Chương 149: Cảm giác cạnh tranh
"Anh muốn hai người đến những chỗ này và tập luyện bằng cách chiến đấu với các quái thú Ưu Tú ở đó," Trần Trường giải thích.
Theo như hắn nghĩ, cách tốt nhất để giữ hai người này tránh xa rắc rối là giao cho họ một đống việc.
Thực tế thì, hắn mới có ý tưởng này khi đang nói chuyện với David.
Với cách này, hai người sẽ có một số mục tiêu cần theo đuổi để hoàn thành, tránh việc chạy lung tung theo ý muốn của họ.
Nó có thể giúp họ tránh xa rắc rối và cùng lúc kiếm tiền và tích lũy kinh nghiệm.
Vì vậy, hắn đưa cho họ các giải thích chi tiết và những điều quan trọng cần nhớ, cơ bản là vẽ ra một bản đồ chỉ ra vị trí cày cấp xa, những chỗ hầu hết mà mọi người chơi chọn để cày cuốc.
"Nhớ rằng, tập trung vào việc tập luyện và chiến đấu trước. Điều đó quan trọng hơn việc nâng cấp nghề và thực hành mấy cái công thức."
"Và đừng có cố gắng chiến đấu, với thứ gì đó ở cấp độ cao hơn khi dựa vào golem. Chiến thuật đó sẽ giúp hai người đạt được mục tiêu nhanh hơn, nhưng kỹ năng của hai người sẽ không phát triển đúng cách."
"Hai người cần biết cách chiến đấu đúng cách. Đừng sử dụng golem một cách không cần thiết. Chỉ dùng khi mà gặp nguy hiểm."
"Hai người có thể triệu hồi và gọi chúng khi muốn."
Hắn kiên nhẫn đưa ra một loạt chỉ dẫn cho hai người, và sau đó kích hoạt cổng Minh Giới để bắt đầu công việc chính của mình.
"Ah, cái này là gì vậy?"
Cả Ngọc Mai và Nguyệt Anh đều ngạc nhiên khi thấy một một vòng xoáy đen năng lượng hiện ra trước mặt họ, nhưng Trần Trường đã quá mệt mỏi để giải thích thêm cho họ.
"Nhớ những gì anh nói và đây, giữ Zephyr bên mình. Nó sẽ giúp các em di chuyển nhanh hơn nhiều. Anh sẽ tới kiểm tra các em thường xuyên."
"Hãy ngoan và thông báo từng chi tiết cho anh trong tin chat, cho dù nó có nhỏ nhặt đi nữa, nhé?" Hắn cảm thấy mình như là một người mẹ gửi con đi học mẫu giáo.
Đáng tiếc, nơi này nguy hiểm đến mức xứng đáng hắn phải căn dặn kỹ càng như vậy.
Sau đó, cùng với Diana, Trần Trường biến mất vào cổng, nó cũng đóng lại ngay sau khi họ rời đi.
Nguyệt Anh và Ngọc Mai là hai người duy nhất còn lại đứng ở đó giữa một đống xác c·hết của người chơi ở xa.
Họ nhìn hai golem khổng lồ đứng trước mặt chờ lệnh, và nuốt nước bọt lo lắng.
Đây là một thứ có sức mạnh quá lớn.
Cảnh tượng đẫm máu xung quanh là minh chứng cho sức mạnh này.
"Chị Nguyệt Anh, em nghĩ chúng ta cần cố gắng hơn."
Ngọc Mai khẽ lẩm bẩm.
Cô vẫn không thể tin rằng Trần Trường thực sự để lại golem khổng lồ cho họ.
Nguyệt Anh gật đầu, hoàn toàn đồng ý với cô.
Bây giờ cô hiểu được cách mà người này đã kiếm được nhiều tiền để sống trong căn hộ mà họ đang ở.
Đây chỉ là một trò tiêu khiển đối với cô nhưng đối với Trần Trường, cô có thể nhận ra rằng đây là nguồn sống của anh.
Vì vậy, cô không dám lơ là nữa.
Cô muốn giúp anh phát triển lớn mạnh và không trở thành gánh nặng cho anh.
"Được rồi, chúng ta nên đi thôi."
"Xem chỗ này nè, gần với cấp độ của chúng ta và Trần Trường nói rằng quái thú ở đây yếu vào ban đêm. Chúng ta có thể thử chiến đấu với những con này trước?"
"Mmm. Em nghĩ đó là ý kiến hay đó chị Nguyệt Anh." Ngọc Mai trả lời.
Cô sau đó ra lệnh hai golem nhanh chóng thu nhỏ lại thành hai quả cầu đen nhỏ, cô cẩn thận đặt chúng vào kho đồ.
Cả hai sau đó nhảy lên lưng Zephyr.
Trong khi than hình của Ngọc Mai nhỏ nhắn, thân hình Nguyệt Anh cũng khá mảnh mai nên con chim có thể chở trên lưng cả hai.
Sau khi họ ổn định, Zephyr bay lên bầu trời và biến mất.
…
….
[Ding. Bạn đã vào Minh Giới]
Trần Trường hít thở không khí đặc quánh của vùng đất này, nhìn lên bầu trời u ám và đất cát khô cằn.
Hẵn chắc chắn đã trở lại Minh giới.
Và ngay khi bước vào, hắn cũng ngay lập tức nhận được các hiệu ứng tăng cường của mình.
[Ding. Bạn đã được cường hóa bởi Minh giới]
[Ding. Tất cả các thuộc tính của bạn tăng 10%]
[Ding. Điểm kinh nghiệm nhận được tăng 10%]
[Ding. Thú cưng của bạn Diana bị ảnh hưởng bởi Minh giới]
[Ding. Các thuộc tính của thú cưng của bạn giảm 10%]
“Kyuu…”
Diana khó chịu lắc đuôi, cảm thấy một cảm giác châm chích lan tỏa khắp cơ thể.
"Mmm. Đừng lo lắng. Ngươi sẽ quen thôi. Bây giờ chúng ta đang ở đâu đây."
Trần Trường mở bản đồ giao diện hệ thống và thấy rằng cả hai đã được dịch chuyển đến ngoại ô của thành phố Thorm.
"Phew. Vậy cũng tốt. Ít nhất chúng ta không phải tìm đường tới thành phố lại từ đầu."
Sau đó, hắn bắt đầu đi về phía thành phố cùng với cáo Diana, nhưng trên đường đi, họ dừng lại và săn một vài con Cuồng Khuyển lang thang.
[Thức tỉnh]
Trần Trường kích hoạt kỹ năng, nâng 5 con Cuồng Khuyển thành xác sống undead, rồi cuối cùng kéo thành đám hướng đến thành phố.
Những xác sống này là vé vào thành phố của hắn, hắn không muốn b·ị b·ắt chỉ vì không có chúng.
Mặc dù hắn không chắc chắn về hậu quả nếu b·ị b·ắt, nhưng có thể đoán rằng nó sẽ không dễ chịu chút nào.
Khi Trần Trường đến cổng, lần này các lính canh đối xử với hắn với sự tôn trọng hơn nhiều.
Họ thậm chí không yêu cầu phí vào cửa và trực tiếp đứng sang một bên để hắn vào.
"Chào ngài, Đội trưởng."
"Chào ngài, Đội trưởng."
"Chắc là do cấp bậc mới của mình." Trần Trường thầm nghĩ và gật đầu với hai lính canh quỷ lớn đang cho phép hắn vào.
Lần cuối hắn ở Minh giới, hắn đã thu thập điểm cống hiến bằng cách tham gia các nhiệm vụ xâm lược khác nhau với tư cách là binh sĩ, và sử dụng điểm để nâng cấp cấp bậc từ binh sĩ lên binh sĩ thâm niên và cuối cùng là Đội trưởng.
Bây giờ vị trí của hắn trong thành phố chắc chắn tốt hơn một con quỷ bình thường, có lẽ tương đương với một Hiệp sĩ hoặc một Lãnh chúa khi so sánh với hệ thống thứ bậc và giai cấp trong các vương quốc của con người.
"Không biết là những người đó có còn ở quanh đây không..." Trần Trường nghĩ về những lính quỷ mà hắn đã tuyển vào đội mình lần trước.
"Ha… chắc không. Họ chắc đã gia nhập đội khác rồi." Hắn lắc đầu thở dài.
Ban đầu, hắn có một vài kế hoạch cho những người đó, nhưng đáng tiếc, việc cá nhân của hắn kéo dài lâu hơn dự kiến.
Bây giờ hắn chỉ có thể bắt đầu lại từ đầu và huấn luyện một nhóm lính khác.
Trần Trường suy nghĩ về các chiến lược khác nhau mà hắn có thể áp dụng để chỉ huy lính của mình, và làm cho họ trung thành với mình.
Mải mê suy nghĩ, hắn đi đến trung tâm thành phố nơi các đội thường tụ tập.
Khi hắn đi qua các con phố khác nhau của thành phố, hắn không thể không nhận thấy rằng chỗ nãy có nhiều quỷ hơn bình thường và nơi này rất đông đúc.
Có nhiều lính đi lại hơn, nhiều người bán hàng hóa hơn và các quán rượu và quán ăn nhà hàng đều chật kín.
Ở khắp nơi hắn nhìn, nơi này nhộn nhịp với các hình dáng ác quỷ khác nhau.
"Wow. Thành phố nhộn nhịp hơn nhiều so với trước. Có phải là vì sự kiện sắp diễn ra không?"
Trần Trường không dừng lại ở đâu để kiểm tra tin tức địa phương và trực tiếp đi về trung tâm thành phố.
Hắn đã mất nhiều thời gian và không muốn bị phân tâm.
Dù sao, người mà hắn đang cạnh tranh, Kouichi, người này có số phận đứng về phía anh ta.
Nếu hắn không nhanh, người kia sẽ thành công và chiếm lấy di sản này giống như kiếp trước.
Trần Trường nhanh chóng đến quảng trường và ngay lập tức bị đẩy lùi bởi một làn sóng quỷ, vừa mới bước ra khỏi từ cổng xâm lược.