Ta thật sự không biết bản thân mình lại có cái tính sitình, cũng không thể ngờ đến bản thân chung thủy từ đầu tới cuối với mối tìnhđầu những 10 năm! Không đúng, không thể gọi đó là mối tình đầu, nói chính xáclà ta thầm mến con nhà người ta những 10 năm!!10 năm a, không phải10 tiếng hay 10 ngày, là suốt 10 năm, là 3650 ngày, quả là một con sốkhổng lồ nha! Hơn nữa sau từng ấy ngày, người mà ta thầm mến lâu như vậycũng đâu có biết đến tình cảm của ta, hắn còn đang vui vẻ mà theo đuổingười hắn thích, cùng nhau ra nước ngoài, cùng nhau kết hôn!
Còn với một kẻ ngốc nghếch, kết quả học tập không ra gìnhư ta, liệu có ai nhớ? Cuối cùng cũng chỉ có mình ta là đau khổ, dằn vặt vớithứ tình cảm này, đúng là không khác gì một kẻ tâm thần!
Đây thật sự là làm mất mặt dòng họ, làm sao màphải đau xót vì một mối tình cũ, đối với một nữ nhân hoạt bát, vui tươi như ta,đây chính là một điều không tin nổi! Có thể xin liên hợp quốc cho vàodanh sách “ Chuyện lạ thế giới” nha!
Một câu chuyện tình dọa người, dọa mình như vậy, đốivới ta, càng chôn chặt thứ tình cảm này càng sâu càng tốt, tốt nhất là đểnó tan biến theo thời gian, vĩnh viễn không xuất hiện, biến thànhkhông khí sau đó để gió thổi đi, bay xa mãi mãi!
Nhưng ông trời đúng là không chiều lòng con người, tạisao khi ta sống yên ổn được với một nam nhân khác, đột nhiên lại quăng cho tamột quả bom nguyên tử , khiến tâm trạng ta rối bời như vậy?Ném nó xuốngđất? Tặng cho người khác?Chính mình nuốt trái bom này? Nhưng tất cả cũngchỉ là hại người hại mình!
Mộ Dung Cạnh đã trởi về? Ở nước Mỹ tốt nhưvậy, tại sao còn trở về đây?
Bốn năm trước hắn mang theo vợ mới cưới, cả hai hạnhphúc, tươi cười đến ngây ngốc. Hắn cùng gia đình di cư tới Mỹ, dù qua bao nhiêusự việc xảy ra, ta vẫn không thể quên được hắn, dáng vẻ của hắn, nét tiêu sáicủa hắn, quả thực đúng như tiểu thuyết thường miêu tả,“Vẫy vẫy ống tayáo, mây trắng bao quanh thân thể, thực thực ảo ảo.” Hắn khiến ta si mê tới mức,mỗi lần nhìn thấy ánh mặt trời, ta lại ngây ngốc nhớ về nụ cười tươi sáng ấy. Chính vì thế, ta mới nguyện nhốt mình trong cái quán bar này, ít nhìnthấy ánh mặt trời, sống trong cái thế giới đầy ô nhiễm!! Không cần ngày ngày singốc tới hắn
Ta cũng tự biết, bản thân chính là một kẻ ngu ngốc,thích người ta mà không dám nói, cuối cùng, khi người ấy có người yêu, lại ngồimột chỗ mà than thân trách phận, đành chôn chặt tình cảm của mình, lúc nào cũngtự an ủi mình có thể quên hắn. Trên thực tế, suốt 4 năm qua, cuối cùng tamới chấp nhận được sự thật, ta yêu thương hắn 6 năm, 4 năm cố quên hắn, vừađúng 10 năm a!
Người khác yêu nhau đến chết đi sống lại, tình yêu khiếnbao người thầm ngưỡng mộ. Trải qua suốt 10 năm, tình cảm ta dành cho hắn cũngtan biến không được bao nhiêu, hơn nữa, tình cảm của ta cũng chỉ là đơn phương,10 năm cũng là quá đủ rồi!
Hắn thật sự đã trở về! Nếu là người khác nói cho tatin này, ta chắc cũng phải nghi ngờ về độ xác thực của nó. Nhưng ngườinói tin này là Tiêu Quân nha, Tiêu Quân hắn là ai a? Hắn là hổ đen uy quyền mộtchốn lừng lẫy, những lời mà hắn nói ra chắc chắn rất đáng để tin.Hắn nói một là một, nói hai sẽ là hai, tuyệt đối sẽ không trở thànhcon số khác! Hắn sẽ không lấy chuyện này ra để đùa giỡn ta, hắn sẽ không nhưvậy?
Nam nhân này a, là kẻ khiến người khác không thể khônglo, hắn luôn có một bụng tâm sự, nói năng lại bí ẩn, khó lường, lần nàyhắn nói cho ta biết tin về Mộ Dung Cạnh, không hiểu là có ý đồ gì? Cho ta thờigian chuẩn bị tâm lí sao?
Ta phát hiện ra một điều, đầu óc ta thật sự không đủđể dùng!
Sáng sớm hôm sau, ta mang bộ mặt gấu mèo hướng về phíahắn nói,“Ngươi vì sao lại nói cho ta biết Mộ Dung Cạnh trở về?”
Đối mặt với đôi mắt ngập tràn oán khí của ta, hắn vẫnung dung bình tĩnh,dường như nhìn ta tức giận, thở hổn hển đối với hắn mà nóichính là một loại sở thích a!
Đôi môi quyến rũ khẽ cong lên, đôi môi gợi cảm khẽ mímlại, rõ ràng có ý câu dẫn rõ ràng. Nam nhân chết tiệt, vừa tỉnh lại còn chưađánh răng chải đầu, cũng không ảnh hưởng gì tới nét đẹp vốn có của hắn, mà càng tăng thêm vài phần nam tính!“ Đẹp đến thất thần” Câu miêu tả nàythật sự là hợp với hắn nhất.
“Ta nghĩ ngươi muốn biết, Ngôn Tử ngươi có biết là tamuốn lấy lòng ngươi.” Hắn chậm rãi trả lời.
“Dựa vào đâu a! Cái này cũng gọi là lấy lòng? Lấy lòngmà chọn đúng thời điểm ta chuẩn bị ngủ để nói khiến ta ngủ không ngon!” Biếttin tức như vậy, ai mà ngủ cho nổi
Hắn nhanh chóng ôn nhu ôm lấy ta , cúi đầu cười:“ Quảnhiên là ngủ không ngon! Đúng là ta cố ý, mỗi lần nhìn thấy ngươi vô tưngủ trong khi ta còn chưa muốn “ dừng”, lúc đó ta chỉ muốn đem một xô nước lạnhhắt cho ngươi tỉnh
Hắn đang nói tiếng người sao? Đây chính là cuồng dãngược đãi tâm lí nha!!
Ta đầy một bụng nói xấu hắn, cả ngày tính kế này tínhkế kia, tính kế quá, dùng não quá độ như vậy mà hắn vẫn ngủ ngon sao?Thần kinhcủa hắn mà chỉ suy nhược một chút thôi, ta cũng sẽ ngủ thật ngon. Ngày nào hắnnói hắn mất ngủ, ta tuyệt đối sẽ không có chút gì ngoài ý muốn!
Bản thân mất ngủ mà còn muốn người khác mất ngủcùng, tâm tư ác độc như vậy, hắn cũng nên ngày ngày mất ngủ! Cũng khôngthèm suy nghĩ, đối với ta mà nói, ngủ cùng hắn có khác gì ngủ cùng lợn chết? Đólà có nguyên nhân ! Mỗi lần hắn không quan tâm đến hậu quả, ép buộc ta, khiến ta chết đi sống lại, van xin hắn thảm thiết , hắn mới buông tay, thử hỏi có ai sau khi vận động quá cường độ như vậy mà vẫn còn cảm thấy “ngọt ngào” với chẳng thèm muốn? nói thẳng ra hắn chẳng khác gì …. Lợn!
“Tiêu Quân, ngươi đúng là kẻ điên.”
“ Lời nói của người điên mà ngươi vẫn hiểu, chậcchậc……” Ngụ ý trong lời nói của hắn, không cần nói ta cũng hiểu. Ý hắnnói ta cũng là một kẻ ngốc a
“ Vớ vẩn!”nnd, tài ăn nói của ta quả nhiên làkhông đối đáp lại một người như hắn
Hắn từ trên giường ngồi dậy, chiếc chăn mỏngmanh từ trên người hắn rớt xuống, thân thể rắn chắc, tuyệt mĩ cứnhư vậy bày ra trước mặt ta. Quả nhiên là đẹp a, cơ bụng hắn săn chắc lạ thường( 6 múi nhá), mà cơ thể hắn từ rốn đi xuống dưới lại kích thích ta, khiến takhông khỏi gian nan nuốt nước miếng một cái.
Có cần thiết sáng sớm đã muốn hấp dẫn người khác nhưvậy không? Hắn không lo “ăn” nhiều sẽ tiêu chảy a!!!! Cố gắng kiềm chế rời ánhmắt ra khỏi hạ thân hắn, ta hơi dao động một chút, sau đó, liền trừng mắtnhìn hắn. Ánh mắt hắn sáng ngời, giống như chứa hai ngọn lửa cháy bừng trongđó, chính sự nóng hừng hực từ ánh mắt đó ta nhanh chóng gục mắt, buồn rầu nghĩ: Không biết ta có thể sống với dục hỏa của hắn không nữa?!
Một giây trước ta còn thèm nhỏ dãi trước vẻ đẹp củahắn, giây tiếp theo chỉ còn cảm thấy khinh bỉ hắn, nhưng lại không thểchống lại ánh mắt nóng hừng hực kia, hận không thể đem xương cốt của mình nhétsạch vào miệng hắn……Ta cũng tự biết thân biết phận, ta vốn không đủ sứcđấu lại với hắn a!
Sau một hồi đấu chọi tinh thân, thân thể giống như đãmuốn tan ra, ngồi phịch ở trên giường,ta vốn là không thể nhúc nhích, mà TiêuQuân tâm tình khoái trá đứng dậy, miệng hát một ca khúc, chân đi vàophòng tắm, khi nghe rõ được nội dung của ca khúc mà hắn hát, ta thật sự muốnhộc máu vì “ xúc động”!
“Ngươi là kẻ điên, ta là ngốc…… Triền triền miên miên,mãi không dừng…………”
Ta cứ như vậy nằm trên giường, ngơ ngác nghehắn lặp đi lặp lại câu hát này, dở khóc dở cười. Không thể hiểunổi, hắn vì sao ngay cả loại ca khúc này hắn cũng biết?Hắn nên chuyển nghề đichế nhạc chắc chắn rất có tiền đồ nha!
Ý thức dần dần mơ hồ, một đêm chưa ngủ, hơn nữavừa nãy lại phải « đấu tranh kịch liệt », làm cho ta dần dần chìmtrong mộng đẹp. Khi tỉnh lại, đã là giữa trưa, nhìn nam nhân bên cạnh, hắnchiếm cứ nửa cái giường, mắt chuyên chú xem TV !!!
Nam nhân này, quả nhiên không làm khổ người khác làkhông chịu được a ! Ngoài phòng khách có TV chất lượng tuyệt hảo so vớirạp chiếu phim còn hiện đại hơn thì không xem, cố tình ở đây chen chúcvới ta trên cùng một chiếc giường. Nhìn trong phòng này, TV mặc dù không phảiloại cũ, hơn nữa xem thì cũng là xem mấy bộ phim Hàn quốc gia đình bi kịch,muốn bao nhiêu biến thái có bấy nhiêu biến thái a
Hành động của hắn chính là khiêu khích người khác đếncùng nha!
“Tỉnh! Đi rửa mặt chải đầu một chút, ta đi làm thứcăn, lát nữa sẽ cho ngươi ăn.” Hắn mở laptop trên đầu gối hắn, nhanh chóngđem thân thể còn đang mơ ngủ của ta kéo lên, sau đó liền xuống giường đi déplê, hắn đột nhiên tốt bụng đi làm thức ăn cho ta
Ta lười biếng, liếc nhìn màn hình laptop hắn mớimở. Nhìn nội dung vừa hiện ra, ta không khỏi nhếch nhếch khóe môi, hắn một bênxem bi kịch Hàn quốc, một bên xem phim nóng?!
Không ngờ đối với thân phận của hắn, cũng có ngàyxuống tay? Không cần đến ta mà ngay cả người ngoài nhìn vào cũng thấy mất mặt!Càng nghiêm trọng là, hắn xem phim Hàn quốc, lại chỉ xem đoạn nhân vậtchính bị hành hạ, lại còn xem rất khoái chí nữa! Tiêu Quân, ta khinh bỉ ngươi.
Ta vừa đánh răng, trong lòng cười nhạo hắn, rất lấylàm thích thú. Tiêu Quân, ngươi thì ra cũng chẳng phải loại người toàn vẹn gì, ngươi cũng giống như những kẻ khác đi xem mấy bộ phim Hàn sướt mướt, cũngxem mấy bộ phim nóng trên mang. Chờ xem, ta nhất định sẽ lấy chuyện này,cười nhạo ngươi một trăm lần
Một đứa trẻ con với một người già mới xem cái đó,ngươiđường đường là một nam nhân đại gia mà cũng xem mấy cái đó, vớ vẩn……
Đợi chút ! Trẻ con cùng người già xem gì đó?Trong lòng ta cả kinh, nhớ lại mỗi lần về nhà, đều thấy bàngoại sau khi làm xong mọi việc, liền ngồi canh Tv chờ tập phim mới, TửPhàm cũng từng cười nói với ta: Đừng nghĩ bà ngoại chúng ta lớn tuổi, bà ngoạirất « mốt » a!“Ha hàn” Ngươi đã nghe qua chưa, bà ngoại cũng muốntrở thành người trong bộ tộc « Ha hàn »! Phàm là là hàn kịch,bà ngoạita tuyệt đối không bỏ qua!
Về phần Ngôn Tiếu, hắn mỗi ngày đều cầu ta cho hắn máytính ,nàng thừa biết hắn muốn xem phim « đen »a, nên vấn đề này tạmthời chưa nói đến .
Dường như mọi suy nghĩ đã thông suốt, mồ hôi lạnh lậptức ồ ồ từ sau lưng toát ra, chẳng lẽ Tiêu Quân xem luân lý kịch, xem phim hoạthoạ phiến, tất cả đều là vì trong nhà ta có một trẻ một già? Hắn muốn cùng bọnhọ kết giao quan hệ? Chẳng lẽ ta mới chính là kẻ không biết suy nghĩ, ngu ngơchui vào tròng của bọn họ? Bởi vì nghĩ rằng sự việc thật đơn giản, nên ta khôngsuy nghĩ nhiều, cứ hết lòng vì bọn họ mà đi làm!!
Tâm tình nhất thời trầm măc trầm trọng, Ngôn Tử Kỳ aNgôn Tử Kỳ, ngươi đã 28 tuổi rồi mà sao đầu óc vẫn không thông minh lênchút nào, vậy mà ngươi dám tự xưng mình là kẻ sành sõi, ta nghĩngươi chính là loại bại não a, ngươi thật đúng là con mẹ nó quá đáng!! Khótrách tại sao ngươi lại sùng bái Tiêu Quân, nếu ngươi có một phần tư chỉsố thông minh của hắn, ngươi cũng đã đủ làm rạng danh dòng họ rồi
“Làm gì vậy? Có mỗi việc đánh răng mà cũng mất nửangày!” Tiêu mỗ nhân đứng cạnh cửa, cau mày thúc giục.
Cố nén tức giận, bình tĩnh, bình tĩnh, ta cố nặn ra vẻ mặt cười hì hì:“Tiêu lão đại,ngươi hôm nay sao nhàn rỗi vậya! Còn có thời gian xét nét ta!”
“ Chút nữa có tí việc, không vội, ngươi hôm nay cóviệc sao?”
“Ân, buổi chiều đi xem món điểm tâm mới.” Nhìn bàn ăntràn đầy đồ ăn, cười đến rực rỡ,“Tiêu Quân, ngươi thật tốt, tất cả trên bàn đềulà món ta thích ăn!”
Ta chịu khó thay hắn xới thêm chén cơm, cũng xớiluôn cho mình, nhanh chóng tập trung vào bàn ăn trước mặt
“ Có muốn tìm người cùng đi với ngươi? Nếu vậycứ gọi điện cho ta ! »
“Không cần, ta chính mình tự đi một mình.” Ta hunghăng nhét mấy miệng thức ăn vào mồm, nói không rõ chữ.
Hắn liếc ta tà mị một cái, không nói gì nữa, hai ngườitrầm mặc ăn cơm, đột nhiên ta nghe hắn nói nói:“Ngươi không muốnhỏi gì khác sao? Về Mộ Dung Cạnh.”
Ta ngây ngẩn cả người, thức ăn trong miệng cũngquên nuốt, dù lúc này không nhìn thấy chính mình, nhưng ta đủ biết trôngvô cùng ngốc
“Ta…… Ta vì sao muốn hỏi?” Cái thứ tình cảm kia đã bịta ném vào thùng rác rồi, ta có điên đâu mà đi hỏi !
“Hắn vì sao trở về? Trở về làm cái gì? Ngươi cũngkhông muốn biết?” Tiêu Quân hỏi xong, buông bát đũa lẳng lặng nhìn ta, ánh mắtsắc bén kia, khiến ta cảm thấy không khác gì chụp x quang trong bệnhviên, làm cho người ta không thể che giấu nổi điều gì
Trong lòng nhất thời vô cùng ủy khuất, Tiêu Quân ngươithật hỗn đản, ngươi muốn đấu tranh tâm lí với ai ta mặc kệ, nhưngkhông được phép đấu tranh với ta, ta bị ngươi dỗ ngon dỗ ngọt, cưng chiềunhư vậy, ngươi hiện tại lại muốn đối phó với ta, ngươi thâm hiểm quá đi !
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Oa ha ha ha…… Tiêumỗ nhân, tên của ngươi nên đổi thành Tiêu gian nhân!!