Khương Thư Yểu giải thích: "Hôm qua nhị tẩu nói muốn học nấu ăn với muội, nên từ nay về sau ban ngày muội sẽ ở đây dạy tẩu ấy."
"Học nấu ăn?" Từ thị nhìn về phía Chu thị.
Chu thị đang trong trạng thái phấn khích, quên đi sự không vui với Từ thị, nói: "Phải đấy, tam đệ muội khen ta có tài năng đấy."
Từ thị lại nhìn về phía Khương Thư Yểu để xác nhận, Khương Thư Yểu gật đầu.
Chu thị nhìn ra ngay Từ thị không tin lời mình, nói: "Mì cay ta làm vừa mới ra nồi, tam đệ muội nói hương vị rất ngon."
Ban đầu không muốn để Từ thị quấy rầy hai người, nhưng để tranh giành khí thế này, nàng ấy đành phải nói: "Hay là tẩu nếm thử xem?"
Từ thị đã lâu không thấy Chu thị có vẻ mặt hăng hái như vậy, nghe vậy do dự gật đầu, coi như nể mặt vậy.
Ba người ngồi xuống trước bàn ăn, nha hoàn bưng bát lên.
Từ thị vừa nhìn thấy mì cay trong bát, lập tức ngớ người: "Cái này..." Nàng ấy còn tưởng Chu thị thật sự học được cách nấu ăn, kết quả lại bưng lên một bát hầm lộn xộn.
Khương Thư Yểu giới thiệu: "Đây là mì cay, lấy nước dùng xương làm nền, dùng đủ loại thực phẩm nấu chung, có cả mặn lẫn chay, tuy nhìn có vẻ thô sơ, nhưng hương vị tuyệt lắm."
Từ thị do dự nhìn vào bát, đoán xem đây có phải là Khương Thư Yểu đang dỗ Chu thị vui lòng hay không.
Chu thị ngửi mùi thơm phức của mì cay, nôn nóng nói: "Được rồi, động đũa thôi."
Nước dùng xương nấu ra màu trắng sữa, gia vị xào chỉ để tăng thêm hương vị, phần lớn vẫn là nước dùng xương chiếm chủ đạo, nên trên mặt chỉ nổi lên những váng dầu nhẹ nhàng.
206
Màu sắc trong nước dùng phong phú, có lát sen trắng, mộc nhĩ đen, rau cải xanh, cà tím... đủ màu sắc trộn lẫn vào nhau, hình dạng cũng khác nhau rất nhiều, nấm tròn trịa, rau xanh dài, cá viên cua que đủ kích cỡ, đủ loại đủ kiểu.
Ở giữa rưới một muỗng lớn tương vừng đặc, trên cùng rắc hành lá, rau mùi, ớt thái hạt lựu, trông vừa phong phú vừa tự nhiên, khiến người ta tò mò về hương vị của nó.
Hina
Dùng đũa khuấy mì cay một chút, tương vừng tan vào nước dùng, hơi nóng tỏa ra, thoảng lên một mùi thơm nồng nàn, vừa có vị ngọt đậm của nước dùng xương, vừa có chút cay nồng mặn tê, tầng hương phong phú, khiến người ta thèm thuồng.
Gắp lên một miếng mộc nhĩ, nước dùng hòa quyện tương vừng hơi sánh, mộc nhĩ đen bám nước dùng màu nâu trắng, một miếng vào miệng, đầy vị thơm ngon.
Mộc nhĩ ăn vào giòn giòn, gia vị nền không quá nặng, không che lấp mùi thơm của rau củ, ngược lại dùng vị ngọt đậm đà, vị cay nhẹ để làm nổi bật hương vị của nguyên liệu.
Lại gắp một viên cá nấu mềm, cắn một miếng cá mềm mịn, hơi nóng bên trong tỏa ra khiến đầu lưỡi hơi tê, vừa có vị ngọt của nước dùng xương, vừa có vị ngọt của cá, hòa quyện vào nhau cực kỳ tuyệt vời.
Rau củ, thịt cá, nước dùng xương và mì trộn lẫn vào nhau, mỗi loại nguyên liệu đều giữ được hương vị nguyên bản, lại hấp thụ mùi vị của nhau, các loại hương thơm tỏa ra trong bát nước dùng đặc màu trắng, hòa quyện vào nhau, thẩm thấu lẫn nhau.
Tuy nguyên liệu đa dạng, nhưng không có cảm giác kỳ lạ của việc trộn lẫn mùi vị, được nấu trong nước dùng đậm đà với chút tê tê, cay cay, nước dùng xương thuần túy vừa sảng khoái vừa ấm bụng, thêm tương vừng vào càng tăng thêm hương vị đậm đà, theo thời gian, nguyên liệu càng thấm đẫm hương vị, khiến người ta không thể ngừng ăn.
Từ thái độ nghi ngờ ban đầu, Từ thị chuyển sang thái độ thưởng thức hết mình, ăn từng miếng một, ăn đến nỗi bụng ấm áp, trán hơi đổ mồ hôi.
Sau khi ăn hết rau củ thịt cá, trong bát còn lại một ít mì, lúc này mì mới là ngon nhất.
Ngâm trong nước dùng đủ lâu, mì hơi mềm nhưng vẫn còn dai. Lúc này nước dùng đã đặc hơn, khi gắp mì lên, nước dùng thơm ngon đậm đà bám đầy, cắn một miếng, mùi thơm của tương vừng hòa quyện với mùi thơm của mì, vô cùng thơm ngon.