Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60

Chương 294: Chương 294




Chính trong ngày hôm đó, Vệ Thiêm Hỉ đã bất ngờ gặp một vị giáo sư già của khoa Điện tử thông tin, Đại học Thủy Mộc.

Vị giáo sư này đi cùng phu nhân đến trung tâm mua sắm Tân Thời Đại để chọn mua máy giặt và tivi. Sau khi chọn được, hai vợ chồng muốn bàn bạc với chủ cửa hàng xem có thể giảm giá hay không, vì mua liền hai món đồ điện tử là một khoản chi không nhỏ. Nhân viên bán hàng không quyết định được, đành gọi Vệ Thiêm Hỉ, người đang ngồi đọc sách trong căn phòng phía sau, ra ngoài.

Vệ Thiêm Hỉ trong đầu vẫn đang tính toán chuyện chế tạo máy tính. Nghe nhân viên bán hàng nói có người muốn giảm giá, cô liền lấy quy định mà Vệ Đại Nha đã đặt ra ra làm chuẩn:

“Chúng ta không phải đã đặt ra quy tắc rồi sao? Giao dịch trên mười đồng thì xóa phần lẻ, trên năm mươi đồng thì xóa số hàng đơn vị, trên hai trăm đồng thì sau khi xóa số hàng đơn vị sẽ giảm thêm mười đồng. Ưu đãi như vậy còn chưa đủ sao?”

Vị giáo sư già nghe thấy giọng nói quen thuộc, quay đầu lại, liền bắt gặp ánh mắt của Vệ Thiêm Hỉ.

“Bạn học Vệ, sao em lại ở đây?”Giáo sư già có chút bất ngờ.

Trong lòng Vệ Thiêm Hỉ lập tức cảm thấy không ổn, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười: “Giáo sư, thì ra là thầy muốn mua tivi và máy giặt à? Thầy nói đi, thầy ưng ý nhãn hiệu nào, em giảm giá cho thầy!”

Giáo sư già nhíu mày, xua tay: “Khoan hãy nói chuyện mua tivi và máy giặt. Em không phải đi Dương Thành công tác rồi sao? Sao lại ở trung tâm mua sắm Tân Thời Đại này? Lại còn trở thành người phụ trách? Câu hỏi tôi nhờ trợ lý nghiên cứu viên bên viện nghiên cứu vật lý hạt nhân gửi cho em, em xem chưa? Tôi đã chờ em gần hai mươi ngày rồi!”

“Gì cơ? Thầy có gửi câu hỏi cho em sao?” Vệ Thiêm Hỉ ngẩn người, rồi có chút ngượng ngùng nói: “Xin lỗi thầy, gần đây em không đến viện nghiên cứu vật lý hạt nhân, thời gian chủ yếu em dành để đọc sách ở thư viện trường Đại học Hàng không và không gian.”

Ánh mắt vị giáo sư nhìn Vệ Thiêm Hỉ đầy tiếc nuối, cứ như đang nhìn một người trẻ sa ngã.

Ông ấy nghiêm túc khuyên nhủ: “Bạn học Vệ, các em trẻ tuổi muốn kiếm tiền là rất tốt, nhưng phải phân rõ nặng nhẹ. Công việc chính của em hiện tại là nghiên cứu viên ở viện nghiên cứu vật lý hạt nhân, sao có thể không đi làm được? Dù em là sinh viên, thời gian có thể linh hoạt hơn, không cần thiết phải đi làm từ tám giờ sáng đến sáu giờ tối như các nghiên cứu viên khác, nhưng cũng không thể cứ tùy tiện vắng mặt!”

Vệ Thiêm Hỉ nhận ra giọng điệu này có gì đó không ổn, liền cau mày nói: “Khi ký hợp đồng với em, viện nghiên cứu vật lý hạt nhân đã nói rõ ràng. Viện trưởng Hạ cũng bảo rằng chỉ cần khi viện có vấn đề cần em giải quyết, em đến là được, còn bình thường không cần phải có mặt. Nếu không tin, thầy muốn em tìm viện trưởng Hạ báo cáo lại nội dung hợp đồng lúc đó không?”

Nhiệt tình và giúp đỡ người khác là chuyện tốt, nhưng nếu nhiệt tình đến mức can thiệp vào việc của người khác một cách tùy tiện, thì lại là chuyện khác.

Nụ cười trên mặt Vệ Thiêm Hỉ thu lại ba phần, cô nói với vị giáo sư già: “Trung tâm mua sắm Tân Thời Đại là do người nhà em mở. Hôm nay là thứ bảy, em qua đây giúp một chút không vấn đề gì. Thầy xem ưng ý thương hiệu tivi và máy giặt nào, em tính giá chiết khấu cho thầy. Nếu thầy chưa quyết định, cứ từ từ xem thêm. Em còn có việc khác.”

Vị giáo sư không ngờ Vệ Thiêm Hỉ lại thay đổi thái độ nhanh như vậy, có chút bất ngờ. Ông ấy chỉ vào hai món đồ điện tử mình đã chọn: “Muốn mua hai món này.”

May

Chiếc tivi giá bốn trăm năm mươi đồng, máy giặt giá ba trăm tám mươi đồng, tổng cộng tám trăm ba mươi đồng. Mức giá này khá lửng lơ, giảm ba mươi thì hơi tiếc, giảm mười hay hai mươi thì cũng không khác không giảm là bao.

Vệ Thiêm Hỉ suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Mùa hè ở thủ đô khá nóng, thầy có muốn chuẩn bị sẵn một chiếc quạt điện cho gia đình không? Hàng Panasonic nhập khẩu từ Nhật, giá gốc một trăm hai mươi đồng. Nếu mua cùng tivi và máy giặt, tổng giá gốc là chín trăm năm mươi đồng, em tính tròn chín trăm cho thầy, được không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.