Học Cách Để Yêu Anh

Chương 72: Chương 72




Sau khi Hà tiễn Ý ở sân bay ,cô nhanh chóng chạy tới nhà dì út ,cũng giống như mọi khi ,căn biệt thự sang trọng làm cô hơi choáng ngợp .
Thấy Hà tới ,dì út cười dịu dàng cùng cô lên xe rời đi ,cơn say tàu xe của cô lại tái phát ,ngủ gà ngủ gật cho tới bệnh viện thì cô mới tỉnh ,vì quá quen thuộc ,cô đi đăng ký rồi đóng tiền ,lấy số đợi tới lượt dì út khám ,cô ngồi kế dì ấy mà trong lòng hơi bồn chồn ,có nên kể ra vụ chồng dì đi ngoại tình hay không.
Nhưng nghĩ lại thì không nên nói vào lúc này ,lỡ dì ấy sốc quá ,xảy ra chuyện gì thì sao ,thế nên Hà đành dấu nhẹm chuyện kia ,ngồi bấm điện thoại cho qua thời gian vậy.
Ngồi đợi dì khám xong ,em bé vẫn tốt ,Hà cũng thấy vui vui ,hai người định bước ra về ,thì chợt cô thấy dì đứng yên tại chổ ,đôi mắt kinh ngạc mà nhìn về phía trước.
Cô cũng nhìn theo hướng đó ,cảnh tượng làm người ta muốn chửi thề lại xuất hiện ,chồng dì út ,đang tay trong tay đưa người phụ nữ khác đến đây khám thai ,cô bất an quay qua quan sát sắc mặt của dì .
Hai mắt dì đầy tơ máu do giận dữ, mấy tờ giấy trong tay cũng bị nhào nát ,không có từ nào để diễn tả cảm xúc của Liên ngay lúc này ,oán hận hay thù ghét đều có cả ,và quan trọng hơn Liên muốn hai kẻ trước mặt phải trả giá ,cái giá thật đắc để bù lại sự uất hờn mà bao ngày qua Liên phải chịu đựng.
- Anh Minh.
Liên giả vờ ngạc nhiên ,lên tiếng gọi chồng mình.
Hà không biết trong tình huống này, cô phải làm gì ,nên chỉ biết đứng sao dì ấy ,xem tình hình thế nào trước.
Minh thoáng giật mình khi thấy Liên ở đây ,hắn hoảng loạn theo quán tính ,mà kéo người phụ nữ kia ra sau lưng mà bảo vê.
- Là... là em hả ,cô ấy...là đồng nghiệp làm chung công ty ,nhờ anh đưa tới đây khám mà thôi ,em...em đừng hiểu lầm.
Lý do trơ trẽn gì đây ,tưởng dì út của Hà là con nít ba tuổi chắc ,đồng nghiệp gì mà nắm tay ,ôm eo các thứ ,cái này mà bắt gặp tại giường ,không chừng sẻ nói là đang giao lưu ,đúng là hết nói nổi.
Với lại chưa ai nói gì mà ,giải thích làm gì ,có tật giật mình sao.
Hà nhì dì út ,phản ứng của dì làm cô ngạc nhiên tới trợn to mắt ,dì ấy đang cười ,một nụ cười làm cô nổi cả da gà từng đợt.
- Vậy hả anh ,cô ấy có thai mấy tuần rồi ,sao anh không giới thiệu để em dẫn cô ấy đi cho tiện ,dù gì anh cũng là đàn ông ,còn làm chồng em nữa ,mà lại đi dẫn người phụ nữ khác đi khám thai ,khá là bất tiện nhỉ.
Mặt Minh từ xanh sang trắng ,như vừa mới bị trút hết máu ,còn cô ả kia thì chẳng biết sợ ,đứng ra trước mặt
Liên ,tự tin xoa xoa bụng mình ,dõng dạt tuyên bố
- Em mới có tin vui một tháng thôi ,chồng em còn rất vui khi em mang thai đấy chị ơi ,nghe tin là đưa em đi khám liền luôn ,à...em nói chồng em ý ,không phải là anh Minh đâu.
Bầu không khí căng thẳng tới tột độ giữ hai người phụ nữ ,Liên không bị khiêu khích trước mấy lời nói kia ,mà vẫn nở nụ cười đáng sợ đó nhìn sang Minh.
- Anh à ,hồi nảy tài xế có việc nên em cho về trước rồi ,hay anh chở em và Hà về nhà được không .
Minh do dự nhìn qua cô tình nhân bé bỏng của mình ,nhưng hắn lại sợ tính cách của Liên ,mồ hôi trán hắn đổ đầy trên mặt ,mà mãi chưa trả lời ,Liên liền dùng giọng nói nhẹ như lông nhắc nhở
- Nhà chúng ta nghịch đường với đồng nghiệp anh ,nên chắc không cho cô ấy quá gian về chung được đâu ,anh đã rất tốt bụng ân cần đưa cô ấy đi khám ,như là chồng của người ta luôn rồi còn gì ,vậy mà chần chờ không muốn chở vợ anh về nhà hay sao .
Lời nói từ Liên nghe kĩ ra sẻ thấy ,đầy sự trách móc và nhẫn nhịn tới cực điểm ,mặc dù Liên đang cười vui vẻ
Minh như là một kẻ mất lý trí ,gật đầu liên tục lại dìu Liên ra xe ,bỏ lại ả kia với đôi mắt ấm ức đầy nước mắt ,trực giác Hà mách bảo ,nếu như Minh con dây dưa nữa ,dì út cô có thể sẻ giết người .
Khi đi qua người cô gái kia ,Hà cười với ả kia đầy khinh bỉ ,khiến ả tức giận dậm chân tại chổ .
Ở trên xe ,không khí cũng chẳng khá khẳm hơn là mấy ,cô gãi đầu suy nghĩ về lời dì út nói ,không phải hôm nay dì ấy mới gặp người phụ nữ đó mà ,sao dì lại biết là nghịch đường với ả kia.
Hà hoài nghi nhìn dì út ,chẳng lẻ dì ấy biết hết mọi chuyện từ lâu rồi ,càng nghĩ cô lại càng nhứt đầu ,cơn buồn ngủ lại ập tới ,cô lại ngủ tiếp.
Về tới nhà ,Minh kiếm cớ rời đi ,nghĩ bằng ngón chân cũng biết hắn đi đâu ,Hà xách đồ vào nhà cho dì út ,nhưng mới vừa đặt chân vào trong ,cái cảm giác ớn lạnh từ đầu tới chân làm cô sợ hãi ,hai tay cô run run làm rớt cả đồ xuống đất.
Liên quay lại nhìn Hà có hơi khó hiểu .
- Sao thế Hà .
Hà lắc đầu ,vội vàng nhặt đồ lên ,bình tĩnh hết sức mà bước vào trong ,không sai ,cái cảm giác như là ở ngọn núi ,nguy hiểm cận kề tới cái chết ,tại sao ở đây lại có mấy thứ kì lạ đó .
- Dì út ơi ,dì vẫn ổn chứ ,dượng hình như...
Hà cứ ấp úng mãi không nói ,Liên ngồi xuống ghế ,cười trừ nói thay.
- Dượng ngoại tình ,cái này dì biết ,cũng một thời gian rồi ,nhưng con yên tâm ,dì rất lý trí không có gì đâu.
Hà thương dì út thật sự ,bị phản bội như thế mà dì vẫn cười ,không hề có chút gì đau khổ.
- Vậy dì tính làm thế nào ,còn người phụ nữ kia nữa .
Liên bấm điện thoại ,không có gì là luyến tiếc đáp.
- Dượng con từng thề với dì rằng " nếu sau này phản bội lại dì ,hắn sẻ bị xe tông chết" ,con nghĩ lời thề có linh nghiệm hay không.
Căn phòng tự nhiên giảm nhiệt độ đến lạ ,dù ngoài trời đang nắng rất gắt ,Hà hít một hơi thật sâu trả lời.
Con tin .Vậy thì tốt ,con mau ngồi nghỉ ngơi đi ,đừng quan tâm tới chuyện khác nữa .Hà vâng dạ ,rồi ngồi thêm chút nữa mới về ,dì út cho cô rất nhiều bánh kẹo ,có cả son phấn cao cấp ,tất nhiên là vẫn có tiền cho riêng ,nhìn vào đống đồ trên tay ,cô thấy dì mình rất tốt ,tuy đôi lúc có hơi kỳ quặc .
Túi lớn túi nhỏ máng đầy xe ,Hà vui vẻ chạy về nhà ,ghé quán của mẹ ,cô đưa cho bà một mớ ,đang lay hoay thì có cậu nhóc lùn lùn vào mua đồ.
- Chị Hà ,bán cho em nữa kí đường ,hai chai nước mắm.
Không có mẹ ở đây ,nên cô lấy đồ ra bán ,cô nhìn cậu nhóc trước mặt thấy rất quen mà không nhớ ra là ai ,nhóc con khá lùn nhìn như mấy đứa học tiểu học.

- Đây ,em là cháu ai ở xóm này ,chị nhìn quen lắm mà không nhớ ra.
Cậu nhóc kia gãi đầu ,ngại ngùng trả lời.
- Em là cháu của ông ba xóm trên ,là bạn học của Triết em chị .
Nhưng xóm trên chỉ có một ông ba thôi ,là ông nội của tên Dương mà ,cô dò hỏi cậu nhóc tiếp.
Em tên gì .Em tên Hậu .Hơ ,là thằng nhóc mà Triết nói ăn hiếp nó đây mà ,Hà nhìn đâu có giống ,người ta nhỏ xíu như hạt tiêu thì làm gì đánh lại Triết được ,Triết dám nói dối cô .
Cô cười cười ,hỏi về thành tích học tập của Triết ,cậu nhóc mới đầu có hơi ái ngại ,nhưng sao cùng vẫn nói hết cho cô nghe.
Hà về nhà trong cơn tức giận đang sôi sùng sục trong người ,cố gắng hít thở để dằn lại sự nóng nảy ,cô dẹp đồ xong thì ngồi xuống ghế ,đợi em trai mình về.
Triết đi đá banh cùng với mấy đứa trong xóm xong ,đang vui vẻ nhảy nhót đi về ,bắt gặp ánh mắt dò xét của Hà nó chợt khựng lại ,rón rén đi vào trong.
- Em trai của chị ,ngồi xuống đây để chị hỏi vài chuyện nào.
Tim Triết đập mạnh liên hồi ,với cái giọng đầy thảo mai của Hà ,nó biết sắp có chuyện rồi.
- Sao...sao thế ,tui...tui tính đi nấu cơm.
Không để Triết chuồn đi ,Hà lớn tiếng.
- Bây giờ mầy tự ngồi xuống rồi khai ra ,hay là vừa khóc vừa nói.
Cô trừng mắt nhìn Triết ,dám nói dối cô mấy ngày qua .
Cu cậu giật mình tới mức run rẫy ,tự giác mà đi tới ngồi xuống ghế ,cúi đầu không dám nhìn thẳng Hà .
- Mầy đang giỡn mặt với chị hả Triết ,còn dám nói là thằng Hậu đánh mầy ,nó đứng mới tới nách mầy ,thì đánh kiếu gì.
Thái độ quả quyết từ Hà ,khiến Triết không dám mở lời ,chỉ biết lắp bắp.
Em...em...sai rồi...,chị đừng nói với ba mẹ.Nói rõ ra cho tao ,mầy còn nói xạo ,tao bỏ mầy cho đám kia luôn.Hà gõ tay xuống bàn ,dùng uy quyền người làm chị ra lệnh cho Triết.
Triết im lặng hồi lâu ,cứ len lén mà ngước lên nhìn Hà ,thấy chị mình mặt mày dữ tợn ,gân xanh nổi đầy trán thì cũng bắt đầu mở lời.
- Em...em chỉ nối dối là thằng Hậu cầm đầu thôi ,chứ cái vụ em cứu người là thật á ,nhưng mà lúc đó chuyện xảy ra khá lòng vòng ,em cũng không biết giải thích thế nào.
Miệng Hà giật giật ,nói cũng như không ,cô mệt mỏi hỏi .
Mầy kể một lèo đi ,đừng ngắt quãng.Hôm đó ,em cùng thằng Hậu đi vệ sinh ,khi đi ngang qua phòng dụng cụ tụi em có nghe thấy tiếng khóc ở trỏng ,do quá tò mò tụi em mới lén tới gần xem ,thì thấy mấy bạn nữ đang đánh một bạn nữ khác ,em biết bạn kia là ai ,nên mới chạy vào cứu bạn ấy ra.Đang kể thì con mực chạy vào ,cứ hửi hửi hết người Hà ,nó còn trèo lên ghế ,nhảy lên người cô ,hửi tới đầu tóc ,cô đẩy nó ra ,nhưng nó cứ trèo lên .
- Tiếp.
Ánh mắt Triết trầm xuống trong giây lát .
- Nhưng mấy đứa con gái cầm đầu bắt nạt thì vẫn không tha cho bọn em ,có thêm mấy thằng khoái tụi nó trong trường ,canh me trả thù lại tụi em nữa, em với thằng Hậu thì không hề gì ,nhưng bạn nữ kia thì tội nghiệp lắm ,làm giấy tờ chuyển trường về quê luôn rồi.
Hà lấy chân đè con mực xuống ,hôm nay dám trèo lên đầu cô ,nhìn Triết cô thản nhiên nói.
- Bọn kia chơi hội đồng ,còn ép mầy với thằng Hậu không được khai ra đúng hôn ,à...tụi nó có mục tiêu mới là bọn bây ,nên bị nhắm vào suốt chứ gì.
Triết gật đầu ,ánh mắt cầu mong nhìn Hà.
Em thì không sợ ,nhưng thằng Hậu nhỏ con quá ,bị đánh là thua luôn ,chạy không lại.Tính ra hai đứa mầy có lòng tốt nên mới bị phiền phức ,mấy trò này tao thừa biết ,nhưng giải quyết lại mệt vô cùng ,mầy tính sao.Hà ngã người ra sau ghế ,đầu ngước lên trần nhà đếm hôm nay thằn lằn bò ra được mấy con ,nhền nhện giăng tơ được mấy ổ
Cô biết ,Triết không khờ khạo tới mức chịu đựng tất cả ,chắc trong đầu cu cậu đã nghĩ ra trò gì mới mẻ nữa rồi ,chứ có đứa nào với tâm lý bị bắt nạt mà vui như tết thế .
Triết cười hề hề đầy gian xảo ,cu cậu chạy qua ghế bên này ,đấm bóp ,mát xa vai cho cô nịnh nọt.
- Chị yêu ơi ,em có nhiều trò hay lắm ,nhưng mà sau này có mời phụ huynh ,chị đi cho em hen ,với lại lựa lời nói với ba mẹ giùm ,ba mẹ tin chị mà .
Cô không phản đối ,nhưng phải nhắc nhở Triết.
- Mầy đừng làm gì quá đáng ,có gì mà tới tai ba mẹ ,dù mầy có đúng cũng khó giải thích lắm ,sao ngay lúc đầu mầy không nói vậy ,làm tao tưởng thằng Hậu đánh mầy thiệt ,hồi nảy thấy nó tới mua đồ ,tao suýt té ngữa ,thằng nhỏ mặt hiền như cục đất.
Triết ngồi xuống cạnh cô ,cười toe toét giải thích.
Hì hì... tụi em là bạn thân á ,em tính làm xong rồi mới thú nhận với chị hai đó chứ ,không ngờ chị gặp nó trước rồi.Tao biết rồi ,mầy làm gì thì làm đi ,tao đi ngủ chút.Không biết sao ,từ hồi ở nhà dì út về ,Hà lại rất mệt mỏi ,cứ muốn đi ngủ ,dù cô đã ngủ rất nhiều rồi.
Triết thở phào ,ngoan ngoãn đi vào trong nấu cơm ,hôm nay cu cậu sẻ trố tài nấu món bò kho mà mình yêu thích ,xém nữa vì mấy chuyện vô bổ kia mà Triết bị đánh rồi ,cái đám không biết điều kia ,nó sẻ có cách xử mà thôi
Nó bày ra mấy vụ nói dối để Hà tin rằng ,em trai mình yếu đuối thật sự ,để có gì xảy ra ,cô sẻ bất chấp mà tin nó ,mà nó vần muốn giữ hình tượng là một cậu em trai hiền hậu ,khôn ngoan trong mắt gia đình ,chứ không phải tên mưu mô đầy xảo trá ,nhưng chị hai nó còn kinh hơn thế.
Chỉ với một ánh mắt cũng hiểu được tình cảnh của Triết thế nào ,thở dài vài hơi ,Triết nó đúng là múa rìu qua mắt thợ mà.
Trong lúc hai chị em mạnh ai nấy làm việc người đó ,thì con mực đã chạy ra khỏi nhà ,Bạch lao nhanh tới nhà
Nhiên ,nó bỏ qua ông nội đang ngồi tỉa cây cảnh ở sân trước ,mà chạy cái vù thăng xuống nhà sau.
Ông nội nhíu mày ,hình như có thứ gì chạy qua ấy nhỉ.

Nhiên đang ngồi học ở trong phòng ,thì cửa bị đẩy mạnh vào ,Phong gà đang nằm gần đó ngủ ,bị cửa đập vào người ,nữa mơ nữa tỉnh, hoang mang tưởng trời sập tới nơi rồi chứ.
- Ngọc Khê ,ngươi đâu rồi.
Vẫn cái giọng khàn đặc đó ,Nhiên có hơi ngạc nhiên ,trong lòng sáng giờ rất bồn chồn ,lo lắng đến kỳ lạ ,bây giờ còn thấy Bạch kiếm cậu ,chẳng lẽ Hà có vấn đề gì rồi.
- Hà bị nạn nữa rồi đúng không.
Bạch bực mình ,thái độ mất đi vẻ điềm tĩnh.
- Bị lấy mất một phách rồi ,mới có buổi sáng đi đâu đó mà bị câu mất rồi.
Nghe Bạch nói ,Nhiêu nhíu chặt mày ,lấy áo khoác mặc vào, rồi thưa với ông nội đi tới nhà cô ,xong rồi chạy đi mất ,Bạch cũng chạy về ,chỉ còn Phong vẫn ngẩn ngơ ở đó mà chưa hiểu chuyện gì.
Liên cắt lấy ngón tay mình ,để máu chảy xuống một cái khay ,trong miệng còn lẩm nhẩm ,nhưng nhìn xung quanh cũng hiểu Liên đang muốn hiến tế cái gì đó.
Nhắm mắt lại ,Liên nhớ về khoảng thời gian mà hai vợ chồng còn mặn nồng ân ái với nhau ,để duy trì được sự giàu có hiện tại ,Liên đã bắt chấp thỉnh một pho tượng kì lạ trong núi về để thờ cúng ,tác dụng quả nhiên rất linh nghiệm ,việc làm ăn của Minh ngày càng phát đạt ,có tiền còn được chồng yêu thương ,gia đình yên ấm thật sự rất hạnh phúc.
Chỉ là ,cái gì cũng phải có cái giá của nó ,gì cũng vậy ,đừng quá tham lam với những việc mình không có được ,lão già đưa cho Liên pho tượng đã dặn dò kĩ, Liên và Minh không phải quá khổ ,hay rơi vào đường cùng ,nên không cần phải thỉnh tượng về đâu.
Nhưng Liên bỏ ngoài tai lời lão già ,một lòng muốn gia đình nhỏ của mình tốt hơn nữa ,lão già lắc đầu nói mấy điều không được làm cho Liên biết ,nếu phá vỡ thì hậu quả sẻ tự gánh ,âm đức bị hao tổn thì có chết rồi ,cũng đừng mong yên thân.
Liên cho rằng ,kết quả tốt thì có ra sao cũng không quan trọng ,nhưng Liên không ngờ ,càng giàu có thì Minh càng sa đọa ,cô thư ký mới vào công ty làm hắn ta si mê ,quên cả lối về ,mới đầu Liên vẫn chưa tin ,nhưng qua một thời gian ,Minh như là con người khác ,bỏ bê vợ con mình.
Tính cách Liên khá là điên loạn ,nhớ lời nói của lão già về mấy điều cần tránh né ,Liên lại phớt lờ bỏ qua ,bởi Liên đã thử vào điều cấm ky đó và rất thành công .
Nụ cười trên môi Liên càng sâu ,nhìn máu trong khay tự nhiên mà bốc hơi đi ,Liên biết tượng quỷ đã chấp thuận yêu cầu của mình ,nắm thêm một phách của thiếu nữ có mệnh đặc biệt ,Liên càng chắc chắn sẻ thành công.
Cô ta không tốt bụng gì hết ,chỉ cần ai dám đụng tới lợi ích của bản thân ,Liên sẻ đòi lại bằng được ,còn đứa cháu gái kia ,Liên chỉ đơn giản muốn lợi dụng một chút mà thôi ,ai kêu nó có mệnh xui xẻo làm gì.
Còn Minh theo năm tháng thay đổi là việc chính hắn còn không nghĩ tới ,tâm không định thì lấy gì để đảm bảo ,hoa thơm cỏ lạ trước mắt ,bướm ong sao có thể vì một bông hoa, mà bỏ lại cả khu vườn ,Minh chỉ nghĩ ,mình mắc sai lầm giống như bao đàn ông khác ,rồi Liên sẻ hiểu cho hắn.
Mà định mệnh thường nghiệt ngã thôi
,Minh chẳng bao giờ ngờ được ,Liên cũng sẻ thấu hiểu cho hắn ,mà theo
nghĩa khác thôi ,chẳng hạn chôn chung hắn và người tình chẳng hạn ,sống không được viên mãn ‚thì chết Liên sẻ cho hai người vì tình yêu cháy bỏng đó mà chung huyệt.
Dùng máu để hiến tế là một điều vô cùng cấm ky ,tượng quỷ mở sát ý sẻ đòi hỏi không ngừng ,nếu không cung phụng đủ ,nó có thể làm hại cả người thờ cúng mình ,mà Liên đã phá vỡ quy luật đó .
Giờ không biết nên trách ai ,Minh và Liên sinh ra để dành cho nhau đấy thôi ,kẻ khốn nạn ,người vô sỉ ,không quản nổi thân dưới ngoại tình để cho vợ thấy ,rồi vợ lại lợi dụng tình thân ,để ý đến hồn phách cháu mình, bắt về làm chuyện xấu ,chung quy chỉ muốn trả thù chồng mình ,mà người xui xẻo nhất vẫn chính là Hà.
Hà mơ màng sau cơn bùn ngủ ,cô đau đầu quá trời quá đất ,mệt mỏi kèm thêm đau nhứt ,không thể tỉnh táo nổi ,dụi dụi mắt một hồi ,cô mới giật mình thấy Nhiên đang bắt cái ghế nhỏ ,ngồi nhìn cô nảy giờ.
- Ông làm tui giật mình á ,sao qua chơi mà không kêu tui dậy.
Nhiên ngồi chống tay ,suy tư không biết đang nghĩ gì .
Cô khểu cậu ,thắc mắc hỏi tiếp.
- Sao thể ,bộ có chuyện gì nữa hả.
Cậu kéo ghế lại gần Hà ,sờ trán xong lại bắt mạch ,sắc mặt cậu lại tối sầm .
- Bà tin tui không.
Hơi ngẩn ra vì câu nói kì lạ của Nhiên ,nhưng nhìn ánh mắt nghiêm túc kia thì chắc có chuyện gì rồi ,cô gật đầu .
- Vậy bà kể cho tui nghe ,sáng nay bà đã đi đâu làm gì
Nhiên biết xem bói ,nhưng dù sao cậu cũng là người thường ,có trí nhớ của kiếp trước ,phương pháp mà cậu học khi xưa có thể nói là dự đoán đúng hơn chín mươi phần trăm ,không sai ,cậu có thể thấy hết những việc Hà đã chứng kiến.
Mà cái gì cũng sẻ có lổ hỏng ,còn mấy phần trăm kia cậu đúng là không chắc ,cậu cần Hà thuật lại câu chuyện để phán đoán tốt hơi ,nếu liên tục trộm thiên cơ ,e là cái mạng nhỏ này của cậu cũng không còn .
Mạng Hà và cậu lại nối với nhau ,nếu không vì một lý do nhất định ,cậu mà chết thì sẻ kéo theo cô đi mất.
Hà vẫn giữ cái vẻ mặt đần thối ra ,không hiểu dụ gì ,nhưng vẫn kể cho Nhiên nghe từ đầu tới cuối ,trong lúc kể ,cậu sẻ hỏi cô mấy chi tiết mà mình nghi ngờ ,kết thúc Nhiên hừ lạnh một tiếng .
Con mực vẫn nằm dưới võng cô ,nó nhe nanh trợn mắt đầy vẻ hung dữ ,nó rất ghét mấy kẻ dám thừa nước đục thả câu mà hại người ,chủ nhân nó chưa hiểu lòng người sâu thẩm ,đừng vì mấy việc tốt nhỏ nhoi mà lơ là cảnh giác.
Nhiên thì hiểu ,ai cũng vậy thôi ,đâu bao giờ nghĩ người thân quen lại chơi trò sau lưng như thế ,huống chi là người quen biết từ hồi lúc nhỏ ,nếu là cậu ,thì cũng rất khó để nhận ra.
Cậu không nói gì về Liên với Hà ,chỉ đưa cho cô vài thứ hay ho ,thú vị để xem thử.
- Mai qua nhà tui chơi ,tui mới học được công thức nấu món lẩu bò gia truyền của ông nội ,bà qua ăn thử chấm điểm cho tui biết hen.
Hà vẫn ngơ ra nhìn Nhiên ,tự dưng qua hỏi người ta đủ thứ ,giờ lại muốn cô đi ăn ,nhưng nghe tới có đồ ăn ngon ,thì cô đồng ý liền ,quên luôn cả việc kia.
- Đi chứ .
Nhiên đưa thêm cho Hà một ly nước ,bảo cô mau uống đi ,có thể giúp cơ thể đỡ mệt mỏi .Hà không nghĩ ngợi mà nốc sạch như mọi lần .
Khi về ,cậu ra hiệu cho Bạch đi theo mình ,đến góc khuất ,trong mắt người khác thì chỉ có cảnh ,cậu thiếu niên đang vuốt ve một con chó đen đầy dễ thương ,nhưng hiện thực Nhiên đang dặn dò Bạch tối nay sẻ làm việc .
Bạch cười đầy gian ác ,nó liếm môi ,đã lâu rồi nó mới có trò vui thế này ,kẻ đi săn thì lúc nào cũng phấn khích mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.