Người nhân viên chỉ tay ra ngoài, nói: “Nước biển dùng làm chất làm mát trong hệ thống sau khi qua vòng tuần hoàn đã sôi sùng sục. Khi được xả ra biển, nó làm c.h.ế.t một đống cá và tôm. Bây giờ khu vực gần cửa xả đầy cá bụng trắng và tôm đỏ au!”
Vệ Thiêm Hỉ: “???” Cái quái gì vậy!
“Tôi còn tưởng lò phản ứng hoặc tổ máy phát điện xảy ra vấn đề, ai ngờ lại là mấy con cá và tôm bị luộc chín... Đây mà cũng gọi là vấn đề sao?”
May
Nhận ra cách nói của mình có chút không ổn, Vệ Thiêm Hỉ lập tức sửa lại:
"Đúng là một vấn đề, nhưng so với lò phản ứng nhiệt hạch có kiểm soát và tổ máy phát điện từ thủy động lực học, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ! Một chuyện vặt vãnh không đáng kể!"
Sau khi điều chỉnh suy nghĩ của mọi người, cô cầm bút lên, vừa ghi chú vấn đề vào sổ, vừa nói với các nhân viên trong phòng điều khiển:
"Mọi người sau này đừng giật mình hốt hoảng như thế nữa nhé. Chuyện nhỏ như nước nóng làm c.h.ế.t cá, tôm thế này thì tự nghĩ cách giải quyết là được."
"À, đúng rồi, vừa nãy giáo sư Dương bảo muốn mở tiệc mừng. Vậy thì nói với mấy đầu bếp trong nhà máy điện, làm luôn bữa tiệc hải sản từ chỗ cá, tôm đó đi, mọi người cùng ăn một bữa thật ngon! Một lát nữa nộp báo cáo thử nghiệm mồi lửa, chậm nhất là ngày mai quốc gia sẽ cử người đến tiếp quản nhà máy điện hạt nhân. Khi ấy, chúng ta sẽ được giải phóng rồi!"
"Còn một vấn đề nữa cần chú ý. Phương án trước đây chúng ta đưa ra vẫn còn thiếu sót, cần phải tìm cách tối ưu hóa. Lấy chuyện xử lý nước làm mát làm ví dụ, dù nước làm mát của chúng ta là nước biển, xả trực tiếp ra đại dương không gây ô nhiễm môi trường, nhưng tôi đề xuất mọi người nghĩ cách tận dụng nhiệt lượng mà nước làm mát mang theo. Đừng để nó bị lãng phí như vậy. Ví dụ như dùng để sưởi ấm vào mùa đông, hoặc phát điện bằng tua-bin nhiệt… Mọi người cùng đóng góp ý tưởng, nhanh chóng đưa ra giải pháp, cố gắng giảm thiểu lãng phí năng lượng."
Các nhân viên trong phòng điều khiển vốn đã bị cú giật mình ban nãy làm cho sợ xanh mặt, cứ tưởng tổ máy phát điện hoặc thiết bị nhiệt hạch có kiểm soát gặp sự cố. Không ngờ chỉ là nước nóng xả ra làm c.h.ế.t cá, tôm.
Một giáo sư già của Viện Nghiên cứu Kỹ thuật Hạt nhân không nhịn được, bật cười trước tiên, rồi tiếng cười bắt đầu lan rộng. Không khí căng thẳng nhường chỗ cho những tràng cười rôm rả.
Tiếng cười rộn ràng kéo theo những tràng vỗ tay lác đác. Ban đầu chỉ vài người vỗ tay, nhưng chẳng mấy chốc, tiếng vỗ tay rào rào như mưa xuân trút xuống, càng lúc càng dồn dập như cơn mưa lớn.
Tiệc hải sản được bày ra. Cùng lúc đó, tin tức lò phản ứng nhiệt hạch có kiểm soát đã được mồi lửa thành công, kèm theo bản báo cáo thử nghiệm, được gửi bằng fax đến tay vị lãnh đạo cấp cao.
Nhìn vào chuỗi số liệu trên bản báo cáo, ông ấy không khỏi kinh ngạc đến mức không nói nên lời. Ông ấy dụi mắt hết lần này đến lần khác, miệng không ngừng lặp lại:
"Thật khó tin!"
Nếu không phải bản báo cáo này có chữ ký của biết bao giáo sư và kỹ sư kỳ cựu tại Viện Khoa học Kỹ thuật, có lẽ ông ấy đã nghĩ Vệ Thiêm Hỉ đang bày trò để xin tiền từ nhà nước!
Lãnh đạo đương triều, sau khi xem báo cáo thử nghiệm kích hoạt, lập tức triệu tập mọi người để tổ chức một cuộc họp khẩn cấp kéo dài suốt ba giờ đồng hồ.
Trong quá trình họp, các nhân vật quan trọng tham dự đã thảo luận sâu sắc về các vấn đề như ‘cách thưởng cho những cá nhân có đóng góp xuất sắc’ và ‘phương án đối phó với những biến đổi lớn trong tình hình quốc tế sắp tới’. Cuối cùng, họ đưa ra một kết luận đơn giản rồi cùng nhau khởi hành đến đảo Thủy Hoàng.
Không ai muốn bỏ lỡ cơ hội chứng kiến phát minh vĩ đại mang ý nghĩa vượt thời đại này!
Sau bữa tiệc mừng công, Vệ Thiêm Hỉ cùng đồng đội kiểm tra lại một lượt tình trạng vận hành của toàn bộ thiết bị, bố trí nhân sự thay ca trực, rồi ai nấy quay về nhà khách nghỉ ngơi.