Cuộc Sống Hàng Ngày Của Bé Yêu Quái

Chương 59: Phần ngoại truyện 1:Ký sự bố đảm đang nuôi con




Rất nhanh, Bạch Mãn và Kỳ Dịch Trần đã đến kỳ nghỉ Tết. Thời tiết ở thành phố rất lạ, mùa hè thì nóng cực kỳ, mùa đông thì lạnh như cắt, còn mùa xuân và thu gần như không có.

Bạch Mãn bị bà ngoại quấn như một quả bóng, từ xa nhìn lại giống như một quả bóng có hai cái chân nhỏ đỡ bên dưới.

Bạch Mãn bất mãn chu môi, bà ngoại thật quá đáng, cậu là một tiểu yêu quái, rõ ràng không sợ lạnh nhưng bà ngoại vẫn bắt mặc đồ dày như vậy.

"Con nhìn anh trai xem có mặc nhiều không, ở Đông Bắc lạnh lắm, không được cởi ra đâu, bà phải lấy thêm hai chiếc áo khoác lông cho con nữa." Hứa Ngọc Như sợ cháu bị lạnh.

Bạch Mãn và Kỳ Diệc Trần vất vả đưa tay đụng vào nhau, rồi bất đắc dĩ nhìn nhau.

Một lát sau, người của tổ chương trình đến thông báo xe đã sẵn sàng, có thể xuất phát rồi.

Hôm nay là ngày ghi hình cuối cùng của chương trình "Bố đảm đang chăm con", họ sẽ gặp gỡ với các gia đình khác. Bạch Mãn thực sự rất mong chờ, lần này chắc chắn cậu sẽ có thêm nhiều bạn mới. Bây giờ cậu đã là anh đại ở lớp mẫu giáo, mấy đứa trẻ trong lớp đều nghe lời cậu.

"Đi thôi, đi thôi, bà ngoại ơi có người đợi rồi, đừng lấy thêm đồ nữa, Mãn Mãn nóng rồi." Bạch Mãn ôm chân bà Hứa làm nũng.

Cậu đã không thể cử động được nữa, còn ba mẹ lại không dám trái ý bà ngoại, ông ngoại cũng chiều bà ngoại, Bạch Mãn thực sự khóc mà không rơi nước mắt, chỉ có thể để mặc mình trở thành một quả bóng.

"Được rồi, được rồi, gói xong cái này thì đi thôi." Hứa Ngọc Như nhìn thấy trên trán cậu thật sự bắt đầu toát mồ hôi, đành phải lùi một bước.

"Mãn Mãn, chúng ta đi thôi!" Ba Kỳ ở dưới lầu gọi lên.

Sau nửa năm bận rộn, cuối cùng cũng có thể cùng gia đình đi du lịch nghỉ ngơi một chút.

Lần này, Kỳ Thiên Thành rất hào phóng, trực tiếp thuê một chuyến bay riêng.

"Wow wow wow, cao quá! Trắng quá!" Đây là lần đầu tiên Bạch Mãn nhìn thấy bầu trời có tuyết, thật đẹp, cái đai an toàn trên máy bay cũng suýt không giữ nổi cậu.

Kỳ Diệc Trần giữ Bạch Mãn không cho cậu nghịch ngợm: "Ngồi yên, thời tiết không tốt, sẽ có vấn đề đấy."

Bạch Mãn ngồi nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, thật sự đẹp quá.

Cả gia đình bay hai tiếng đồng hồ mới đến, lúc này những người trong gia đình khác đã đến trước rồi.

Họ nhìn thấy một đám người từ xa đến cứ tưởng là nhân viên, nhưng khi nhìn kỹ lại là gia đình Phó Tuân. Các ba minh tinh đều biết tình hình của gia đình Phó Tuân, ban đầu họ còn tưởng Phó Tuân là người không có bạn bè, nhưng không ngờ gia đình anh lại đông hơn cả ba gia đình họ cộng lại.

Họ chỉ có ba người đến, nhưng Phú Tuân lại mang cả gia đình, tổng cộng tám người. Có vẻ như họ đến để đi du lịch miễn phí.

Đương nhiên Hứa Ngọc Như và Kỳ Thiên Thành chỉ phụ trách làm người xem, chủ yếu là đến để đi chơi, còn người tham gia chương trình vãn là Phó Tuân, Bạch Hạc Vu cùng Bạch Mãn. Kỳ Diệc Trần cũng không muốn bị bạn học vây quanh khi quay lại trường học.

Đúng vậy, các bạn học của Kỳ Diệc Trần đã biết Phó Tuân tham gia chương trình "Ba đảm đang nuôi con", và em trai của Kỳ Diệc Trần chính là một trong những nhân vật chính. Điều đó khiến họ vô cùng ghen tị.

Phó Tuân cùng gia đình chào mọi người: "Chào các bạn, chúng tôi là nhóm ba và con thứ tư."

"Chào các bạn!" Những người khác cũng vội vàng đáp lại, trong tiếng chào còn xem lẫn tiếng khóc của trẻ em.

Các đứa trẻ đến một nơi xa lạ không quen, hơn nữa lúc trước đều được ông bà chăm sóc, nên bây giờ không có ai dỗ được bọn trẻ nên cảm thấy vô cùng phiền muộn.

Họ nhìn về phía Phó Tuân và gia đình anh mà không khỏi ghen tị, nếu biết vậy đã để ông bà của các đứa trẻ cùng đi rồi.

Giờ thì không được nữa rồi, mà các con thì không chịu nín khóc.

Con của Ảnh Hậu Tào gọi là Tinh Tinh là anh trai lớn nhất, đứa trẻ của diễn viên mới nổi Tạ Dân là Viên Tử, cũng là em út, mẹ của đứa trẻ cũng đi cùng, còn có đứa trẻ của Vương Gia Lạc - một người chuyện tham gia chương trình giải trí, tên là Dâu Tây, tuổi gần bằng Bạch Mãn, mẹ của bé cũng đi cùng.

Bạch Mãn và anh trai đi sau ba chào hỏi các chú bác.

Cậu kéo áo của Phó Tuân và nói: "Ba, bạn kia cứ khóc mãi."

Vương Gia Lạc ngại ngùng nói: "Con của tôi chưa từng rời xa ông bà, trước đây khi ghi hình ở nhà có ông bà ở đó còn tốt, bây giờ đến nơi khác liền không nhịn nổi. Dâu Tây, con đừng khóc nữa, con nhìn em trai đang cười con kìa."

Đây là đứa trẻ hay khóc nhất trong bốn gia đình, tên là Dâu Tây, Vương Gia Lạc cũng đã xem phát lại chương trình, mặc dù hai đứa bé sinh cùng năm nhưng Dâu Tây lại lớn hơn Bạch Mãn.

Dâu Tây vẫn đang khóc nức nở, thấy có người nhìn mình, bèn nhăn mặt và phun nước bọt về phía Bạch Mãn: "Đừng có nhìn tôi, cẩn thận tôi đánh cậu!"

Bạch Mãn vội vàng tránh sang một bên, trẻ con bên ngoài đều như thế sao? Sao mà dữ dằn thế, so với các bạn nhỏ ở trường mẫu giáo xấu tính hơn nhiều.

Phó Tuân cũng vội vàng tránh đi, ngại ngùng nói: "Chúng tôi đi cất đồ trước, các bạn cứ trò chuyện đi."

Mặt Vương Gia Lạc cũng đỏ lên, nhưng con trai đáng ghét cũng không thể đánh được, nếu đánh nó sẽ khóc to hơn và còn về nhà mách lại: "Xin lỗi anh Phó, con nhỏ không hiểu chuyện."

Phó Tuân không quay lại mà dẫn theo cả gia đình đi vào trong làng, nơi đây là một khu nghỉ dưỡng đặc sắc.

Bạch Mãn đã quên mất chuyện vừa rồi, bây giờ cậu bị tuyết cao đến đầu gối thu hút, hơn nữa cậu cũng không còn thấy nóng nữa, nhưng có chút gió lạnh thổi vào cổ, khiến cậu vội vàng đi tìm bà ngoại.

"Bà ngoại, cổ lạnh quá~" Bạch Mãn nhăn mặt, cảm thấy rất khó chịu.

Hứa Ngọc Như vội vàng chỉnh lại khăn quàng cho Bạch Mãn, giờ chỉ còn hai con mắt lộ ra.

Bạch Mãn cảm thấy như mình là một anh hùng bí ẩn, liền đứng tại chỗ cười khúc khích không ngừng.

Kết quả là một lúc sau, cậu ngã đầu ra sau và ngã xuống đất, khi vừa nằm trên tuyết, cậu bối rối không hiểu sao lại không đau?

Kỳ Diệc Trần đi phía trước vội vàng chạy lại kéo Bạch Mãn đứng dậy, thật là sao bé con lại như quả bóng không ruột vậy.

Người lớn không quan tâm, để cho hai đứa trẻ chơi đùa.

Bạch Mãn cảm thấy nằm trên đất rất thoải mái, không muốn đứng dậy, liền chơi trò kéo co với anh trai, cuối cùng vẫn bị kéo dậy.

"Chạy nhanh lên, quần áo sắp ướt rồi." Kỳ Diệc Trần lau tuyết trên người Bạch Mãn.

"Không đâu, áo da mà." Bạch Mãn hiểu hết vì áo da rất nặng.

Cậu mặc áo đi hết một đoạn đường này, trước đó đều là được bế, may là có ba người ba, có thể thay nhau bế cậu.

"Được rồi, được rồi, chúng ta về thôi, vào nhà là có thể thay ra."

"Không, em còn muốn chơi tuyết."

"Không được đâu~"

"Hu hu hu, anh trai xấu!"

Vào buổi tối, Thịnh Mỹ Nghênh và Kỳ Thiên Thành dẫn hai ông bà đi tham quan cảnh vật bên ngoài, còn Bạch Hạc Vu và Phó Tuân dẫn hai đứa trẻ đi theo sự sắp xếp của đoàn làm chương trình.

Đây là tập cuối cùng nên cũng không có kế hoạch gì đặc biệt, chỉ là để các bậc phụ huynh làm quen với nhau, giao lưu một chút, tạo chút cảm động.

Bạch Mãn ngoan ngoãn ngồi cạnh anh trai, nhưng đứa bé lúc sáng phun nước bọt về phía Bạch Mãn lại chủ động gây sự.

Nó từ phía sau kéo khăn quàng của Bạch Mãn, kéo cậu xuống suýt nữa thì ngã ra khỏi ghế.

Sau khi làm xong mọi chuyện, nó không những không hối lỗi mà còn cười khúc khích không ngừng.

Lúc nà Bạch Mãn nắm chặt tay lại.

Đừng nhìn cái biệt hiệu “Dâu Tây Nhỏ” mà tưởng ngoan hiền, hôm nay nó đã bắt nạt mấy đứa trẻ rồi, mấy đứa lớn như Tinh Tinh thì không thèm để ý đến nó, nhưng  Viên Tử thì bị nó bắt nạt suốt đã khóc mấy lần rồi.

Vương Gia Lạc nhìn thấy cũng không la mắng, chỉ nghĩ là trẻ con không hiểu chuyện, làm Tạ Dân tức giận vô cùng, nếu không phải đang ghi hình chương trình, hắn đã cho nó một cú rồi, thật là loại người gì đâu.

Hiện Vương Gia Lạc không có ở đó, vợ hắn cũng làm như không nhìn thấy gì, bình thường con trai cũng hay bắt nạt bạn khác nhưng cũng không có ai nói gì.

Vợ của Vương Gia Lạc là bà con của phó đạo diễn chương trình, lần này là dựa vào quan hệ mới có thể tham gia, nên vô cùng tự mãn.

Hai gia đình còn lại cũng không biết nói gì, vì Phó Tuân và Bạch Hạc Vu cũng chẳng quan tâm, hai người cứ ăn uống bình thường.

Họ đều biết rằng Bạch Mãn không phải kiểu người dễ bị bắt nạt, lúc trước mẹ của Dâu Tây giả vờ không nhìn thấy, đợi khi Bạch Mãn phản kích, bọn họ cũng làm như không thấy là được, hì hì.

Nhưng Kỳ Diệc Trần thì lại bảo vệ Bạch Mãn, y bất mãn nhìn Dâu Tây Nhỏ.

“Cậu dám trừng mắt với tôi à!” Dâu Tây Nhỏ nhìn Kỳ Diệc Trần với ánh mắt giận dữ.

“Không có, chỉ là cậu lớn lên đẹp, nên tôi muốn xem một chút ai có mặt lớn như vậy.” Kỳ Diệc Trần nói một cách thờ ơ.

Dâu Tây Nhỏ ngẩn ra, đẹp và mặt lớn có gì liên quan đâu?

Nhưng điều này không cản được việc cậu ta có cảm tình với Kỳ Diệc Trần, dù sao thì người ta cũng khen mình đẹp mà.

Cậu ta lại kéo Bạch Mãn ra, đứng khoanh tay nói: “Cậu xuống đi, tôi muốn ngồi chỗ này.”

Nói xong liền kéo Bạch Mãn.

Bạch Mãn không chịu được nữa, cậu quay người từ ghế, hành động vô cùng nhanh đá một cú khiến Dâu Tây Nhỏ ngã xuống, rồi nhảy lên ngồi trên bụng cậu ta.

“Đồ không có văn hóa!” Bạch Mãn lúc đi dạo phố đều thấy người ta làm thế, chửi trước rồi mới động tay.

Nói xong, Bạch Mãn đánh từng cú vào mặt Dâu Tây Nhỏ.

Vì bụng Dâu Tây Nhỏ có mỡ nên không nhớ lâu, chỉ có đánh vào mặt mới khiến người ta nhớ lâu.

Khi Vương Gia Lạc trở lại, anh đã thấy con trai bị đánh đến khóc lóc thảm thiết, vợ anh muốn qua giúp đỡ nhưng bị ngăn lại ngoài cửa và đang mắng chửi.

“Các người đang làm gì vậy? Ỷ là ảnh đế nên bắt nạt người khác à?” Vương Gia Lạc tức giận đến mức muốn ra tay.

Anh ta vốn đã không ưa Phó Tuân từ lâu rồi, nếu không phải hắn tới, thì kỳ chương trình này làm sao mà thành công được, từ đó có thể thấy được, người mặt to chắc chắn não cũng có vấn đề.

Hai gia đình khác cũng không nhịn được nữa.

“Lúc con trai nhà cậu bắt nạt người khác sao không thấy cậu lên tiếng? Làm như ai cao quý hơn ai vậy?”

“Đúng vậy, ngay cả Viên Tử cũng bị nhóc kia bắt nạt đến mức khóc lóc, tìm các người thì các người lại nói trẻ con còn nhỏ thì biết cái gì, nhưng con của chúng tôi còn nhỏ hơn con các người đấy.”

Vương Gia Lạc tức đến mức muốn bùng nổ, sao những người này dám làm vậy, trước đây khi hắn tham gia chương trình, các idol khác đều phải  tâng bốc hắn, dù sao thì làm chương trình thực tế và đóng phim khác nhau, chỉ cần một sự hiểu lầm là có thể hủy hoại cả danh tiếng.

“Các người quá đáng lắm rồi!”

Nói xong, Vương Gia Lạc chạy ra tìm phó đạo diễn, nhất định phải cho khán giả biết bộ mặt thật của những người này.

Dâu Tây Nhỏ cũng bị đánh khóc nức nở, nhưng khi Bạch Mãn vừa giơ tay lên, nó lại im lặng, nó ôm lấy chân mẹ và khóc lóc đòi về nhà tìm ông bà, ông bà sẽ giúp nó đánh lại.

Ba gia đình còn lại tiếp tục ăn uống, không quan tâm đến Vương Gia Lạc, vì nếu tự ý bỏ đi thì sẽ phải trả tiền vi phạm hợp đồng, nên họ muốn xem liệu Vương Gia Lạc có bỏ được hay không.

Lúc này, Vương Gia Lạc đã bí mật lấy đoạn phim vừa quay từ tay phó đạo diễn, và đặc biệt cắt bỏ đoạn con trai anh ta bắt nạt Bạch Mãn, chỉ giữ lại cảnh Bạch Mãn bắt nạt người khác.

【Tin nóng, một chương trình về các ông bố, có một cậu bé ba tuổi công khai bắt nạt các bạn nhỏ khác, có video chân tướng!】

【Không thể nào?! Mãn Mãn không phải kiểu người như vậy đâu?】

【Lầu trên còn cố tẩy trắng gì vậy, video rõ ràng là Bạch Mãn đánh người mà?】

【Hôm nay họ đang quay chương trình à? Sao tôi không thấy ảnh ở sân bay nhỉ?】

【Chắc họ đi máy bay riêng rồi.】

【Có phải có hiểu lầm gì không?】

【Có thể có hiểu lầm gì chứ, người kia mà chơi trò đại bài thì ai mà chẳng biết, trong tập 2 quay chương trình, camera còn gấp đôi những gia đình khác.】

【Thực sự dám đưa cả gia đình đi quay chương trình, thật sự không thể tin nổi.】

#Bạch Mãn Bắt Nạt Người Khác# cũng lên hot search, ban đầu nhiều người còn không tin, nhưng Vương Gia Lạc đã trực tiếp điều động thủy quân.

【Haha, quá tuyệt, ba tuổi đã như vậy rồi, sau này đứa trẻ này chắc chắn sẽ là người bắt nạt bạn khác ở trường.】

【Loại người này cũng có thể tham gia chương trình à?】

Lúc đầu dư luận nghiêng về một phía, nhưng không lâu sau, Phó Tuân đăng một đoạn video lên, trong đó có cảnh Dâu Tây Nhỏ bắt nạt Bạch Mãn lần đầu tiên, Bạch Hạc Vu đã mở máy quay trên bàn, và cảnh thứ hai là khi Vương Gia Lạc bước vào, họ đã quay lại cảnh đó.

【... Trời ơi, một người làm chương trình giải trí lại có thể làm tới mức này à? Còn định dùng Internet để hủy hoại một đứa trẻ ba tuổi.】

【Vương Gia Lạc không phải là hình tượng anh trai rộng rãi sao? Sao lại có thể ác đến vậy, quá đáng.】

【Hóa ra mọi thứ trên màn ảnh đều là hình tượng, trước đây tôi còn rất thích Vương Gia Lạc, giờ thấy anh ta thật giả tạo.】

【Miệng lưỡi của vợ Vương Gia Lạc cũng thật thối.】

【Ghê quá! Tôi muốn ói, lại còn thuê thủy quân nữa chứ.】

【Tôi xin lỗi vì đã từng thích người này, nhìn trẻ mà đoán giá đúng không sai, ngay cả Tinh Tinh và Viên Tử cũng bị bắt nạt, đứa trẻ này lớn lên không biết có trở thành kẻ bắt nạt ở trường học không.】

【Mẹ nó, quá ghê tởm, nhớ lại những chương trình trước đây của anh ta mà thấy thật ghê tởm, thực sự quá giả tạo.】

【Trước đây có phải anh ta cũng từng cố tình dẫn đường cư dân mạng đi bắt nạt xxx, xxx, xxx... không?】

【Sao nhiều người vậy, trước đây tôi còn đứng về phía anh ta!】

【Người này quá giỏi diễn!】

Vương Gia Lạc không ngờ dư luận lại chuyển biến thành như vậy,  những người trước đây bị anh ta bắt nạt cũng đứng ra nói rõ, dư luận trên mạng dường như nổ tung.

Gia đình Vương Gia Lạc phải rời đi ngay trong đêm, cùng đi với họ còn có phó đạo diễn, người đầu tư cũng trực tiếp sa thải họ.

Ba gia đình còn lại thì vui vẻ tận hưởng hành trình ba ngày hai đêm này.

Cuối cùng, Phó Tuân còn cảm khái nói một câu: “Tôi rất vui vì đã tham gia chương trình ‘Ba đảm đang chăm con’ này. Chương trình này ghi lại những khoảnh khắc tuyệt vời của tôi và gia đình.”

Khi đang xúc động, trong phòng vang lên tiếng hét giận dữ của Bạch Hạc Vũ: “Bạch! Mãn! Con lại không mặc áo khoác mà đã ra ngoài rồi à?!”

Anh suýt bị tức chết rồi, sao nhóc con này không thích mặc áo khoác vậy. Mặc dù bọn họ là yêu quái và không sợ lạnh, nhưng nhóc con này biểu hiện không sợ lạnh quá mức, vẫn còn đang quay chương trình mà.

Khi nghe thấy tiếng hét, Bạch Mãn lập tức quay đầu bỏ chạy, nhưng đã bị ba Bạch ôm lại và đưa vào trong nhà, lại bị cuộn thành một cục.

Bây giờ không chỉ có Hứa Ngọc Như thích quấn cậu thành một cục mà ngay cả ba Bạch cũng bắt chước làm vậy.

Bạch Mãn cảm thấy mùa đông này thật sự rất khổ.

Hu hu hu cậu không muốn mặc đồ dày đâu!

Phó Tuân cười nhìn hai người, gọi từ xa: “Chúng ta xuất phát thôi, đêm lửa trại sắp bắt đầu rồi!”

Mọi người quây quần bên đống lửa trại, cùng nhau xoay vòng nhảy múa, ánh lửa lúc sáng lúc tối chiếu lên những khuôn mặt rạng rỡ, để lại những kỷ niệm tuyệt vời.

Khi kết thúc, mọi người nắm tay nhau, cùng hướng về máy quay trên bầu trời mà đồng thanh nói:

“Chương trình ‘Ba đảm đang nuôi con’ hẹn gặp lại vào mùa sau!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.