“Hốt Giác vương gia có phản bội hay không ta không biết, ta chỉ biết một điều, ngài ấy không bỏ rơi chúng ta, người duy nhất có thể cứu chúng ta hiện giờ, chỉ có Hốt Giác vương gia”.
“Đúng, đại hãn đã mất, còn so đo phản hay không phản, ai cứu chúng ta, người đó chính là chủ nhân”.
“Đúng vậy…”
Quan thủ thành lặng lẽ gật đầu.
“Được, truyền lệnh cho mọi người, quân cứu viện rất nhanh sẽ tới, chúng ta buộc toàn lực chống đỡ…”
“Rõ…”
Khi tin tức quân cứu viện sắp tới truyền xuống, bách tính và binh sĩ thành Đột Quyết Tư Thản ai nấy đều vui mừng không thôi, chỉ cần chống cự thêm chút, là có hi vọng được cứu…
“Các ngươi có thể cho ta một câu trả lời chính xác, bao giờ hạ được thành Đột Quyết Tư Thản?”
“Khả hãn…rất nhanh…nếu không có gì ngoài ý muốn, hai ngày nữa chắc chắn phá được thành”.
“Lại hai ngày nữa, ta đã nghe bao nhiêu lần rồi? Ba ngày, đúng ba ngày, trong vòng ba ngày này, nếu các ngươi không đốn hạ nổi thành Đột Quyết Tư Thản, chuẩn bị đi gặp thánh Allah đi!”
Các tướng lĩnh cũng một bụng chướng khí, vốn sắp chiếm được thành, nhưng không hiểu tại sao, bách tính và binh sĩ trong thành lại đột nhiên liều mạng chống trả như phát điên…