Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ Đại

Chương 252:




Tạ Tuân nghe giọng điệu nàng trở nên ủ rũ, vội vàng đổi lời khuyên nhủ: "Ta chỉ nghĩ đến việc phòng xa, lên kế hoạch trước mà thôi, có lẽ chỉ là lo lắng thái quá, nàng đừng bận tâm quá nhiều, ngủ đi."

Khương Thư Yểu khá tin tưởng Tạ Tuân, hắn đã nói vậy, nàng cũng yên tâm hơn một chút.

Hina

Nàng nhìn chằm chằm lên trần nhà một lúc, quay đầu nói với Tạ Tuân một câu: "Cảm ơn."

"Không cần cảm ơn, phu thê vốn là một thể, huống hồ đây là điều ta đã hứa với nàng." Hắn ám chỉ những lời đã nói trong ngày tỏ tình.

Mối bận tâm trong lòng Khương Thư Yểu tan biến, hóa thành từng sợi ngọt ngào và ấm áp.

Nàng đưa tay ra, tìm được tay Tạ Tuân, khẽ móc móc ngón tay hắn.

Thân thể Tạ Tuân cứng đờ, không dám cử động.

Khương Thư Yểu không biết sự xáo động dữ dội trong lòng hắn, cảm thấy hắn không rút tay về, bèn móc lấy ngón tay hắn, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Ngón tay nàng mảnh mai mềm mại, đầu ngón tay ấm áp trơn mịn như ngọc ấm, tim Tạ Tuân đập thình thịch, đợi đến khi nghe hơi thở nàng đều đặn mới không còn căng thẳng nữa.

Lúc này hắn mới nhớ ra giờ không còn sớm, phải mau chóng đi ngủ, vội vàng nhắm mắt lại, không ngờ đêm nay ngủ ngon hơn cả những đêm trước.

Hôm sau Chu thị đến tìm Khương Thư Yểu, nàng đã sớm quên đi những băn khoăn trước khi ngủ tối qua.

Hôm nay sắc mặt Chu thị không tệ, khóe mắt đuôi mày đều mang theo nụ cười nhẹ nhàng.

Tâm trạng Khương Thư Yểu cũng vui vẻ theo không ít: "Nhị tẩu có chuyện vui gì sao?"

Chu thị lắc đầu cười nói: "Không tính là chuyện vui." Nói đến đây, nàng ấy nắm tay Khương Thư Yểu: "Đệ muội, đa tạ muội, nếu không nhờ muội, ta vĩnh viễn không thể bước ra bước đầu tiên để gần gũi với A Sênh, càng không nghĩ đến việc có thể làm đồ ăn cho nó để thắt chặt quan hệ. Hôm qua nó đã đồng ý cho ta thường xuyên mang đồ ăn đến đấy!"

Nàng ấy cảm thán: "Ta không hiểu thơ văn, không thể hợp ý nó, cũng không thể trò chuyện với A Sênh về y phục trang sức mà các tiểu cô nương thường thích, càng không thể nói chuyện võ nghệ, luôn lo lắng vì điều này. Nhưng ai có thể ngờ cuối cùng mẹ con chúng ta có thể bước ra bước đầu tiên để gần gũi nhau nhờ một bát đồ ngọt chứ."

Khương Thư Yểu nghe nàng ấy nói vậy, bản thân cũng vui mừng: "Vậy sau này tẩu cứ thường xuyên qua đó, dù là mang đồ ăn hay chỉ đơn giản là đến nhìn nó một cái cũng được. Chúng ta cũng thử học làm một số món ăn phù hợp với trẻ con mỗi ngày, tẩu thấy thế nào?"

258

Chu thị gật đầu: "Được!"

"Vậy thì bắt đầu từ hôm nay đi."

Chu thị đang hăng hái bỗng xìu xuống, lầm bầm: "Hôm qua ta mới đi tìm nó, hôm nay lại đi, không ổn lắm đâu?"

Khương Thư Yểu liếc nhìn nàng ấy một cái, không cần nói gì, Chu thị đã cảm nhận được sự trách móc của nàng.

Nàng ấy lập tức vứt bỏ những lo lắng lằng nhằng đó: "Đi, hôm nay sẽ đi." Kéo Khương Thư Yểu về phía nhà bếp nhỏ, sợ nàng giận: "Hôm nay chúng ta học làm gì?"

Khương Thư Yểu suy nghĩ một lúc, trẻ con không nên ăn đồ có vị nặng hoặc kích thích, vậy thì chọn một món từ ẩm thực Quảng Đông vậy.

Nàng nói: "Tràng phấn."

"Tràng phấn?" Chu thị nghe cái tên này sửng sốt, chữ "tràng" nghe có vẻ kỳ cục: "Chẳng lẽ là ruột heo ruột dê sao?" Nàng ấy biết Khương Thư Yểu thích dùng những nguyên liệu kỳ lạ để làm món ăn.

"Dĩ nhiên là không phải." Khương Thư Yểu giải thích: "Tràng phấn làm từ gạo tẻ, chỉ vì hình dáng giống ruột heo nên mới gọi là tràng phấn."

Khương Thư Yểu vừa giải thích vừa lấy ra gạo tẻ đã ngâm từ hôm qua. Giã nhỏ gạo tẻ, xay thành bột nhão, rồi thêm vào lượng nước vừa đủ để pha loãng, vì bột gạo chưa đủ mịn, nên phải dùng vải lọc rồi xay lại một lần nữa, cho đến khi bột gạo xay ra rất trong và mịn mới hài lòng.

Cho vào bột gạo đã lắng một lượng muối và dầu lạc vừa đủ rồi khuấy đều. Lấy đĩa đáy phẳng thoa đều dầu, đổ vào một lượng bột gạo vừa đủ, đập một quả trứng, rồi rắc thêm thịt heo băm, hành lá, rau thái hạt lựu, cho vào xửng hấp khoảng hai phút, bột gạo dần dần đông đặc, biến thành một lớp bánh gạo trong suốt mỏng manh, trắng tinh như ngọc, lúc này có thể lấy đĩa ra được rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.