Đường Đến Vinh Quang

Chương 3: Chuẩn bị chết với tao nhe con trai




Chương 3: Chuẩn bị chết với tao nhe con trai
Chỉ thấy trước mắt Phong lúc này trôi nổi một bảng lập thể, bên trên có từng hàng chữ như thông số điện tử.
【 Nguyễn Trung Phong 】
【 Tuổi tác: 14 】
【 Sức mạnh: 8 】
【 Thể lực: 9 】
【 Tốc độ: 11 】
【 Kỹ thuật: 11 】
【 Kỹ năng: Không 】
Phong nhìn thấy thứ này, cố trấn tĩnh lại, nhìn chung quanh.
Khi không thấy ai có thái độ khác thường, chứng tỏ cũng không có ai nhìn thấy thứ này, cậu mới thở phào một hơi, bắt đầu xem xét bảng thông số.
‘Những con số trên bảng số liệu này chính là thông số của mình.’ Phong thầm nghĩ.
Sức mạnh cùng thể lực, quả nhiên vẫn là điểm yếu chí mạng của cậu.
Mấy năm nay, ngoài giờ học và phụ việc nhà, Phong đều cố gắng tập luyện, hòng tăng lên thể chất của mình. Thế nhưng tiến triển là hết sức chậm chạp, khi mà lấy hoàn cảnh gia đình chú Ba, có bữa cơm no bụng đã là chuyện may mắn lắm, cậu nào dám đòi hỏi phải có dinh dưỡng cao cấp như các bạn đồng lứa khác.
Nhưng bảng thông số này hiện ra để làm gì, chẳng lẽ chỉ để nhìn chơi?
Phong hoàn toàn không hiểu.
Khoan đã!
Chẳng lẽ có cách nào đó có thể thay đổi, hay thậm chí là tăng lên những chỉ số trên bảng số liệu bí ẩn này?

Phong đột nhiên nghĩ đến khả năng này.
Càng nghĩ, càng cảm thấy rất có khả năng.
Nhưng làm cách nào mới có thể tăng lên?
Hiện giờ ngoài một bảng số liệu trôi nổi trước mặt, sau đó theo bản năng nhìn đến chung quanh, Phong hoàn toàn không phát hiện điều gì khác thường.
Mà thứ này trôi nổi trước mắt mình như vậy, sau này đi ra đường chẳng lẽ không thể ẩn nó đi theo ý muốn hay sao?
Suy nghĩ này xuất hiện, lập tức bảng số liệu lập tức ẩn đi.
Phong ngạc nhiên, hơi suy nghĩ một chút, lại thấy bảng số liệu xuất hiện, điều khiển ẩn hiện hết sức tự nhiên theo ý nghĩ.
Quả thật thần kỳ!
Đúng lúc này, một người đàn ông râu rìa có gương mặt chữ điền, mái tóc xoăn màu vàng nhạt, trên thân mặc quần áo thể thao chậm rãi đi đến trước mặt nhóm thí sinh.
Phong trước khi đến đây tham gia thi tuyển, sớm đã đem tư liệu của đội U17 Boulogne nghiên cứu suốt cả tuần lễ bằng tất cả nguồn tin tức có được.
Mặc dù có phần hạn chế, nhưng cũng đủ để biết được người đàn ông râu rìa này chính là Peter, đương kim Huấn luyện viên trưởng của đội U17 Boulogne ở thời điểm hiện tại.
Nhìn thấy HLV Peter đi đến, Phong biết thời điểm chính thức kiểm tra đã tới gần, liền tạm thời đem bảng số liệu ẩn đi, từ từ nghiên cứu sau.
“Tôi là Peter, huấn luyện viên đội U17 của câu lạc bộ Boulogne. Chào mừng các em tham gia buổi tuyển trạch hôm nay. Hiện tại chúng ta sẽ bước vào nội dung chính của buổi tuyển trạch hôm nay.”
HLV Peter có chất giọng khàn khàn, trong khi nói chuyện, ánh mắt sắc bén đảo qua gương mặt của từng cậu bé đang đứng xếp hàng phía trước.
Phong cũng bị HLV Peter nhìn lướt qua, chỉ cảm thấy trong đôi mắt của người đàn ông này dường như có một sức mạnh gì đó có thể nhìn thấu tâm can của cậu.
“Nội dung kiểm tra của các em hôm nay sẽ gồm hai phần. Phần đầu tiên là thi đấu đối kháng. Phần thứ hai, các em vượt qua phần đầu sẽ được thông báo chi tiết.”
“Hiện tại các em sẽ được chia làm hai đội, thi đấu trực tiếp đối kháng trong vòng hai hiệp, mỗi hiệp ba mươi phút. Tôi cùng với các thành viên ban huấn luyện sẽ trực tiếp cầm còi và chấm điểm các em. Sau trận đấu chúng tôi sẽ thông báo kết quả.”

“Tôi đã căn cứ vào hồ sơ đăng ký vị trí thi đấu của các em, chia thành hai đội. Các em đội A được tôi đọc tên, tiến về bên trái, nhận lấy áo khoác mặc vào. Đội A gồm các em sau: Thủ môn: Dennis. Hậu vệ Pierre, Raphael….”
Theo tiếng nói của huấn luyện viên Peter, từng người một đi sang bên trái, nhận lấy một cái áo khoác tập luyện màu vàng chanh, khoác lên người.
Phong yên tĩnh chờ đợi.
Mãi cho đến khi huấn luyện viên Peter đọc xong người tên người thứ mười lăm, cũng không có tên của Phong.
“Các em còn lại thuộc đội B.”
“Đội A sẽ do trợ lý huấn luyện viên Parker chỉ đạo, đội B sẽ do trợ lý huấn luyện viên Lucas phụ trách. Mỗi đội sẽ có hai mươi phút chuẩn bị.”
Huấn luyện viên Peter nhìn đồng hồ, nói xong liền đi sang một bên, kiểm tra sân bãi chuẩn bị cho trận thi đấu.
Lúc này, Phong nhìn thấy một thanh niên hơn hai mươi tuổi, cầm theo một cái bảng nhỏ trong tay đi đến trước mặt nhóm người của cậu.
“Chào các em, tôi là Lucas, huấn luyện viên tạm thời của các em hiện tại. Bóng đá là một môn thể thao tập thể, các em thi đấu ngoài kỹ thuật cá nhân còn phải đảm bảo tinh thần đồng đội và khát khao chiến thắng. Chỉ có như vậy, các em mới có thể tồn tại trong môi trường bóng đá khắc nghiệt và trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp.”
“Tôi không cần biết trước đó các em là ai, quen biết nhau hay không, nhưng hiện tại các em là một tập thể duy nhất, mục tiêu chính là thi đấu đẹp mắt, tôn trọng tinh thần thể thao cống hiến, thi đấu hết mình mang về chiến thắng chung cho cả đội. Các em hiểu rõ chứ!!!”
“Dạ rõ!” Đám trẻ nhút nhát trả lời.
“Lí nhí cái gì, hô lớn lên tôi nghe!” Lucas quát.
“Rõ!” Phong cùng với đồng đội cảm thấy nhiệt huyết nóng lên, đồng thanh hô lớn.
“Tốt. Hiện tại tôi sẽ sắp xếp đội hình thi đấu.” Lucas gật đầu hài lòng, đưa tấm bảng ra phía trước nói.
Trên tấm bảng rõ ràng có mấy viên nam châm nhiều màu sắc. Mỗi màu sắc lại được đặt ở vị trí khác nhau tượng trưng cho từng vị trí thi đấu cụ thể.
“Trong danh sách của đội B chúng ta, số lượng hậu vệ khá nhiều, do đó tôi quyết định tạo cơ hội cho các em hậu vệ thi đấu, trước mắt hiệp một chúng ta sẽ thi đấu theo đội hình 5-3-2, thiên về chiến thuật phòng ngự phản công.”
“Tiago, em là thủ môn. Khung thành là vương quốc của em, em là vị vua dùng đôi tay bảo vệ vương quốc của mình. Em là lá chắn cuối cùng sau lưng đồng đội. Mỗi giờ mỗi khắc em đều phải tập trung cao độ, không đứng quá gần hoặc quá xa khung thành mà là căn cứ vào tình huống bóng mà phán đoán. Khi cảm thấy bóng sút không thể bắt dính, có thể đẩy về hai bên, chờ hậu vệ tiếp ứng hoặc thậm chí có thể chịu phạt góc. Nhất quyết không được đấy bóng trực tiếp thẳng về trung lộ của đối phương. Ngoài ra, em cần phải giao tiếp với đồng đội, giữ vững tập trung…”

“Paul, Gabin, Liam, các em là hậu vệ, Nathan, Hugo là trung vệ, sau lưng các em là khung thành, việc bảo vệ khoảng trống sau lưng là của các em, thu hồi bóng, chuyển trạng thái sang t·ấn c·ông cũng cần đảm bảo. Nhất là Paul, Gabin, hai em là hậu vệ hai cánh, khi cần thiết có thể dâng cao hai cánh để hỗ trợ phản công nhanh. Tuy nhiên các em cần tránh phạm lỗi thô bạo, giữ tâm lý vững vàng…”
Huấn luyện viên Lucas bàn tay thoăn thoắt sắp xếp vị trí trên sa bàn chiến thuật, miệng liên tục chỉ bảo.
Những kiến thức này, Phong nghe say mê. Ngay cả những vị trí Phong không thi đấu, cậu cũng chăm chú lắng nghe, không bỏ sót bất cứ lời nào của huấn luyện viên.
Bởi Phong biết, chơi bóng đá tập thể, kiến thức và tư duy chiến thuật cũng là một yếu tố cực kỳ cần thiết.
Có câu biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Nếu như ngay cả kiến thức cơ bản của các vị trí thi đấu trên sân cậu cũng không nắm rõ, làm sao có thể giúp đội thi đấu tốt nhất có thể?
Huấn luyện viên Lucas nói một lúc, cuối cùng nói đến vị trí của Phong.
“Phong, Louis, Travis, Alex, Nicolas. Các em tuy là đăng ký cùng vị trí thi đấu tiền vệ, nhưng trong thi đấu, những vị trí này có thể thay đổi cho nhau tùy tình huống trên sân. Hiệp đấu đầu tiên hai em Louis, Alex, sẽ ngồi dự bị cho ba bạn khác đá trước hiệp một. Các em đá tiền vệ cần chú ý các điều sau…”
“Daren, Phillip, Endrick, Rennee, các em đá vị trí tiền đạo, hiệp một Daren và Phillip sẽ thi đấu trước. Các em là vị trí săn bàn chủ lực, ngoài cố gắng ghi bàn khi có cơ hội, các em còn phải chú ý phối hợp với đồng đội, ví dụ như….”
Huấn luyện viên Lucas nói ngắn gọn.
Khi nhìn thấy thời gian chuẩn bị chỉ còn lại mười phút, Lucas liền lập tức thu lại sa bàn, bắt đầu điều khiển cả đội bắt đầu tiến hành khởi động.
Việc khởi động trước trận đầu là điều bắt buộc, nhất là với những cầu thủ trẻ, đang trong giai đoạn phát triển thể chất, nếu như xảy ra c·hấn t·hương khi thi đấu sẽ ảnh hưởng rất lớn đến quá trình phát triển trong tương lai.
Tuyệt đối không thể qua loa.
Phong cũng dựa theo hướng dẫn của huấn luyện viên Lucas mà tiến hành khởi động.
Đúng lúc này, Phong cảm giác dường như có ai đó đang nhìn mình.
Ngẩng đầu nhìn lên phần sân đối diện, cậu liền nhìn thấy mấy cặp mắt mang ý tứ khiêu khích từ phía bên kia sân nhìn lại.
Nhìn kỹ, chính là đám thiếu niên lăng mạ Phong lúc trước.
Ba thằng này lúc nãy khi huấn luyện viên Peter gọi tên Phong có để ý, lần lượt là thủ môn Dennis, hậu vệ Raphael, cùng tiền đạo Jack.
Trong đó Jack là kẻ đầu têu gây chuyện với Phong, lúc này nó đang nhìn Phong với ánh mắt khinh bỉ, miệng lẩm bẩm gì đó.
Dựa vào khẩu hình, Phong có thể lờ mờ suy đoán mấy chữ nó nói: “Chuẩn bị c·hết với tao nhe con trai!”
Nói xong, nó còn dùng ngón tay làm động tác vạch ngang cổ họng với Phong, sau đó nhe răng nở nụ cười khiêu khích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.