Đại Minh: Bắt Đầu Thành Vì Cẩm Y Vệ

Chương 1214: Cút




Kiếm trận này và thanh kiếm trong tay Độc Cô Kính Vũ vốn là một thể, theo
kiếm trận vận hành, thanh kiếm trong tay Độc Cô Kính Vũ cũng phát ra ánh
sáng sắc bén hơn.
"Ầm ầm!"
Tiếng nổ lớn lan tỏa khắp bốn phía, Kiếm Sơn rung chuyển.
Nhưng từ trước tới nay Độc Cô Kính Vũ vẫn luôn bỏ qua một chuyện.
Lần này tới Kiếm Sơn không chỉ có một mình Lâm Mang.
Vào đúng lúc này, rất nhiều đệ tử và trưởng lão đang kết trận bỗng kêu lên một
tiếng thống khổ, kiếm trận dày đặc trong chớp mắt đã có dấu hiệu tan vỡ.
Trương Tam Phong đạp không mà lên, khí thế của cảnh giới Võ Tiên tỏa ra.
Với thực lực hiện tại của hắn, đúng là không phải là đối thủ của Độc Cô Kính
Vũ đang nắm giữ thần kiếm, thế nhưng việc phá hỏng kiếm trận thì lại chẳng
phải chuyện gì khó khăn.
Lần hạ giới trước, hấp thụ bản nguyên thiên địa trong bí cảnh, tuy Trương Tam
Phong chưa thực sự bước vào cảnh giới Quy Chân, nhưng cũng đã hình thành
được cảnh giới độc nhất vô nhị của riêng hắn.
Ngũ Phương Vực chỉ biết những người từ hạ giới phi thăng lên đều có thiên phú
xuất chúng, nhưng lại chưa từng nghĩ tới, những người như vậy, trong một thời
đại chỉ có một hoặc hai người mới xuất hiện.
Hạ giới gần năm trăm năm này, nếu như không có Lâm Mang xuất hiện, có lẽ
Trương Tam Phong chính là người chói sáng nhất trong giới giang hồ đời sau.
Trước đây Triệu Thăng, người được tổ sư đầu tiên của Long Hổ Sơn là Trương
Đạo Lăng đích thân truyền thụ, hết sức sủng ái hắn, ngoài thân phận Đạo Gia,
cũng là vì thiên phú xuất chúng của hắn.
Sắc mặt Độc Cô Kính Vũ hơi đổi.
Kiếm trận vỡ vụn, cũng khiến kiếm thế của hắn một lần nữa bị cản trở.
Mà Lâm Mang đã đợi đúng thời cơ này!
Trong nháy mắt, bàn tay khổng lồ chống trời phủ xuống từ trên trời cao, vô
cùng to lớn.
Cả bầu trời trong nháy mắt trở nên âm u.
Độc Cô Kính Vũ trong lúc cấp bách muốn chống đỡ, nhưng đã quá muộn.
Nắm đấm tung ra, đập mạnh xuống!
Thần Thông, Hạo Kiếp!
Hấp thụ bản nguyên thiên địa, thứ hắn lĩnh ngộ không chỉ có đạo ma song tu,
mà còn có cả quyền quang này từ hóa đạo thành ma, hóa sinh thành tử.
Ma khí kinh người cuồn cuộn tỏa ra, che trời lấp đất, khiến thiên địa vô cùng u
tối.
Độc Cô Kính Vũ sắc mặt kinh ngạc, vừa kinh vừa giận.
Đáng giận!
Sức mạnh tuyệt đối trực tiếp phá hủy kiếm khí mà Độc Cô Kính Vũ ngưng tụ,
đánh hắn bay ra xa hàng chục trượng, giống như sao băng rơi xuống, đập mạnh
vào bên trong núi Kiếm Sơn, phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Bàn tay của Lâm Mang đầy vết nứt, máu tươi tứa ra, dính đầy máu tươi đặc
quánh, mơ hồ còn nhìn thấy xương trắng đáng sợ.
Lâm Mang liếc nhìn máu tươi chảy ra khỏi bàn tay, chẳng hề để tâm.
Vào lúc này, dị biến đột nhiên xảy ra.
Một thân ảnh toàn thân khoác áo đen đột nhiên hiện ra, lao thẳng về phía Độc
Cô Kính Vũ.
Kiếm Sơn có động tĩnh lớn như vậy, từ lâu đã thu hút sự chú ý của những cường
giả xung quanh.
Gần đây, Kiếm Sơn vốn đã là trung tâm của vòng xoáy.
Sắc mặt Lâm Mang đột nhiên lạnh lẽo.
"Muốn chết!"
Bước ra một bước, thân ảnh trong nháy mắt tiến gần người mặc áo đen, đem
theo sức mạnh kinh thiên động địa kinh khủng.
Một đấm tung ra, khí thế chấn động!
Đối mặt với quyền quang này của Lâm Mang, người mặc áo đen không thể
không tạm thời lùi lại.
Dưới chiếc áo đen, vang lên một giọng nói vô cùng khàn khàn, cố ý che giấu
giọng nói vốn có của mình.
"Lâm thành chủ, chúng ta không phải kẻ thù!"
Lâm Mang cười lạnh: "Cút!"
Lần này Lâm Mang giết lên Kiếm Sơn, những người bị cuốn hút tới đây không
chỉ có một mình người áo đen.
Nhưng hắn là người đầu tiên không kiềm chế được lòng tham trong lòng, lao ra
đầu tiên mà thôi.
Trong tay Độc Cô Kính Vũ nắm giữ chìa khóa đi tới hạ giới, chuyện này đã lan
khắp giới người phi thăng.
Nói không động lòng thì chắc chắn là không thể nào.
Về tình hình bản nguyên của thiên địa, trong lòng mọi người đã sớm đoán được
mấy phần.
Cho dù không có chuyện Ngũ Phương Vực sụp đổ đi chăng nữa thì nhiều người
vẫn sẽ động lòng.
Chỉ là vì thực lực hùng mạnh của Kiếm Sơn và Độc Cô Kính Vũ mà nhiều
người không dám tùy tiện ra tay, thêm vào chuyện tấn công Kiếm Sơn thất bại
lần trước, nhiều người cũng có nỗi sợ hãi với Kiếm Sơn.
Ai ai cũng biết Độc Cô Kính Vũ đang bị thương, lúc này là thời điểm ra tay tốt
nhất, nhưng đều không muốn trở thành “kẻ hám lợi”.
Lâm Mang giết lên Kiếm Sơn tuy ngoài dự liệu của họ, nhưng lại rất hợp ý mọi
người.
Hiện giờ thấy Độc Cô Kính Vũ bại trận, nên mới có cảnh tượng vừa rồi.
Mục đích của người áo đen không chỉ là viên ngọc bội trong tay Độc Cô Kính
Vũ, mà còn có cả thanh thần kiếm truyền thừa của Kiếm Sơn này nữa.
Trên mặt người áo đen mang một chiếc mặt nạ quỷ giống như vừa cười vừa
khóc, khóe mắt treo một giọt lệ màu đỏ, không nhìn rõ được dung nhan thật của
hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.