Đồng Thời Xuyên Qua: Bắt Đầu Từ Doraemon.

Chương 74: Tỉnh lại.




Chương 74: Tỉnh lại.
Im lặng một lúc, Hajime đứng quan sát Jaien trên sân khấu. Hành động và biểu cảm của Jaien nói lên tất cả: cậu không muốn rời khỏi thế giới này.
Ánh mắt lấp lánh của Jaien hòa cùng tiếng reo hò từ đám đông như một minh chứng rõ ràng rằng cậu đã chọn ở lại nơi đây, nơi mà mọi giấc mơ và tham vọng của cậu đều trở thành hiện thực.
Hajime lắc đầu, thở dài rồi rời đi. Cậu cần tiếp tục xem những người khác đang đối mặt với gì trong thế giới của riêng họ.
Lần này, bước qua một cánh cửa ánh sáng, Hajime đến với thế giới của Kuntaku. Vừa đặt chân đến, khung cảnh hiện ra trước mắt khiến cậu sững sờ.
Đây là một Bouwanko mà Kuntaku hằng ao ước: hòa bình, thịnh vượng và hạnh phúc.
Cha của Kuntaku, vị quốc vương hiền hậu, vẫn còn sống và đang điều hành đất nước.
Không chỉ vậy, âm mưu phản loạn của tên đại thần đã bị phát hiện và xử lý từ lâu. Kuntaku trong thế giới này không phải là một thiếu niên với gánh nặng của quá khứ, mà là một vị thái tử tự tin, mạnh mẽ và được dân chúng yêu mến.
Hajime bước dọc con đường lát đá dẫn đến một quảng trường lớn.
Ở đó, cả nhóm bạn đang tụ tập, mỗi người đều rạng rỡ.
Nobita và Shizuka đang bận rộn với những bó hoa tươi, Doraemon và Jaien thì đang lắp ráp một thiết bị chiếu sáng khổng lồ, còn Suneo vừa cầm máy quay vừa hướng dẫn mọi người dàn dựng sân khấu.
Tất cả đều đang chuẩn bị cho một buổi lễ long trọng.
Đám cưới.
Giữa quảng trường, Kuntaku đứng trong bộ lễ phục hoàng gia màu trắng và vàng rực rỡ, đang trò chuyện với một nhóm quan khách.
Nụ cười hạnh phúc không ngừng nở trên môi cậu.
Hajime quan sát kỹ, nhận ra đây không phải một đám cưới thông thường, mà là một sự kiện trọng đại được toàn quốc gia chờ đợi. Trên những ngọn cột quanh quảng trường treo đầy biểu ngữ chúc phúc, cờ hiệu Bouwanko tung bay trong gió, cả đất nước như đang hòa chung niềm vui.
Hajime thầm nghĩ. Trong thế giới này, mọi giấc mơ của Kuntaku đều đã thành sự thật.
Vương quốc Bouwanko không chỉ thịnh vượng mà còn ngày càng phát triển, thậm chí có kế hoạch thiết lập mối quan hệ với thế giới loài người.
Tương lai rực rỡ trải dài trước mắt.
Và ở trung tâm của tất cả là Kuntaku, một người không chỉ là lãnh đạo mà còn là biểu tượng của hy vọng và niềm tin.

Dẫu vậy, Hajime biết rằng mọi thứ chỉ là ảo ảnh, được tạo nên từ chính những mong muốn sâu thẳm nhất trong lòng Kuntaku.
Nhìn quanh, cậu lại thấy chiếc lông vũ trắng được treo trên đỉnh mũ miện của Kuntaku. Nó lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời, tựa như một lời mời gọi. Nhưng với Kuntaku, giữa thế giới hoàn mỹ này, nó chỉ đơn thuần là vật trang trí.
Hajime tiếp tục bước vào thế giới của Shizuka, nơi khung cảnh đầy màu sắc và rực rỡ ánh sáng của tuổi trẻ và thành tựu.
Shizuka trong thế giới này trông trưởng thành hơn rất nhiều, với dáng vẻ tự tin, nụ cười tươi tắn luôn nở trên môi. Cô vừa tốt nghiệp ra trường, đang ở đỉnh cao của tuổi thanh xuân và đặc biệt, thành tựu của cô cũng nổi bật hơn hẳn.
Hajime không khỏi thán phục khi thấy Shizuka trong vai trò một nghệ sĩ chơi nhạc thiên tài, biểu diễn trên những sân khấu lớn. Cô còn là một nhà thiết kế thời trang trẻ tuổi nổi tiếng, các bộ sưu tập của cô liên tục được công nhận trên khắp thế giới.
Ngoài những thành công trong nghệ thuật và thời trang, khả năng vận động của Shizuka cũng đáng kinh ngạc. Cô có sức khỏe dẻo dai và năng động, không phải một vận động viên chuyên nghiệp nhưng vượt xa người bình thường.
Hajime tiếp tục quan sát và bất ngờ nhận ra trong thế giới này, Shizuka và Nobita đang hẹn hò. Cả hai có vẻ rất hạnh phúc, cùng chia sẻ những kỷ niệm, niềm vui của tuổi trẻ.
Hajime đi qua một khu vực trong ngôi nhà ấm cúng nơi cả nhóm tụ họp. Shizuka đang kể về những thành tựu của mình trong các năm qua, đôi mắt cô ánh lên niềm tự hào. Xung quanh, Nobita và những người bạn lắng nghe chăm chú, cổ vũ và khen ngợi cô.
Nhưng điều khiến Hajime chú ý nhất là chiếc lông vũ trắng đang được Shizuka cài lên tóc, như một món trang sức tinh tế. Chiếc lông vũ lấp lánh dưới ánh sáng, hài hòa với vẻ ngoài thanh thoát của cô.
Trong lúc Hajime định rời đi để tìm hiểu về những người khác, cậu bất ngờ thấy Shizuka tháo chiếc lông vũ ra khỏi tóc.
Cô cầm nó trong tay, đôi mắt thoáng hiện vẻ phân vân và do dự.
Hajime lập tức giật mình. Cậu hiểu rõ chiếc lông vũ này: chỉ cần Shizuka thực sự muốn thoát ra khỏi thế giới này, nó sẽ giúp cô tỉnh lại ngay lập tức.
Nhưng nếu cô từ chối hoặc do dự quá lâu, chiếc lông vũ sẽ mất đi ý nghĩa và cô sẽ quên đi sự tồn tại của nó, hoàn toàn đắm chìm trong giấc mơ đẹp này.
Shizuka đưa chiếc lông vũ lên gần, ánh mắt dường như dao động. Nhưng rồi, cô đặt nó xuống bàn, một nụ cười nhẹ nở trên môi, như thể mọi thứ đều ổn định.
Hajime nhíu mày, cậu hiểu Shizuka vẫn chưa đưa ra quyết định, hoặc cô đã quyết định ở lại mà không hề nhận ra.
Sau một hồi quan sát, Hajime thở dài. Cậu nhận ra việc thúc ép hay chờ đợi Shizuka tự mình thức tỉnh hoàn toàn không hiệu quả vào lúc này.
Đứng trong góc khuất, Hajime lặng lẽ bước ra khỏi thế giới của cô, trong lòng thầm nhủ sẽ quay lại sau. Cậu cần kiểm tra những người khác trước, vì nếu tất cả đều bị mắc kẹt, mọi hy vọng sẽ tan biến.
Hajime bước vào thế giới của Suneo, cảm giác như lạc vào một không gian đẳng cấp và xa hoa chưa từng thấy. Từng ngóc ngách của thế giới này đều thể hiện rõ ràng sự giàu có vượt trội.

Những công trình cao tầng tráng lệ, công nghệ hiện đại bậc nhất và khắp nơi là những dấu ấn của một cuộc sống xa hoa đến khó tin. Hajime không khỏi ngạc nhiên khi nhận ra rằng, trong thế giới này, Suneo không chỉ là nhà giàu nhất mà còn là một nhà khoa học kiệt xuất.
Những phát minh của Suneo không chỉ giúp ích cho nhân loại mà còn góp phần tạo nên cơ đồ đồ sộ này. Trong lòng Hajime thầm đoán, rất có thể những phát minh đó được lấy cảm hứng hoặc cải tiến từ các bảo bối mà Doraemon từng dùng trong thế giới thực.
Đó không chỉ là một dấu ấn của trí tuệ mà còn là tham vọng không ngừng của Suneo.
Hajime đi dạo qua các khu vực khác nhau trong thế giới này và bắt gặp Suneo trong hình ảnh hoàn toàn khác biệt.
Cậu giờ đã trưởng thành, mang vẻ chững chạc của một người đàn ông ở độ tuổi bốn mươi. Suneo không còn nét kiêu ngạo, trẻ con như trước đây, thay vào đó là sự tự tin và quyền uy của một người đứng đầu. Nhưng ẩn sau vẻ bề ngoài hoàn mỹ đó, Hajime vẫn cảm nhận được chút gì đó thiếu hụt, một khoảng trống khó có thể lấp đầy.
Hajime thấy vậy cũng không ngoài ý muốn, qua thời gian này nghiên cứu, cậu đoán được thế giới tưởng tượng lấy nguồn tài liệu từ chính bản thân đám bạn.
Bởi vì hiểu, bởi vì có được, bởi vì mất đi, cho nên mới sinh ra đối ứng ham muốn cùng dục vọng, nói đơn giản là hiểu càng nhiều thì muốn cùng càng nhiều, từ đó thế giới tưởng tượng cũng càng phức tạp.
Lúc này, Suneo đang dẫn cả nhóm bạn đi tham quan bảo tàng cá nhân của mình, nơi trưng bày những bộ sưu tập phong phú từ tem, rượu vang, mô hình xe hơi, hóa thạch, tranh vẽ và nhiều thứ khác.
Họ đi qua từng khu vực với sự ngưỡng mộ và tò mò. Suneo không ngừng khoe khoang về giá trị của từng món đồ, về cách cậu đã thu thập được chúng và những câu chuyện đằng sau mỗi món sưu tập.
Hajime chú ý đến một góc nhỏ trong bảo tàng, nơi có trưng bày một chiếc lông vũ trắng đang tỏa sáng nhè nhẹ, nổi bật giữa những vật phẩm lộng lẫy khác.
Đó chính là chìa khóa của thử thách này. Nhưng đối với Suneo, chiếc lông vũ lại không có gì đặc biệt. Cậu chỉ liếc qua nó một cách hờ hững, như thể đó chỉ là một món đồ trang trí tầm thường, không đáng để ý đến. Hajime đứng trong góc khuất quan sát, trong lòng nặng trĩu.
Sau khi chắc chắn rằng Suneo sẽ không chú ý đến chiếc lông vũ nữa, Hajime rời khỏi thế giới của cậu ta và bước vào thế giới của Doraemon.
Cảnh tượng trước mắt khiến Hajime ngạc nhiên: trong thế giới này, Doraemon và Nobita đã đồng hành cùng nhau một chặng đường rất dài. Sau khi Nobita có một cuộc sống ổn định và hạnh phúc, Doraemon quay về tương lai để tiếp tục cuộc sống của mình nhưng cũng không cắt đứt với quá khứ.
Hajime nhận thấy đây là một thế giới tương lai đầy màu sắc và phồn hoa, vượt xa mọi tưởng tượng của cậu. Đi dạo trong thế giới này, cậu gặp không ít người bạn và đồng nghiệp của Doraemon.
Hajime càng ngạc nhiên hơn khi thoáng thấy một đội quân Doraemon, mỗi người đều có vẻ ngoài khác biệt và mang những nét độc đáo riêng.
"A? Đội quân Doraemon?" Hajime thốt lên. Lúc trước, cậu từng nghe cô Tamamo nhắc đến Doraemon như một học sinh cá biệt, liền có liên tưởng tới nhưng không nghĩ lại là thật.
Cậu nhận ra rằng thế giới này là một phần của đa nguyên vũ trụ, nơi có vô vàn khả năng. Có lẽ những câu chuyện như "Doraemon bóng chày" hay các tác phẩm liên quan cũng tồn tại ở đâu đó trong dòng chảy thời gian này.
Sau một lúc khám phá, Hajime thấy Doraemon đã quay lại thời đại của Nobita. Lúc này, cậu chứng kiến một cảnh tượng ấm áp: cả nhóm đang chuẩn bị tổ chức sinh nhật cho Doraemon.
Nobita, Shizuka, Jaien và Suneo đều tươi cười, cùng nhau trang trí và chuẩn bị quà. Doraemon rất vui vẻ, lấy ra không ít bảo bối để trang trí cho bữa tiệc. Trong số đó, Hajime nhận ra có chiếc lông vũ trắng.
Cảnh tượng này khiến Hajime mỉm cười. "Cuối cùng thì mọi người cũng có những khoảnh khắc vui vẻ như vậy." cậu thầm nghĩ. Doraemon đang hòa mình vào không khí nhộn nhịp, cùng mọi người hát bài hát sinh nhật. Hajime lắc đầu, quyết định rời đi để đến với thế giới của Nobita.

Nhưng điều cậu không biết là, sau khi cậu rời khỏi, Doraemon cầm chiếc lông vũ trắng trên tay, ánh mắt tràn đầy phức tạp.
Mèo máy im lặng nhìn chiếc lông vũ, dường như đang nhớ lại điều gì đó rất sâu sắc, trong khi giọng hát sinh nhật vẫn vang vọng bên tai. Một tia sáng nhỏ lóe lên trong mắt Doraemon, nhưng cậu chỉ khẽ thở dài, rồi nhẹ nhàng đặt chiếc lông vũ xuống bàn.
Khi bước vào thế giới của Nobita, Hajime không khỏi ngạc nhiên. Khung cảnh không phức tạp hay kỳ diệu như những thế giới khác mà cậu từng thấy.
Trước mắt chỉ là một rạp chiếu phim đơn giản, ánh sáng dịu nhẹ tỏa ra từ màn hình lớn, và một ông lão đang ngồi yên lặng xem phim. Hajime bước tới gần hơn và khi nhìn rõ, cậu ngỡ ngàng nhận ra ông lão đó chính là Nobita.
Nobita thấy Hajime đến, khẽ gật đầu chào rồi ra hiệu mời cậu ngồi xuống bên cạnh. Hajime bối rối nhưng vẫn làm theo, ngồi xuống ghế và hướng ánh mắt về màn hình lớn.
Bộ phim đang chiếu khiến cậu không khỏi bất ngờ: đó là những mảnh ghép thuộc về cuộc đời của Nobita, mỗi đoạn phim là một ham muốn, một giấc mơ.
Trong một thế giới, Nobita và gia đình sống trong một ngôi biệt thự xa hoa, giàu có vượt xa tưởng tượng, thậm chí còn giàu hơn cả gia đình Suneo. Nobita lớn lên trở thành một doanh nhân thành đạt, danh tiếng vang khắp thế giới.
Ở một thế giới khác, Nobita mạnh mẽ và tài năng hơn cả Jaien, trở thành một vận động viên nổi tiếng toàn cầu, chinh phục mọi đấu trường thể thao lớn.
Lại có thế giới, Nobita là một nhạc sĩ thiên tài, biểu diễn cùng Shizuka trên những sân khấu hoành tráng. Hai người cuối cùng kết hôn và có một cuộc sống hạnh phúc.
Trong một thế giới khác, Nobita còn xuất sắc hơn cả Dekisugi, được gọi là thần đồng từ nhỏ. Sau này, cậu trở thành một tiến sĩ lừng danh, với những phát minh thay đổi cả thế giới.
Bộ phim cứ thế tiếp tục. Hết thế giới này đến thế giới khác, Nobita đều là nhân vật chính, đạt được những thành tựu to lớn và thực hiện mọi giấc mơ của mình.
Hajime ngồi lặng lẽ bên cạnh, xem từng thước phim với ánh mắt phức tạp. Sau một lúc lâu, màn hình bỗng dưng chuyển thành màu trắng đen, không còn hình ảnh nào khác.
Hajime quay sang nhìn Nobita, trong lòng đầy những cảm xúc khó tả. Trong tay Nobita, chiếc lông vũ trắng tỏa ra ánh sáng mờ nhạt, như chờ đợi cậu quyết định.
Hajime nhận ra rằng, nếu cậu là người tỉnh lại nhanh nhất, thì Nobita là người tỉnh lại ngay sau cậu. Điều này khiến Hajime ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy sự bình thản trong mắt Nobita, cậu chợt hiểu.
Và lý do cũng rất đơn giản: Nobita đã nhìn thấy và trải qua đủ nhiều.
Nhờ những bảo bối của Doraemon, Nobita từng biết đến nhiều tương lai khác nhau của chính mình. Những gì cậu từng ao ước, từng mong muốn, đều đã xuất hiện trên màn ảnh.
Nhưng với sự tự nhận thức và trải nghiệm của bản thân, Nobita hiểu rằng tất cả chỉ là những giấc mộng hư ảo. Cậu không còn chìm đắm trong chúng, mà chỉ đơn giản coi đó như những bộ phim mà mình đang xem.
Nobita đứng dậy, quay sang Hajime và nói, giọng điềm tĩnh:
"Đến lúc về rồi, Hajime. Mọi người đang đợi hai ta đấy."
Hajime nhìn Nobita một lúc lâu, rồi khẽ mỉm cười. Không cần thêm bất kỳ lời nói nào, cả hai cùng rời khỏi thế giới tưởng tượng, sẵn sàng đối mặt với thử thách tiếp theo cùng những người bạn của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.