Xe ngựa vẫn còn đang chầm chậm tiến về phía trước, thế nhưng người đánh xe ngựa lại không nhìn đường mà chui đầu vào trong làn váy của biểu muội nhà mình, dùng đầu lưỡi ẩm ướt nóng ấm liếm láp tiểu huyệt khô ráo lạnh buốt của biểu muội mình.
Yến Tuyền khẽ thở dốc, nhìn làn váy của mình bị hắn xốc lên, nàng có thể tưởng tượng ra Tống Thanh Dương đang làm ra hành động gì trong váy mình, chỉ vừa nghĩ thế trong đầu thôi mà nàng đã không khỏi kích động, vậy nhưng trong tiểu huyệt nàng vẫn không có phản ứng gì, như thể nước trong tiểu huyệt cũng đóng băng theo nhiệt độ cơ thể nàng giảm xuống. Tống Thanh Dương liếm láp hồi lâu mà cũng mới chỉ có thể chật vật đút một ngón tay vào, tuy mới chỉ một ngón nhưng cũng đã đủ khiến nàng cảm thấy đau đớn, hắn cũng không dám tiếp tục làm gì nữa, chỉ sợ ma sát làm bị thương bên trong tiểu huyệt non nớt của nàng.
Tống Thanh Dương vô cùng sốt ruột, không biết nên làm như thế nào, hắn chỉ có thể nói với Yến Tuyền: “Bảo bối, bây giờ cơ thể muội có cảm giác như thế nào? Muội nói cho ta biết, ta mới có thể dễ dàng hành động hơn.”
Chuyện này… Yến Tuyền nhắm mắt cảm nhận thử, sau đó ngượng ngùng nói: “Có hơi đau lại có chút tê tê nữa, chỗ đó bị huynh nhét vào có hơi trướng, cũng có chút thoải mái nhưng cũng có chút khó chịu, lại muốn biểu ca đút vào sâu hơn…”
Yến Tuyền nói còn chưa dứt lời, Tống Thanh Dương đã đút tay vào sâu hơn, chỉ nghe thấy Yến Tuyền lại rên hừ một tiếng.
“Sao rồi?”
Yến Tuyền lắc đầu, cũng không biết là do cơ thể cảm nhận sâu sắc mỗi một cảm giác đang dâng lên trong người, hay là do lần đầu tiên nói ra cảm nhận của mình mà cơ thể nàng trở nên mẫn cảm hơn: “Thoải mái quá, bên trong ngứa điên lên được, ta muốn biểu ca tiếp tục cử động bên trong, dùng ngón tay chuyển động bên trong ta đi…”
Tuy ngoài miệng nói thế nhưng sâu bên trong Yến Tuyền cảm thấy rất xấu hổ nhưng vì để hắn có thể đi vào nhanh hơn, nàng vẫn cố chịu đựng sự xấu hổ nói cảm nhận của mình cho hắn biết.
Tiểu huyệt nàng kẹp rất chặt, Tống Thanh Dương không dễ động đậy, hắn chỉ có thể hơi cong ngón tay lên, khều nhẹ vào vách thịt bên trong tiểu huyệt của nàng, dùng bụng ngón tay vuốt ve nếp gấp trên vách thịt để nàng ra nước nhiều hơn.
Hành động này của hắn quả thật khiến tiểu huyệt nàng chảy không ít nước, cũng giúp ngón tay Tống Thanh Dương chuyển động dễ dàng hơn rất nhiều.
“Ưm, thoải mái quá… Biểu ca, ta chảy nước rồi… Ưm, tiểu huyệt chảy nước rồi…”
Trước lạ sau quen, Yến Tuyền càng nói càng trôi chảy hơn, cũng không biết những lời nói dâm đãng này của nàng làm cho Tống Thanh Dương nghe thấy mà dương vật càng cứng hơn, cứng đến nỗi khiến hắn cảm thấy đau nhức.
“Đúng vậy, chảy nước rồi nhưng vẫn chưa đủ, bảo bối lại chảy nhiều hơn đi.” Ngón tay hắn ra vào liên tục, Tống Thanh Dương cũng không chịu được bắt đầu nói những lời dâm đãng với nàng.
Nói xong, hắn lại kề miệng vào cửa tiểu huyệt của nàng, dùng đầu lưỡi liếm láp hạt đậu nhỏ, kết hợp với động tác tay liên tục khuấy đảo trong tiểu huyệt khiến nàng liên tiếp bị kích thích đồng thời cả trong lẫn ngoài.
“Ưm ư… Ưm… Ta bắt đầu cảm thấy kỳ lạ lắm, rất thích… Rất thích được biểu ca liếm tiểu huyệt… Biểu ca, biểu ca…”
Từng tiếng rên khêu gợi ậm ừ, Tống Thanh Dương nghe thấy mà mang tai tê dại, chỉ hận không thể bất chấp tất cả lập tức đâm vào bên trong, mạnh mẽ “làm” nàng khiến nàng hai chân tê dại tiểu huyệt sưng lên.
Tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng Tống Thanh Dương vẫn kiên nhẫn, kiềm chế ham muốn của mình, tập trung khiến tiểu huyệt nàng ẩm ướt hết mức có thể, sau đó mới bắt đầu chầm chậm đâm côn thịt vào trong tiểu huyệt nàng.
“Shhh…” Côn thịt đâm sâu vào trong, Tống Thanh Dương hít sâu một hơi, lúc này hắn mới cảm nhận được đâm côn thịt vào trong cơ thể nàng giống như đâm côn thịt cứng rắn vào trong lớp băng tuyết rất dày, vừa lạnh lại vừa sảng khoái.
“Ưm… Trướng quá… Sâu quá, đâm vào chỗ sâu nhất rồi, biểu ca mau cử động đi.” Yến Tuyền nói rất hưng phấn, ngay cả khi Tống Thanh Dương cắm sâu vào trong rồi, nàng cũng vẫn nói cảm nhận của mình ra, vừa nói vừa uốn éo mông mình, muốn mình nhả ra nuốt vào thứ to lớn của hắn.
“Được, này thì chuyển động này, đâm hỏng tiểu huyệt non mềm của muội luôn.”
Tống Thanh Dương nghiến chặt răng, kiềm chế sự sốt ruột của mình, bắt đầu chầm chậm đâm vào rút ra, côn thịt cương cứng của hắn giống như cây gậy sắt được nung đỏ, không ngừng đâm thẳng vào trong, đâm mạnh từng cái một, từng chút hòa tan lớp băng tuyết dày đọng thành tầng thành lớp trong tiểu huyệt nàng.
“Ưm a, biểu ca, biểu ca giỏi quá đi, đâm người ta thoải mái quá… Đâm tiểu huyệt kêu lên không ngừng, sắp hỏng rồi, tiểu huyệt sắp bị biểu ca đâm hỏng rồi…”
Khoái cảm liên tục dâng lên, Yến Tuyền nói chuyện càng không thèm kiêng dè gì nữa, tiếng rên õng ẹo khiến người nghe hưng phấn trong lòng, không nhịn được đâm sâu hơn, mạnh hơn, nhanh hơn nữa, cũng không biết do ma sát tạo ra nhiệt năng hay là khí dương tiến vào cơ thể nàng mà nhiệt độ cơ thể nàng đã tăng lên một chút.
Băng tuyết hóa thành nước đá, nguồn suối trong tiểu huyệt lập tức sống lại, nước bắt đầu tí tách chảy xuống, thấm ướt tấm thảm trải trong xe ngựa, nào còn cảm giác khô ráo như vừa nãy.
Có nước bôi trơn, hắn không cần lo lắng mình sẽ làm nàng bị thương, động tác của Tống Thanh Dương ngày càng mạnh bạo hơn, xe ngựa cũng bắt đầu lắc lư theo từng cái lắc eo nhấp hông của hắn. Xe ngựa kêu kẽo kẹt kẽo kẹt, khiến ngựa kéo xe cảm thấy khó chịu, con ngựa hí dài một tiếng, thấy ngựa sắp sửa mất khống chế, Tống Thanh Dương vội vàng giơ tay ra kéo dây cương, may vẫn kịp kéo con ngựa bị hoảng sợ dừng lại.
Sau khi xe ngựa dừng lại an toàn, Tống Thanh Dương quan sát không gian xung quanh rồi quay đầu nói với Yến Tuyền: “Chúng ta xuống xe.”
“Lại phải ôm cây sao?”
“Không ôm cây, uống trà.”
Uống trà?
Trong lúc Yến Tuyền còn đang hết sức khó hiểu, Tống Thanh Dương ôm nàng xuống xe ngựa, lúc này Yến Tuyền mới biết được vừa khéo xe ngựa dừng ở quán trà cách đó không xa.
Thường thì quan đạo cứ cách một đoạn sẽ lại có một quán trà hoặc là lều tranh để những người qua đường đi quan con đường đó có chỗ nghỉ chân, trong quán trà có bày sẵn bàn ghế, Tống Thanh Dương đặt nàng ngồi lên một cái bàn, với chiều cao của hắn, độ cao này vừa hay đút được côn thịt của hắn vào trong tiểu huyệt của nàng.
Côn thịt lại đâm vào tiểu huyệt một lần nữa, khiến nước dâm trong tiểu huyệt chảy ra ngoài không ít, ngay lập tức làm ướt cái bàn nàng đang ngồi lên, Yến Tuyền kẹp chặt chân vào: “Làm bẩn bàn trà của người ta thì không hay lắm đâu?”
“Lát nữa ‘làm’ xong thì phá cái bàn này đi, đến lúc đó để lại chút bạc cho chủ quán là được.”
Yến Tuyền bị hắn thuyết phục, lập tức thả lỏng tiểu huyệt, mặc kệ hắn tiếp tục đâm vào rút ra, chỉ vừa nghĩ đến việc bàn trà này ban ngày vẫn được mọi người ngồi để uống trà là Yến Tuyền không khỏi kích động, tiểu huyệt càng chảy nhiều nước hơn.
Tống Thanh Dương trầm giọng cười: “Trà đá mật ong trong tiểu huyệt ấm nóng của biểu muội pha rất ngon, vừa thơm vừa ngọt lại mát lạnh, thích hợp uống vào ngày hè nhất, đại huynh đệ nhà huynh uống đến độ không muốn rời đi chút nào.”
“Biểu ca thích thì uống nhiều một chút… Dùng cây gậy lớn quấy lên rồi uống tiếp…”
Đây vẫn là lần đầu tiên cái bàn trà để trong quán trà phơi nắng phơi sương suốt mấy chục năm gặp phải cách pha trà, uống trà, thưởng trà như thế này. Chân bàn cũ kỹ có một chân ngắn hơn ba chân khác một chút, vốn dĩ người ta dùng hòn đá kê chân bàn lên, nay bị bọn họ đung đưa như vậy, hòn đá nhỏ lăn đi đâu mất. Dưới từng cái nhấp hông của hai người, cái bàn lúc lên lúc xuống, đong đưa qua lại, tăng thêm chút niềm vui thú trong việc thưởng trà cho bọn họ, khoảng một lúc sau, Yến Tuyền thét chói tai, rên lên: “A a a a a… Ta lại pha xong một bình trà rồi, biểu ca mau uống thêm một bình đi…”
Trong tiếng rên rỉ dâm đãng, Yến Tuyền xoay người, dòng nước mát lạnh tưới thẳng vào côn thịt nóng như lửa của Tống Thanh Dương khiến hắn cũng run rẩy theo: “Ưm.. A… Uống no rồi uống no rồi, uống no đến nỗi sắp nôn luôn, biểu muội mau chuẩn bị nhận lấy dịch trắng ta sắp phun ra đi nào.”
Tống Thanh Dương gầm nhẹ rồi bắn ra một luồng dịch trắng đặc quánh, côn thịt vẫn nóng như lửa.
Tiểu huyệt bị dịch trắng phun nào giống như bị bỏng, Yến Tuyền lại rên lên lần nữa, đột nhiên phần bụng dưới của nàng lại nóng lên giống như vừa nãy, Yến Tuyền vô thức làm theo cạch Tống Thanh Dương dạy lúc trước, hít sâu một hơi tập trung tinh thần cảm nhận luồng khí nóng kia.
Luồng khí nóng này không giống với khí nóng do nội lực truyền vào, mà luồng khí nóng này giống như một ngọn lửa bùng cháy trong bụng nàng, chầm chậm cháy trong bụng rồi lan ra toàn thân nàng. Đột nhiên nàng không kiềm chế được nấc một cái, chỉ thấy một luồng khí đen dày đặc phun ra từ trong miệng nàng, rồi ngay lập tức biến mất trong gió.
“Khí âm bị ép ra rồi!” Yến Tuyền vô cùng vui mừng, Tống Thanh Dương cũng thế.
Thấy cảnh này, Tống Thanh Dương lập tức hiểu ra tại sao trước đó hắn truyền nhiều nội lực như vậy mà vẫn không có hiệu quả, là vì nàng không biết củng cố khí dương, khí dương vừa nhận được lại tan đi, thế nên nàng mới không thấy hiệu quả, võ học công pháp và tu hành thiền định của bọn họ đều là dồn khí vào đan điền, vừa nãy hắn mới đánh bậy đánh bạ giúp nàng học được cách dùng đan điền để củng cố khí dương.
“Nếu đã không sao rồi, vậy chúng ta lại quay trở lại trấn nhỏ cứu người đi!” Yến Tuyền xoa tay, vừa nói vừa vội vàng mặc lại y phục.