Bẫy Hoa

Chương 27: Chương 27




Kwon Chae-woo lặng lẽ vuốt ve làn da của cô. Lee-yeon cố gắng phớt lờ cảm giác bàn tay anh đang chạm vào lưng mình.

“Anh đang làm gì thế? Dùng khăn tắm ở kia đi,” cô lên tiếng.

“Trông có vẻ đau lắm.”

“Hả?”

“Nếu tôi dùng khăn tắm, có khi làm da em bị rát.”

“Ơ? Vậy… tắm để làm gì?” Lee-yeon cúi người, cố giấu những vết bầm tím do cành cây và gai cào – điều mà cô đã quá quen trong công việc của mình.

“Thế thì… hôm nay khỏi tắm nhé…”

“Cái gì… anh đùa tôi à?” Lee-yeon quay lại, trừng mắt nhìn anh, giận dữ. Lúc đầu, anh muốn tắm chung dù cô đã từ chối, giờ lại nói như thế.

“Tôi sẽ…” Anh ngừng một chút. “Tôi sẽ làm theo cách của mình.”

Lòng bàn tay ấm áp của anh chạm vào lưng cô. Với đôi tay thô ráp, anh nhẹ nhàng xoa bóp vai cô. Mỗi lần anh ấn vào phần giữa lưng, cô lại khẽ giật mình. Cảm giác hơi ấm từ bàn tay anh truyền qua da khiến cô không thoải mái.

Lee-yeon cắn môi, cố nín thở. 

Không khí xung quanh ẩm ướt, ngột ngạt và nóng bức. Khi đầu ngón tay anh lướt nhẹ xuống dưới bầu ngực, cô vội đưa hai cánh tay che lại. 

Anh xoa ngón tay cái thành những vòng tròn dọc theo cột sống, xuống tới eo cô. Cô cảm giác như muốn tan chảy vào làn nước nóng.

Cảm thấy lúng túng và lo lắng, Lee-yeon dán mắt lên trần nhà. 

Chỉ là vì nước thôi. Nước nóng quá, làm cô thấy mặt mình như đang bốc hỏa.

….

Sau khi tắm chung, cô không còn ngại việc nằm chung giường với anh nữa. Tuy vậy, hơi ấm từ bồn tắm đã khiến cô cảm thấy dễ chịu và buồn ngủ. 

Lee-yeon khẽ thở dài, mệt mỏi nói: “Ngủ ngon, Kwon Chae-woo.”

Anh kéo mền đắp lên người cô rồi nằm xuống bên cạnh trên chiếc giường. Tấm nệm bỗng chốc trở nên quá nhỏ đối với Lee-yeon. Nhưng cảm giác thoải mái khiến cô từ từ nhắm mắt lại. 

Hôm nay đúng là một ngày dài, cô nghĩ, ngày nào cũng sẽ như thế này sao? Đây là lần đầu tiên cô dành cả ngày bên anh. Không phải mọi thứ đều như cô mong muốn, nhưng… cũng không tệ lắm…

“Em buồn ngủ rồi à?”

“Ừm…” Lee-yeon lẩm bẩm, rồi bất chợt giật mình tỉnh táo, bật dậy ngồi thẳng lên.

“Sao thế?” Kwon Chae-woo quan tâm hỏi.

Tại sao cô lại thấy thoải mái thế? Lee-yeon hoảng loạn. 

Cô vừa nghĩ rằng hôm nay không hoàn toàn tệ sao? Cô bị làm sao thế này?! Người đàn ông đó đã cố giết cô mà, và cô còn dùng cưa để đánh anh! Nếu anh nhớ lại mọi chuyện, có khi anh giết cô mất.

Lee-yeon siết chặt tay thành nắm đấm rồi tự đánh vào đầu mình. Kwon Chae-woo ngồi dậy, nắm lấy đôi tay nhỏ của cô. 

“Em đang làm gì vậy?” anh hỏi.

Lee-yeon nhìn anh, trong đầu rối bời. 

Cái quái gì thế này? Cô thật sự thoải mái đến mức nằm cạnh một kẻ giết người sao? Tỉnh táo lại đi, Lee-yeon! Đừng quên cái lò mổ đó! Làm sao cô có thể ngủ yên cạnh một kẻ giết người được?! Khuôn mặt Lee-yeon tái mét, cô quay mặt đi chỗ khác.

“Lee-yeon.” Kwon Chae-woo giữ lấy cằm cô, nhẹ nhàng xoay mặt cô về phía mình. Khi ánh mắt họ chạm nhau, Lee-yeon lập tức nhắm chặt mắt lại, cố gắng xua tan những suy nghĩ trong đầu.

“Mở mắt ra.” Anh nói nhẹ nhàng.

Lee-yeon vẫn nhắm chặt mắt, không chịu mở ra.

“Tôi không hiểu em đang làm gì nữa. Sao em lại thả chân xuống sàn vậy?”

Cô chỉ theo bản năng hạ chân xuống để có thể sẵn sàng chạy bất cứ lúc nào. Cô muốn quay mặt đi chỗ khác, nhưng anh giữ chặt không cho cô làm vậy. Lee-yeon cắn môi, cố tỏ ý phản đối.

Khuôn mặt Kwon Chae-woo căng cứng lại trước sự từ chối của cô. “Em thực sự không định mở mắt ra à? Em thậm chí không thèm nhìn tôi? Em cũng không muốn nói chuyện với tôi nữa sao?”

Lee-yeon không trả lời giọng nói đầy sốt ruột của anh.

“Lee-yeon, em đã bao giờ khiến ai đó phát điên chưa?”

Ngay lúc đó, Kwon Chae-woo khẽ cắn nhẹ lên cổ cô. Lee-yeon mở bừng mắt vì bất ngờ. Một tiếng hét thất thanh bật ra khỏi miệng cô.

“Câu trả lời có lẽ là không nhỉ, vì em đang quá liều lĩnh đấy.”

Anh vùi đầu vào cổ cô, liếm và mút mạnh lên làn da của cô. Anh cắn và cào cô như một người mất trí. Mùi cơ thể nồng nặc của cô dường như đủ để quyến rũ anh.

"A..." Lee-yeon cuộn người trong vòng tay anh và rên rỉ vì cơn đau ập đến. Nhưng điều đó chỉ khiến anh phấn khích hơn thôi. 

Đầu óc anh trở nên trống rỗng. Anh chỉ muốn thỏa mãn cơn khát của mình và không muốn quan tâm chuyện gì nữa. Anh giữ mặt cô bằng một tay, tay kia túm lấy gáy cô. Anh muốn có tất cả con người cô, thậm chí cả máu của cô.

"Ah!" Lee-yeon kêu lên. 

Kwon Chae-woo ấn răng sâu hơn vào làn da mềm mại của cô. Cơn khát của anh vốn đã bùng cháy từ sáng rồi.

Quần lót của anh từ từ ướt đẫm vì dòng chất nhờn tiết ra từ quy đầu của anh. Chỉ là hành động liếm gáy cô thôi cũng đủ khiến người anh nóng bừng. 

Như thế này là chưa đủ, anh muốn nhiều hơn nữa - anh nghĩ. 

Có điều gì đó sâu thẳm bên trong anh khao khát nhiều hơn nữa. Kwon Chae-woo muốn nuốt chửng cô, cả thể xác lẫn tâm hồn.


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.