Đồng Thời Xuyên Qua: Bắt Đầu Từ Doraemon.

Chương 72: Thành công.




Chương 72: Thành công.
"Quán quân!"
"Quán quân!"
"QUÁN QUÂN!!!"
Tiếng gào thét từ khán đài vang lên ngày một lớn hơn, không còn giống như sự cổ vũ mà tựa hồ như lời nguyền rủa u ám vọng khắp không gian.
Cả nhóm chưa kịp hoàn hồn thì đồng loạt bị dịch chuyển lên khán đài. Từ trên cao nhìn xuống, họ thấy mười tám pho tượng chiến binh khổng lồ đã hoàn toàn thức tỉnh, đứng thành một vòng bao quanh lá cờ trung tâm, đôi mắt chúng phát ra ánh sáng đỏ rực, tỏa ra sát khí ngột ngạt.
Ngay lập tức, trong đầu mọi người truyền đến một loạt thông tin như bị ép buộc tiếp nhận. Hajime nhíu mày, những gì vừa nhận được khiến cậu cảm thấy tình hình còn tệ hơn cả dự đoán. Thử thách không phải là đối đầu từng pho tượng, mà là c·ướp lá cờ từ dưới tay mười tám pho tượng hợp kích.
Hajime lướt ánh mắt qua các chiến binh, mỗi pho tượng đều cầm một loại v·ũ k·hí khác nhau, từ kiếm, rìu, búa, cung tên, cho đến những v·ũ k·hí đặc biệt như xích sắt, chùy gai, khiên khổng lồ.
Áp lực từ mười tám đối thủ này như một ngọn núi đè lên cậu. Cả nhóm trên khán đài cố gắng di chuyển nhưng không thể, tựa như bị một lực lượng vô hình giam giữ tại chỗ. Tiếng gọi từ khán đài tiếp tục vang lên, thúc ép hành động ngay lập tức.
Không chần chừ, Hajime nghiến răng nhảy xuống sàn đấu. Chân vừa chạm đất, mười tám pho tượng đồng loạt quay đầu, ánh mắt đỏ rực của chúng khóa chặt vào cậu. Không gian như nghẹt thở, từng chuyển động của những pho tượng như tiếng vang sấm rền.
Ngay khi Hajime định lao về phía lá cờ, một pho tượng khổng lồ cầm khiên bất ngờ xuất hiện trước mặt cậu, húc tới với lực mạnh mẽ như một cơn lốc cuồng phong.
Đồng tử Hajime co lại, trực giác sắc bén cùng Haki Quan Sát điên cuồng cảnh báo. Trong thoáng chốc, cậu nhận ra mọi đường lui đều bị phong tỏa, chỉ còn duy nhất lùi thẳng về sau là đường sống.
Nhưng thân thể đang theo quán tính lao về trước, việc dừng lại không phải dễ dàng.
Trong tích tắc sinh tử, Hajime kích hoạt niệm lực, dùng sức mạnh tinh thần kéo mạnh cơ thể về phía sau.
Lưng cậu va mạnh vào tường thành, đau nhói, nhưng cậu kịp tận dụng lực phản chấn để bật sang bên khác, thoát khỏi đường húc của chiếc khiên khổng lồ trong gang tấc.
Ngay khi Hajime rời vị trí, tấm khiên khổng lồ va mạnh xuống mặt đất, tạo ra t·iếng n·ổ chấn động. Cậu liếc nhanh, nhận ra mấy chục mũi tên sắc bén đồng loạt bay xé gió từ trên cao, cắm phập vào vị trí cậu vừa đứng.
Đồng thời, hai bên khiên là các v·ũ k·hí khác đang đồng loạt t·ấn c·ông: bên trái, một cây trường thương đâm tới và một lưỡi búa nặng nề chém ngang; bên phải, một chùy gai hung mãnh lướt qua, cùng một thanh đao sáng loáng bổ xuống.
Thậm chí, khe hở nhỏ bên dưới tấm khiên cũng không bỏ sót, một thanh kiếm sắc nhọn từ đó đâm thẳng lên.

"C·hết tiệt!" Hajime nghiến răng, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng. Cậu chưa từng thấy sự phối hợp nào chặt chẽ đến vậy, như thể mỗi pho tượng đều là những chiến binh hoàn hảo, tính toán từng bước di chuyển để bẫy cậu vào đường cùng.
Không kịp nghĩ nhiều, Hajime dồn sức chạy nhanh về phía lá cờ, đôi mắt chăm chăm vào mục tiêu trước mắt. Trong lúc lao đi, cậu liên tục sử dụng các kỹ năng của mình để né tránh.
Một lưỡi hái lớn quét ngang đầu, cậu cúi thấp người, mũi chân trượt dài trên mặt đất, lách qua lưỡi hái trong đường tơ kẽ tóc. Ngay sau đó, một con dao găm từ phía sau đâm tới, cậu nghiêng người tránh sang một bên, cảm nhận được luồng khí lạnh lẽo lướt qua má.
Các pho tượng không dừng lại, chúng tiếp tục dồn ép, khiến Hajime không có cơ hội ngừng nghỉ. Nhưng với kỹ năng và phản xạ tuyệt vời, cậu tận dụng thân hình nhỏ nhắn, liên tục luồn lách giữa những đợt t·ấn c·ông như vũ bão.
Một trường kiếm chém thẳng xuống, cậu lăn người tránh, đồng thời phản công bằng một đòn chém mạnh vào khớp nối của pho tượng, hy vọng làm nó chậm lại. Nhưng lưỡi kiếm của cậu chỉ để lại một vết xước nhỏ, không đủ gây sát thương.
Hajime nghiến răng, tiếp tục lao đi, đôi mắt tập trung vào lá cờ sáng rực ở trung tâm. "Phải c·ướp được lá cờ, dù thế nào cũng phải làm được!"
Cuộc rượt đuổi tiếp tục diễn ra căng thẳng và không kém phần khốc liệt. Hajime càng tiến gần đến lá cờ, áp lực từ các pho tượng càng tăng lên theo cấp số nhân.
Chỉ cần cậu bước vào phạm vi cách lá cờ hai mươi mét, sáu pho tượng lập tức hợp tác chiến đấu, tạo nên một vòng vây kiên cố. Tiến thêm mười mét, mười hai pho tượng đồng loạt ra tay và khi chỉ còn cách lá cờ ba mét, toàn bộ mười tám pho tượng cùng phối hợp, không để lại bất kỳ lỗ hổng nào.
Hajime thở hổn hển, cơ thể rã rời sau khi liên tục né tránh những đòn t·ấn c·ông đầy uy lực.
Một sợi xích vung mạnh về phía cậu, đan xen với những phi tiêu sắc bén bay đến như mưa. Cậu lách người thoát qua khe hẹp, đồng thời tung một cú đá mạnh, khiến một pho tượng đang lao tới lảo đảo ngã xuống.
Chớp thời cơ, Hajime giật lấy cây búa từ tay nó, dùng làm v·ũ k·hí tạm thời và làm vật cản cho các đòn t·ấn c·ông sắp tới. Cùng lúc đó, cậu cũng đoạt luôn tấm khiên từ một pho tượng khác, sử dụng nó để chống đỡ những mũi giáo đâm tới.
Nhưng ngay cả khi đã tìm được cách phòng thủ tạm thời, Hajime vẫn không khỏi nhíu mày. Cậu nhận ra rằng, mặc dù sức mạnh cơ thể của các pho tượng không bằng mình, nhưng kỹ thuật chiến đấu của chúng lại ở một đẳng cấp đáng kinh ngạc.
Mỗi đòn t·ấn c·ông đều chính xác và được phối hợp hoàn hảo, khiến cậu không thể dễ dàng phá vỡ thế trận. Ngay cả khi cậu sở hữu sức mạnh được truyền từ thần c·hiến t·ranh, kỹ năng của các pho tượng vẫn vượt xa mong đợi.
Hơn nữa, cậu bị hạn chế phần lớn sức mạnh do sự can thiệp của hai vị thần, khiến việc sử dụng những chiêu thức hủy diệt như triệu hồi mưa bom bão đạn oanh tạc trở nên bất khả thi.
Trong lúc né tránh liên tục, Hajime cũng tìm ra điểm yếu của các pho tượng. Khi một pho tượng b·ị đ·ánh nát hoặc làm hỏng v·ũ k·hí, nó sẽ đứng im trong một khoảng thời gian ngắn.
Nhưng điều này cũng biến thành điểm mạnh của chúng, bởi ngay sau đó, pho tượng đó sẽ tự động nâng cấp, trở nên mạnh hơn và linh hoạt hơn. Nếu cậu cố gắng phá hủy v·ũ k·hí của một pho tượng lần thứ hai, thời gian đứng im sẽ tăng lên, nhưng đổi lại, sự nâng cấp của chúng càng khủng kh·iếp hơn.
Và tệ nhất là, đám pho tượng không bao giờ để cậu có cơ hội t·ấn c·ông từng cái một một cách dễ dàng.

"C·hết tiệt thật!" Hajime lẩm bẩm, né một đòn đâm mạnh từ cây thương phía sau. Cậu hất chiếc búa về phía một nhóm pho tượng, tạo khoảng trống nhỏ để lao về phía lá cờ. Nhưng ngay lập tức, một cây chùy đinh từ trên cao bổ xuống, buộc cậu phải lăn người né tránh, mất đà và phải lùi lại vài mét.
Cảm nhận được sự áp sát từ mười tám pho tượng đang phối hợp nhịp nhàng, Hajime không khỏi cắn răng, trong đầu nhanh chóng tính toán chiến lược. Nếu tiếp tục như thế này, cậu sẽ không đủ sức để giữ nhịp độ đến khi chạm được lá cờ. Nhưng quay đầu bỏ chạy cũng không phải là lựa chọn.
"Không còn cách nào khác..." Hajime thì thầm, đôi mắt lóe lên một tia quyết tâm. Cậu chỉ còn cách đánh đổi toàn bộ sức lực trong lần t·ấn c·ông này.
Hajime hít một hơi thật sâu, ánh mắt sắc lạnh, nhìn chằm chằm vào đám pho tượng đang dần khép chặt vòng vây.
Trên khán đài, đám bạn đang la hét hoảng loạn, nhưng âm thanh từ phía khán giả giả lập lấn át tất cả. Cậu ra hiệu cho cả nhóm chuẩn bị chạy trốn, dù không chắc họ hiểu hết ý mình. Hajime biết, nếu kế hoạch này thất bại, tất cả có thể phải trả giá rất đắt.
Hajime biết rõ có một cách vô hiệu hóa toàn bộ pho tượng: để chúng tự hủy hoại lẫn nhau. Nhưng cách này yêu cầu cậu phải đích thân điều khiển vị trí và tạo ra sự xung đột giữa các đòn t·ấn c·ông của chúng, đồng nghĩa với việc cậu phải đối mặt với nguy cơ b·ị t·hương nặng.
Ngay cả khi thành công, nguy cơ xuất hiện những pho tượng không bị tiêu diệt hoàn toàn vẫn còn, và chúng sẽ trở nên càng khó đối phó hơn.
Nhưng Hajime có một phương án khác - mạo hiểm hơn, nhưng hiệu quả triệt để. Cậu sở hữu ba loại siêu năng lực: dịch chuyển tức thời, nhìn xuyên thấu và điều khiển đồ vật.
Trong khi hai năng lực sau đã hỗ trợ rất nhiều trong trận chiến, thì dịch chuyển tức thời luôn là một con dao hai lưỡi. Khả năng kiểm soát của cậu với năng lực này vẫn còn kém tinh vi, dẫn đến nguy cơ dịch chuyển không hoàn chỉnh, có thể khiến cậu mất đi một phần cơ thể, hoặc tệ hơn, chỉ dịch chuyển nội tạng của mình.
Nhưng lần này, Hajime không có lựa chọn nào khác. Nếu không thể kiểm soát chi tiết, thì làm một việc lớn. Cậu quyết định sử dụng dịch chuyển tức thời để dịch chuyển toàn bộ hòn đảo cùng đám pho tượng.
Kế hoạch của cậu là lợi dụng sự gián đoạn do dịch chuyển để phá vòng vây, đồng thời giành lấy lá cờ. Tuy nhiên, cậu biết rõ rủi ro lớn nhất không phải từ đám pho tượng mà là từ chính đám bạn của mình.
Hajime thầm tính toán, nếu dịch chuyển cả hòn đảo, đám pho tượng sẽ được đưa đi cùng vì chúng là một phần gắn liền với hòn đảo.
Nhưng đám bạn của cậu thì khác, họ là thực thể độc lập. Nếu không kiểm soát tốt, quá trình dịch chuyển có thể gây tổn thương nghiêm trọng cho cơ thể họ, hoặc tệ hơn là g·iết c·hết họ ngay lập tức. Viễn cảnh này khiến cậu toát mồ hôi lạnh.
Nhưng dù vậy đây là con đường có cơ hội thành công cao nhất và cậu biết mình lựa chọn không nhiều.
Bước đầu tiên, Hajime tận dụng chính sức mạnh của các pho tượng để phá hủy lẫn nhau. Cậu bắt đầu lao nhanh, dụ từng nhóm nhỏ pho tượng vào đúng vị trí, nơi mà chúng không thể tránh khỏi v·a c·hạm lẫn nhau.
Một pho tượng cầm khiên khổng lồ lao tới, Hajime xoay người né, khiến nó v·a c·hạm với một pho tượng cầm búa, tạo ra tiếng vang lớn và cả hai đều đứng im trong vài giây để khôi phục.
Nhưng đó chỉ là phần dễ. Các pho tượng nâng cấp nhanh chóng và một số đã bắt đầu sử dụng v·ũ k·hí phức tạp hơn, như cung bắn ra mũi t·ên l·ửa, dây xích mang theo dòng điện và thậm chí cả bôi thuốc độc lưỡi hái. Hajime vừa né, vừa dùng kỹ năng di chuyển đồ vật để đẩy chúng về phía nhau, tận dụng sức mạnh của chúng để tạo hỗn loạn trong hàng ngũ.

Hajime hít một hơi sâu, ánh mắt kiên định. Bước thứ hai bắt đầu. Dùng toàn bộ sức mạnh niệm lực, cậu kéo bản thân mình lao ra xa khỏi đám pho tượng đang truy đuổi, thẳng về phía tường bảo hộ của đấu trường.
Thời gian là điều kiện quyết định. Lợi dụng khoảng trống khi các pho tượng cần vài chục giây để hồi phục sau những đòn t·ấn c·ông liên tiếp, Hajime tập trung toàn bộ năng lượng, bao phủ cả hòn đảo trong một lực lượng vô hình khổng lồ.
Cát bụi bay lên mù mịt, gió xoáy mạnh đến mức làm mưa sấm bên ngoài đảo cũng ngừng chuyển động.
Bước thứ ba. Khi các pho tượng bắt đầu hồi phục và lao về phía cậu, Hajime không do dự kích hoạt dịch chuyển.
Ánh sáng chói lòa bao phủ khắp hòn đảo. Mọi thứ như bị kéo dài và méo mó, không gian xung quanh đảo dường như rạn nứt. Chỉ trong tích tắc, Hajime cảm nhận được cơ thể mình như bị xé toạc, nhưng ngay lập tức, cậu thấy mình đã đứng trước lá cờ.
Hajime nhanh chóng chụp lấy lá cờ, kéo mạnh ra khỏi giá. Nhưng đúng lúc đó, cậu phát hiện đám bạn trên khán đài cũng đột ngột xuất hiện lơ lửng trên không, ngay tại vị trí trước đó của họ.
Kuntaku, người đã nhận ra tín hiệu từ Hajime từ trước, nhanh chóng triệu hồi hình chiếu pho tượng thần để ôm lấy nhóm bạn. Pho tượng khổng lồ nâng họ xuống từ từ, đảm bảo an toàn.
Pho tượng này vốn chỉ là hình chiếu, nhưng trong trận chiến trước, Doraemon đã dùng Đèn Pin Tân Trang nâng cấp, biến nó thành một thực thể mạnh mẽ.
Hajime không chần chừ, cậu móc từ trong túi Doraemon con thuyền, phóng to nó và ném đám bạn lên boong. Sau đó, không nói lời nào, cậu lao vào buồng lái, điều khiển con thuyền bay thẳng lên trời với tốc độ tối đa.
Nhưng cuộc chiến chưa kết thúc.
Khi con thuyền vừa bay lên được vài chục mét, cả đấu trường bên dưới rung chuyển dữ dội. Mười tám pho tượng bắt đầu tan chảy, hợp nhất thành một pho tượng đá khổng lồ cao trăm mét, với tám đầu, ba mươi sáu cánh tay. Cả đấu trường giờ chỉ còn lại tiếng gào thét kinh hoàng của pho tượng, vang vọng khắp trời đất.
Từng cánh tay khổng lồ giương cung, gài tên, mỗi mũi tên bắn ra mang theo một thuộc tính khác nhau: có tên b·ốc c·háy, có tên p·hát n·ổ, có tên mang điện, có tên lưỡi gai sắc nhọn,...
Con thuyền rung lắc dữ dội khi những mũi tên liên tục lao tới, gây ra vô số lỗ thủng trên thân tàu.
Hajime cắn răng điều khiển con thuyền tránh né, dùng tất cả kỹ năng để giữ nó trên không. Những mũi tên bắn trượt nổ tung, tạo thành những đợt sóng xung kích lớn, nhưng cuối cùng, sau khi bay được vài ngàn mét, cả nhóm cũng thành công thoát khỏi phạm vi t·ấn c·ông của pho tượng khổng lồ.
Trên boong thuyền, cả nhóm ngồi phịch xuống, thở dốc. Thân tàu bị thủng hàng trăm lỗ, nhưng tất cả đều may mắn sống sót. Hajime giơ cao lá cờ trong tay, ánh sáng từ nó lan tỏa xung quanh, như một lời khẳng định họ đã hoàn thành thử thách.
Jaien cầm lá cờ, bắt đầu múa vòng quanh trong niềm vui sướng. Nobita nằm dài ra boong tàu, thở hồng hộc: "Tớ cứ tưởng lần này chúng ta tiêu đời rồi."
Shizuka mỉm cười, dù mệt mỏi nhưng vẫn vui vẻ: "Lần này thật kinh khủng, nhưng cuối cùng chúng ta cũng làm được."
Doraemon, với khuôn mặt cháy xém, nhìn về phía Hajime, khen gợi: "Cậu giỏi lắm, Hajime! Nhưng chúng ta không thể nghỉ ngơi lâu đâu. Chìa khóa của Shizuka vẫn đang chờ."
________________________________________________________________________________________
Thông báo nhỏ: Tác giả sẽ phải chuyển công tác trong tuần tới, nên có thể sẽ có chương mới hoặc không, tùy thuộc vào việc sắp xếp công việc và nơi ở. Cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.