Biểu Tiểu Thư Chỉ Muốn Sống Tiếp

Chương 127: Chương 127




Huệ An sờ soạng ở giữa hai chân cậu một hồi, không sờ thấy côn thịt, chỉ sờ thấy một khe thịt ướt át.

"Con bị bệnh “súc dương nhập phúc*”, phải mượn côn thịt của nam nhân khác liên tục đâm vào khe thịt, đâm hàng nghìn hàng vạn lần thì dương vật của con mới có thể ra khỏi bụng."

*Súc dương nhập phúc: dương vật bị teo nhỏ.

Rõ ràng là nói dối, nhưng lúc này cả hai đã như lửa gần rơm, cháy hừng hực không thể dừng lại. Mượn cớ chữa bệnh để tự lừa dối mình, cuối cùng phương trượng của Thánh tăng cũng đâm vào động hoa sen của tiểu hòa thượng. Trong tiếng sấm ì ầm, đâm hàng nghìn lần, làm suốt một đêm.

Sáng ngày hôm sau, tiểu hòa thượng quỳ trước mặt Huệ An, thú nhận thân phận và mục đích thực sự của mình. Nàng ta là kỹ nữ của Thấu Cốt Hương, được Tiêu Bách Linh thuê đến để quyến rũ ông ta, chỉ cần quyến rũ thành công, Tiêu Bách Linh sẽ giúp nàng ta chuộc thân, giúp nàng ta hoàn lương. Vì thế, nàng ta đã cạo trọc cả đầu mình.

Nói xong, Lệ nương tử ôm lấy một bụng đầy tinh dịch chứng minh mình đã quyến rũ thành công rồi rời đi, chỉ để lại một mình Huệ An thánh tăng đang không thể tin nổi mọi chuyện ngồi trên giường. Không lâu sau, Huệ An thánh tăng phun ra một ngụm máu tươi, dung nhan trẻ trung nhanh chóng tàn lụi, chết không nhắm mắt ngã xuống giường.

Huệ An thánh tăng trần truồng chết ở trên giường, giữa hai chân đầy những chất bẩn, tiểu hòa thượng chung phòng đã biến mất. Trước khi chưa điều tra rõ sự thật, chùa Thái An nào dám lan truyền ra ngoài. Hiện tại bọn họ đang đi khắp nơi tìm kiếm tiểu hòa thượng đó, nhưng làm sao bọn họ biết được, tiểu hòa thượng đó thực chất là một kỹ nữ giả trang.

Yến Tuyền bỗng dưng tỉnh dậy, phát hiện toàn thân ướt đẫm, đang nằm trong một nơi tối om. Nàng vội vàng muốn ngồi dậy, nhưng bất ngờ đập đầu vào thứ gì đó, hình như nàng đang bị nhốt trong một cái rương.

"Có ai không?" Yến Tuyền vừa la hét vừa mò mẫm xung quanh. Bỗng nhiên, ở bên tay trái, nàng chạm vào một người, một người lạnh ngắt và cứng đờ...

Ai lại lạnh ngắt và cứng đờ? Không phải là người chết thì là gì!

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Phải chăng nàng đã chết và được đặt vào quan tài như một cái xác? Vậy thì người được chôn cùng nàng là ai?

Yến Tuyền lấy hết can đảm sờ vào khuôn mặt của người bên cạnh, đó là một nam nhân gầy gò, chắc chắn không phải là Tống Thanh Dương.

Không đúng, y phục của nàng vẫn còn ướt, chứng tỏ việc rơi xuống nước là có thật. Từ lúc nàng rơi xuống nước đến giờ chưa lâu, nên không thể có chuyện có ai đó chôn cất nàng. Trong thị trấn, chỉ có hai nhà có quan tài, một là tiệm quan tài và hai là Tất gia.

Vậy thì người nằm bên cạnh nàng chắc chắn là thiếu gia của Tất gia rồi. Cũng phải thôi, hôn sự của Hoàng Tú Đào và y đã bị phá hỏng, y muốn minh hôn thì cũng phải đi tìm một tân nương khác chứ.

"Có người không! Cứu mạng!" Yến Tuyền hét lớn, vừa hét vừa cố gắng dùng ngón tay đẩy nắp quan tài. Nàng có thể thở trong quan tài lâu như vậy, chứng tỏ nắp quan tài chưa được niêm phong và đóng đinh, vẫn có cơ hội đẩy ra.

Quả nhiên, mọi việc diễn ra đúng như Yến Tuyền dự đoán, khi nắp quan tài được đẩy ra một khe hở, ánh sáng chợt lọt vào. Yến Tuyền đang cố gắng dùng sức thì đột nhiên một bàn tay lạnh ngắt nắm lấy cổ tay nàng.

"Nương tử, bên ngoài nguy hiểm, hay là ở lại trong nhà cùng ta đi."

"Tốt cái đầu nhà ngươi! Con mẹ nó ai là nương tử của ngươi!" Cả đêm bị hoảng sợ liên tục đã khiến Yến Tuyền không kìm được mà chửi tục, nhưng dù nàng có cố gắng vùng vẫy thế nào cũng không thoát khỏi tay y. Nhìn thấy khe hở khó khăn lắm mới mở ra được sắp bị y đóng lại, Yến Tuyền vô cùng lo lắng, nhưng hận là bên cạnh không có pháp khí lợi hại để đối phó.

Pháp khí, đúng rồi, Yến Tuyền đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nàng vội vàng lấy từ trong ngực ra cây trâm gỗ đào khắc hình hoa đào mà trước đó người bán hàng rong đã tặng cho nàng, rồi hung hăng cắm vào mắt nam nhân bên cạnh.

Gỗ đào có thể trừ tà, chỉ mong có thể đối phó được y.

Cây trâm đâm vào mắt Tất công tử, chỉ nghe một tiếng "phụt", bàn tay ma quỷ đang túm lấy Yến Tuyền lập tức buông lỏng. Xem ra có hiệu quả, Yến Tuyền vội vàng tiếp tục đẩy nắp quan tài, cuối cùng cũng bò ra khỏi quan tài.

Bên ngoài, tất cả mọi người Tất gia đều ở đó, đều bình an vô sự, nhìn qua không có vẻ gì là bị Huệ An thánh tăng hãm hại, có lẽ là được quỷ nhi tử bảo vệ.

Thấy nàng đi ra, bọn họ đều có chút sợ hãi. Yến Tuyền không nói gì, đẩy cửa bước ra ngoài.

Những xác chết bên ngoài đều bị nát thành từng mảnh vụn không còn hình người, rõ ràng là bị người ta dùng đao sắc chém qua. Không cần đoán cũng biết, chắc chắn là do Tống Thanh Dương chém. Có lẽ hắn sợ bọn họ sẽ bị ma quỷ nhập thân lần nữa, nên mới chém nát như vậy.


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.