Đường Đến Vinh Quang

Chương 12: Tha cho tao đi




Chương 12: Tha cho tao đi
“Làm một đội bóng, tinh thần đoàn kết và yếu tố kỷ luật là thứ quan trọng hàng đầu. Jack, Phillip, hôm nay là vi phạm lần đầu, tôi chỉ nhắc nhở hai em. Nếu như tái phạm, chờ lấy chịu phạt đi.” Huấn luyện viên Lucas nghiêm giọng khiển trách.
Cả đám lần đầu tiên nhìn thấy huấn luyện viên Lucas nghiêm túc như vậy, sợ run lên, không dám hó hé một lời.
Chỉ có điều ánh mắt Jack và Phillip nhìn nhau đều vẫn còn ánh lửa tóe ra.
Thù mới hận cũ, lúc này càng trở nên dạt dào nồng nàn, như muốn ăn tươi nuốt sống lẫn nhau.
“Thưa thầy, là do Jack cố ý gây chuyện trước đó, Phillip chỉ là ra mặt bảo vệ em, xin thầy xem xét lại.” Phong đứng dậy, bình tĩnh nói.
Huấn luyện viên Lucas nhìn mấy đứa trẻ mới ngày đầu đã xảy ra chuyện, cảm thấy hơi hơi nhức răng, phất tay nói:
“Jack, Phillip, Phong, ba em ra đây.”
Ba đứa nghe vậy, lần lượt đi ra trước mặt huấn luyện viên Lucas.
“Ba đứa nắm tay nhau lại, hình thành một tam giác. Đem quả bóng này, dùng đầu kẹp vào chính giữa, di chuyển sao cho quả bóng không rớt xuống đất. Từ vị trí này đi đến khung thành đối diện. Khi nào thành công thì được nghỉ ngơi.” huấn luyện viên Lucas ném cho ba đứa một quả bóng, ra lệnh.
Những cầu thủ còn lại trong đội thấy cảnh này, nở nụ cười khoái chí.
Nhưng không để bọn họ đắc ý quá lâu, huấn luyện viên Lucas lại nói:
“Các em còn lại tự chọn cho mình, ba người một tổ, cũng thực hiện bài tập này cho tôi. Hôm nay không hoàn thành được bài tập này, cũng không cần ăn cơm trưa.”
Nói xong, nhìn tới ba người nhóm Phong vẫn đang lóng ngóng chưa chịu thực hiện.
Phong và Phillip lúc này đã ngoan ngoãn nắm tay lại với nhau, chỉ có Jack là sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, như gà mắc tóc.
Khi nhìn đến ánh mắt lạnh lùng của huấn luyện viên Lucas, nó mới cắn răng, đưa hai tay nắm lấy tay của Phong và Phillip.
Huấn luyện viên Lucas chờ cho ba đứa tiến đến vị trí quy định, mới đem quả bóng đặt vào giữa ba cái đầu.

Lúc này, một quả bóng, ba cái đầu, sáu con mắt nhìn chòng chọc vào nhau trong khoảng cách gần.
Đột nhiên Phillip không hiểu sao không kìm nén được, “Tẹt~~~” một tiếng đánh rắm.
Phong nhịn không được phốc phốc cười, còn Jack thì khóe miệng cũng run rẩy liên tục, cố gắng kìm nén.
Mà mặt Phillip thì đỏ ửng lên, nhìn Phong cắn răng nói:
“Uổng công tao bênh mày, lúc nào rồi mày còn cười tao.”
Nói xong câu này, chính Phillip cũng nhịn không được nở nụ cười ha ha.
Bầu không khí giữa ba đứa vì một cú rắm của thằng Phillip mà dịu xuống, kể ra cũng lạ đời.
Chỉ có điều thằng Jack vẫn còn rất ngoan cố, khi bắt đầu di chuyển thì không sao, nhưng trên đường liền cố tình nhúc nhích cái đầu, làm cho bóng rơi ra.
Qua thời gian, toàn đội đều đã thực hiện xong bài tập này. Những người khác đều được huấn luyện viên Lucas hướng dẫn bài tập đầu tiên: Khởi động.
Bài tập này bao gồm các động tác cơ bản như: Xoay tay, xoay hông, xoay đầu gối, Đá chân cao, bước dài, bật nhảy nhẹ…
Sau đó là chạy nhẹ nhàng bước nhỏ quanh sân.
Những động tác này mục đích chủ yếu dùng làm nóng cơ, tránh đột ngột vận động có thể dẫn đến các c·hấn t·hương cơ.
Tuy là động tác cơ bản, nhưng bài tập này có vai trò cực kỳ quan trọng.
Mặc dù nhóm ba người của Phong đang bị phạt, nhưng vẫn nhìn thấy thầy Lucas hướng dẫn cùng giảng bài, cho nên bọn họ cũng không có bị thiệt thòi.
Chỉ là những người khác thì thoải mái học tập. Còn ba người bọn họ thì vừa chịu phạt vừa học tập mà thôi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, mỗi buổi tập theo quy định chỉ kéo dài bốn tiếng, từ bảy giờ rưỡi sáng đến mười một giờ rưỡi. Sau đó là giờ ăn trưa và nghỉ trưa.
Buổi chiều một giờ bắt đầu tập đến năm giờ, là kết thúc.

Lúc này, chín cầu thủ còn lại trong đội và huấn luyện viên Lucas đều đã rời đi, đến căn tin để ăn trưa.
Mà ba người bọn Phong vẫn đang loay hoay với trái bóng trên đầu, mồ hôi chảy ra nhễ nhại.
“Hai thằng bây tính nhịn đói hả, làm ngon lành một lần coi.” Thằng Jack nhịn không được nữa, cái bụng kêu ọt ọt, cái miệng quát lên.
“Hừ.” cái bụng Phillip cũng kêu rột rột, nhưng nhìn cái mặt thằng Jack thấy ghét quá, lại hất cái đầu sang một bên, trái bóng cứ vậy mà rớt xuống khi cả ba đứa chỉ mới đi được nửa quãng đường.
Mà Phong thì không nói một lời, cảm giác hai chân như muốn nhũn ra vì đói.
【 Công sức tập luyện cố gắng của bạn có hiệu quả. Thể lực +0.1 】
Đột ngột có âm thanh truyền đến, khiến cho gương mặt Phong sáng lên.
“Hôm nay nếu mày không xin lỗi tao và Phillip, tao chơi tới nái với mày.” Phong nhìn Jack, mở miệng chậm rãi nói.
“Hừ, chắc tao sợ.” thằng Jack nghe vậy, nổi nóng, lại ngoan cố tiếp tục hất quả bóng ra.
Sắc mặt Phong bình thản, lại tiếp tục thực hiện tiếp bài tập.
Nửa tiếng sau, thằng Jack môi tái mét, thều thào nói như muỗi:
“Mẹ nó, tao mắc ỉa, cho tao đi ỉa.”
Phong và Phillip lúc này cũng không khá hơn là bao, cơn đói cồn cào làm cho bụng hai thằng đều sôi lên.
“Tao xin lỗi, cho tao xin lỗi hai thằng bây được chưa. Tha cho tao đi. Tao sắp phọt ra sản phẩm rồi.” Jack thều thào qua kẽ răng, run rẩy đứng tại chỗ không dám nhúc nhích thêm bước nào.
Nó sợ chỉ cần bước tiếp, rất có thể đít nó sẽ xì ra sản phẩm không mong muốn.

“Má, thúi quá, được rồi, cố gắng làm cho xong rồi đi dùm tao.” Phillip ngửi ngửi mùi thum thủm trong không khí, không nhịn được muốn nôn ọe, nói.
Phong cũng cảm thấy bộ dáng của thằng Jack lúc này có chút đáng thương. Lại thêm bữa giờ nó cũng chỉ là mõm thôi chứ chưa có động tay động chân gì, lúc này nếu ép nó tới đường cùng, kứt văng tùm lum thì không hay lắm.
Nghĩ vậy, Phong cũng gật đầu đồng ý.
Thằng Jack thấy vậy thì dường như thở phào nhẹ nhõm, phía bên dưới cố nén thêm một hơi, đem bóng đặt lên chính giữa ba cái đầu giữ lại, chậm rãi cùng với Phong và Phillip tiến tới mục tiêu khung thành phía đối diện.
Mười mét.
Tám mét.

Hai mét.
Khi chỉ còn cách đích đến chừng hai bước chân, thằng Phillip đột nhiên nảy ra suy nghĩ muốn gạt chân thằng Jack. Hiển nhiên nó vẫn còn cay cú thằng Jack, chưa hoàn toàn bỏ qua hiềm khích.
Tuy nhiên nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng nó vẫn lựa chọn buông xuống đồ đao, tạm thời gác lại ân oán với thằng Jack.
Khi bước chân của ba thằng chạm đến vạch đích, thằng Jack cũng không kịp nghĩ nhiều, tung người như một làn khói chạy về phía nhà vệ sinh.
Chỉ trong chốc lát, từ bên trong vang lên âm thanh kinh thiên động địa, khiến cho người ta nghe mà động lòng thương tiếc truyền ra.
Phong và Phillip nhìn nhau, nở nụ cười bất đắc dĩ.
Căn tin của khu huấn luyện chỉ là một phòng ăn nhỏ, thức ăn cũng khá đơn giản.
Một chút salad rau xanh khai vị, ăn cùng cá hồi áp chảo, mì ống và súp lơ.
Tráng miệng là một phần sữa chua không đường và nước khoáng.
Thực đơn này chủ yếu đảm bảo lành mạnh nhưng vẫn đầy đủ dinh dưỡng cho sự phát triển của các cầu thủ trẻ, nhất là với quá trình làm quen với tập luyện.
Phong vốn quen ăn cơm trắng, nên lúc này cảm thấy có chút không quen. Dù vậy, cậu vẫn phải tuân theo chế độ ăn uống của câu lạc bộ đề ra, cố nhai nuốt lấp đầy bao tử đang đói meo.
Bởi vì ăn trễ, cho nên sau khi ăn xong, Phong chỉ nghỉ ngơi được một chút là đã đến buổi tập luyện chiều.
Đầu giờ chiều, cả đội lại thực hành lại bài tập khởi động, sau đó là bắt đầu các bài tập huấn luyện kỹ thuật cá nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.