Nhưng Vệ Thiêm Hỉ đâu phải linh thú để muốn triệu hồi là triệu hồi?
Trong lúc Viện Khoa học Kỹ thuật rối bời vì dự án không thể tiến triển, Vệ Thiêm Hỉ lại đang miệt mài học tiếng Thụy Điển tại một góc nhỏ ở Thụy Điển. Trước mặt cô là cuốn từ điển Thụy Điển bằng tiếng Anh, trên bàn đặt một chiếc máy ghi âm. Cô cần mẫn học từng từ một.
Với năng khiếu ngôn ngữ và sự tương đồng giữa tiếng Thụy Điển và tiếng Anh, chỉ sau một tuần, cô đã thành thạo giao tiếp hàng ngày. Phần thời gian còn lại, cô bổ sung những kiến thức ngữ pháp và từ vựng chi tiết.
Khi đã học xong cuốn từ điển, cô bắt đầu đọc sách, báo viết bằng tiếng Thụy Điển để nhanh chóng hòa nhập với môi trường văn hóa nơi đây.
Khi cảm thấy đã đủ tự tin, Vệ Thiêm Hỉ liên hệ với vị giáo sư mà mình đã chọn làm người hướng dẫn, mang theo bản luận văn đã tự dịch sang tiếng Thụy Điển, và gia nhập nhóm nghiên cứu.
Người có tài năng và nỗ lực thì dù ở đâu cũng tỏa sáng. Vị giáo sư này sau khi đọc luận văn của cô, ngay lập tức nhận cô làm trợ lý nghiên cứu, đồng thời cung cấp cho cô một loạt đề tài chưa có lời giải trên thế giới.
Với các sinh viên khác, cách bồi dưỡng này chẳng khác gì "vắt kiệt tiềm năng". Nhưng Vệ Thiêm Hỉ lại rất thích, bởi điều này giúp cô tiết kiệm thời gian tự tìm hiểu những lĩnh vực đỉnh cao trong các ngành toán học, từ đại số, hình học cho đến số học hay hàm số.
Khi gặp vấn đề ở lĩnh vực chưa quen thuộc, cô lại ngâm mình trong thư viện của Đại học Lund, bắt đầu hành trình "cày" sách.
So với thời gian ở Thủ đô, cuộc sống ở Lund yên bình hơn rất nhiều. Chi phí sinh hoạt ở Thụy Điển đắt đỏ, nên cô tự nấu ăn trong căn phòng nhỏ mình thuê. Mỗi ngày, ngoài đọc sách, cô chỉ nấu nướng và chạy bộ quanh hồ nhân tạo gần nhà vào sáng sớm và chiều tối. Các thành quả nghiên cứu cứ thế tuôn trào.
Vị giáo sư người Thụy Điển nhận cô làm học trò không giấu nổi niềm vui, luôn miệng khen ngợi rằng cô là "nữ thần Muse đến từ phương Đông".
Điều khiến các giáo sư khác ghen tị nhất chính là, mọi thành quả nghiên cứu của Vệ Thiêm Hỉ đều ghi tên vị giáo sư này làm tác giả thứ hai, và dự án nghiên cứu đều đứng tên nhóm của bà ấy.
Nhờ những đóng góp của Vệ Thiêm Hỉ, vị giáo sư vốn không quá nổi bật đã được đẩy lên thành nhà toán học hàng đầu của Viện Hàn lâm Khoa học Hoàng gia Thụy Điển.
May
Các nhà toán học khác chỉ có thể nhìn mà thở dài. Sinh viên của họ dù có bị ép đến mức kiệt sức cũng không thể nào đạt được những gì Vệ Thiêm Hỉ làm được.
Vị giáo sư Thụy Điển sau đó cẩn thận hỏi ý kiến Vệ Thiêm Hỉ về việc tiếp tục ở lại đội ngũ của bà ấy để làm nghiên cứu sinh tiến sĩ. Bà ấy hứa sẽ xin học bổng toàn phần và tạo cơ hội cho cô giảng dạy tại Đại học Lund sau khi tốt nghiệp.
Nhận thấy mình có thể sớm hoàn thành luận án tiến sĩ, Vệ Thiêm Hỉ đã đồng ý, khiến giáo sư vui mừng tổ chức tiệc ăn mừng suốt một tuần.
Dù được trao nhiều tự do trong nghiên cứu, giáo sư chỉ yêu cầu một điều: không được suốt ngày ru rú trong phòng mà phải ra ngoài vận động. Nhưng Vệ Thiêm Hỉ giải thích rằng người Trung Quốc gọi trạng thái tập trung tuyệt đối này là "bế quan."
Giáo sư dù không hiểu vì sao lại có một khái niệm như thế, nhưng thấy tình trạng của Vệ Thiêm Hỉ rất tốt nên cũng không phản đối, lo rằng nếu cô thay đổi, hiệu suất nghiên cứu có thể giảm đi.
Vệ Thiêm Hỉ rực rỡ với những thành tựu của mình, nhưng các nhà toán học khác thì chỉ biết khóc thầm. Những bài toán mà họ mất hàng năm nghiên cứu, vừa thấy ánh sáng cuối đường hầm thì phát hiện đã bị một sinh viên Thụy Điển giải quyết.
Thậm chí, có sinh viên dồn toàn bộ sức lực để viết luận văn, phân chia bài toán lớn thành vô số bước nhỏ. Nhưng trước khi kịp nộp, họ lại nhận ra bài toán đã được Vệ Thiêm Hỉ giải trọn vẹn.