13. Điện thoại
Suốt một ngày, dấu vết dâm mĩ của Hứa Thầm Hà và Triệu Vũ Bạch để lại khắp mọi nơi trong nhà.
Khăn trải giường trong phòng ngủ thay đổi ba lần, nhìn thấy ba tấm khăn trải giường treo trên ban công, hai chân Triệu Vũ Bạch liền nhũn ra.
Hứa Thầm Hà đổi tư thế khác lăn lộn cô ở trên giường, có lúc hai chân cô bị đè mạnh để anh hung hăng ra vào, lại có lúc hắn để cô quỳ gối trên giường nặng nề tiến vào từ phía sau, hoặc là cô bị bắt trải nghiệm cảm giác nữ ở trên, cuối cùng vẫn bị hắn giữ chặt eo dùng sức mạnh kinh người cắm vào cô đến khi cô khóc lóc cầu xin tha thứ.
Tóm lại động tác mỗi lần làm tình của Hứa Thầm Hà đều rất mạnh mẽ, cộng thêm thể lực đáng sợ, Triệu Vũ Bạch trải qua một lần đã hoàn toàn chịu không nổi.
Hỗn hợp tinh dịch trộn lẫn với hoa dịch không ngừng rơi xuống khăn trải giường đáng thương, chất lỏng dâm mỹ không ngừng tràn ra từ hoa huyệt sưng đỏ, thậm chí bụng nhỏ còn hơi phồng lên, trong đó tất cả đều là tinh dịch của Hứa Thầm Hà và mật dịch của cô không tiết ra ngoài được.
Hứa Thầm Hà cũng hơi thắc mắc vì sao Triệu Vũ Bạch không cự tuyệt.
Vào buổi tối thứ tư của kỳ nghỉ, Hứa Thầm Hà đang tùy tiện ra vào hoa huyệt của cô từ phía sau, nghe tiếng khóc của Triệu Vũ Bạch, động tác của hắn càng ngày càng nhanh.
Không biết là di động của ai đổ chuông, Hứa Thầm Hà liếc mắt, là di động của Triệu Vũ Bạch. Là Chu Tử Diễm gọi cho cô.
À. Thì ra hai người này còn trao đổi cả số điện thoại.
Khóe miệng Hứa Thầm Hà nở một nụ cười lạnh, thế là Hứa Thầm Hà nghe điện thoại rồi bật loa ngoài, sau đó ném tới trước mặt Triệu Vũ Bạch.
Nhìn thấy điện thoại của mình cùng với người gọi tới, Triệu Vũ Bạch quay đầu trừng mắt nhìn Hứa Thầm Hà một cái, duỗi tay muốn tắt máy, nhưng hai tay lại bị một tay của Hứa Thầm Hà nắm chặt, tay kia Hứa Thầm Hà lại cầm điện thoại đặt bên tai Triệu Vũ Bạch.
“Alo.. Vũ Bạch.” Thiếu niên ở đầu dây bên kia rõ ràng rất hồi hộp, “Có nghe thấy không?”
Triệu Vũ Bạch cắn môi, không thèm nói chuyện, để cho người bên kia tưởng rằng cô không nghe thấy là được rồi.
Hứa Thầm Hà hừ lạnh một tiếng, eo đột nhiên dùng sức, côn thịt hoàn toàn đi vào hoa huyệt non nớt, còn ác ý chọc vào cổ tử cung, nhìn người dưới thân rùng mình từng đợt, nhưng vẫn cắn môi không nói lời nào.
Cảm giác tức giận dâng lên trong lòng Hứa Thầm Hà. Hắn muốn cái tên Chu Tử Diễm không biết sống chết kia nghe thấy tiếng khóc khi Triệu Vũ Bạch bị hắn làm, để cho Chu Tử Diễm biết Triệu Vũ Bạch là hoa đã có chủ, Triệu Vũ Bạch là của hắn.
Thắt lưng dùng sức thật mạnh, lần nào cũng dùng hết toàn lực, tiếng thân thể va chạm nặng nề vang lên.
“Vũ Bạch? Vũ Bạch? Cậu… cậu nghe thấy không?” Chu Tử Diễm lo lắng hỏi.
Triệu Vũ Bạch há mồm cắn lên cổ tay của Hứa Thầm Hà, Hứa Thầm Hà bị đau, tay thả lỏng, Triệu Vũ Bạch nhanh chóng rút tay ra giật điện thoại bấm tắt máy.
“Sao vậy, sợ Chu Tử Diễm sau khi biết sẽ ghét em à?” Giọng nói Hứa Thầm Hà có chút tức giận và trêu đùa.
Sau khi tắt điện thoại, chân Triệu Vũ Bạch liền mềm nhũn, dựa vào giường, chỉ có hai chân là mở rộng để mặc cho Hứa Thầm Hà tùy ý ra vào.
Đây không phải là vấn đề bị ai biết được không! Ở giai đoạn này không ai biết mới là tốt nhất.
Hoa huyệt sưng đỏ bị côn thịt cọ xát, đau ê ẩm, nhưng khoái cảm vẫn mãnh liệt như cũ. Triệu Vũ Bạch bị làm đến mức bật khóc, là sảng khoái mà khóc, giống như dã thú nhỏ bị thuần phục mà khóc nức nở, chịu đựng sự chiếm hữu và xâm lược của kẻ mạnh.
Đầu nhũ bị Hứa Thầm Hà dùng ngón tay kẹp chặt kịch liệt vặn nắn, đầu nhũ bị chà đạp cả ngày sưng đỏ cọ xát với khăn trải giường bằng cotton dâng lên khoái cảm vừa đau đớn vừa tê dại.
Hứa Thầm Hà bất mãn cắn vào xương quai xanh của cô, vẫn chưa hết giận, vỗ một cái trên bờ mông trắng nõn của cô, oán hận nói: “Anh không biết là hai người đã cho nhau số điện thoại đó! Hai người thường xuyên gọi điện thoại lắm hả?”
“Không.. Không có.. A! Anh, anh.. anh nhẹ một chút... em chịu không nổi..” Bị hắn làm cả ngày, tiểu huyệt bị sử dụng quá độ hơi đau đớn, toàn thân đều là đủ loại dấu vết mà Hứa Thầm Hà để lại, đầu nhũ bị liếm mút gặm cắn không ngừng, thậm chí còn sắp trầy da, miệng tử cung đã bị hắn căng ra từ sáng sớm, trong tử cung chứa đầy tinh dịch của hắn.
Hứa Thầm Hà xoa nắn chà đạp hoa hạch mẫn cảm của cô vài cái, tiểu huyệt chịu không nổi kích thích lập tức phun nước, không biết đây là lần cao trào thứ mấy nữa.
Cảm giác bị kẹp chặt bao bọc quen thuộc nhưng vẫn cực kỳ mê người, Hứa Thầm Hà hít một hơi thật sâu, quy đầu chôn sâu bên trong hoa tâm, lần thứ năm phun ra tinh dịch ngày hôm nay.
“Không! Đừng bắn bên trong… Không chứa nổi nữa...” Triệu Vũ Bạch khóc lóc cầu xin, đây là sự thật mà.
Hứa Thầm Hà mím môi dưới, rút côn thịt vẫn còn đang bắn tinh ra, phần còn lại bắn trên bờ mông trắng nõn của Triệu Vũ Bạch.
------------