Vì nhà trượng phu của Đại tỷ ở quá xa nên nàng ấy đã rời giường từ trước lúc bình minh lên và vội vã lên đường. Lúc nàng ấy đến được nhà Đại tỷ thì sắc trời đã sắp xẩm tối, khi đó Đại tỷ cũng đã sinh xong hài tử nên kêu nàng ấy ngủ lại trong nhà mình một đêm.
Đến buổi tối, trong lúc đang mơ màng ngủ, nàng ấy chợt cảm nhận được có kẻ nào đó đang đè lên người mình, nàng ấy có thể cảm giác được đó là một gã nam nhân.
Nam nhân này có chiều cao tương đương với nàng ấy nên mới khiến nàng ấy có cảm giác khá quen thuộc, nhưng nàng ấy nghĩ mãi cũng không nghĩ ra người này rốt cuộc là ai.
Nàng ấy rất muốn mở to mắt ra nhìn nam nhân này, nhưng hình như hai bên mí mắt bị hồ nhão dán chặt lại với nhau. Nàng ấy cố gắng lắm cũng không mở mắt ra được, cũng không thể cử động tay chân, thậm chí còn không thể mở miệng nói chuyện được.
Nam nhân đè lên người nàng ấy một lát, hình như gã không biết phải tiếp tục như thế nào. Khi gã đang gặp khó khăn thì có một giọng nói quen thuộc đột ngột vang lên giữa không trung: “Hôn lên môi nàng trước đi.”
Gã kia làm theo chỉ dẫn của giọng nói và hôn lên môi nàng ấy.
Gã chỉ nhẹ nhàng dán môi lên chứ cũng không hứng thú chút nào. Nhưng toàn thân nàng ấy lại run rẩy liên tục, có lẽ là do đây là lần đầu tiên nàng ấy hôn môi với nam nhân.
"Sau đó hãy lột sạch xiêm y trên người nàng ra và chạm vào bầu vú bự đó. Ngươi thử nhấm nuốt luôn cũng được, muốn xoa bóp hoặc bú mút đều được miễn là ngươi có thể làm cho hai bên núm vú của nàng nhô lên và căng cứng lại."
Dựa theo chỉ dẫn, gã nam nhân kia bắt đầu cởi từng lớp xiêm y trên người Hoàng Tú Đào. Gã vùi đầu vào giữa ngực nàng ấy, vừa liếm mút vừa xoa nắn hai bên núm vú làm nó căng tròn kiều mị hẳn lên khiến nàng ấy thấy khó chịu.
“Sờ thử xem hoa huyệt dưới chân nàng có ướt không. Nếu ướt thì dùng tay banh rộng hai bên mép huyệt ra, sau đó dùng cây gậy cứng rắn của ngươi thọc vào trong.”
Giọng nói kia vẫn chưa ngừng lại mà gã nam nhân kia đã vội vàng làm theo. Gã thò tay vào giữa háng Hoàng Tú Đào cẩn thận sờ soạng một phen. Huyệt nhỏ mềm mại đã sớm ướt sũng từ lúc gã chơi đùa với bầu vú căng tròn kia rồi. Thế nên gã làm theo lời người nọ nói, đâm côn thịt thô to của mình vào trong cơ thể nàng ấy.
Lúc đầu có hơi đau nhưng cảm giác ấy nhanh chóng biến mất, thứ duy nhất còn sót lại chỉ là nỗi khoái cảm to lớn. Đây là lần đầu tiên Hoàng Tú Đào được nếm thử loại tư vị sung sướng đó, xem ra đây cũng là lần đầu tiên nam nhân kia được thử cảm giác sung sướng đến tiêu hồn này. Gã vừa bắt đầu ân ái với nàng ấy là không dừng lại được, suốt cả đêm hôm ấy cây gậy thịt kia chưa từng rời khỏi huyệt nhỏ ướt át của nàng ấy.
Sáng sớm ngày hôm sau, Hoàng Tú Đào bị nha hoàn của đại tỷ gõ cửa gọi dậy. Nàng ấy vô thức nhìn xung quanh một vòng theo bản năng thì thấy mọi chuyện vẫn ổn, cửa phòng cũng đã bị khóa kỹ từ bên trong. Điểm khác biệt duy nhất chỉ là hai tay nàng ấy đang đặt trên ngực và dưới hạ thân có hơi ẩm ướt, thậm chí nước dâm còn rỉ ra thấm ướt một mảng nhỏ trên nệm giường.
Nàng ấy không biết chuyện gì đang xảy ra, khi quan sát cửa sổ cũng thấy nó đã bị khóa lại từ bên trong nên không thể có chuyện có người nào đó vào phòng cưỡng gian nàng ấy.
Hoàng Tú Đào không dám nói chuyện này cho ai biết hết kể cả Đại tỷ của mình. Nàng ấy chỉ có thể tự an ủi mình rằng đó chỉ là một giấc mộng xuân kỳ quái, chờ tới khi nàng ấy quay về nhà thì mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.
Vốn dĩ nàng ấy phải về nhà ngay nhưng mỗi lần nhớ lại trải nghiệm tuyệt vời tối hôm qua lại làm nàng ấy lưu luyến không nỡ rời. Nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng nàng ấy cũng chỉ đành mặt dày ăn vạ để được nán lại nhà Đại tỷ thêm vài ngày.
Hàng đêm Hoàng Tú Đào đều cẩn thận kiểm tra lại cửa ra vào và cửa sổ để chắc chắn rằng chúng đều đã khóa kín. Nhưng không biết tại sao, nàng ấy vẫn có thể mơ thấy gã nam nhân đó hàng đêm, mỗi lần hai người mây mưa với nhau lại càng thuần thục khéo léo hơn, cũng khiến nàng ấy thấy “sướng” hơn trước nhiều. Ngoại trừ việc mỗi lần tỉnh dậy, cơ thể nàng ấy sẽ có chút kỳ lạ ra thì hoàn cảnh trong phòng chẳng có gì thay đổi hết. Chuyện này càng khiến nàng ấy tin chắc rằng đó chỉ là một giấc mộng xuân bình thường mà thôi, chỉ cần nàng ấy về nhà thì sẽ không nằm mơ thấy nữa.
Hoàng Tú Đào bất đắc dĩ rời khỏi nhà Đại tỷ rồi nhanh chóng trở về nhà mình, đêm hôm đó nàng ấy không còn mơ thấy những thứ kia nữa. Trong lòng nàng ấy có chút thất vọng nhưng không quá hai ngày thì lại nằm mơ thấy gã nam nhân đó.
Lần này có cả Ngũ muội và Lục muội ngủ bên cạnh nhưng nàng ấy vẫn mộng xuân về gã nam nhân kia, mơ thấy mình bị gã giày vò đến mức nước dâm dưới thân liên tục chảy ra không ngừng.
Ngày hôm sau khi thức dậy, nàng ấy hỏi hai muội muội có nghe thấy gì không. Các nàng chỉ nói có nghe thấy nàng ấy thấp giọng ngâm nga gì đó trong khi ngủ như đang nói mớ vậy nhưng bọn họ lại không nghe rõ lắm.
Cứ như thế, nàng ấy dần tin rằng đây chỉ là một giấc mộng xuân bình thường mà thôi, thậm chí nàng ấy còn ước rằng gã nam nhân này có thể xuất hiện trong giấc mơ của mình mỗi ngày.
Mãi cho đến ngày hôm đó, muội muội chợt hỏi nàng ấy: “Tam tỷ à, sao tự nhiên tỷ lại có nhiều tóc bạc thế?”
Sau đó nàng ấy mới nhận ra có gì đó không ổn.
Mái tóc của nàng ấy ngày càng bạc hơn trước nên nàng ấy không dám trì hoãn nữa, vội vàng kể lại chuyện này cho phụ mẫu trong nhà biết.
Phụ mẫu của nàng ấy không tin trên đời có quỷ nên họ tưởng nàng ấy mắc bệnh lạ, sau đó quyết định thỉnh đại phu tới khám thử xem sao.
“Ta không biết tại sao con quỷ kia muốn hại mình, sau khi chết ta cũng chỉ muốn tìm gặp gã để hỏi cho rõ ràng thôi. Nhưng mà từ lúc còn sống cho tới khi chết, ta vẫn chưa thấy con quỷ ấy hiện ra rõ ràng như núi Lư Sơn*. Ta thấy không cam lòng nên mới đi một chuyến tới Quỷ giới để tìm hiểu tin tức. Ai mà ngờ nhóm lão quỷ lại nói cho ta biết, ta không phải bị quỷ quái làm hại mà là bị người ta tráo hồn đổi tuổi thọ.”
*Hiện ra rõ ràng như núi Lư Sơn: Thành ngữ này có xuất xứ từ bài thơ “Đề Tây Lâm bích” của Tô Đông Pha, biểu thị chân tướng thực sự hoặc bộ mặt thật của người, sự vật và sự việc nào đó bị người khác vạch trần, hoàn toàn bại lộ trước mắt người khác.