Chương 100: Quay lại
"Không sao đâu, cậu nhóc. Ma thuật định mệnh rất bí ẩn. Không phải ai cũng có khả năng hiểu nó. Thực tế mà nói, những người không có khả năng hiểu nó sẽ không bao giờ hiểu được."
"Dạ, tiền bối. Có lẽ tôi không hiểu nó, nhưng tôi sẽ dốc hết sức mình cho dù gì đi nữa." Trần Trường trả lời mơ hồ. Hắn muốn dụ ông lão tiết lộ thêm manh mối.
Nhưng...
"Ha ha ha. Được rồi. Ta sẽ để cậu đi bây giờ."
"Cậu nhóc, cậu có trí tuệ vượt xa tuổi của mình. Ta thích cậu. Ta thật sự thích cậu. Hãy đến khu sinh sống của Elf càng sớm càng tốt. Cậu nhất định phải làm vậy. Dù sao cậu không có lựa chọn nào khác."
"Cậu sẽ gặp vài bế tắc, và cậu chỉ có thể tìm ra câu trả lời ở đó. Có thể khi đó cậu mới sẵn sàng nói chuyện với ta."
Ông lão không đợi Trần Trường trả lời và biến mất một lần nữa, để lại chàng trai vô cùng bối rối.
Trần Trường nhìn chằm chằm trong một lúc, không thể hiểu được lời nói của ông ta, sau đó hắn lắc đầu như thể đang cố gắng ném ra tất cả làm mình không hiểu.
"Được rồi. Không cần nghĩ quá nhiều. Trước tiên mình nên tập trung vào những gì mình có thể và có khả năng làm."
Hắn giữ vững suy nghĩ của mình và sau đó kích hoạt Lén Lút, sau đó đi bộ trở lại dòng suối nơi hai con thú cưng của hắn đang chờ.
Hắn một lần nữa đi theo con đường an toàn, không tiếp xúc với bất kỳ sinh vật cấp 50 nào.
Và khi hắn cuối cùng đến nơi và thấy hai con thú, lông mày của Trần Trường nhướn lên vì ngạc nhiên!
Trần Trường đã nhận được nhiều thông báo trong vài giờ qua, nhận được một tỷ lệ nhỏ điểm kinh nghiệm từ hai con thú cưng của mình.
Nhưng hắn không để ý và nhận ra rằng chúng đã cày cuốc được bao nhiêu.
Và bây giờ hắn mới phát hiện ra… cảnh trước mắt thật sự không thể tin được!
Cả hai đang bận rộn chiến đấu với một vài con slime và bên cạnh chúng, có một vài đống chiến lợi phẩm lớn được xếp trên bờ.
Chúng chiến đấu rất hăng hái đến nỗi còn không nhận ra hắn ở đây, có vẻ như chúng đã liên tục tiêu diệt những con slime kể từ khi hắn để bọn nó ở đây.
"Hai đứa….." Trần Trường không nói nên lời.
Hắn rất cảm động bởi lòng trung thành và sự cống hiến của chúng, mặc dù mệnh lệnh của hắn chỉ là đề cập thoáng qua.
Hắn giơ tay lên và phóng ra vài q·uả c·ầu l·ửa, kết liễu cả hai con slime ngay lập tức.
Hai con thú cưng ngạc nhiên và quay lại nhìn thấy Trần Trường.
Chúng lập tức chạy lại phía anh, con chim mệt mỏi kêu lên và con cáo vẫn nhảy nhót vui vẻ trên người hắn.
Trần Trường mỉm cười và ngã lưng xuống cỏ tươi, thư giãn một chút.
Hắn cũng vô cùng mệt mỏi.
Trận chiến trước đó là trận chiến khó khăn nhất trong cả hai cuộc đời của hắn, đã lấy đi rất nhiều tinh thần và sức lực.
Nhưng bây giờ, mọi thứ đã xong và hắn đang trên con đường đúng đắn để đạt được mục tiêu của mình!
Hắn thở dài một hơi dài và kiên nhẫn chú ý đến hai con thú cưng, vỗ về và cho chúng ăn.
Một con slime khác xuất hiện gần họ và cả hai ngay lập tức nhảy ra xử lý, nhưng Trần Trường nhanh chóng giải quyết nó trước khi chúng kịp làm gì.
"Các ngươi nghỉ ngơi một chút đi." Hắn xoa đầu chúng và đứng dậy, nhìn vào những đống đồ lộn xộn xung quanh.
"Tốt lắm. Các ngươi đã làm việc rất nhiều! Cảm ơn các ngươi đã giúp đỡ!"
Vì chúng đã khó nhọc để chất đống tất cả chiến lợi phẩm, hắn phá lệ khen ngợi chúng nhiều hơn, sau đó bắt đầu xem xét mọi thứ, phân loại các món đồ.
Phần lớn là đồ vô dụng và cấp thấp.
Đây có thể bán cho nhà đấu giá, có thể mang lại cho hắn vài đồng vàng.
Nhưng trong số đó, có 4 cuộn công thức và hai cuốn sách kỹ năng.
Và thậm chí có vài tinh thể chứa tinh chất nguyên tố!
"Không tệ. Vận may của các ngươi khá tốt." Khen ngợi hai con thú lần nữa, Trần Trường cười, bỏ mọi thứ vào kho đồ.
Đã đến lúc rời khỏi nơi này và kiếm ít vàng.
"Đi thôi." Với thanh kiếm rỉ nứt vẫn treo trên thắt lưng, Trần Trường nhảy lên lưng con chim, và sau đó cả ba bay trở lại thành phố Yelka.
Con chim đã thăng cấp hai lần khi ở đây, nên bay nhanh hơn trước một chút, cả đám đi đến thành phố sớm hơn.
"Hạ cánh ở chỗ yên tĩnh," Trần Trường nhẹ nói
Người chơi ở khắp mọi nơi đổ xô xung quanh thủ đô thương mại của Vương quốc.
Vì vậy rất khó tìm được một chỗ hoàn toàn biệt lập.
Con chim lớn vỗ cánh, lượn vòng quanh rừng vài giây, rồi lao xuống tán lá, dừng lại ở một chỗ ít đông đúc ngay bên ngoài thành phố.
"Tốt lắm. Ngươi đã chở cả hai chúng ta dù đang mệt. Cảm ơn." Trần Trường nhảy xuống và vuốt ve đôi cánh kim loại của con chim.
Hắn cũng cho nó vài quả mọng phục hồi thể lực.
"Ồ, quên chớ. Ta có vài thứ khác cho cả hai ăn nè." Trần Trường mở kho đồ và lấy ra năm cuốn sách kỹ năng.
Hắn đã dồn chiến lợi phẩm của mình cùng với những gì hai con thú cưng đã cày cuốc để trong kho đồ.
Hắn đưa ba cuốn sách cho con cáo và hai cuốn cho Phong Thiết.
Chỉ có những cuốn này là phù hợp với hai con thú.
[Hỏa Thuẫn: Bao bọc cơ thể trong một lớp lửa trong 15 giây. Tất cả sát thương đều giảm 50%. Khả năng cao chặn đòn t·ấn c·ông chí mạng. Tốn 40% mana cơ bản. Thời gian hồi chiêu 2 phút]
[Hỏa Cầu: Tụ một q·uả c·ầu l·ửa và phóng vào kẻ thù. Gây sát thương bằng 100% sức mạnh t·ấn c·ông ma pháp. Tốn 5% năng lượng cơ bản. Thời gian hồi chiêu 2 giây]
[Hỏa Vòng: Bao quanh bản thân bằng một vòng lửa. Sức mạnh t·ấn c·ông và phòng thủ tăng 10%. Thời gian thi pháp giảm một nửa. Tốn 20% năng lượng cơ bản. Thời gian hồi chiêu 2 phút]
[Tiếng Quạ Kêu: Tiếng kêu của quạ rất mạnh mẽ. Nó tăng tốc độ của tất cả đồng minh thêm 10% và giảm tốc độ di chuyển của đối thủ 10%. Hiệu ứng kéo dài 1 phút và hoạt động trong phạm vi 50 mét. Thời gian hồi chiêu 30 phút]
[Lốc Xoáy: Tạo ra một c·ơn l·ốc x·oáy mạnh và gây sát thương cho đối thủ. Hiệu ứng kéo dài 10 giây và gây 30% sát thương vật lý cho tất cả kẻ địch trong phạm vi 15 mét. Thời gian hồi chiêu 10 phút]
Trần Trường đưa ba cuốn sách kỹ năng đầu tiên cho con cáo và sau đó hai cuốn tiếp theo cho con chim.
Hai con thú cưng cũng rất vui mừng khi nhận được quà, và nhanh chóng học vài kỹ năng.
Sau đó, cả hai háo hức bắt đầu thử các kỹ năng.
Một vài con thú nhỏ đi lang thang quanh thành phố, như lợn rừng và thỏ bị tàn sát và nướng chín.
Vì đói, chúng cũng ăn luôn những gì chúng săn được.
Trần Trường ngồi thong thả bên cạnh và nhìn cặp thú cưng với nụ cười trên mặt.
Hắn cũng đồng thời sắp xếp một số suy nghĩ trong đầu và lên kế hoạch cho vài ngày tới.
Có được thanh kiếm chỉ là bước đầu tiên.
Vẫn còn một chặng đường dài phải đi và hắn cần rất nhiều vàng và tài nguyên khác.
Trần Trường nhìn vào hai con thú cưng một lúc, sau đó đưa ra quyết định.
"Cái đó có lẽ là lựa chọn tốt nhất."
Hắn sau đó vỗ lưng mình và đứng dậy đi tới Phong Thiết.
"Ta sẽ ở trong thành phố ít nhất vài giờ tới. Vậy nên nghỉ ngơi và an toàn nhé. Sẽ có người chơi xung quanh, nên cẩn thận." Con chim gật đầu và rồi bay đi.
Trần Trường đang trong tâm trạng tốt, hắn vừa đi vừa ngân nga trên các con đường của thành phố.