Ghế Số 1: Cùng Nhau Chơi Sập Cái Mạt Thế Này.

Chương 41: Nâng cấp ma pháp trụ cột thứ 3.




Chương 41: Nâng cấp ma pháp trụ cột thứ 3.
Bị Nguyễn An Bình cho mời rời khỏi phòng khách, hầu gái Mira vừa bước đi vừa lẩm bẩm những lời đầy bất mãn.
“Ai nha, xem ra thiếu chủ của chúng ta vẫn quá nhỏ tuổi rồi a, chắc phải chờ ngài lớn thêm chút nữa mới được.”
Nhìn về phía cô hầu gái nóng bỏng đang rời khỏi căn phòng, Nguyễn An Bình giờ cũng chẳng biết nên nói sao nữa.
Dù cho cậu đúng là có được ký ức của cha mình, đã từng trải nghiệm cuộc đời của một thanh niên 18 tuổi.
Nhưng cậu giờ không có chút hứng thú nào với cô hầu gái kia cho được.
Một phần vì cậu đã thấy được nhan sắc trước kia của cô ta trong căn phòng tối đó.
Một nhan sắc chỉ có thể nói là bình thường không có gì lạ, và giờ nhan sắc dáng người hiện tại của Mira chỉ đơn giản là do cô ta đã tự phẫu thuật thẩm mỹ mình mà thôi.
Với lại, ai mà biết được dưới cái túi da người kia là bao nhiêu những sợi rễ, những cành cây của bông hồng đen đang ký sinh lên trên người cô ta chứ?
Một lý do khác khiến Nguyễn An Bình không thể nào có hứng thú với cô ta.
Đó chính là vì cái ma pháp Chiêm Tinh Thuật sau nhiều ngày bỏ xó cuối cùng cũng đã được sử dụng.
Có vẻ như do Nguyễn An Bình vốn đã sở hữu một thiên phú nhìn thấy vận mệnh tương lai.
Nên khi thi triển Chiêm Tinh Thuật, thay vì đủ thứ quẻ bói mờ mịt gợi mở về tương lai, phải giải mã mới có thể hiểu được ý nghĩa sâu xa tới từ những vì sao.
Ngay lúc này, khi cậu sử dụng loại pháp thuật bói toán ấy, một viễn cảnh tương lai đã ngay lập tức xuất hiện trước mặt cậu.
Vô số những đoạn tin tức liên tục xuất hiện, giống như vô số những video ngắn được xếp lại, tạo thành một tuyến thời gian giả định.
Một tương lai nơi mà Nguyễn An Bình đã bị vẻ ngoài của Mira mê mệt.
Tại cái viễn cảnh tương lai đó, Nguyễn An Bình đã trưởng thành, cưới cô hầu gái Mira kia nhưng có vẻ hai người tương tính không được hợp nhau cho lắm.
Một tương lai mà chính Nguyễn An Bình cũng cảm thấy may mắn vì nó đã không xảy ra.
Còn hai người họ không hợp nhau tới cái mức nào?
Nhìn vào những pháp thuật mà Mira đã lựa chọn để nâng cấp ma pháp trụ cột của cô ta, có hai trong số đó được tuyển chọn với mục đích để làm đẹp.

Và hai thứ ma pháp ấy chính là Kim Loại Hóa và Tinh Thể Ngưng Tụ Thuật.
Đừng nhìn hai ma pháp ấy hoạt động vô cùng hiệu quả trên chiến trường, nhưng thực chất khả năng liên động giữa hai ma pháp ấy lại vô cùng kém hiệu quả.
Chuyện này đơn giản là do cô hầu gái Mira kia muốn biến những cây hoa hồng đen đang ký sinh trên thân thể mình trở nên đẹp hơn, cho chúng vẻ ngoài như thể một loại trang sức quý giá thay vì chỉ là hoa lá cành bình thường.
Thứ thực sự có liên động với ma pháp trụ cột của cô ta là Tế Bào Thiêu Đốt Thuật.
Đây chính là thứ ma pháp mà Nguyễn An Bình đã phải thuyết phục cô ta đem đi nâng cấp cho ma pháp trụ cột của mình.
Nếu không, chắc giờ này cô ả đó đã lựa chọn Lấp Lánh Thuật, thứ ma pháp chỉ có thể làm tăng độ lấp lánh cho vật thể mà thôi.
Có thể nói, Nguyễn An Bình truy cầu cường độ, trong khi đó Mira lại truy cầu nhan sắc.
Nên ngay từ đầu, cậu nhóc này đã chẳng thể nào có hứng nổi với cô hầu gái đó.
Cứ giữ cô ta lại như một hầu gái là được rồi, không cần thiết phải cho một con chim sẻ đậu cành vàng làm gì, vì đậu nó cũng không biến thành phượng hoàng được.
Nhưng trong đầu Nguyễn An Bình lúc này vẫn đang vung đi không được ý tưởng về ma pháp Thực Vật Sinh Trưởng Thuật nếu nó được thay đổi đúng ý của Mira.
“Xem nào, Kim Loại Hóa, Tinh Thể Ngưng Tụ Thuật, lại còn có thêm một cái Lấp Lánh Thuật nữa… Nhìn kiểu gì khi cho những ma pháp này kết hợp với một ma pháp liên quan đến cây cối cũng là một sự thất bại.
Từ thực vật, tế bào, nay rẽ thẳng sang chế tạo trang sức phụ ma, tuy tiềm năng đúng là cũng có nhưng quả thực chẳng ra sao cả.
Khoan đã, tại sao ta phải thôi diễn một con đường vớ vẩn như thế này chứ?
Ta còn có hai ma pháp trụ cột vẫn đang cần được hoàn thiện cơ mà?”
Nhận ra được mình lại mất tập trung mà nghiên cứu mấy cái tri thức vô bổ quá nhiều rồi.
Nguyễn An Bình một lần nữa quay trở lại với chính bản thân mình.
“Xem nào, cái ma pháp Chiêm Tinh Thuật do được kết hợp với cái khả năng nhìn vào vận mệnh không thể tránh khỏi của ta, nay nó đã trở thành một thứ gì đó vô cùng thần bí, khó có thể hiểu nổi, cũng khó có thể nắm bắt.
Vì vậy khi chưa có đủ tri thức, tốt nhất không nên động vào cái thứ đó làm gì.”
Ánh mắt của Nguyễn An Bình nhìn vào một pháp thuật còn đang trống chỗ trong cấu trúc ma pháp của cậu.

“Nếu như vậy, không còn cách nào khác, ta chọn ngươi đi, Nghiên Cứu.”
Nghĩ là làm, sau khi một hơi đi thẳng xuống vùng không gian ngầm nằm dưới lòng đất.
Trên bề mặt đã b·ị đ·ánh rách tơi tả sau trận chiến lần trước tại nơi đây, Nguyễn An Bình lúc này xếp bằng, giải phóng ma pháp Tâm Linh Đèn Cầy của mình ra.
Ánh sáng tới từ ngọn nến tâm linh trắng càng lúc càng mạnh hơn và sáng hơn bao giờ hết.
Nhưng thật kỳ lạ khi thứ ánh sáng đó giống như thể đang bị kiềm chế, bị gò bó lại bởi lực hút tới từ một hố đen, khi chúng không thể thoát ra mà chỉ có thể quanh quẩn bên cạnh cậu pháp sư nhỏ tuổi.
Toàn bộ những linh cảm, hiểu biết từ bấy lâu nay của Nguyễn An Bình được đem ra, tổ hợp lại cùng một chỗ.
Ánh sáng trắng giống như soi sáng toàn bộ tâm linh, mọi vấn đề khó khăn chưa rõ ràng đều lộ ra và được giải quyết trong tích tắc.
Chỉ sau vài phút, Nguyễn An Bình cuối cùng cũng có cho mình một phương án có thể dùng để nâng cấp ma pháp Nghiên Cứu.
Những thứ lúc này được cậu lấy ra là Silic Chưởng Khống Thuật, một pháp thuật thoát ly từ Điều Khiển Đất Đá.
Tiếp theo đó là Năng Lượng Khống Chế Thuật, một loại ma thuật được Nguyễn An Bình tổng hợp ra từ Hỏa Cầu Thuật, Lôi Cầu Thuật, Đạn Ma Pháp,… từ tất cả những ma pháp có thể điều khiển năng lượng được tổ hợp lại mà thành.
Cuối cùng đương nhiên chính là Cung Điện Ký Ức, thứ ma pháp lưu trữ lại phần lớn tri thức của Nguyễn An Bình vào lúc này.
Đây đã là lần thứ ba cậu nhóc nâng cấp ma pháp trụ cột của mình, nên mọi thao tác khi này chỉ có thể nói là xe nhẹ đường quen.
Bản thể của ma pháp Nghiên Cứu lúc này chính là một lớp màng ma thuật đặc biệt đang bao quanh hộp sọ, và mục đích cuối cùng của chuyện cải tạo ma pháp này, đó chính là biến lớp màng ấy thành một loại máy tính.
Ngay khi tất cả ma pháp phụ trợ đã được hình thành vào khắc này, từng hạt cát bắt đầu vô căn cứ xuất hiện ngay bên trong đầu Nguyễn An Bình.
Những hạt cát ấy vô cùng tinh khiết, tổ hợp cùng một chỗ hóa thành những tấm phẳng với vô số những đường vân phức tạp như mê cung.
Có thể nói cậu nhóc này đã xoa ra những con chip ngay trong đầu óc mình.
Phần cứng đã được tạo ra và kết nối với phần mềm là ma pháp trụ cột Nghiên Cứu, cộng thêm với bộ nhớ là Cung Điện Ký Ức.
Tiếp đó, ma lực khổng lồ nhưng vô cùng ổn định của Năng Lượng Khống Chế Thuật tràn vào, khởi động một siêu máy tính ngay trong đầu Nguyễn An Bình.
Một cảm giác như muốn thăng thiên lại một lần nữa xuất hiện.

Nguyễn An Bình lập tức phải nhíu mày lại khi hiện tượng này xảy ra.
Đơn giản là vì linh hồn, ma lực trong thân thể cậu ta đã vượt quá xa giới hạn mà đáng lẽ ra một pháp sư phải đột phá lên cảnh giới mới có thể đạt được.
Và quả thực, việc một pháp sư chỉ cần một pháp thuật trụ cột được lấp đầy bởi ba ma pháp phụ trợ khác là hoàn toàn có thể đột phá pháp sư cấp độ 3.
Đương nhiên, loại pháp sư đó chính là loại không có tiền đồ nhất, vì khi đột phá cấp độ 3, cấu trúc ma pháp của một pháp sư đã trở nên vững chắc hơn vô số lần, khiến việc nâng cấp lại các pháp thuật trụ cột giờ vô cùng khó khăn.
Thông thường, dù là một pháp sư thiên tài với 3 ma pháp thường sẽ lựa chọn việc đột phá khi đã cải tạo lại 2 ma pháp trụ cột của mình, rất ít người có đủ kiên nhẫn để cải tạo trụ cột cuối cùng.
Đó là do họ không có đủ tinh thần lực, tri thức và thời gian để cải tạo lại ma pháp trụ cột của mình.
Đừng nhìn Nguyễn An Bình đột phá nhanh như uống nước vậy mà cho rằng ai cũng là quái vật như cậu ta.
Còn đầu nguồn của mọi sự khác biệt đó chính là cấu trúc ma pháp của cậu ta đã được cha mẹ mình cải tạo lại, khiến nó phức tạp chẳng khác nào ma pháp trận của các pháp sư cấp độ 5.
Hiện tại, cảm giác xúc động muốn đột phá giống như hàng ngàn con kiến đang bò khắp thân thể, làm Nguyễn An Bình phải cắn răng chịu đựng.
Chỉ cần một giây phút lơ là thôi, cậu nhóc chắc chắn sẽ không nhịn nổi trở thành một pháp sư cấp độ 3 ngay lập tức.
Và để ngăn cản cái cảm giác ấy, lớp ma pháp trận chủ thể của ma pháp Nghiên Cứu rực sáng, bao quanh não bộ của Nguyễn An Bình, cắt đứt mọi cảm giác mà cậu ta có thể cảm nhận được.
Một cảm giác nhẹ nhàng, chính xác hơn là sự trống rỗng bắt đầu lan tỏa trong tâm trí cậu.
Một trạng thái không giận, không buồn, vô hỉ vô bi.
Trong ánh mắt hiện tại của đứa trẻ chỉ còn lý trí tới lạnh băng.
Ánh mắt lạnh lùng vô cảm của đứa trẻ nhìn thẳng vào đôi bàn tay của mình.
Dù cho hiện tại Nguyễn An Bình đã không còn bất cứ cảm giác nào, hoặc ít nhất là mọi cảm xúc của cậu đã bị kiềm chế tới thấp nhất.
Đôi bàn tay và cả cơ thể của cậu hiện tại đều đang không ngừng run rẩy.
Não bộ không cảm giác nhưng toàn bộ tế bào đều đang phát ra những tín hiệu thống khổ.
Nếu như không có ma pháp Năng Lượng Khống Chế Thuật, có lẽ ma lực trong thân thể cậu đã tự động tiến hành lột xác ngay lúc này.
Nguyễn An Bình biết, việc khẩn cấp nhất hiện tại chính là nâng cấp ma pháp cuối cùng, Chiêm Tinh Thuật.
May mắn, sau nhiều ngày ngâm mình ở cảnh giới hiện tại, dự trữ ma lực và cả tinh thần lực của cậu nhóc đã dồi dào hơn rất nhiều so với trước đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.