Cô Thôn Trường Đạo

Chương 85: Truy nguyên




Tu Chân thất giai, Uẩn Thần cảnh liền là cảnh giới thứ sáu.
Phải biết một địa vực như Thiên Xứng sẽ không có quá hai bàn tay tu sĩ Uẩn Thần, đồng dạng tu vi của hết thảy Hạt chủ Thiên Nô Hạt cũng chỉ dừng lại ở Huyền Bí, Thiên Nô Hội có thể cắt cử một tên Uẩn Thần đi đến phụ trách Thiên Nô Hạt vùng Thiên An, đương nhiên đều có lý do của mình.
Thành Đông Phong ra một lão già biết về Vô Niệm Thảo, thành Tịnh Quan ra tung tích của Viên Giác, xen giữa hai thành liền là một Vô Diệp Lâm c·hết người, hiện trạng càng là không có tiếp tục mở rộng ra bên ngoài, đây nhất định không phải trùng hợp.
Mặc dù nói tàn hồn của Viên Giác bị Vương Đình bắt tay với Yêu Khạp bắt đi, nhưng phàm là sự tình gây chấn động Tu Chân giới, bỏ qua một cái khả năng nhỏ nhất, cũng rất có thể sẽ bỏ qua chỗ mấu chốt nhất của vấn đề.
Dưới cái nhìn của người thanh niên, vấn đề không phải nằm ở Vô Niệm Hoa, cũng không phải Viên Giác, mà rất có thể rơi tại nguồn cơn của việc này.
Liền là lão già bị Địch Tử bán cho Thiên Nô Các thành Đông Phong.
Lúc này, Hạt phó phụ trách thành Đông Phong đánh ra một đạo hình ảnh, tại trước mặt mọi người lập tức hiện ra rất nhiều tràng cảnh.
Lão già bị Địch Tử kéo đi, lão già một quyền đánh gục y các, lão già bị treo ở cổng thành Đông Phong, lại bị Viên Giác c·ướp đi.
Hết thảy hình ảnh là một chuỗi nối tiếp nhau, không có bất cứ điểm ngờ nào. Suy cho cùng một lão già b·ị t·hương, hành xử như vậy đều trong phạm vi có thể lý giải.
Hình ảnh bị thu đi, một tên Hạt phó khác phụ trách thành Tịnh Quan đồng dạng đánh ra vô số hình ảnh.
Đặng Đình Nguyệt đến thành Đông Phong, Đặng Đình Nguyệt rời đi Sơ Linh Thú Bản, Tinh Các ra đại sự, Lục Hạp từ trên không đánh xuống Dạ Ngư Trạch, người Giải Trận Lao bố trí trận pháp, Viên Giác tranh đoạt Tục Hồn, Hạ Uyển Lam bắt đi tàn hồn Viên Giác.
Cơ hồ cũng không có sự tình khác thường, Yêu Khạp cùng Vương Đình đóng một vở kịch giọt nước không lọt, Viên Giác sa lầy đều không lạ.
Tưởng như mọi sự đã nằm trong nhận biết của mọi người, tên thanh niên lại đưa tay bắt ra một hình ảnh, đây là trước khi Đặng Đình Nguyệt rời đi Sơ Linh Thú Bản, một cái bóng lưng đi vào Sơ Linh Thú Bản, lại không thấy đi ra.
Hết thảy Hạt phó có chút kinh sợ, tên Hạt phó thành Đông Phong lại lật ra một cái bóng lưng, hai bên không có nửa điểm khác biệt.
Đây chính là cái bóng lưng của lão già cấp ra tin tức về Vô Niệm Thảo.

Tên thanh niên không nói, mười tên Hạt phó cứ như vậy không mở miệng. Trọn một ngày sau, nơi này đến thêm hai tên Huyền Bí, xác nhận:
"Thiếu chủ, ta tự mình xâm nhập Vô Diệp Lâm, cũng không có tìm thấy hài cốt hay vết tích của lão già kia."
"Thiếu chủ, ta ngược lại điều tra tại thành Tịnh Quan, đây là kết quả."
Tên thứ hai đánh ra một đạo ảnh, bên trong hiện rõ thân ảnh lão già tại cổng thành Tịnh Quan, lại lần lượt đi qua Lộ Đan Các, Đại Khí Các cùng Giải Trận Lao. Không dừng lại ở điểm này, tên thứ hai còn đánh ra một đạo tức, mô phỏng khí tức của lão già.
Sau lưng tên Hạt phó quản hạt thành Tịnh Quan chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, chuyện này nếu truy lên, đừng nói là Thiên Nô Các thành Tịnh Quan điều tra không tới nơi tới chốn, chính cái mạng của hắn cũng có thể không giữ được.
Từ đầu đến cuối tên thanh niên đều duy trì lấy bộ dáng không hiểu thấu, hắn rời đi, cũng chỉ để lại một câu:
"Nên làm cái gì liền đi làm."
Người còn lại càng có chỗ nhận biết tu sĩ Uẩn Thần, chỉ thấy thân người tên Hạt phó quản hạt thành Tịnh Quan bỗng nhiên b·ốc c·háy lên, lại phiêu tán thành bụi.
Không có nửa điểm phản kháng.
...
Cũng ngay tại địa vực Thiên Xứng, một chỗ trụ sở lâm thời giữa Vương Đình cùng Yêu Khạp, nơi này đồng dạng xuất hiện hai tên Uẩn Thần.
Đối diện là một bán cầu rộng chừng mười trượng, trong đó có vô số đạo lực không ngừng chuyển di, lại lấy tàn hồn của Viên Giác đặt ở giữa, không ngừng t·ra t·ấn.
"Tên này rất có bản sự, thống khổ như vậy vẫn một mực ngậm miệng, chẳng trách có thể vượt qua Vô Diệp Lâm."
Người nói chuyện là Yêu Khạp Dương Thiên Yêu, bên Vương Đình là Hoành Đạo nói:

"Chúng ta chỉ có một cơ hội, nếu sưu hồn không thành, tàn hồn của hắn nhất định sẽ tiêu tán."
Có chỗ cân nhắc, chỉ là Hoành Đạo bỗng nhiên đưa tay bắt lấy một đạo phi tín, rất nhanh có chỗ không ngờ:
"Thiên Nô Hội Đường Côn đi hướng Vô Diệp Lâm."
Nhất định Đường Côn đi hướng Vô Diệp Lâm không phải vì Vô Diệp Lâm xảy ra vấn đề, mà rất có thể là...
Dương Thiên Yêu cùng Hoành Đạo biết mình giống như bỏ qua cái gì, cả hai như đồng thời nói:
"Địch Tử?"
Suy cho cùng Viên Giác chỉ là một chỗ trung gian, nguồn cơn của mọi sự đều nằm ở lão già kia, mà địa điểm phát hiện ra lão già chỉ có Địch Tử biết.
Qua tin tức Thiên Nô Hội lọt ra ngoài, có năm thành lão già là đến từ Phàm giới, nếu vậy tin tức liên quan đến Vô Niệm Thảo rất có thể nằm tại Phàm giới.
Và nếu như có thể xác định đại khái phương vị lão già xuất hiện, lấy thủ đoạn Trận Đạo của Vương Đình, đều có mấy phần cơ hội lật ra thông đạo kia.
Phải biết thông đạo kia bị người gọi là 'Việt' luyện hoá, nhiều năm qua không phải Tu Chân giới không còn ý đồ đối với người Phàm giới, mà là tìm không ra thông đạo kết nối hai bên.
Có lẽ trong mắt người Phàm giới, hết thảy đều thống hận đối với cách làm của Tu Chân giới. Nhưng nói ra cũng thật châm chọc, Tu Chân giới bỏ ra đại giới là Thần Vật Tinh Đăng, kết quả chưa lừa gạt được bao nhiêu người Phàm giới, đã bị chính người Phàm giới đoạt đi Tinh Đăng, nếu đặt lên bàn cân, đây là Tu Chân giới ăn thua thiệt thảm trọng.
Xem ra Vương Đình hay Yêu Khạp bắt đến Viên Giác chỉ là bắt được phần ngọn, ngay cả Thiên Nô Hội đều đi trước truy nguyên cơ sự, chẳng trách cũng không có mấy nhà trong Thất Cực Bát Môn nâng lên chuyện Viên Giác.
Đã như vậy, tàn hồn Viên Giác cũng không phải là tất yếu, Dương Thiên Yêu đem thủ ấn bắt tới tàn hồn Viên Giác, bắt đầu sưu hồn.
Bụi cỏ.

Cọng cỏ khô.
Tản Viên.
Quả nhiên tin tức Viên Giác đoạt tới đều là vụn vặt.
...
Thiên Nô Các khắp vùng Thiên An bỗng chốc truyền nhau một mật đạo, đó liền là hình ảnh của Mạc Thiên Cổ Trường Tồn. Chỉ cần tìm thấy người này, ban cơ hội tiến một cấp. Chỉ cần bắt được người này, Thiên Nô Hội liền đồng ý bất kỳ yêu cầu nào.
Khắp nơi Thiên Nô Các truy lùng lão già, Đường Côn lại đứng tại phụ cận Vô Diệp Lâm hướng thành Đông Phong, thần niệm của hắn phô thiên cái địa quét ra khoảng cách mấy vạn dặm, rất nhanh tóm tới một người.
Hắn cũng không có nói một lời, liền trực tiếp sưu hồn.
Qua mấy tức, Đường Côn tiện tay ném cái xác khô xuống đất, có chỗ âm trầm:
"Chính tại hư không?"
Đường Côn theo tin tức lấy được đi tới Xích Hãn Giang, con sông này màu đỏ, nước đều chảy xiết không thôi, nếu là từ không trung rơi xuống nơi này, ra một dạng thương thế như lão già đều không có chỗ đột ngột.
Hắn một bước đi tới giữa trời, vô số thủ ấn đánh ra, giữa không trung lần lượt xuất hiện ra từng đạo võng, rất nhanh phai nhạt xuống.
Không có phát hiện ra cải biến không gian, cũng có thể năng lực của hắn chưa tới.
Liền là lúc này, Hoành Đạo cùng Dương Thiên Yêu hư không bước tới, Hoành Đạo một mặt hiểu được:
"Đường huynh, Thần Vật Tinh Đăng đều là Thất Cực Bát Môn cộng đồng bỏ ra, muốn tìm được thông đạo, nhất định phải có đầy đủ Thất Cực Bát Môn đồng pháp."
Không phải Đường Côn không biết việc này, chuyện cũng đến nước này, chỉ có thể mời tới đông đủ Thất Cực Bát Môn lại nói.
Còn tốt, Thiên Nô Hội còn có mục tiêu riêng, chính là tìm đến lão già.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.