Lãnh Thiên Minh bật cười lớn: “Ngươi chính là Trương Thông, đúng là không ngờ, gan ngươi to thật đó, ta vốn tưởng rằng loại tép riu như ngươi, bất kỳ lúc nào cũng có thể loại bỏ, ai ngờ, ngươi lại dám mưu phản”.
Trương Thông lạnh lùng nói: “Tên phản nghịch ngươi khẩu khí lớn thật, dám ở đây hồ ngôn loạn ngữ, đội hỏa tiễn nghe lệnh, tiếp tục tấn công cho ta…”
Advertisement Lãnh Thiên Minh im lặng, cầm theo một cây đuốc, bước đến dòng sông đang chảy xiết, hét lên: “Dựa vào các ngươi mà muốn giết ta? Ha ha ha…mạng của ta chỉ có ông trời mới lấy được…”
“Kẻ tạo phản là ngươi mới đúng, còn không giơ tay chịu trói, mau mau cứu hoàng thượng…”
Trương Thông hét lên: “Được thôi…đội hỏa tiễn dám cấu kết phản tặc, giết sạch bọn chúng cho ta”.
Binh sĩ phía sau đều đứng yên không động đậy, bọn họ không nhận ra hoàng thượng, nhưng có thể nhận ra đội hỏa tiễn mà, đột nhiên, tại sao đội hỏa tiễn lại biến thành phản tặc, thế nhưng người chỉ huy lớn nhất ở đây là Trương Thông, không thể không nghe lệnh…
Hai bên lâm vào thế bế tắc…
Đúng lúc này, vô số binh sĩ từ đằng xa đột nhiên xông tới, người dẫn đầu chính là quan phòng thủ thành Trường An, Lưu Viễn Đạt.
Quân đội thủ thành rất nhanh đã bao vây chỗ này, Lưu Viễn Đạt tiến lên trước, trú quân nhận ra hắn ta, cho nên không hề ngăn cản.
“Hay cho một tên Trương Thông, dám mưu sát hoàng thượng, ngươi thực sự điên rồi”.