Chương 35: Mới bảo bối.
Hajime bước chậm rãi trong không gian tràn ngập sương mù, khung cảnh xung quanh nhòe nhoẹt, không rõ ràng.
Đã qua một tuần trên Trái Đất kể từ khi cậu bắt đầu suy nghĩ cách hỗ trợ người dân hành tinh Koya Koya chống lại sự áp bức từ đám người Hành Tinh Đen.
Thời gian trôi nhanh một cách đáng ngạc nhiên, trên Koya Koya, khoảng thời gian này đã là nửa năm. Hajime dành nhiều thời gian trên hành tinh ấy, gần một tháng liên tục, trong khi nhóm Nobita chỉ ghé qua vài ngày chơi rồi quay về Trái Đất.
Hajime vẫn chưa tiếp xúc lại được với hai người bí ẩn mà cậu từng nhìn thấy trong hang động trên Koya Koya. Điều này khiến cậu cảm thấy như đang bỏ lỡ một mảnh ghép quan trọng trong bức tranh lớn mà cậu chưa thể xâu chuỗi lại.
"Rốt cuộc họ là ai? Và tại sao lại xuất hiện ở đó?" Hajime lẩm bẩm trong giấc mơ, nhưng không nhận được câu trả lời nào từ không gian sương mù bao quanh.
Cậu muốn tìm Freeman và Nanami để bàn bạc về những gì đang diễn ra, nhưng biết rằng cả hai đều đang bận rộn với những vấn đề của riêng mình.
Freeman hiện đang phải đối mặt với một loạt rắc rối. Việc xử lý vấn đề của thuyền viên Riku và cô gái tóc xanh lam từ băng hải tặc Golden Wolf đã chiếm hết thời gian của cậu, chưa kể đến việc phải lo liệu các hậu quả liên quan đến Fenrir.
Nanami thì hoàn toàn khác. Sau khi quyết định thừa nhận thân phận Quỷ của mình với Sát Quỷ Đoàn, cô phải đối mặt với hàng loạt công việc và nhiệm vụ không ngừng nghỉ. Những trách nhiệm mới khiến cô dường như biến mất, chỉ để lại tin tức rằng cô đang giúp Sát Quỷ Đoàn củng cố lực lượng. Hajime từng thử liên lạc với cô, nhưng Nanami không hề đáp lại, có lẽ vì quá bận rộn hoặc cô không tiện trả lời.
Cả hai người họ dường như chẳng còn thời gian để ngủ, đừng nói đến việc gặp lại cậu. Hajime thở dài, nhận ra rằng việc trông cậy vào họ lúc này là điều không thể.
Hajime cảm nhận được cơ thể mình dần tỉnh dậy, cậu rời khỏi không gian mơ hồ đầy sương mù. Ngay khi cậu vừa biến mất, không gian yên tĩnh lại một lúc, sau đó bỗng dưng rung động nhẹ. Một bóng dáng nhỏ bé xuất hiện, phá tan màn sương mờ.
Đó là một bé gái chừng mười tuổi, mái tóc ngắn màu trắng ngang vai, gọn gàng, phản chiếu ánh sáng yếu ớt trong không gian. Cô mặc một bộ quân phục màu đen trông không hợp với dáng người nhỏ nhắn, bên hông đeo một thanh katana đen bóng, sau lưng đeo súng trường. Đôi mắt cô bị che khuất bởi một miếng bịt mắt màu đen được kéo thấp xuống.
Bé gái đứng yên lặng giữa không gian, khẽ kéo miếng bịt mắt lên. Đôi mắt đỏ rực như lửa cháy lộ ra, ánh sáng kỳ lạ lóe lên trong con ngươi. Cô khẽ lẩm bẩm, giọng nói non nớt nhưng tràn đầy sự quyết đoán:
"Đây là đâu?"
Cô quay đầu nhìn quanh, ánh mắt dò xét mọi ngóc ngách của không gian sương mù. Dường như cô không bối rối hay sợ hãi trước khung cảnh kỳ lạ này, mà thay vào đó, một sự tò mò và cảnh giác hiện rõ trên khuôn mặt trẻ con.
. . .
6h30 sáng, Hajime tỉnh dậy, ánh nắng nhẹ nhàng của buổi sớm len qua rèm cửa sổ, chiếu sáng căn phòng đơn giản nhưng gọn gàng. Cậu ngồi dậy, vươn vai một cách thoải mái rồi bước xuống giường. Sau khi đánh răng rửa mặt, thay quần áo thể thao thoải mái, Hajime chuẩn b·ị b·ắt đầu buổi tập thể dục như thường lệ.
Hôm nay là Chủ nhật, một ngày mà cậu có nhiều thời gian để thoải mái làm những việc mình thích. Dự định lớn nhất của cậu là sang hành tinh Koya Koya.
Theo lịch, bên đó đang chuẩn bị sang mùa thu, không khí mát lành cùng cảnh sắc thiên nhiên rực rỡ. Gia đình Roppu đã lên kế hoạch cùng nhóm Nobita tổ chức một ngày cắm trại kết hợp thu hoạch nông sản. Hajime cũng muốn tham gia để vừa giúp đỡ vừa thư giãn sau chuỗi ngày bận rộn.
Ánh mắt cậu dừng lại trên Hộp Huấn Luyện Siêu Năng Lực đang đặt trên bàn. Cậu mỉm cười nhẹ, không biết có phải do tinh thần lực của mình mạnh mẽ hay không, nhưng Hajime cảm giác rằng quá trình rèn luyện siêu năng lực của cậu nhanh hơn dự kiến.
Theo tính toán ban đầu, cần ba năm để thành thạo toàn diện, nhưng giờ đây, Hajime tin rằng chỉ cần một năm nữa là cậu có thể đạt được mục tiêu.
Hiện tại, tỷ lệ sử dụng thành công các siêu năng lực như thấu thị hay di chuyển vật thể đã vượt hơn 80%. Ngay cả năng lực khó nhằn như dịch chuyển tức thời cũng đã đạt tỷ lệ thành công 50%.
Tuy nhiên, Hajime hiểu rõ rằng "sử dụng thành công" không có nghĩa là cậu đã học hoàn toàn, nó chỉ đảm bảo rằng các năng lực không đột ngột mất tác dụng trong quá trình sử dụng.
Ngoài những bài tập cơ bản, Hajime còn thực hiện các bài tập nâng cao với Hộp Huấn Luyện Siêu Năng Lực. Mặc dù tỷ lệ thành công ngày càng cao, cậu hiểu rõ một điều: hộp huấn luyện này chỉ là phiên bản đồ chơi.
Thậm chí khi hoàn thành huấn luyện, sức mạnh thu được cũng chỉ ở mức cơ bản, không thể so sánh với những nhân vật mạnh mẽ trong các câu chuyện cậu từng đọc qua.
Hajime chỉ biết sự thật này sau khi trò chuyện với Tamamo. Cô đã tiết lộ rằng, Hộp Huấn Luyện Siêu Năng Lực cậu đang sử dụng chỉ là bản thường dành cho trẻ em làm quen với siêu năng lực. Thực tế, vẫn còn một phiên bản nâng cấp, được gọi là Hộp Huấn Luyện Siêu Năng Lực Nâng Cao.
Khác biệt lớn nhất giữa hai phiên bản chính là hiệu quả huấn luyện. Nếu hoàn thành khóa huấn luyện với bản nâng cấp, sức mạnh thu được sẽ đạt mức kết hợp giữa One Punch Man - Tatsumaki và Saiki Kusuo, với khả năng siêu việt cả về lượng cùng chất.
Nghe đến đây, Hajime không khỏi ngạc nhiên và hứng thú, nhưng cũng có chút lo lắng.
"Nếu bản nâng cấp mạnh mẽ như vậy, hẳn là điều kiện để sở hữu nó không hề đơn giản."
Tamamo cũng không quên bổ sung, rằng bản nâng cấp này không chỉ yêu cầu khắt khe về thể chất, mà còn cần khả năng chịu đựng tinh thần cực cao.
"Bản đồ chơi đã khiến em mệt mỏi thế này, nếu là bản nâng cấp, em sẽ phải sống sót kiểu gì đây?" Hajime đùa với Tamamo khi nghe cô giải thích. Cô chỉ cười nhẹ, bảo rằng cậu cứ tập trung rèn luyện bản đồ chơi cho tốt, vì ngay cả khi hoàn thành nó, cậu cũng đã đủ để đối phó với phần lớn các tình huống khó khăn trong hiện tại.
Hajime lắc đầu, cố gắng bỏ qua những suy nghĩ về phiên bản nâng cấp của Hộp Huấn Luyện Siêu Năng Lực. Dù sao, đó vẫn là chuyện xa vời đối với cậu. Thời gian hiện tại cậu cần tập trung vào những điều thực tế hơn.
7h15, sau khi hoàn thành bài tập buổi sáng, Hajime quay vào nhà. Cậu phụ mẹ dọn dẹp nhà cửa và bày thức ăn lên bàn. Chào hỏi em gái đang ngồi chơi bên góc phòng, cậu nhẹ nhàng lên lầu kêu ba dậy. Ông ấy đêm qua lại thức khuya để viết bản thảo mới cho tiểu thuyết của mình.
Hajime ngắm nhìn ba mình, trong lòng có chút lo lắng. Thực tế, cả ba lẫn mẹ cậu đều đã khá lớn tuổi. Hai người kết hôn muộn và sinh cậu khi đã ngoài ba mươi lăm. Gần đây, cả hai bắt đầu xuất hiện một vài bệnh vặt của tuổi già, điều này khiến cậu thêm phần bận tâm. "Mình phải mượn Doraemon 'Cặp Bác Sĩ' để khám cho họ một lần mới được," cậu thầm nghĩ.
Sau bữa sáng, cậu giúp mẹ dọn dẹp bàn ăn và lau chùi bếp. Mẹ cậu luôn nhẹ nhàng, bà cảm thấy tự hào khi Hajime dù nhỏ tuổi nhưng luôn biết cách phụ giúp gia đình. Sau đó, cậu nhanh chóng hoàn thành một vài công việc nhà khác như tưới cây và quét sân.
8h30, Hajime xin phép ba mẹ được ra ngoài chơi với bạn bè. Ba cậu chỉ dặn dò: "Nhớ về sớm nhé Hajime, mẹ con dạo này hay lo lắm." Hajime gật đầu, cúi chào rồi bước ra khỏi nhà, hướng tới ngôi nhà của Nobita để bắt đầu một ngày mới đầy hứng khởi.
Trên đường đi, Hajime lấy ra từ Ví Thần Kỳ một chiếc ống rút thăm nhỏ. Cậu vừa hoàn thành thêm ba bài tập của cô Tamamo, tuy kết quả không quá xuất sắc, điểm cao nhất chỉ đạt 79 điểm nhưng vẫn được thưởng ba lượt rút thăm bảo bối thần kỳ.
"Mình vốn định tích đủ mười lượt rút để thử vận may một lần, nhưng tình hình hiện tại không cho phép. Có khi lại rút được món gì hữu ích." Hajime nghĩ thầm, rồi lắc lắc chiếc ống. Ba mẫu thăm nhỏ bay lên, nhẹ nhàng xoay tròn giữa không trung.
Trên từng mẫu thăm, dòng chữ dần hiện ra:
Virus Đua Đòi
Vòng Xuyên Thấu
Đồng Hồ 100 Lần Khổ
Ba món bảo bối hiện lên làm Hajime không khỏi nhíu mày suy nghĩ.
Món đầu tiên, Virus Đua Đòi, nếu cậu nhớ không lầm, là một loại virus có khả năng sinh sôi cực kỳ nhanh chóng. Khi lan ra, người hít phải sẽ bị ám ảnh và bắt đầu ăn mặc theo một phong cách thời trang mà người sử dụng định ra.
Nghĩ đến điều này, Hajime bất giác rùng mình. Trong ký ức của kiếp trước, cậu từng chứng kiến những phong cách thời trang quái đản, từ đồ lông lá rườm rà đến kiểu "thời trang là phá cách" mà thực tế trông chẳng khác nào một t·hảm h·ọa. May mắn thay, Virus Đua Đòi có phạm vi ảnh hưởng và thời gian hiệu lực tương đối ngắn, nếu không, Hajime cảm thấy thứ này có tiềm năng… gây ra t·hảm h·ọa diệt vong.
Món thứ hai, Vòng Xuyên Thấu, lại là một bảo bối tương đối quen thuộc trong số các món đồ của Doraemon. Nó có khả năng tạo ra một lỗ thủng đủ lớn cho một người đi qua trên bề mặt được đặt lên, như tường, trần nhà, sàn nhà, hoặc thậm chí trên một số vật thể cứng khác. Đây là một món đồ khá hữu dụng trong nhiều tình huống cần trốn thoát hoặc vượt chướng ngại vật.
Món cuối cùng khiến Hajime khó xử nhất: Đồng Hồ 100 Lần Khổ
Sau khi kích hoạt, người sử dụng sẽ liên tục gặp xui xẻo 100 lần trong vòng 100 phút, và mức độ xui xẻo càng ngày càng gia tăng theo thời gian. Điều đặc biệt là, đây vốn là một thiết bị huấn luyện đặc biệt, thường được các bậc thầy võ thuật hay pháp sư sử dụng để rèn luyện ý chí và khả năng ứng phó trong tình huống nguy cấp.
Hajime nhìn món bảo bối này, nghĩ đến Freeman. "Cái này rất hợp với hắn." cậu lẩm bẩm. Với kiểu tính cách cứng rắn và luôn sẵn sàng đối mặt khó khăn, Freeman có lẽ sẽ xem món đồ này như một thử thách thú vị hơn là một mối phiền phức.
Sau một lúc suy nghĩ, Hajime quyết định cất cả ba món vào Ví Thần Kỳ, thầm nghĩ: "Mặc dù chưa dùng ngay bây giờ, nhưng chắc chắn sẽ có lúc cần đến."
Hajime bước vào nhà Nobita, như thường lệ cậu lễ phép chào hỏi mẹ cậu ấy. Sau vài câu xã giao quen thuộc, cậu nhẹ nhàng đi lên phòng của Nobita.
Khi mở cửa, cậu nhìn thấy nhóm bạn của mình đang tụ tập bên cạnh cánh cửa dẫn đến hành tinh Koya Koya. Nobita ngồi bệt xuống sàn, vẻ mặt đầy háo hức, Shizuka thì lịch sự ngồi khoanh chân, trong khi Jaien và Suneo đang cãi nhau về thứ gì đó trên bàn nhỏ.
Ngay giữa phòng, Doraemon đang chăm chú lắp ráp một thiết bị máy móc lên cánh cửa dưới sàn. Cậu ấy thỉnh thoảng vừa vặn ốc vừa lẩm bẩm:
"Chỉ cần điều chỉnh một chút nữa là xong... Hy vọng lần này sẽ không bị sai lệch tọa độ nữa."