Chương 23 : Tiếng Gọi Yazidi
Chương 23 : P
Trên bản tóm tắt nhiệm vụ chỉ có một câu gợi ý về Tín Đồ Yazidi, mà cụ thể đây là loại dị thường nào, có nguy hại gì thì không một ai biết cả, nhưng cũng may là vị trí phát hiện không phải ở khu nhà ổ chuột mà là một địa điểm có khoảng cách cực lớn với khu nhà ổ chuột.
Leon hẳn là không biết chuyện Đầu gai cũng là Tín Đồ Yazidi, nên chuyện này chắc chắn không phải là Leon đang thăm dò mình, hơn nữa Đầu gai cũng không thể nào vượt qua toàn bộ thành phố mà chạy đến địa điểm kia được.
Nghĩ rõ những thứ này Micky cầm lấy tài liệu mà bình tĩnh gật đầu: "Ta sẽ qua đó ngay."
Leon gật đầu nhẹ: “Ừ, đừng để mất súng đấy, vật liệu để làm ra cái súng này đắt lắm đấy. Cả cái này nữa, đây là huy hiệu thân phận mới của ngươi, ngươi cứ đến sân bay trực thăng đi, bên đó đã có trực thăng đợi ngươi rồi.”
Leon lại lấy ra một chiếc huy hiệu đưa cho Micky, trên đó là logo cán cân của Tòa Án Thu Dung, một chữ C vàng được in phía dưới cán cân.
Huy hiệu của nhân viên cấp D thì màu đen, không hề có ký hiệu nào. Mà đến nhân viên cấp C thì sẽ có một chiếc huy hiệu màu bạc, mà Siêu Thoát Giả cấp C thì có thêm một ký hiệu màu vàng nữa.
Micky đổi huy hiệu rồi gài súng ra sau lưng: "Vậy đội trưởng ta đi trước đây.”
Rời khỏi phòng bảo vệ, Micky một đường đến sân bay trực thăng mà lên máy bay, trên đường đi thì trong đầu của hắn vẫn luôn suy nghĩ về chuyện “Tín đồ Yazidi” kia.
“Xem ra cho dù thế nào thì sau khi xong chuyện vẫn phải tìm Đầu gai và bọn họ một chuyến mới được."
Nhìn chiếc máy bay trực thăng sắp hạ cánh, Micky bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Vừa mới xuống trực thăng thì Micky đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi đến.
“Đội trưởng Trần Thần, sao lại là mấy người ở đây?” Micky kinh ngạc nhìn Trần Thần đang đội khí xoáy từ trực thăng đi đến lớn tiếng hỏi.
Trần Thần cũng có chút kinh ngạc: “Ta còn đang thắc mắc sao lại là ngươi đây, sao ngươi lại thành người của phòng bảo vệ rồi?”
Hai người cùng nhau tránh xa khỏi khí xoáy, Micky cười khổ: "Chuyện này cũng không phải là do ta quyết định được."
Trần Thần nhổ ra một ngụm cát ở trong miệng: “Phì phì phì! Cũng chỉ trách ngươi xui thôi, nhưng ta thì cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.”
Micky phe phẩy những hạt bụi bám trên mặt: “Sao vậy? Mà này mấy người không phải là đội thanh lý à? Sao lại làm luôn cả công việc của ngoại cần rồi?”
Trần Thần bất đắc dĩ nói: “Còn sao trăng gì nữa chứ, vốn dĩ là bọn ta đến thanh lý những dị thường còn sót lại, kết quả lại phát hiện ra hai đứa trẻ ở trong tầng hầm, vốn dĩ tưởng hai đứa trẻ này chỉ là vô tình bị liên lụy vào thôi, ai ngờ bọn ta làm kiểm tra theo lệ, thì lại phát hiện ra trên người của hai đứa trẻ có sóng tinh thần dị thường.”
“Nhưng đến khi chúng ta cẩn thận kiểm tra tầng hầm thì phát hiện được ký hiệu của tín ngưỡng Yazidi, mà lại còn cùng một loại với dao động tinh thần ở trên người của hai đứa trẻ.”
Micky đi theo Trần Thần đến trước cửa một khu dân cư cũ kỹ, bên ngoài có đến cả chục thành viên của đội thanh lý mang súng trên người, còn ở trong nhà thì có hai đứa trẻ mặt mũi cũng tương đồng đang mặc bộ quần áo trắng ôm nhau nhìn cửa và cửa sổ mà run rẩy.
Trần Thần chỉ vào lối vào hình vuông ở dưới sàn gỗ: “Có muốn xuống xem thử không?”
Micky vốn dĩ đã muốn làm rõ Yazidi là cái gì, vậy nên gật đầu nói: "Xuống xem thử xem sao đi.”
Trần Thần ra một ký hiệu luôn trong trạng thái chuẩn bị sẵn sàng cho mấy người phía sau, sau đó mới quay người đưa Micky đi vào trong tầng hầm theo cầu thang.
Vừa mới đi vào tầng hầm, thì Micky đã thấy trên tường treo một tấm thảm lớn vừa quỷ dị vừa đậm chất tôn giáo.
Đó là một hình ảnh thiên thần được vẽ phác bằng chỉ tơ màu trắng, chỉ khác với thiên thần thường thấy, là thiên thần này có đôi cánh cứ như là chim công xòe cánh ra vậy, bên trên đôi cánh lại được vẽ đầy những con mắt có nhiều màu khác nhau…
Khuôn mặt của thiên thần được che bằng một tấm vải mỏng, cộng thêm thân hình mềm mại uyển chuyển toát ra vẻ mê hoặc.
Phía sau lưng thiên thần là biển lửa màu đỏ rực, dung nham màu đỏ đen đang cuộn trào ở sau lưng của nó.
Cảnh tượng đầy sức ép này khiến Micky nhìn vào chỉ một lát đã phải nhíu chặt mày: "Cái tấm thảm này có vấn đề……"
Trần Thần nhăn răng tỏ vẻ bực bội: "Thì có vấn đề đó, hai tên lính mà ta phái đến để điều tra sau khi nhìn tấm tranh kia xong liền xuất hiện dị thường tinh thần, nếu không phải ngươi và ta đều là Siêu Thoát Giả thì ta đã chẳng thèm đưa ngươi xuống đây làm gì rồi."
Micky còn định hỏi Trần Thần vì sao lại biết Micky đã trở thành Siêu Thoát Giả thì liền nhớ đến chiếc huy hiệu trên người của mình rồi nên thôi không hỏi nữa.
"Có thể nói cho ta nghe Tín Đồ Yazidi là như thế nào được không? Ta vừa mới nhập chức nên vẫn chưa hiểu rõ về những thứ này lắm." Micky khiêm tốn hỏi.
Trần Thần cũng không để ý chuyện Micky còn là gà mờ: "Có lẽ ngươi cũng chưa từng nghe đến những thông tin hiếm có này đâu, thôi thì ta sẽ kể cho ngươi nghe."
Hắn kéo ghế ở bên cạnh ra ngồi xuống chỉ vào tấm thảm ở trên tường rồi giải thích.
"Những thứ trên tấm thảm kia có tên là Yazidi, mà bọn họ thì gọi nó là Thiên Thần Chim Công, là một giáo phái ít người biết mà không thể nói là chính cũng không thể nói là tà được, có tín ngưỡng về cải tà quy chính, vậy nên Tín Đồ Yazidi phần lớn đều là những kẻ có tội muốn làm lại cuộc đời."
"Bản thân Yazidi cũng chỉ thuộc về tôn giáo bình thường, cũng không có gì đặc biệt cả, có lẽ vấn đề lớn nhất chính là cái tấm thảm này, những kẻ có tội mà nhìn thấy bức tranh này thì đều sẽ có suy nghĩ xấu hổ và ăn năn, nếu như thường xuyên nhìn thấy bức tranh này trong vòng một năm thì sẽ có cơ hội trở thành Tín Đồ Yazidi, tất nhiên là bọn ta Siêu Thoát Giả sẽ không bị ảnh hưởng đâu."
Micky nghiêng đầu nhìn tấm thảm, không ngờ thứ này lại có tác dụng khá là tốt đấy, ít nhất là nếu mà dùng trong nhà tù thì cũng không tồi chút nào.
“Nhưng mà nếu như thế này thì không tính là dị thường khẩn cấp cho lắm nhỉ?" Micky hỏi.
Trần Thần hít một hơi sâu: "Đúng thế, tấm tranh này thì xét cho cùng thì cũng không gây ảnh hưởng lớn cho lắm, để người ta thấy thì cũng có gì đâu mà không tốt chứ, thậm chí còn có thể nói cái tấm thảm này cũng chẳng tính là dị thường, cùng lắm thì nó chỉ là một bức tranh có năng lực đặc biệt mà thôi, đến trong những tài liệu công khai của Tòa Án Thu Dung thì cũng chẳng hề có một thông tin có hại nào cả. Nhưng điều đáng sợ nhất của Yazidi thì không phải là thứ này mà là tín đồ của nó."
"Tín đồ thì làm sao?” Không biết tại sao lúc hỏi ra câu này Micky lại có chút lo lắng.
Trần Thần không trả lời câu hỏi mà chỉ lên đầu của Micky: “Ngươi có nhìn ra vấn đề của hai đứa trẻ kia không?"
Micky lắc đầu, nói thật là lúc nãy hắn chẳng nhìn thấy hai đứa trẻ đó có gì khác biệt cả, trông cũng chỉ là hai đứa trẻ bình thường đang bị hù dọa mà thôi.
“Bọn chúng đ·ã c·hết cả rồi, c·hết từ mười năm trước rồi đấy.” Trần Thần đột nhiên nói bằng giọng bình thản.
Cái gì?
C·hết từ lâu rồi à?
“Nói như vậy là hai đứa trẻ này là linh hồn?” Micky kinh ngạc hỏi.
Vốn dĩ Micky nghĩ là Trần Thần sẽ đưa ra câu trả lời khẳng định, nhưng mà Trần Thần lại lắc đầu: "Bây giờ bọn chúng là người sống, ít nhất là đến thời điểm hiện tại.”
Vừa nói Trần Thần vừa lấy một cái máy tính bảng đưa cho Micky.
“Số hiệu 9882372: Tín Đồ Yazidi, độ nguy hiểm F, cấp bậc thu dung không có.”
“Là những người sống được sống lại từ những người đ·ã c·hết từng tín ngưỡng Yazidi, và không biết rằng mình đ·ã c·hết rồi. Nguyên nhân sống lại không rõ, điều kiện sống lại cũng không rõ.”
“Dị thường này sẽ sống lại vào một tháng trước ngày hành hương, sau khi sống lại thì sẽ tụ tập đến nơi treo tấm thảm Yazidi để hành hương, nguyên nhân không rõ, nếu hỏi về nguyên nhân dị thường này thì sẽ không thể nào có được câu trả lời.”
“Ngày hành hương là ngày 23 tháng 9, nhưng cũng không phải năm nào thì tụ tập của số hiệu 9882372 cũng xuất hiện, chỉ cần số hiệu 9882372 xuất hiện trước, thì năm đó ngày 23 tháng 9 nhất định sẽ là ngày hành hương.”
"Tín Đồ Yazidi hành hương không thể vượt quá 100 người, vượt quá 100 tín đồ thì sẽ triệu hồi Địa Ngục Lửa Biển của Yazidi, sẽ thiêu đốt một cách vô phân biệt một phạm vi 50 km lấy tấm thảm làm trung tâm."
"Độ khó thu dung của dị thường này cực kỳ thấp, cũng giống như người bình thường, có thể bị g·iết c·hết, nhưng mà dị thường bị g·iết vẫn được tính vào số người hành hương, g·iết dị thường cũng không thể nào ngăn cản được địa ngục lửa biển."
“Cách ngăn chặn hành hương: đốt hoặc là phá hủy tấm thảm Yazidi trước khi ngày hành hương đến.”
“Thông tin cập nhật ghi chú: Sự xuất hiện của số hiệu 9882372 không theo quy luật, n·gười c·hết được chọn sống lại cũng ngẫu nhiên. Nhưng những tín đồ c·hết trong vòng một tháng trước ngày hành hương, sẽ được sống lại vào ngày hành hương, nên các nơi cần chú ý đến những sự việc có liên quan đến tín ngưỡng Yazidi."
Hành hương không phải là chuyện mỗi năm đều xảy ra, cơ bản thì nó thuộc về sự kiện ngẫu nhiên. Nhưng mà khi số hiệu 9882372 xuất hiện thì hành hương nhất định sẽ tiến hành….
Trong khoảnh khắc đó sắc mặt của Micky có chút trắng bệch, hắn có một suy đoán chẳng lành.
“Đội trưởng Trần, bây giờ là tháng mấy vậy?”
Trần Thần không hiểu ý của Micky cho lắm, nhưng mà vẫn nhìn thời gian rồi nói: "Hôm nay á? Hôm nay là ngày 23 tháng 8, sao vậy?"
Khóe miệng của Micky giật giật rồi hỏi tiếp: "Vậy tấm thảm này thì thông thường sẽ xử lý như thế nào?"
Trần Thần kỳ lạ nhìn Micky: “Đưa về trung tâm thu dung thôi chứ sao, qua thời gian xét duyệt năm ngày rồi thì sẽ hủy đi thôi, có gì à?”
Năm ngày…..
“Không, không có gì, hy vọng là ta đã nghĩ nhiều……”
[Thông báo nhiệm vụ: Tiếng Gọi Yazidi]
Mẹ Kiếp!