Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ Đại

Chương 8:




"Tam đệ muội." Từ thị gấp sổ sách lại, trên mặt nở nụ cười nồng nhiệt, đứng dậy đi ra ngoài đón vài bước.

Nàng ta phất tay cho người hầu lui xuống, vừa sai người rót trà vừa sai người mang điểm tâm lên, sự tiếp đón nồng hậu khiến Khương Thư Yểu cảm thấy choáng ngợp.

Từ thị lớn hơn Khương Thư Yểu hơn mười tuổi, nhưng nàng ta đối xử với Khương Thư Yểu thân thiết như hai tỷ muội ruột thịt, Khương Thư Yểu thậm chí bắt đầu nghi ngờ đây có phải là lần đầu tiên hai người chính thức nói chuyện hay không.

"Đại tẩu, nếu tẩu đang bận thì muội sẽ quay lại sau." Khương Thư Yểu nói.

"Muội đến đúng lúc lắm, ta vừa mới xong việc." Từ thị cười lắc đầu, kéo tay Khương Thư Yểu ngồi xuống, "Đệ muội tìm ta có việc gì sao?"

Từ thị ngoài mặt tỏ ra thân thiết, trong lòng không ngừng đoán mục đích của Khương Thư Yểu, ngày đầu tiên sau khi thành hôn không ở bên hầu hạ mẹ chồng, không ở cùng chồng, lại chạy đến chỗ nàng ta làm gì?

Nghĩ đi nghĩ lại, nàng ta nghĩ đến tình cảnh hiện tại của Khương Thư Yểu, có chút khinh thường.

Chắc là Tạ Tuân tránh nàng như tránh tà, nàng không ở trong phòng khóc mà còn mặt dày ra ngoài đi loanh quanh, xem ra là một kẻ mặt dày đúng như lời đồn.

Khương Thư Yểu không biết Từ thị đang nghĩ gì, vốn còn hơi ngại ngùng, nhưng không ngờ Từ thị lại nhiệt tình như vậy, sự xa lạ bỗng tan biến đi nhiều. Nàng vừa thầm khen Từ thị trong lòng, vừa thưởng thức món điểm tâm Từ thị đưa cho.

Bánh đậu xanh thanh ngọt mịn màng, tan ngay trong miệng, độ ngọt hơi đậm, rất thích hợp để ăn kèm với trà.

Nàng ăn xong vài miếng rồi lau sạch ngón tay, mới nhớ đến chuyện chính.

"Đúng rồi đại tẩu, hôm nay muội đến đây là muốn bàn bạc với tẩu về chuyện nhà bếp nhỏ."

Từ thị đang thầm chê bai cách ăn uống của nàng, đột nhiên nghe nàng lên tiếng, sững người một lúc: "Cái gì?"

Hina

Khương Thư Yểu nghĩ Từ thị là một người tốt bụng và cởi mở, nên cũng nói thẳng ra, hoàn toàn không có ý khách sáo: "Muội thấy nhà bếp nhỏ của Tam phòng vẫn luôn trống không, chưa từng nhóm lửa, bây giờ muội đã gả vào đây, muốn dọn dẹp lại nhà bếp nhỏ."

Từ thị hơi nhíu mày, nhưng nhanh chóng lấy lại nụ cười rộng lượng: "Muội muốn ăn gì cứ trực tiếp dặn dò nhà bếp lớn làm là được." Nhà bếp nhỏ dọn dẹp xong còn phải phân công người làm, sổ sách hàng tháng cũng phải tính toán, nói thì dễ lắm.

Khương Thư Yểu đương nhiên không hiểu những lo lắng của Từ thị: "Nhà bếp lớn quá xa, đi tới đi lui không tiện, hơn nữa muội là người thích mày mò làm đồ ăn, đến nhà bếp lớn sợ vướng tay vướng chân."

Từ thị thật sự chưa từng tiếp xúc với kiểu nữ nhân thẳng thắn như Khương Thư Yểu, trong lòng muốn trợn trắng mắt, nhưng ngoài mặt vẫn phải giữ nụ cười thân thiện: "Cái này... không giấu gì đệ muội, nếu thật sự muốn mở nhà bếp nhỏ, chi phí hàng tháng..."

Nàng ta kéo dài giọng, hy vọng Khương Thư Yểu hiểu ý.

Khương Thư Yểu đang đưa tay với lấy bánh hạt dẻ, nghe vậy liền hào phóng phẩy tay: "Không sao, muội có tiền." Nàng vốn không định để Từ thị chi tiền.

"Ơ." Từ thị nghẹn lời, không nói nên lời.

Vài năm trước Nhị phòng mở nhà bếp nhỏ, nàng ta đã đấu đá với Nhị phu nhân Chu thị không ít lần, cuối cùng vẫn phải nhờ đến lão phu nhân ra quyết định mới yên ổn.

Vốn nghĩ Khương Thư Yểu cũng đến đây để xin tiền, không ngờ nàng lại định tự bỏ tiền túi ra.

Khương Thư Yểu vốn có tư tưởng của người hiện đại, muốn làm gì ăn uống cũng không thể tiêu tiền của người khác. Thấy Từ thị có vẻ ngạc nhiên muốn nói lại thôi, nàng đột nhiên lo lắng, nuốt vội miếng bánh hạt dẻ, quay đầu hỏi Bạch Chỉ: "Tiền của ta đủ chứ?"

"Thưa phu nhân, đương nhiên là đủ, chỉ là mở một nhà bếp nhỏ thôi mà, chi phí này không đáng kể." Bạch Chỉ từ nhỏ đã lớn lên trong những cuộc đấu đá giữa Tương Dương Bá phu nhân và bảy người thiếp khác, có thể nói là học sinh xuất sắc của lớp đào tạo đấu đá trong nhà, tự nhiên nhìn ra sự khinh thường của Từ thị đối với Khương Thư Yểu.

Là nha hoàn được giao trọng trách, nàng ấy rất quen thuộc với mọi người trong Tạ Quốc Công phủ. Cha của Đại phu nhân Từ thị là một vị quan thanh liêm nổi tiếng, bản thân nàng ta cũng là một tài nữ nổi tiếng trong kinh thành, dựa vào hai danh tiếng này mới gả vào Tạ Quốc Công phủ. Nhưng danh tiếng tốt đẹp thì có ích gì, so với những gia đình công hầu giàu có, bọn họ chỉ là một đám người nghèo mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.