết hắn từng cắt lìa cây cối khi còn nhỏ, chỉ để giết chúng cho vui. Cô thực sự phát bực với cái cách môi hắn run lên mỗi khi mọi việc không diễn ra theo ý hắn.

Hắn đúng là một kẻ phiền toái, lúc nào cũng sẵn sàng đổ lỗi cho người khác và xen vào cuộc sống của họ. Lee-yeon đã chán ngấy những cuộc tranh cãi, và đó chính là lý do cô rời khỏi bệnh viện, thay vì cố gắng đấu tranh cho vị trí của mình.

"Trước đây cô không như thế này," Hwang Jo-yoon lên tiếng.

"Sao?"

"Cô đâu phải kiểu người sẽ hẹn hò với đàn ông đâu. Cô ghét ở cạnh người khác mà. Tôi biết rõ cô mà, Lee-yeon."

Lee-yeon đảo mắt trước sự trơ trẽn của hắn.

"Ai mà hiểu được một người phụ nữ chỉ biết đến cây cối và phân bón chứ? Làm sao lại có người yêu một người như vậy được? Cô từng dành cả cuối tuần để làm phân bón và thậm chí không ra ngoài. Đây chắc chắn là một sai lầm. Chỉ có tôi là người duy nhất có thể chấp nhận con người thật của cô thôi."

Lee-yeon ngạc nhiên đến mức không thể tức nỗi. Cô thực sự kinh ngạc vì một con người có thể không thay đổi chút nào theo thời gian. 

Sao hắn vẫn y hệt như trước đây vậy?

"Là vì tôi không ở bên cạnh nên cô mới phạm phải sai lầm như vậy..." Hwang Jo-yoon mở to mắt, toàn thân run lên vì giận dữ.

Cơn đau đầu của Lee-yeon bắt đầu trở nên dữ dội vì áp lực. Những ký ức về sự bất lực của cô trong căn phòng nhỏ bé ùa về. Hwang Jo-yoon từng luôn theo dõi cô, và lúc đó cô thậm chí không có khả năng tài chính để chuyển đi nơi khác.

Những ngày cô cố tình đi đường vòng, không muốn về nhà vì sợ hãi, hắn lại nổi cơn thịnh nộ. Cô đã từng rất giận dữ với khởi đầu thấp kém của mình. Dù vậy, cô buộc bản thân phải chịu đựng vì cần hoàn thành giờ thực tập ở bệnh viện. 

Cô đã nhẫn nhịn tất cả chỉ để có được một nơi làm việc của riêng mình, một cuộc sống yên bình.

Và cuối cùng, cô đã tự mình đạt được điều đó. Thế mà bây giờ...

"Tại sao anh lại làm ầm lên chuyện này chứ?"

"Không đúng, Lee-yeon à. Khoảng thời gian giữa tôi và cô, có ý nghĩa gì với cô không?"

"Tất nhiên là không. Tôi chưa bao giờ thích anh. Tôi ghét anh. Chính anh đã làm cuộc sống của tôi trở nên khốn khổ. Nhiều năm trôi qua kể từ khi tôi rời khỏi bệnh viện đó. Tôi tự tạo dựng chỗ đứng cho mình trên thế giới này. Và tôi không thể hạnh phúc hơn vì điều đó. Như anh thấy đấy, tôi có chồng rồi. Tôi có công việc của riêng mình. Tôi đang sống cuộc đời mà tôi từng mơ ước. Còn anh, có vẻ như vẫn kẹt lại ở giai đoạn của đời mình, nơi anh cư xử như một đứa trẻ hư hỏng và coi thường tôi. Làm ơn trưởng thành đi."

"Lee-yeon..." Hwang Jo-yoon liếm môi, cố tìm lời biện minh.

"Anh thực sự không biết xấu hổ khi làm ầm lên trước mặt chồng tôi như vậy à."

"Anh ta thực sự là chồng cô sao?!" hắn đột nhiên hét lên.

"Anh vừa nói gì?"

"Lấy giấy chứng nhận kết hôn ra đây! Nếu không, tôi sẽ không tin!"

Lee-yeon sững người. Cô không nói gì. Hwang Jo-yoon không thể gây phiền toái cho cô, nhưng nếu Kwon Chae-woo hỏi đến, thì mọi chuyện sẽ bị phơi bày. Lời nói dối của cô sẽ bị lật tẩy. Một cảm giác nhói lên trong lương tâm cô. Cô căm ghét Hwang Jo-yoon vì dù đã bao năm, hắn vẫn cố gắng phá hoại cuộc sống của cô.

Đúng lúc đó, cô nghe thấy một tiếng gầm khẽ. Đó là âm thanh mà chỉ Lee-yeon có thể nghe thấy.


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.