Chương 82: Cự nhân
Ánh mặt trời dịu nhẹ và từng trận gió thổi qua mát mẻ.
Đây là một ngày đẹp trời để tận hưởng thiên nhiên.
Một vài con quỷ thậm chí bắt đầu nằm xuống và ngắm bầu trời xanh.
Vùng đất của họ không bao giờ dễ chịu như vậy.
Luôn tối tăm và ảm đạm, với cơn mưa đen rơi từ trời xuống không ngừng.
Vì vậy sự thay đổi về bầu không khí này là rất dễ chịu. Một con thậm chí ngủ th·iếp đi, ngáy khò khò.
Họ đều đã nghe những câu chuyện kinh hoàng về nhiệm vụ xâm nhập, nhưng không nghĩ tới lại nhàn hạ như vậy.
Họ trong lòng hơi hối hận vì đã không tham gia loại nhiệm vụ này sớm hơn.
Trong khi mọi người khác đang hoàn toàn thư giãn hoặc lăn lộn, Trần Trường ngồi xuống trên nền cỏ trong tư thế thiền.
Vì hiện tại không có gì để làm, đây dường như là cơ hội hoàn hảo để kiểm tra khả năng điều khiển hỏa ma pháp của mình.
Hắn đã mài giũa từng q·uả c·ầu l·ửa này hết lần này đến lần khác, nên hắn muốn xem mình đã tiến bộ như thế nào.
Trần Trường tập trung vào điểm trước mặt và khơi dậy ma lực, tưởng tượng hình ảnh của một q·uả c·ầu l·ửa.
Sau đó, hắn thực hành làm cho nó to hơn và nhỏ hơn bằng cách điều chỉnh lượng ma lực.
Làm cho nó nhỏ hơn đòi hỏi nhiều ma lực hơn so với làm cho nó to hơn, vì việc nén q·uả c·ầu l·ửa khó hơn.
Đòn t·ấn c·ông cũng sẽ có nhiều lực tác động và sát thương hơn khi được nén tối đa.
Trần Trường tiếp tục thực hành kỹ thuật này và đúng như mong đợi, chỉ việc spam một kỹ năng lặp đi lặp lại nhiều lần đã giúp hắn rất nhiều trong việc hiểu rõ ma thuật này.
Nhìn hắn làm các động tác khác nhau và chơi đùa với ngọn lửa, con cáo nhỏ đang nhảy nhót xung quanh đột nhiên dừng lại và đáp xuống trước mặt hắn.
Nó nghiêng đầu sang một bên và quan sát hành động của hắn trong vài giây, sau đó cố gắng lặp lại.
Giống như Trần Trường, con cáo cũng tạo ra một q·uả c·ầu l·ửa và bắn nó về phía một tảng đá ở xa.
“Bằm!”
Tác động trên tảng đá rõ ràng là thấy được.
Trong lần thử tiếp theo, giống như hắn, con cáo cũng làm cho đòn t·ấn c·ông nhỏ hơn và nén chặt.
“Bằm!”
Lần này lực tác động thậm chí còn tốt hơn!
Khi Trần Trường nhìn thấy điều này, môi hắn co giật.
Hắn đã mất nhiều giờ luyện tập và tận dụng những gì mình biết ở hai kiếp sống để nắm bắt khái niệm này, còn con linh thú nhỏ bé này lại làm được trong một lần thử?
Đây là tài năng bẩm sinh, đây là thiên phú.
Linh thú được đồn rằng là sinh ra từ một mảnh nguyên tố mà chúng được cấu thành nên, vì vậy không có gì ngạc nhiên khi con cáo tài năng hơn hắn rất nhiều.
Nhưng không giống như con cáo, hắn không phải là thiên tài bẩm sinh nên hắn phải dựa vào việc rèn luyện chăm chỉ để khắc sâu khái niệm vào não mình.
Trần Trường cười gượng và tiếp tục luyện tập.
Hắn nhắm đến tảng đá đó và thả ra một đòn t·ấn c·ông khác.
Lần này hắn thử nén q·uả c·ầu l·ửa tốt nhất có thể và cũng điều chỉnh tốc độ của đòn t·ấn c·ông để có tác động tối đa.
Sau khi làm điều này vài lần, rõ ràng, làm vậy khiến đòn t·ấn c·ông càng mạnh và nén càng chặt thì cũng càng nhanh.
Trần Trường sau đó thử điều chỉnh hình dạng của đòn t·ấn c·ông và biến những q·uả c·ầu l·ửa của mình thành những viên đạn lửa.
Việc này gian nan hơn rất nhiều so với chỉ việc điều chỉnh kích thước của đòn t·ấn c·ông.
Giảm kích thước một q·uả c·ầu l·ửa thành một viên đạn lửa là phải nén nó nhiều lần liên tiếp.
Trần Trường bắt đầu đổ mồ hôi chỉ sau vài giây luyện tập.
Thể lực của hắn cũng giảm dần đều, vì vậy hắn ném một quả mọng vào miệng và tiếp tục.
Hắn có hai giờ để dành ra, hắn quyết tâm luyện tập kỹ lưỡng với thời gian trong tay.
“Bằm!”
Hắn tung ra một đòn nhắm vào tảng đá.
Và ngay sau đó... Bằm!
Con cáo cũng tung ra một đòn t·ấn c·ông, nó coi đây là giờ giải trí của nó.
Theo cách này, cả hai đã lần lượt tiếp tục bắn vào tảng đá.
Các đòn t·ấn c·ông của hắn trở nên tinh tế hơn nhiều và hắn bây giờ có thể kiểm soát ma lực của mình nhiều hơn, nhưng Trần Trường vẫn chưa hài lòng vì hắn chưa nghe thấy những thông báo mà mình đang chờ đợi.
Hít một hơi thật sâu, hắn chuẩn bị tung ra một đòn t·ấn c·ông khác thì đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên.
Tiếng động ngay lập tức đánh thức tất cả mọi người, bao gồm cả Phong Thiết và những con quỷ đã ngủ say.
Trần Trường cũng bật đứng dậy cảnh giác, sẵn sàng t·ấn c·ông.
Hắn nhìn xung quanh để xem thứ gì tạo ra tiếng động và họ phải đối mặt với kẻ địch nào.
Nhưng không có gì giống như sẽ tiếp cận họ.
Hắn nhìn quanh mọi hướng và không có con quái vật nào đi đến.
"Hmmm... Cái gì xảy ra vậy?" Trần Trường suy nghĩ và ngay khi ánh mắt của hắn chuyển động, hắn cuối cùng nhận ra có thứ gì đó đang di chuyển.
Đống đá lớn mà hắn và con cáo nhỏ đã luyện tập suốt thời gian qua vậy mà cử động!
Những tảng đá rùng mình và lăn lộn, chúng đứng dậy tạo thành một sinh vật bằng đá khổng lồ.
Thứ này giống như một tảng băng trôi, chỉ có phần đỉnh là có thể thấy được trước tiên, và bây giờ toàn bộ cơ thể lộ ra, chỉ có thể nói là làm người khủng hoảng.
"C·hết tiệt!" Trần Trường chửi rủa khi hắn nhìn lên, chăm chăm nhìn vào gã khổng lồ đá.
[Người Đá Khổng Lồ] (Trùm ưu tú)
Cấp 25
Máu: 999800/ 1,000,000
"GUURRAAAAAAAAHHHH!!!"
Người khổng lồ mở miệng và rống lớn. "Ai dám quấy rầy giấc ngủ của ta?"
Tất cả tên quỷ ngay lập tức bắt đầu chạy về phía con quái vật khổng lồ, hét to lên.
Tất cả những gì họ biết chỉ là chiến đấu, vì vậy mỗi người cầm giáo hoặc rìu của mình và bắt đầu chạy về phía nó.
Trần Trường thấy vậy liền ra lệnh dừng lại. "Không, đừng chạy về phía nó!"
Tiến đến một con Boss ưu tú cao hơn họ 10 cấp mà không biết gì về các đòn t·ấn c·ông hay sức mạnh của nó thì chẳng khác gì t·ự s·át.
Nếu mấy con quỷ này c·hết đi, hắn đương nhiên không quan tâm, nhưng hắn không muốn mất điểm thưởng.
Hơn nữa, hắn vừa mới bắt đầu định bồi dưỡng họ. Nên hắn không thể để mất cả đám sớm như vậy
"Chạy xa ra đi và đợi lệnh của ta!"
Trần Trường cũng giữ khoảng cách với người đá khổng lồ và sau đó tung ra một q·uả c·ầu l·ửa đực nén đặc, đòn t·ấn c·ông mạnh nhất mà hắn sau buổi tập luyện vừa qua.
“Bằm!”
Một mảng bụi đen nở đóa bay ra từ chỗ q·uả c·ầu l·ửa va vào tên khổng lồ, sau đó con số sát thương hiện lên.
-10
Cái quái gì vậy?
Mắt Trần Trường mở to vì sốc.
Một số tên con Boss ưu tú đúng là có phòng thủ cao làm giảm hiệu quả của đòn t·ấn c·ông nhưng đây có phải là hơi quá cao rồi không?
Không lẽ họ phải mài g·iết con quái này bằng mỗi đòn gây mất 10 máu sao? Như vậy thì khác gì c·hết đâu chứ?
Hắn không biết lượng sát thương của người khổng lồ là bao nhiêu, nhưng chỉ cần dựa vào kích thước của nó, hắn có thể biết rằng nó chắc chắn vượt quá 500 hoặc hơn.
Một đòn t·ấn c·ông của nó có lẽ sẽ lấy đi một lượng lớn sinh mệnh của họ.
Khi Trần Trường lặng lẽ suy nghĩ phải làm gì, bọn quỷ chạy về phía hắn để tái hợp và lo lắng chờ lệnh.
Nhưng hắn dành thời gian để quan sát con Boss.
Đây là một con Boss mà hắn không quen thuộc.
Vì vậy, hắn không biết các kiểu t·ấn c·ông của nó trước đó hoặc thậm chí có là ý tưởng gì về khuôn mẫu t·ấn c·ông.