Game Online: Người Chơi Trọng Sinh

Chương 96: Thử thách khó vượt




Chương 96: Thử thách khó vượt
Tại hầm ngục ở nơi trú ngụ của Decabria…
Có một khối năng lượng xoáy khác ngay bên cạnh cổng mà Trần Trường đã sử dụng.
Trên đó, tất cả các sự kiện diễn ra bên trong mộ đều được hiển thị rõ ràng.
Tuy nhiên, không chỉ có một người đang xem sự kiện này.
Hiện tại có hai ông già đều nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Trần Trường ở phía bên kia với sự tập trung và hứng thú cao độ.
"Eh? Thử thách này không phải hơi quá khó với cấp độ của cậu ta sao?" Ông già từ Hiệp hội thợ rèn ngạc nhiên.
"Hmmm. Ta không nghĩ vậy. Thử thách luôn dựa vào khả năng của người tham gia." Ông lão chợ đen đã giao nhiệm vụ này cho Trần Trường gật đầu nghiêm túc.
"Heh? Vậy khả năng của cậu ta cao như vậy? Có vẻ như ta đã đánh giá thấp khả năng của cậu ta."
"Tại sao ông lại ở đây?" Ông già chợ đen chế nhạo.
"Ta đã nhắc nhở cậu ta rồi, lão già. Đừng hòng mà lừa nó này." Ông già hội thợ rèn ngay lập tức phản bác lại.
"Ông đang nói cái quái gì? Ta đang cung cấp cho cậu ấy sức mạnh và quyền lực. Làm sao kêu là lừa?"
"Hmph. Tên nói dối bẩn thỉu này! Ông biết ta đang nói cái gì, đừng đánh trống lảng. Ông biết cái gì phù hợp với cậu ta hơn mà, vậy mà..."
Ông già giơ tay lên và ngăn không cho ông già hiệp hội thợ rèn nói thêm.
"Ta không ép buộc ai làm gì cả. Đó sẽ là sự lựa chọn của cậu ấy. Đợi xem chuyện gì sẽ xảy ra đi."
"C·hết tiệt! Tên cứng đầu! Tội nghiệp thằng nhóc một chút đi. Đừng ép thằng nhóc chịu lấy số phận của người khác. Không có kết quả tốt."
"Hmmm. đợi mà coi."
Cả hai không nói thêm gì nữa và im lặng đứng cạnh nhau, theo dõi người bên trong ngôi mộ.
[High Troll]
Cấp độ 31
[High Troll]
Cấp độ 32
[High Troll]
Cấp độ 29




Trần Trường nhìn chằm chằm vào bầy Troll đang lao về phía hắn không chút kiềm chế nào.
Hắn lập tức kích hoạt kỹ năng đầu tiên để có thể cho hắn chút thời gian suy nghĩ.
[Lén Lút]
Không có gì xảy ra.
[Lén Lút]
[Lén Lút]
Hắn thử kích hoạt lại kỹ năng nhiều lần nhưng không có hiệu quả.
"Không. Có lẽ kỹ năng không được phép kích hoạt."
Trần Trường không có thời gian để thắc mắc tại sao kỹ năng đột nhiên không hoạt động.
Có vẻ như hắn không thể chạy trốn hay ẩn nấp khỏi những con Troll này, và hắn bắt buộc phải đối mặt.
Bây giờ, phải làm gì đây?
Ma pháp?
Không có thời gian.
Mọi thứ đang diễn ra quá nhanh, hắn không thể nghĩ rõ ràng hoặc đơn giản là không có đủ thời gian.
Bầy Troll bất tận đang hoành hành, tất cả đều chạy về phía hắn như thể có mối thù truyền kiếp.
Trong sự vội vã, hắn quay lại thứ mà hắn quen thuộc nhất.
Tay hắn với lấy thanh kiếm treo ở thắt lưng.
Còn gì để làm nữa?
Hắn chỉ có thể đơn giản là vung kiếm và cố hết sức.
Nếu hắn c·hết, ít ra cũng là c·hết khi đang chiến đấu!
Tuy nhiên…
Khi Trần Trường với tay lấy thanh kiếm, nó cũng biến mất!
Hả? Môi hắn nhếch lên trong sự điên loạn khi hắn không còn lựa chọn nào nữa.
"Túi đồ?"

Và đúng như hắn nghi ngờ… nó cũng không mở ra.
"Vậy là mình không thể dùng bình máu hay bình mana? Và không có v·ũ k·hí?"
"Ha ha ha ha! Làm chặt thật!"
"Được rồi. Cứ đến đây. Khó thật đấy, nhưng tao vẫn chưa từ bỏ đâu. Nắm đấm của tao cũng đủ để hạ tất cả tụi bây!"
Trần Trường hét lớn hết mức có thể, tăng cường quyết tâm của mình.
Những con Troll này chỉ đáng sợ vì áp đảo về số lượng.
Cấp độ của chúng so với hắn là tương đương và khả năng của chúng chắc chắn kém hơn hắn.
Hắn không muốn mình bị lung lay bởi thử thách này, và thua một trận chiến không vượt quá khả năng của mình.
Khi có bàn tay vung vào hắn từ cả hai bên trái phải, hắn hít một hơi thật sâu và xoay người.
Hắn tránh được cả hai cú đánh từ chân tơ kẽ tóc và vung tay lên trên, đấm vào cổ họng của con Troll.
Sau đó hắn lập tức di chuyển và đối mặt với hai cú đánh nữa đang đập tới từ phía sau.
Những con Troll này dường như cũng không có v·ũ k·hí.
Đây là để làm cho trận đấu công bằng hơn sao?
Trần Trường cười.
Hắn không có một giây nghỉ ngơi, tiếp tục đáp trả đòn và né tránh, nhưng số lượng kẻ địch mà hắn phải đối mặt là quá nhiều.
Chỉ trong một phần của giây, hắn đã b·ị đ·ánh trúng nhiều lần, nhận những cú đánh sát thương rất rát vào nhiều phần khác nhau của cơ thể.
Toàn bộ cơ thể của Trần Trường run rẩy.
Hắn đang b·ị đ·ánh từ đầu đến chân.
Cơ thể hắn ta đỏ và có chỗ tím tái, các chi và cơ bắp đau đớn kinh khủng.
“Bành!”
Cú đánh tiếp theo giáng thẳng vào đầu hắn, khiến hắn bay ngược ngã ra đất.
Máu chảy ra từ miệng hắn và vài chiếc răng rơi ra, lăn lóc trên mặt đất.
“Khụ Khụ Khụ!”
Trần Trường gần như không thể đứng dậy, nhưng hắn có thể thấy những con Troll lại một lần nữa bao vây hắn.
Làm sao hắn có thể chiến đấu với tình cảnh này?

Mắt hắn tối lại và đầu óc quay cuồng.
Hắn cảm thấy một bàn chân dày chắc của Troll giáng thẳng vào cột sống của hắn.
Trần Trường thở hổn hển không thể thở được.
Hắn cắn lưỡi, cố gắng chịu đựng cơn đau và giữ tỉnh táo.
Ít nhất là miễn là hắn còn tỉnh, trận chiến chưa kết thúc.
Hắn có thể làm được gì đó…
“RẮC!”
Một bàn chân khác giáng xuống lưng và nếu trước đó xương vẫn chưa gãy thì bây giờ chắc chắn đã gãy.
Trong trạng thái gần như b·ất t·ỉnh này, sự t·ra t·ấn phi nhân tính mà hắn đang chịu đựng vô tình gợi lên một ký ức xa xôi.
Bị đ·ánh đ·ập không phải là điều mới mẻ với hắn.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn chịu đựng chuyện này… Hắn đã từng thua cuộc trước đây, bây giờ hắn vẫn sẽ thua sao?
Đau đớn như thế này đã đủ để làm hắn chùn bước sao?
Trần Trường mở to mắt và lật người sang một bên, trong gang tấc tránh được cú đá của con Troll sắp giáng vào cùng một chỗ.
Hắn phớt lờ cơn đau h·ành h·ạ cơ thể mình và dùng chân quét ngang, hạ gục ba trong bốn con đang bao quanh mình.
Và con cuối cùng loạng choạng ngã xuống, ba con khác đã sớm mất thăng bằng và nằm nhoài trên đất.
Hắn phi nhanh tới dùng gót chân đạp thẳng vào cuống họng của con troll đang nằm trên sàn.
Xương gãy giòn tan vang lên
Những con Troll khác ở chung quanh nhanh chóng lao tới, nhưng Trần Trường đã tranh thủ giây phút này để lấy lại tinh thần đang dần kéo thấpi.
"Ahhhhhhhh!" Hắn hét lớn hết mức có thể, và giống như cách những con quỷ đã đá mình, hắn nhắm vào con bên phải và tung một đòn đá vào cổ họng của nó bằng ống chân.
Mắt của con quỷ lồi ra vì đau đớn, nó không thể chịu nổi đòn t·ấn c·ông, đòn đá đã nhắm thẳng vào phần không có cơ bắp dễ bị tổn thương nhất của nó.
Trần Trường dùng cơ hội này và vung nắm đấm liên tiếp, kết thúc con troll và hoàn toàn đè ép nó, đập nó đến c·hết.
Máu văng tung tóe khắp nơi và Trần Trường cảm thấy một làn sóng năng lượng quét qua cơ thể mình khi con Troll ngã xuống bất động.
"Mình cần tập trung." Hắn nhanh chóng đứng dậy và di chuyển để tránh những con Troll khác đang vung nắm đấm dày cộp vào hắn.
Những con troll khác đã đứng dậy và lại bắt đầu cố gắng lao đi đánh hắn.
Tiếng gào la giận dữ của chúng vang vọng khắp không gian yên tĩnh nơi đây.
Tuy nhiên, vì lý do nào đó, bây giờ chúng khó đánh trúng hắn hơn.
Cơ thể của Trần Trường uốn éo và xoay chuyển, dẻo dai như làm từ cao su.
Đầu của Trần Trường bây giờ đã tỉnh táo hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.