Ghế Số 1: Cùng Nhau Chơi Sập Cái Mạt Thế Này.

Chương 74: Khế ước và cạm bẫy.




Chương 74: Khế ước và cạm bẫy.
Một cái vuốt nhẹ của vị giáo hoàng lướt qua, ngoại hình quyển trục đã hoàn toàn lột xác, biến thành một cuộn giấy được chế tác vô cùng tinh xảo, lúc nào cũng tỏa ra hào quang hoàng kim thánh khiết.
Ác Ma Khế Ước vốn là một Thần Khí không hoàn chỉnh do Nguyễn An Thành sáng tạo, là một cái đồ án của hắn đã bị giảng viên đại học đánh trượt.
Đương nhiên, do thế giới này là một thế giới giả lập, không phải Vĩnh Hằng Phi Hạm, nên thứ Nguyễn An Thành đang cầm trên tay không phải là bản gốc, mà chỉ là một bản sao được hắn tạo ra.
Đó là một Thần Khí có thể cưỡng ép toàn bộ người phải ký kết những khế ước mà họ chưa bao giờ biết tới.
Ban đầu, hắn muốn chế ra một thứ chỉ cần một hơi thở, một hành động nhỏ không đáng nhắc tới của đối phương cũng sẽ khiến cho chữ ký của chúng xuất hiện trên khế ước ấy.
Nhưng rất tiếc, trình độ học tập của Nguyễn An Thành vẫn chưa cao tới mức độ đó.
Nên để Thần Khí này hoạt động, vẫn cần có chữ ký, vân tay, hoặc máu của đối phương xuất hiện trên tờ khế ước.
Vì nhiều tính hạn chế, nên đến bây giờ, Nguyễn An Thành vẫn không muốn nhớ tới mình từng chế ra một Thần Khí chỉ có thể nói là thất bại.
Nhưng một khi lấy được chữ ký, hoặc các phương thức xác nhận đã ký tên của đối phương.
Như vậy, những kẻ xui xẻo đã lỡ ký tên vào đó sẽ bị chi phối trong vô thức bởi tất cả những thỏa thuận đã xuất hiện trên khế ước.
Màn sáng chói lóa tán đi.
Cựu giáo hoàng Orphelios Aethenor tò mò, muốn biết được đương nhiệm giáo hoàng Luci L.Boris đã nhận được chỗ tốt gì từ nữ thần.
Rất nhanh chóng, ông ta đã chú ý tới một cuộn giấy da dê đang tỏa ra ánh sáng thần thánh ngay trong tay Nguyễn An Thành.
“Giáo hoàng… đây là…”
Giờ này, Orphelios Aethenor không thể bình tĩnh được khi nhìn vào vật phẩm ấy.
Với một kẻ sùng đạo như ông ta, việc nhìn thấy bất cứ một ân sủng nào từ nữ thần cũng khiến lão cảm thấy như được ban ân.
Đưa cho Orphelios Aethenor cuộn giấy da dê, Nguyễn An Thành bắt đầu giới thiệu tác dụng của Thần Khí trong tay mình.
“Đây là Ác…khụ, là Trật Tự Khế Ước.
Chỉ cần dụ cho Nguyễn An Bình ký tên vào khế ước này, vị lãnh chúa của pháo đài Ngọc Lục Bảo kia chắc chắn sẽ phải làm theo tất cả những gì được ghi rõ bên trong khế ước ấy.
Đương nhiên thứ này vẫn sẽ có một vài giới hạn của nó…”
Tuy miệng thì hướng dẫn Orphelios Aethenor những kiến thức cần có để có thể sử dụng Ác Ma Khế Ước.
Nhưng thực tế, vị cựu giáo hoàng giờ lại không biết rằng, phía sau lưng lão ta, từng chữ từng câu của Nguyễn An Thành đã hóa thành thực thể.

Chúng thầm lặng, bí mật xâm nhập vào não bộ vị cựu giáo hoàng, dần dần vặn vẹo điều chỉnh tư duy của ông ta.
Đảm bảo khi Orphelios Aethenor sử dụng Ác Ma Khế Ước lên trên người Nguyễn An Bình, thứ Thần Khí đó sẽ phát huy ra tác dụng mà Nguyễn An Thành mong muốn.
Thấy bóng hình vị cựu giáo hoàng già nua dần rời xa nơi cuối hành lang.
Lúc này Chu Thị Minh Anh xuất hiện sau lưng Nguyễn An Thành, thì thầm vào tai hắn.
“Cha nó, để cho lão giáo hoàng kia sử dụng Ác Ma Khế Ước lên trên người con trai chúng ta, ông định để lão cõng nồi thay cho mình sao?”
Bị cô vợ của mình đoán được tâm tư, Nguyễn An Thành cũng chẳng lấy gì làm lạ.
Hắn lập tức nở một nụ cười vô cùng nham hiểm.
“Haha, đương nhiên rồi a, với cái đà tăng tiến sức mạnh như hiện tại, con trai chúng ta sớm muộn cũng vượt qua và phá vỡ được ảnh hưởng từ cái Thần Khí hàng lởm của ta.
Đến khi đó, thằng nhóc sẽ lựa chọn cựu giáo hoàng để trả thù thay vì đến để tính sổ với ta.
Như vậy, tình cảm gia đình của chúng ta vẫn sẽ ấm êm, không có một chút vấn đề nào ở đây cả.”
Dù biết đây là một phương án có thể nói là hoàn hảo, vừa giúp thằng con trai của hai người họ đi ra ngoài lịch luyện, vừa có thể đảm bảo gia đình yên ấm.
Nhưng ánh mắt của Chu Thị Minh Anh khi nhìn về chồng mình giờ vẫn không thể nào giấu nổi vẻ ghét bỏ ấy.
Nhận thấy được ánh nhìn này, Nguyễn An Thành cũng chỉ đành bó tay…
Lãnh địa Ngọc Lục Bảo, trong hầm ngục nằm sâu trong lòng đất.
Nơi đây vốn là phòng thí nghiệm của pháo đài, đồng thời, cũng kiêm luôn một sân luyện tập ma pháp bí mật mà chỉ những đời lãnh chúa mới biết.
Nhưng sau khi đột phá, trở thành một pháp sư thế giới.
Nguyễn An Bình cảm thấy sân tập này có lẽ không thể chịu nổi ngay cả một đòn tiện tay của cậu.
Nếu vẫn cố sử dụng công trình này.
Có lẽ, cả pháo đài Ngọc Lục Bảo phía trên đầu sẽ phải đổ sụp.
Chứng kiến sân tập giờ đã hóa thành gân gà, ăn thì không ngon, bỏ lại tiếc.
Khi thiếu niên vẫn chưa biết phải làm gì để cải tạo nơi đây, thì c·hiến t·ranh bỗng dưng kéo tới.
Nhận ra được không gian ngầm dưới lòng đất của pháo đài đủ rộng, vị bá tước trẻ tuổi đã quyết định cải tạo lại nơi đây, biến nó thành một nhà tù ngầm khổng lồ.
Khác với những gì người đời tưởng tượng, rằng dưới lòng đất, mọi thứ đáng lẽ ra phải âm u đầy tử khí.

Nhưng lúc này, cả ngục tối lại ngập tràn trong những ánh lửa sáng trắng, những thứ ánh sáng có thể soi sáng tâm linh, thiêu đốt tinh thần lực, ma lực, để ngộ tính, linh cảm của một người luôn trong trạng thái thăng hoa.
Có thể thấy, các vị pháp sư già tuy nhìn qua có hơi thê thảm, nhưng hoàn cảnh bắt nhốt tại pháo đài Ngọc Lục Bảo này cũng không quá tệ.
Thậm chí, có thể thấy rõ từng chồng sách vở với đủ loại tri thức, từ khoa học, ma pháp, cho tới những thứ vô cùng đời thường như trồng hoa, câu cá được chồng chất bên trong những phòng giam biệt lập.
Đương nhiên, những tù nhân này được đối xử đặc biệt như vậy không phải là không có lý do.
Vì suy cho cùng, tất cả những tri thức mà đám người xem qua đều sẽ chuyển hóa, biến đổi thành những tri thức được lưu giữ trong nội thế giới của Nguyễn An Bình mà thôi.
Bước đi trên những hành lang của hầm ngục tăm tối, Nguyễn An Bình lúc này vô cùng hài lòng khi nhìn về phía những pháp sư đang bị giam giữ sau song sắt.
Cậu tùy ý nhìn qua, lựa chọn một pháp sư xui xẻo nào đó.
Sợi tơ ma pháp được bắn ra từ đầu ngón tay với tốc độ nhanh không tưởng, xâm nhập, kết nối não bộ của thiếu niên với đối phương.
Ngay lập tức, toàn bộ cảm ngộ, những tri thức mà lão pháp sư già đúc kết ra đều đã được thiếu niên xem qua, sao chép lại.
“Tốt, rất tốt a.
Quả nhiên người sống càng lâu, càng tích lũy được nhiều kinh nghiệm.
Chỉ cần ta cho các ngươi thêm một mồi lửa, những bộ não già cỗi của mấy lão vẫn có thể cho ra những thứ tri thức quý giá tới không tưởng a.”
Vừa xem những tri thức có trong não bộ của đối phương, Nguyễn An Bình vẫn không nhịn được mà cảm thán.
Vị pháp sư cậu đang kết nối là một pháp sư cấp độ 5 thuộc Hàn Băng Công Hội.
Sau khi đọc lướt qua một vài tri thức liên quan tới nguyên tử, thế giới lượng tử…
Lão pháp sư này đã kết hợp những hiểu biết ấy vào tri thức ma pháp của mình, rồi sáng tạo ra một loại ma pháp ẩn chứa sức mạnh vô cùng khủng kh·iếp.
Một ma pháp được lão gọi là Ngón Tay Tử Thần.
Tuy khả năng ảnh hưởng của nó chỉ có phạm vi rất nhỏ là một đầu ngón tay, nhưng trong phạm vi đó, mọi nguyên tử đều sẽ bị đóng băng, ngừng chuyển động ngay lập tức.
Điều này cũng có nghĩa là lực tương tác điện từ giữa các phân tử hoàn toàn biến mất, cấu trúc hóa học của thứ vật chất bị ảnh hưởng bởi ma pháp ấy sẽ bị phá hủy hoàn toàn.
Nên đây là một đòn tuyệt sát, coi thường mọi loại phòng ngự vật lý thông thường, dù cho có là những lá chắn ma pháp mạnh mẽ nhất cũng khó có thể ngăn chặn nó.
Nghe qua đây là một thủ đoạn công kích có phần phi lý, nhưng tại lục địa Alrat này, chỉ cần lấy ma pháp làm trung gian thì điều này lại khả thi tới lạ kỳ.

Nguyễn An Bình có thể nhìn ra, hạn mức cao nhất của thứ ma pháp này không phải quanh quẩn ở đầu ngón tay, mà phạm vi ảnh hưởng, sức mạnh của nó như thế nào là do tinh thần lực mạnh yếu, cùng với đó là khả năng tính toán của một pháp sư quyết định.
Nếu như pháp thuật này được cậu thiếu niên thi triển, việc xóa đi một thành phố lớn như Thánh Đô thành tro bụi trong tích tắc cũng không phải vấn đề.
Quan trọng nhất, trong hầm ngục dưới lòng đất này.
Không chỉ riêng mình pháp sư của Hàn Băng Công Hội sáng tạo ra những ma pháp nguy hiểm, nhưng tri thức cao siêu như vậy.
Cậu thiếu niên đảo xung quanh, nhìn về phía sau song sắt, nơi những pháp sư đang hưng phấn tới không thể kiềm chế khi mấy lão chìm trong ánh sáng của lửa trắng.
Nhưng khi mấy lão vẫn còn đang vui đến quên hết cả đường về, Nguyễn An Bình cũng nhận thấy được tinh thần lực của mấy lão pháp sư đã dần thấy đáy.
Chỉ cần ngọn lửa trắng đốt thêm đôi chút nữa sẽ cháy lan tới tận linh hồn họ.
Vì vậy, chỉ với một cái vỗ tay, toàn bộ ngọn lửa đang thiêu đốt tâm linh đám người đột ngột biến mất như chưa bao giờ tồn tại.
Mất đi ngọn lửa trắng, ngộ tính của những pháp sư nhanh chóng suy giảm.
Nhưng đồng thời, sự tỉnh táo của bọn họ đã quay trở lại một lần nữa.
Ánh mắt của tất cả mọi người giờ này đã hoàn toàn thay đổi khi nhìn về phía Nguyễn An Bình.
Trong ánh mắt đó, có thể thấy được sự cuồng nhiệt, thậm chí là sùng bái với thiếu niên ấy.
Nếu như thả đám người này ra, rất có thể chỉ sau vài năm, lục địa Alrat sẽ xuất hiện thêm một tôn giáo mới.
Nhưng khi đám người này còn đang do dự, muốn mở miệng cầu xin Nguyễn An Bình trao cho họ ngọn lửa trắng lần nữa.
Cậu thiếu niên ấy đã không ngần ngại mà ra tay trước.
Ngọn l·ửa b·ùng l·ên.
Nhưng đây không phải là ngọn lửa trắng mà mọi người mong đợi, nó là ngọn lửa có nhiệt độ bình thường, thiêu đốt tất cả những tài liệu có trong buồng giam thành tro tàn trong tích tắc.
Đám người thấy những cuốn sách quý giá như vậy b·ốc c·háy thì vô cùng đau lòng, nhưng tiếc nuối của họ cũng chỉ dừng ở đây thôi.
Vì đều là những pháp sư cấp độ 4, cấp độ 5 rồi, ai cũng có trí tuệ siêu phàm gặp qua là nhớ.
Nên họ không thể hiểu nổi hành động của vị bá tước trẻ tuổi này là gì.
Nhưng một số người tinh ý đã nhìn ra, ánh mắt của Nguyễn An Bình khi nhìn về phía họ không phải ánh mắt khi nhìn về con người.
Mà nó là ánh mắt của một người nông dân đã đến mùa thu hoạch.
“Các vị, rất cảm ơn sự hợp tác của mấy người về nghiên cứu tri thức trong những ngày vừa qua.”
Thấy thiếu niên cúi người cảm tạ như vậy, các pháp sư ai nấy giờ đều cảm nhận được một cảm giác vô cùng bất an.
“Và giờ, tri thức mấy người có được…Chúng là của ta.”
Chỉ thấy từ bàn tay của Nguyễn An Bình, vô số những sợi tơ ma pháp bắn ra, kết nối thẳng vào đầu não của những tù nhân phía sau song sắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.