Chương 74: Đưa tiền
Nếu để bọn t·ấn c·ông ngay từ đầu thì lũ quái thú sẽ hoàn toàn nghiền ép chúng, lũ Cuồng Khuyển cấp 20 có hơi quá mạnh để chúng có thể xử lý được.
Con cáo cấp 4 có thể sẽ trở thành món khai vị chỉ trong giây lát cho bọn Cuồng Khuyển cấp 20 khi chạm trán.
Đây là lý do tại sao hắn yêu cầu chúng đợi trước.
Nhưng giờ đây khi đã thu hút được sự chú ý hoàn toàn của từng con quái, hắn không do dự yêu cầu con cáo và đám undead tham gia cuộc chiến, để lại con chim dự bị.
“Ầm! Ầm! Ầm”!
Con cáo nhỏ có đôi mắt rất tinh tường, có thể chọn ra những mục tiêu có nhiều v·ết t·hương nhất và nhắm vào chúng, bắn ra từng loạt quả Hỏa Bạo.
Năm con bọ cạp xác sống dùng cặp càng đâm hai con chó săn bị ngã, và khi chúng đang cố gắng đứng dậy, bọn nó ra đòn cuối cùng bằng cách dùng chiếc đuôi có nọc độc đâm vào chúng.
[Đinh. Bạn đã đạt được 165 điểm kinh nghiệm]
[Đinh. Bạn đã đạt được 165 điểm kinh nghiệm]
Những con chó này đã bị Trần Trường làm b·ị t·hương nặng, lũ undead xử lý xong mục tiêu của chúng, con cáo cũng hạ gục ba con chó cùng lúc.
[Đinh. Bạn đã đạt được 165 điểm kinh nghiệm]
…
…
Trong khi đó, Trần Trường cũng xử xong ba con Cuồng Khuyển, đàn chó hung dữ to lớn có thể khiến nhiều người chơi phải kh·iếp sợ, bỗng chốc chỉ còn lại cặp con lẻ loi cuối cùng.
“Grừww! Grừww!”
Hai con cuối cùng chạy về phía Trần Trường, hắn liền chém c·hết một con trong khi tay trái nắm chặt cổ họng con còn lại.
Sau đó, hắn cụ thể hóa một q·uả c·ầu l·ửa ngay tại nơi đầu của nó, trực tiếp thổi bay con chó.
[Đinh. Bạn đã đạt được 165 điểm kinh nghiệm]
[Đinh. Bạn đã đạt được 165 điểm kinh nghiệm]
Khi con cuối cùng cũng c·hết, cả mười con chó săn nằm rải rác xung quanh.
Cơ thể nặng nề của chúng vô hồn chìm trong làn cát của sa mạc đỏ.
"Làm tốt lắm."
Trần Trường không quên khen ngợi con cáo đã hoàn thành tốt công việc, sau đó hắn nhìn quanh xem có cuốn sách kỹ năng nào b·ị đ·ánh rơi không.
"Hmm... Không may mắn nhỉ. Ổn thôi."
Hắn đặt những đồng xu ở gần đó vào túi của mình và sau đó cũng đặt tất cả xác đám chó vào không gian chứa đồ.
Sau đó, hắn lại tiếp tục đi về phía nơi hắn đã nhìn thấy ánh sáng đỏ bắn lên.
Trần Trường vẫn không chắc chắn chính xác mình đang ở đâu.
Không giống như bản đồ Vương quốc Glade, hắn không biết rõ lắm về địa hình này, nhưng nếu đến được thành phố hoặc thị trấn, hắn vẫn tự tin đoán được mình có thể ở đâu mặc dù vẫn còn chút mơ hồ.
Có lẽ cũng sẽ có những NPC hắn có thể nói chuyện để biết thông tin.
Vì thế hắn chỉ cần đi đến khu vực có định cư, bất cứ cái nào gần đây nhất.
Sau vài phút, cả đám đến nơi mà không gặp phải con quái nào khác, Trần Trường đi trước nói chuyện với hai người gác cổng đứng ở cổng vào thành phố.
Dường như đây là một thành phố nhỏ nằm xen kẽ giữa những ngọn đồi đá cằn cỗi và hai người lính canh đứng cũng khá kỳ dị.
Họ trông rất cộc cằn và giận dữ và có vảy bao phủ cơ thể.
Đây chắc chắn là chủng loại lai giữa quỷ và quái vật.
Và ngay khi Trần Trường nhìn thấy hai người này, hắn lập tức nhớ ra một điều quan trọng!
Sự kiện!
Hắn đã hoàn toàn quên mất tầm quan trọng của sự kiện đã mở ra Minh giới này cho mọi người!
Khi Minh giới được mở ra cho tất cả mọi người, nguyên do là vì q·uân đ·ội thần thánh muốn lợi dụng sự kiện này dẫn phát hỗn loạn ở Minh giới và tàn sát các sinh vật ở Minh giới.
Nhưng cuối cùng, chỉ có một số phe phái của con người gia nhập q·uân đ·ội thần thánh.
Phần còn lại thì cuối cùng lựa chọn gia nhập trận doanh ác quỷ.
Vì sự kiện vẫn chưa xảy ra...
Ở đây không có người chơi nào khác hay thậm chí có bất kỳ con người ngoài Trần Trường.
Quan trọng hơn, con người sẽ bị coi là phe thù địch.
"C·hết tiệt. Có lẽ mình không nên vào địa bàn của chúng" Trần Trường lặng lẽ suy nghĩ.
Hắn không muốn b·ị b·ắt giữ và đem đi g·iết, c·ái c·hết của hắn sẽ đem đi làm trò tiêu khiển.
Quan trọng hơn, hắn không muốn bị giam cầm bởi đám nữ quỷ dâm dục nào, hắn sẽ bị sử dụng như n·ô l·ệ t·ình d·ục, chuyện này rất phổ biến trong Minh giới.
Hắn chăm chú quan sát hai tên lính gác khi họ nhìn lại hắn, cả hai bên đều quan sát phản ứng của nhau.
Sau một lúc, Trần Trường quyết định lùi lại vì đây là cơ hội cuối cùng của hắn.
Khi hắn sắp kích hoạt [Lén Lút] tên gác cổng lai quỷ mở miệng, chỉ cây giáo vào Trần Trường.
"Muốn c·hết hay biến, nhóc. Chọn cái nào? Hửm?" Tên quái thú lai quỷ nói với giọng thách thức, vẫn chỉ cây thương vào Trần Trường.
Trần Trường ngạc nhiên trong chốc lát.
Tên này đang cho phép mình vào trong?
Tên này không có phản ứng gì với việc mình là con người sao?
Thật là kỳ lạ!
Hắn rất không hiểu.
Rõ ràng, dù đã trải qua hai kiếp, có một vài điều trên thế giới này hắn vẫn không thể hiểu được!
"Sao? Bị điếc à?"
Tên quái thú lai quỷ khác có vảy ở phần thân trên và cái gì đó thon dài trên dưới thân dưới, hiện được che bởi quần áo, bắt đầu ra hiệu cho Trần Trường.
Hắn dùng ngón tay cái sưng phồng và ngón trỏ của mình búng một cái. "Tiền. Tiền. Tiền."
"Ngươi có đồng xu đồng không? Tốn 20 xu đồng để vào trong. Có không?" Tên đầu tiên rút cây thương khỏi trước mặt Trần Trường và đập nó xuống đất.
"Ah. Có. Tôi có." Trần Trường tỉnh ra khỏi dòng suy nghĩ.
Đây là điểm chính thứ hai đặc biệt về Minh giới.
Mọi thứ ở đây đều rẻ đến mức không ngờ tới.
Hắn móc ra những xu đồng và đưa chúng ra.
"Hmph. Có thể đi rồi." Tên quỷ lai nhích sang một bên.
Trần Trường gật đầu và hắn vừa định bước vào thì tên lính gác khác chĩa cây giáo vào hắn và nói một câu khiến hắn lo lắng.
"Chờ một chút. Mmm…"
Tên lính gác bắt đầu đi vòng quanh Trần Trường.
"Tên này có vẻ đáng ngờ, làm tôi nhớ đến cái bọn trịch thượng đáng ghét kia..."
"Nào... ngươi đang nói gì thế? Tên này có khí tức của c·ái c·hết. Ngươi không thấy à? Nhìn đằng sau hắn kìa."
Trần Trường chỉ nghe được một phần cuộc trò chuyện cả hai, hai tên quỷ lai bắt đầu thì thầm với nhau, thỉnh thoảng nhìn về phía những undead sau lưng hắn.
Ban đầu, Trần Trường đã nghĩ đến việc giải tán đám undead này, nhưng giờ đây có vẻ như bọn chúng là vé vào cổng của hắn.
Cắn chờ đợi vài giây, nhưng hai tên lính gác tiếp tục trò chuyện, hoàn toàn phớt lờ hắn. Vì vậy, hắn bắt đầu bước vào thành phố.
Hắn cảm thấy tự tin hơn khi đi dạo quanh.
Có vẻ như hắn sẽ có thể ra vào mà không gặp vấn đề gì, mặc dù sự kiện 'Minh giới' chưa bắt đầu.
Trần Trường mất vài phút để quan sát quanh thành phố.
Không có nhiều sự khác biệt giữa các khu vực sinh sống của người và của quỷ.
Các tòa nhà và cấu trúc ở đây thô sơ hơn và đám đông có nhiều hình dạng, kích cỡ và màu sắc khác nhau.
Thực tế, Trần Trường là con người duy nhất trong khu vực.
Hắn nhận được rất nhiều sự chú ý khi đi qua, nhưng không ai dám nhìn lần thứ hai vào hắn khi ánh mắt họ chạm vào năm con bọ cạp undead theo sát phía sau hắn.
Những con quỷ nhỏ hơn và quỷ lai vội vàng tránh xa, không muốn đối đầu với một Tử Linh Sư.
Bây giờ hắn cũng có thể mở bản đồ và thấy vị trí chính xác của mình, thành phố Thorm.
Tuy nhiên, thông tin này không giúp ích nhiều vì hắn chưa bao giờ nghe về thành phố này trước đó.