Biểu Tiểu Thư Chỉ Muốn Sống Tiếp

Chương 63: Chương 63




Tống Thanh Dương đang nhớ về cảnh tượng đó thì Yến Tuyền đã đi ra khỏi cửa, xách theo vạt áo mỏng đi đến trước mặt Tống Thanh Dương.

Yến Tuyền ngửa đầu, tay khẽ vẫy, ý bảo Tống Thanh Dương cúi đầu khom lưng.

Tống Thanh Dương không biết nàng định làm gì những vẫn chiều theo ý nàng mà khom lưng lại gần, không ngờ hắn vừa cúi xuống thì nàng đã vươn tay quàng cổ hắn, không nói hai lời, nhắm về phía miệng hắn hôn lên đó.

Tống Thanh Dương không ngờ nàng sẽ làm vậy, cả người cứng đờ ra đó, Yến Tuyền dường như chưa hôn đã, lại mổ thêm hai phát rồi mới dừng lại, nói: “Ta hôn lên môi biểu ca, đổi lại biểu ca bóp chân cho ta có được không?”

Yến Tuyền kề sát vào người hắn, lúc nói chuyện cũng không tránh ra, nàng vừa nói thì môi nàng thỉnh thoảng cọ vào miệng Tống Thanh Dương, vừa mềm vừa căng mọng, hôn đến mức khiến người ta ngứa ngáy, làm cho Tống Thanh Dương không nhịn nổi đuổi theo miệng nhỏ của nàng hôn lên, ngăn nàng nói mấy lời quyến rũ người khác.

Khác với nụ hôn chỉ chạm môi nhẹ nhàng của Yến Tuyền, nụ hôn của Tống Thanh Dương hơi mất khống chế, mang theo mấy phần nóng vội không thể tự chủ, còn dùng cảm hàm răng thân mật, vừa hôn vừa cắn, cắn mút bờ môi nàng, đầu lưỡi sốt ruột không chờ nổi quấn quýt trong miệng nàng, ôm lấy lưỡi nàng cùng nhảy múa.

Yến Tuyền không chịu nổi khi bị hắn hôn như thế, cơ thể mềm nhũn ngã vào ngực hắn, hai người ôm hôn nhau, kề sát vào nhau. Cả hai hơi mất bình tĩnh, bàn tay Tống Thanh Dương dường như theo bản năng bò lên trước ngực nàng, nắm lấy bầu ngực mà hắn khao khát vô số lần trong giấc mơ.

Nó còn mềm mại hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn, giống như đang nắn bóp một cục bột trong lòng bàn tay, vừa mềm mại lại đàn hồi.

“Biểu muội nhà chúng ta có một cặp núi đồi mềm mại dựng đứng, mặc quần áo không thấy gì nhưng sờ vào rất đầy đặn.”

Tống Thanh Dương khẽ cười, một bên không ngừng hôn lên miệng nàng, một bên lần vào trong váy áo nàng. Bàn tay hắn trái ngược hoàn toàn với làn da non mềm của Yến Tuyền, thô ráp như giấy ráp, song chính sự sần sùi đó chạm vào khiến nàng run rẩy, chỉ khẽ trêu chọc thôi đã khiến cho bầu ngực căng mềm dựng đứng, cứng lên chọc vào lòng bàn tay hắn.

“Biểu muội, miệng biểu ca khát sữa, muốn uống sữa, muội có đồng ý không?”

Sao Yến Tuyền không đồng ý cho được, nàng ước gì hắn nhanh chóng tiếp tục, nhanh chóng hoàn thành chuyện tốt đêm nay, cho nàng ăn thứ nước bổ dưỡng được tích tụ trong thân thể nam nhân.

Da Yến Tuyền rất trắng, dưới ánh sáng trắng mờ của mặt trăng càng trở nên trắng nõn nà hơn, càng nổi bật màu hồng phấn đầy đặn mê người trên ngực, chúng cứ như kẹo đường được gắn lên đó, mê hoặc người ta há miệng ăn vào.

Tống Thanh Dương nuốt nước miếng để giọng nói bớt khàn, sau đó hắn bước đến, há miệng ngậm bầu ngực hồng hào thơm nức ngon ngọt vào.

“A…” Tiếng rên rỉ vang lên, nhịp thở của Yến Tuyền càng rối loạn, nàng cảm nhận được từng cử động răng môi của hắn lên bản thân mình. Hắn liếm một cái, nàng mềm nhũn, hắn mút một cái, nàng run lẩy bẩy. Nếu hắn dùng răng nanh hơi nhọn cắn nhẹ một cái rồi lại khẽ day nghiến, nàng thoải mái đến mức muốn kẹp chân.

Cơn tê dại từ miệng hắn chạy xuống, lần theo máu thịt, chui vào gân cốt, chảy xuống bụng nàng, móc từ trong bụng nàng ra nhiều nước nôi dính nhớp. Chúng chảy xuống con đường chật hẹp đi ra bên ngoài, tuôn ào mất kiểm soát.

Tống Thanh Dương dường như nhận ra nàng cảm thấy thoải mái, bàn tay quyến luyến trước ngực nàng đi từ bụng xuống giữa hai chân, sờ soạng một phen nơi non mềm đó, bàn tay dính đầy dâm thủy.

“Biểu ca…” Yến Tuyền không chịu nổi. Vốn tưởng bị hắn chơi đùa bộ ngực đã cảm thấy vui sướng không chịu nổi, ai ngờ nàng vẫn có thể sướng hơn nữa. Khi hắn nhẹ nhàng sờ nơi đó, tình dục trong bụng quay cuồng như lửa đốt, khiến nàng cầm lòng không đậu gọi thành tiếng.

“Sao thế? Làm muội đau à?” Tống Thanh Dương hỏi.

Yến Tuyền lắc đầu, trái ngược hoàn toàn, nàng cực kỳ thoải mái.

“Ta lại sờ muội tiếp nhé.”

Tống Thanh Dương nói, lòng bàn tay đè lên, đây là lần đầu hắn chạm vào nơi này của cô nương, không có kinh nghiệm, sợ làm nàng đau. Hắn sờ một chút lại dừng một chút, cẩn thận sờ soạng một phen, Yến Tuyền đã sướng tới mức rên rỉ, trong huyệt chảy ra một đợt nước dâm mới, chảy đầy lên tay Tống Thanh Dương.

“Nữ tử đúng là được làm từ nước.”

Tống Thanh Dương thăm dò nơi cội nguồn của dâm dịch, ngón tay lần tìm nơi huyệt thịt mềm mại kia, từ từ đẩy một đầu ngón tay vào trong.

“Á!” Lần đầu tiên bị dị vật vào trong, Yến Tuyền cảm thấy khá khó chịu, Tống Thanh Dương nhanh chóng rút ra, lại xoa nơi khác cho nàng, chờ nàng cảm thấy ổn thì mới thử thăm dò đâm vào trong.

Lúc này ổn hơn hẳn, một đầu ngón tay đi vào trong khiến cho con đường nhỏ bé bị nhồi căng đầy, cử động một chút cũng khó khăn, Tống Thanh Dương không dám tưởng tượng nơi nhỏ nhắn như thế này làm cách nào có thể chứa thứ to lớn của hắn. Nếu hắn cố tình nhồi vào liệu có bị nàng bấm cho gãy đôi không? Ừm, vốn không thể cố nhét thêm vào.

Tống Thanh Dương vừa nghĩ vừa móc ra thứ to lớn của bản thân. Hắn định thử khoa tay múa chân xem sao, lại phát hiện chỗ này không ổn thỏa. Nếu hắn muốn nhìn kỹ vào nơi giữa hai chân nàng thì cần phải thả cánh tay ôm eo nàng ra, nhưng nếu buông tay, nàng nhũn cả người thế này không có thứ gì giữ, chắc chắn sẽ ngã ra đất.

Yến Tuyền hoàn toàn không biết suy nghĩ của hắn, ánh mắt chú ý đến thứ thô to hắn thả ra, nhìn thoáng qua, nó to đến mức sắp bằng với cánh tay nàng, nàng không dám tưởng tượng liệu nó có thể nhét vào trong hay là sẽ khiến nàng căng ra rách mất.

Hai người đều suy nghĩ, tạm thời không làm gì cả, đột nhiên mí mắt Tống Thanh Dương giật giật, hắn nhanh chóng cất gậy thịt vào trong đũng quần rồi vội vàng giúp Yến Tuyền mặc lại váy áo.

Yến Tuyền hoàn toàn không biết có chuyện gì xảy ra, nàng hỏi: “Làm sao vậy?”

“Có người đến.”

Yến Tuyền nghe xong luống cuống mặc váy áo thật nhanh, hai người lúng ta lúng túng, cuối cùng cũng mặc y phục tử tế ngay trước khi cửa lớn bị mở.

Người xuất hiện là Hoa Dung.

Mỗi lần Yến Tuyền và Tống Thanh Dương ra ngoài chơi Hoa Dung đều biết hết, bằng không khi Yến Tuyền rời khỏi nhà quá lâu, Hoa Dung chắc chắn sẽ phát hiện nàng vắng nhà.

Mãi mà Yến Tuyền chưa quay về, Hoa Dung chờ mãi, cửa cũng không khóa trái, bà ấy cố tình để cửa cho nàng. Mới vừa rồi nghe có tiếng động vang lên ngoài cửa, Hoa Dung cho rằng Yến Tuyền đã về, thầm nghĩ nàng chơi bên ngoài suốt một ngày, chắc chắn đã mệt nên bà ấy nhanh chóng chuẩn bị nước tắm, ngờ đâu chuẩn bị xong xuôi hết mà không thấy bóng dáng Yến Tuyền đâu, bà ấy nhanh chân cầm lồng đèn ra ngoài xem sao.

“Ta có đôi lời muốn nói với biểu ca nên mới chần chờ một lúc.” Yến Tuyền chột dạ giải thích một câu, sau đó quay người nói Tống Thanh Dương: “Cũng không còn sớm nữa, biểu ca mau về đi, phần còn lại ngày mai chúng ta nói tiếp.”

Tống Thanh Dương nghe hiểu ẩn ý trong lời nàng, hắn hơi chột dạ gật đầu: “Được, muội tắm rửa sớm rồi đi nghỉ đi.”

Yến Tuyền nhanh chóng bước về phòng, không để Hoa Dung hầu hạ, nàng tự mình bước vào thau tắm gội, ở đầu vai và trước ngực vẫn còn vết đỏ do Tống Thanh Dương để lại, đặc biệt là ở trên hai khối thịt mềm.

Yến Tuyền xấu hổ kỳ cọ sơ qua, trong lòng thầm than, chỉ thiếu chút nữa nàng đã làm cùng hắn, tất cả đều tại không chọn đúng thời điểm.

Rửa sạch từ ngực đến giữa hai chân, rửa hết dâm dịch ở giữa háng, Yến Tuyền chợt nhớ đến điều gì, nàng nhanh chóng lấy váy áo đã cởi ra nhúng xuống nước tắm cọ rửa, tránh cho Hoa Dung phát hiện trên quần có dính nước.

Đêm nay Yến Tuyền không ngủ nổi mà Tống Thanh Dương cũng thế, chỉ cần nhắm mắt lại là trong đầu hiện lên cảnh tượng hai người tình loạn ý mê, làm xằng làm bậy, thâm tâm cảm thấy cực kỳ hưng phấn, không buồn ngủ chút nào.

Tống Thanh Dương cầm lấy cây gậy thịt chống trời của mình vỗ về chơi đùa, hắn nhớ đến mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay, càng nghĩ càng cảm thấy biểu muội kỳ lạ. Dường như kể từ khi hai người xác định quan hệ, nàng bắt đầu không ngừng trêu chọc hắn, không ngừng nhào vào lòng hắn, đâu còn chút rụt rè bẽn lẽn nào như lúc mới quen, điều này làm hắn không lý giải nổi.


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.