Buổi chiều hôm đó ,tại một siêu thị nọ xảy ra vụ xô sát ,Nhi vì tính khí khó ở của mình mà quát mắng một thằng nhóc mới bốn tuổi, vô tình đụng trúng người cô ta.
Dù mẹ nó đã xin lỗi Nhi rất nhiều lần ,nhưng với cái tính đó ,Nhi căn bản không muốn bỏ qua ,mở miệng ra toàn chửi người khác những lời thậm tệ ,đưa nhỏ sợ tới mức khóc òa lên núp sau lưng mẹ mình ,Nhi có miệng ,thì người khác cũng có mà ,với bản năng làm mẹ sẻ bảo vệ con mình.
Ai có thế cúi đầu nhân nhượng tiếp nữa ,bà mẹ kia đã mắng lại Nhi ,chuyện nhỏ như hạt cát lại xé ra to ,Nhi cũng không phải dạng vừa ,nói không lại thì lao lên đẩy người ta ,vậy mà tự hại mình trượt chân té ngã ,bụng đập mạnh xuống sàn ,máu ở hạ thân cũng bắt đầu chảy ra ,nhượm đỏ cả chiếc váy mà cô ta đang mặc.
Ôm bụng đau quần quại là thế ,vậy mà Nhi vẫn cố chấp đủ thừa hai mẹ con kia hại cô ta ,khách đi siêu thị đều ngán ngẫm lắc đầu ,ai cũng chứng kiến là cô ta tự té ,nhân viên thấy mọi chuyện đi quá xa ,nên đã gọi xe đưa Nhi tới bệnh viện ,có người còn an ủi hai mẹ con kia ,nếu cô ta dám kiện thì cứ xem lại camera ,nên đừng lo lắng.
Minh sau khi nghe điện thoại từ Nhi thì hốt hoảng ra khỏi nhà ,dù gì cũng là con của hắn ,nên phải đến xem tình hình thế nào ,láy chiếc xe bốn bánh rời khỏi biệt thự ,Minh chạy thật nhanh về hướng bệnh viện ,trên đường đi hắn gặp không biết bao nhiêu chuyện.
Kẹt xe ,nguy hiểm hơn là suýt có một chiếc xe tải lớn tông thẳng vào hắn ,may mắn là đánh láy qua một bên mới thoát được .
Vật vả lắm mới tới được bệnh viện thì nghe được tin ,Nhi đã xảy thai ,còn đang làm loạn với mấy cô điều dưỡng ,thấy Minh ,cô ta òa khóc um sùm tố cáo do hai mẹ con lúc nảy làm mình bị mất con.
- Anh...anh phải báo công an ,con của chúng ta mất rồi...hu...hu.
Sắc mặt Minh thật sự rất mệt mỏi ,chỉ với một buổi chiều như đã già hơn cả chục tuổi ,hắn ôm đầu ngồi xuống ghế gần đó ,không muốn nghe Nhi lải nhải nữa.
- Được rồi ,em nghỉ ngơi trước đi ,có gì sau này tính tiếp.
Sự hờ hững này của Minh càng khiến Nhi phát cáu hơn ,cô ta liên tục đánh vào người hắn .
- Anh là đồ vô dụng ,con anh chết rồi đó ,vậy mà anh vẫn còn bình tĩnh như vậy hả...hu...hu..
Những cú đánh của Nhi cứ vả vào người Minh ,hắm bực bội hất tay cô ta ra ,quát.
- Cô có biết vì muốn tới đây ,mà tui đã xém chết rồi không ,cô không biết bảo vệ con mình thì trách ai ,tại sao lúc trước tui lại có thể thích con đà bà đanh đá như cô được chứ.
Minh hằng học xoay người bỏ đi ,để lại Nhi với đôi mắt trống trỗng ngồi đó ,cô ta không ngờ người đàn ông mà mình yêu nhất ,lại nói với mình mấy lời tổn thương thế này ,y như cái cách mà cô ta nói xấu Liên sau lưng vậy.
Tại biệt thự ,Liên đang chú tâm luyện thứ gì đó ,chỉ thấy bức tượng nhắm mắt kia ,bây giờ lại muốn mở mắt ,mặt nó còn như đang nở nụ cười đầy quái dị ,sau khi Liên phát hiện bị mất hết một phách của Hà ,thì có hơi nóng giận .
Không ngờ còn có cao nhân ở sau yểm hộ cho Hà nữa ,cũng đúng thôi ,Liên từng nghe mẹ Hà kể con gái mình rất khó nuôi ,nên từ nhỏ đã có người chỉ điểm ,Hà mới có thể sống tới được bây giờ .
Nhưng Liên muốn giành lại một phách đó ,phải có thứ đó ,thì bức tượng quỷ sẻ hoàn hảo hơn ,cô gái có mệnh đặc biệt như là cả trăm thang thuốt quý vậy ,tối hôm nay ,cô ta sẻ ra tay lấy lại .
Nhìn nồi lẩu bò thơm lừng còn đang sôi sùng sục trước mắt ,Hà không nhịn được mà nuốt nước bọt ,thử miếng nước súp ,chu choa ,nó ngon quá trời quá đất ,từ khi ông nội nghỉ bán ,lâu lắm rồi cô mới được thưởng thức hương vị quen thuộc này.
Nhiên thấy bộ dạng cô cực kỳ hưng phấn khi ăn ,thì rất hạnh phúc ,đồ cậu nấu mà ,chứng tỏ hương vị rất được ,cô mới hào hứng như thế .
- Ông mở quán được rồi á ,y như hồi xưa của ông nội luôn.
Cô giơ ngón tay cái lên khen Nhiên.
Múc cho cô thêm chén nữa ,cậu nhúng tiếp rau vào ,vui vẻ trả lời .
Tui cũng tính học hết đại học ra mà không có việc làm ,tui sẻ về mở quán .Tui tin ông sẻ bán đắt ,chà ,tới lúc đó chắc tuần nào tui cũng ghé quán ông ăn hết quá.Hà vẫn cúi đầu ăn ,không quên nói tiếp câu chuyện.
Nhiên lại cười đầy ẩn ý ,cậu nhìn cô đầy chăm chú nói.
- Um.. này hỏi thiệt ,bà thấy tui thế nào.
Húp hết nước trong chén ,Hà mới ngẩn đầu lên trả lời.
- Rất ưu tú ,ông có kinh tế ,tinh tế ,biết nấu ăn còn khá ưu nhìn ,không có chổ nào để chê.
Cái này là Hà nói thật ,học ở trường đó mà không cần học bổng là biết ông nội không phải hạng xoàng rồi ,ở gần
Nhiên lâu cô cũng biết ,gia đình cậu giàu ngầm ,chưa kể tới đất mà ông nội đang trồng lúa ,cò bay thẳng cánh .
Cô khen quá làm cậu hơi ngượng ,uống miếng nước để điều chỉnh cảm xúc .
- Nếu người như thế sau này...làm chồng bà ,bà thấy được không...tui...
Hà vẫn nhìn thẳng vào Nhiên ,nghe cậu ấp úng cô cúi đầu cười trộm ,lại nói mấy lời mờ mịt nữa rồi ,không biết cậu sợ gì mà không nói thẳng nữa.
Lấy điện thoại ra ,cô mở hình nền lên rồi đưa trước mặt Nhiên .
Cậu thoáng kinh ngạc khi nhìn vào màn hình ,là hình cặp với cái mà cậu đang cài trong điện thoại mình ,làm sao cô biết ,đây là ảnh mà cậu nhờ Hãi chụp chung với cô khi tham gia văn nghệ ,vậy mà cô cũng có.
- Sao…..sao bà biết .
Hà nhai vội miếng thịt ,nhìn cậu đầy ý tứ ,thở dài đáp.
- Đi chung suốt ngày ,sao mà không biết được ,lúc trước do ngại mấy chuyện vặt khác ,mới lơ ông thôi ,yên tâm đi tui là người nói lời giữ lời ,sau này chắc chắn sẻ lấy ông làm chồng.
Biểu cảm trên mặt Nhiên quá đặc sắc ,Hà đúng là muốn chọc ghẹo thêm vài câu.
- Sao thế ,hay là ông không thích ,giờ đối ý vẫn còn kịp á ,tui bạo lực lắm ,lấy về có khi tui bực lên mà đấm ông ,lúc đó hối hận muộn màng rồi.
Chưa kịp tiêu hóa hết niềm vui từ câu trước ,cô lại dội thêm một gáo nước lạnh, làm Nhiên lắc đầu rồi lại gật đầu trông rất buồn cười ,cái gì mà hối hận vì bị cô đánh chứ ,không bao giờ có chuyện đó xảy ra đâu ,cậu bị đánh đến nay cũng hai kiếp rồi ,vẫn chưa là gì cả.
Nhiên đang suy nghĩ ,phải làm sao để cô biết là cậu rất thật lòng đây ,có phải gặp qua quá nhiều chuyện lừa dối chia tay ,cô cũng nghĩ cậu sẻ trở thành người đàn ông như thế ,không được ,cậu khác bọn họ mà .
- Bà..bà đừng nói vậy ,tui thích câu trước bà nói hơn ,câu sau bỏ đi ,tui...tui thế nào bà là người biết rõ nhất mà .
Gấp cho cậu miếng gân bò ,cô cười vui vẻ.
- Ừ ,ông cũng biết lòng tui mà ,sau này muốn nói gì thì nói đại ra đi ,mắc công tui không suy nghĩ xa là ông tự buồn một mình .
Hai người điều cười với nhau như chưa có kiếp nạn nào trải qua vậy ,không khí rất bình yên tại nơi đây ,chỉ là bây tại nhà Hà thì không được vậy .
17h 30р.
Gió bắt đầu rít lên từng cơn ,thổi tới long trời lỡ đất ,mấy người trong xóm bắt đầu chạy về nhà đóng cửa thật chặt ,mây đen trên trời đang ùn ùn kéo tới ,bầu trời trở nên tối đen như mực .
Bạch đứng trước sân ngó lên ,cười đầy giễu hoặc, dám tới đây không biết gan kẻ đó lớn như thế nào ,ngày hôm qua ,Nhiên đã nói với nó hôm nay sẻ đưa Hà ra ngoài trước ,chuyện còn lại Bạch sẻ xử lý.
Kinh thật ,trong lúc Hà kể chuyện lại ở nhà dì út mình ,cũng cùng lúc Nhiên tính ra vận hạn cô sẻ gặp lần này ,nên mới rủ cô qua nhà ăn lẩu vào chiều mai ,Bạch coi như phục Nhiên ở khoản này rồi.
Sấm chớp trên đầu nổ đùng đùng ,Bạch nhe răng cười với thứ trước mắt ,món ngon này nó làm sao bỏ qua đây ,mưa bắt đầu trút xuống ,gió giông ngày càng dữ hơn ,quá tiện lợi để Bạch hành động.
Nhiên bên này cũng đi đóng cửa nhà cẩn thận ,cậu đã giăng kết giới từ khi Hà bước vào nhà ,nhầm giấu sự hiện diện của cô khỏi các thế lực khác ,cậu không nói cho cô biết ,đợi xong xuôi cậu sẻ đưa cô về ,nhìn cô không nghi
ngờ gì mà vẫn ngồi ăn ngon miệng ,cậu cũng thầm mừng trong lòng.
Con quỷ tai chân dài ngoằng đang bị Bạch ngoạm chặt đưa ra khỏi khu có nhà dân ,bằng một tốc độ nhanh chóng Bạch đã tới khu trường bỏ hoang ,toàn là oán khí bao phủ xung quanh con quỷ ,tiếng tru tréo hòa cùng tiếng gió vang vọng khắp cả khu ,người mà nghe thấy điều thoáng giật mình.
Dưới màn mưa xối xả ,Bạch hung hăng tấn công xé sát quỷ ra làm hai ,miệng Bạch đầy khói đen mùi hôi thối bốc lên nồng nặc ,Bạch phun ra thứ kia ra đầy ghê tởm .
Từ lúc Hà Thu Nguyệt cấm nó ăn thịt ,nó đã giữ lời và không cắn con người bừa bãi ,mà chỉ ăn thịt thú và ác linh tu luyện ,có lần Bạch vì cứu đồng loại mà ra tay với con người ,còn bị Nhiên thấy nhưng nó chỉ tấn công chứ không ăn thịt.
Mà thứ trước mắt này thật mắc ói làm nó rất buồn nôn ,thứ này không thể ăn vào bụng ,nhìn con quỷ đang tự ráp cơ thể lại ,oán khí mù mịt xung quanh khiến Bạch khó thấy rõ phía trước ,Ấm ,sấm trên bầu trời giáng thẳng xuống đây .
Bạch ngây ngốc ,trời giáng lôi kiếp sao ,nó không nhằm vào Bạch ,mà nhằm vào con quỷ kia ,rốt cuộc là thế nào ,ngay lúc này không thế chần chờ nữa ,Bạch chạy vào ngôi trường bỏ hoang đứng đó quan sát tình hình.
Sân trường đã nứt ra ,nhưng lúc nảy đánh trượt rồi ,con quỷ kia vẫn còn sống ,Bạch đã cảm nhận sức mạnh từ lôi kiếp là rất khủng khiếp ,nó từng suýt chết trước tử kiếp đó ,nếu không nhờ người hữu duyên cứu ,nó đã chết từ lâu rồi
Nó vẫn còn nhớ rõ ,người đó là một cao tăng vô tình đi qua ngọn núi mà nó đang tu luyện ,trời hôm đó còn đen hơn cả hôm nay ,lôi kiếp liên tục giáng xuống ,nó không cách nào chống lại được ngoài việc chạy trốn ra .
Khi bị đánh trúng lần thứ ba ,Bạch dường như thấy được cái chết của mình sắp tới ,cả ngàn năm tu luyện phải kết thúc như thế này ,nhắm mắt chờ đợi kết cục ,thì từ đâu có một bàn tay vỗ vào đầu nó .
- Đại sư phụ ,con chó này vẫn còn sống .
Tiếng nói của đứa trẻ vang lên bên tai ,Bạch hé mắt nhìn thì thấy một đứa bé gái chừng bảy tuổi ,kế bên giống như là nhà sư ,hai người đó nói gì đó ,rồi vị cao tăng kia bắt đầu niệm kinh ,đứa trẻ cũng làm theo như thế.
Sức lực trong cơ thể đã rút cạn từ lâu ,mạng sống như đèn dầu trước gió ,vậy mà sau khi hai người đó xuất hiện ,Bạch thấy được hi vọng vẫn còn le lói ,trời đã hết sấm ,áo cà sa của vị cao tăng được đắp lên người
Bạch ,còn đứa trẻ nhỏ kia lại có sức mạnh ghê gớm ,vác nó trên vai đem về chùa chữa trị
Sau khi bình phục Bạch mới biết ,vị đại sư kia có pháp danh là Thiền Trúc ,còn đứa trẻ nhỏ đó là Hà Thu
Nguyệt ,mọi sự trên đời đều là có duyên ,Bạch rất biết ơn có người giúp nó vượt qua đại kiếp ,nhưng nó vốn hoang dã ,cơ thể đã nhướm đầy máu ,không thể quấy rầy chốn tu hành của ân nhân.
Nên Bạch không từ mà biệt ,lần gặp lại Hà Thu Nguyệt cùng đồng tộc ,Bạch biết món nợ ân tình này có thể trả rồi ,mặc dù Hà Thu Nguyệt không nhớ gì về nó ,còn vị đại sư ,ông ấy từng nói " gặp nhau là có duyên cả ,số mạng ngươi vẫn chưa tận gặp chúng ta đều là ý trời ,Thu Nguyệt tìm thấy ngươi ,chứng tỏ ngươi rất có duyên với con bé ,sau này có gặp lại, hãy chỉ đứa trẻ đó một con đường đi sáng suốt giúp ta ,như thế thì chúng ta đã không còn nợ nhau nữa rồi ,bây giờ ngươi hãy đi đi ".
Bạch bây giờ không quan tâm duyên còn hay hết ,chỉ muốn bảo vệ cô những lúc nguy cấp thế này ,chết tiệt ,con quỷ tại sao vẫn đứng đó được ,là thứ quái gì vậy.
Ẩm.
Sét đánh lần thứ hai giáng xuống ,cơ thể con quỷ đang bốc khói rồi tan dần ra ,Bạch không dám thở mạnh mà chỉ âm thầm quan sát ,nó nhìn thấy thứ đó đang chạy trốn nấp vào cây lớn trồng ở sân trường .
Toàn khu cúp điện sao lần sét thứ hai ,mọi thứ rơi vào màu đen tối tăm ,Hà ngồi ở trước cửa nhà Nhiên nhìn lên bầu trời mà lòng đầy bất an ,cơn mưa quá dai dẳng khiến cô không về nhà được .
19h
Trời vẫn mưa ,giông và có sét ,Hà bồn chồn đi tới đi lui làm Nhiên chóng cả mặt.
- Ngồi xuống đi bà ,chút nữa hết mưa thôi.
Cô ngồi xuống ,khó hiểu hỏi cậu .
- Sao tui thấy trận mưa này ghê ghê sao á ,nổi da gà hết trơn rồi nè.
Cậu thở ra ,đúng là nó vượt qua tầm hiểu biết của cậu rồi ,không ngờ lần này ông trời còn muốn đánh chết thứ
đó ,cậu lại không tính ra bức tượng quỷ đó là cái gì ,thôi không sao ,để thiên ý tự định đoạt vậy.
- Tại nhìn thấy ghê vậy thôi ,chứ không sao đâu ,ăn trái cây nè ngọt lắm.
Cậu lại thành công dụ dỗ Hà bằng đồ ăn ,Phong nảy giờ trốn ở trong phòng không dám ra ngoài ,nó sợ Hà mà thấy thì sẻ đem kho nó luôn.
Bầu trời bỗng lóe sáng ,báo hiệu cho cú sét tiếp theo sẻ đến ,mấy đứa trẻ con cứ rút vào lòng mẹ chúng không dám thở mạnh ,trận mưa này ngay cả người lớn còn phải run sợ ,phạm vi cơn mưa chỉ vỏn vẹn hai ấp ,nên hơi kỳ la.
Rầm.
Tiếng sấm nổ vang trời kèm theo những cú sét nhỏ khác ,Hà bình thường không sợ đâu ,nhưng lần này cô giật thót trốn sau lưng Nhiên ,tim đập mạnh tới mức như muốn nhảy khỏi lòng ngực ,cậu cũng ngộp trước cảnh này ,có cô ở đây nên tự nhủ phải mạnh mẽ lên ,chứ mặt cũng xanh lè cả rồi.
Cú đánh mạnh thứ ba giáng xuống ,xé toạt cái cây làm đôi còn nghe mùi cháy khét ,Bạch chứng kiến tất cả trong mắt đầy khiếp sợ ,con quỷ bị đánh tan xát tiêu thành tro bụi ,quá khủng khiếp trời diệt thì làm sao sống nổi.
19h 30р.
Trên đời này có nhiều chuyện không có lý do ,chuyện này cũng vậy ,Nhiên và Bạch đều không biết ,trời đã tạnh mưa Nhiên đưa Hà về nhà ,mọi thứ vẫn bình thường như chưa có gì xảy ra.
Đợi Hà vào nhà xong ,Bạch chạy theo Nhiên ra ngoài ,nó kể hết cho cậu nghe những gì mà mình nhìn thấy ,rồi mới quay đầu đi vào trong ,lạ thật ,cậu đã bói cho dì út cô một quẻ rồi ,sao lại không trùng khớp.
Bức tượng tại nhà Liên bị nứt ra nhưng không vỡ ,cô ta vừa rồi làm phép tới nhà Hà ,vậy mà giữ đường lại bị luồng khí lạ ngăn cản ,không thể nào đi tiếp được.
Ôm cái bụng hơi nhô của mình ,Liên nghĩ tới tương lai phía trước với đứa con trong bụng thì khá vui vẻ ,đã lâu rồi cô ta mới có tin vui thế này ,đứa trẻ chắc chắn phải được khỏe mạnh sinh ra ,còn con ả khốn kia thì không cần.
Nhưng Liên không biết việc hại người sẻ nhận về quả báo sau này ,hậu quả đúng là không thể nào lường trước được ,nhưng bây giờ cô ta lại rất thỏa mãn ,vài bữa nữa thôi tên phụ tình kia sẻ chết .
Khi Hà ở với Nhiên ,Cửu Hạn được giao nhiệm vụ khác là theo dõi cặp vợ chồng kia ,thế giới con người đúng là đặc sắc ,lòng người biến hóa vô lường nhưng hắn chỉ xem như là một vở kịch mà thôi ,chả có gì lạ.
Thứ mà Cửu Hạn thắc mắc nhất lúc này là bức tượng quỷ đó ,bên trong vẫn còn một con quỷ khác ,có điều con này còn mạnh hơn con tấn công Bạch ,nói cách khác là quỷ trong quỷ.
Cửu Hạn rối não khi đưa ra suy luận này ,hắn chưa gặp trường hợp như thế này bao giờ ,tại sao lại có con quỷ đi ký sinh vào một con quỷ khác được, vò đầu bức tai cũng không nghĩ được gì ,Cửu Hạn đành quay về bàn lại với người khác.
Màn đêm buông xuống ,hai chị em Hà yên ấm ở trong chăn đi ngủ ,mở mắt một cái đã đến ngày hôm sau .
Sáng ra Hà đã chạy ra ngoài quán phụ mẹ rồi ,gần tới trưa cô mới ngồi xuống ghế thư thả mà ăn sáng ,theo thói quen cô vừa ăn vừa ngó chỗ này chổ kia ,mẹ cũng ngồi xuống kế đưa cho cô ly nước.
Bên kia đường có đứa nhỏ sao nhìn Hà hoài ,còn cười với cô nữa chứ ,cách ăn mặc quái gở gì đây hay là mới đi chụp hình về ,tóc nó hớt kiểu nào nhỉ ,giống y như mấy thằng nhóc trong tấm lịch đầu năm mới ,đầu trọc lóc chỉ có một nhúm chính giữa ,nó mặc cái yếm và quần trắng ngắn qua đầu gối .
Gương mặt lanh lợi ,dễ thương vô cùng ,Hà nhai nhót nhép ráng nghĩ xem là con ai ,tự dưng đứng đó nhìn cô làm gì.
- Mẹ ,thằng nhỏ đó con ai vậy.
Hỏi mẹ cho chắc ,ở quán này không có chuyện gì ở trong xóm mà mẹ cô không biết cả
Nhìn theo hướng tay Hà chỉ ,mẹ mơ hồ khó hiểu trả lời.
- Làm gì có ai đâu con .
Động tác nhai của Hà dừng hẳn lại ,cô quay qua nhìn lại bên đường ,rõ ràng là thằng nhóc vẫn còn ở đó mà ,sao mẹ cô lại không thấy.
- Mẹ. mẹ không thấy ai hết hả.
Mẹ nghi hoặc cố gắng tìm kiếm theo lời Hà nói ,dù có nhìn thế nào mẹ cũng không thấy ai ,bên kia đường trống trơn chỉ có vài bãi phân chó thôi mà.
- Ý con là mấy bãi phân chó hả ,mấy con chó này sao lại đi bậy thế ,lát mẹ phải qua dọn dẹp mới được.
Nói rồi mẹ đi vào trong ,để lại Hà sững sờ tại chổ ,hộp bún thịt nướng tự nhiên hết ngon rồi ,vì kế bên chổ thằng nhóc kia đứng là mấy đống cứt mà ,mẹ thật sự là không thấy .
Mồ hôi trán cô túa ra như mưa ,vậy thì thằng nhỏ đó không phải là người rồi ,từ ngày Hà gặp mấy chuyện kích thích tinh thân ,cô gần như là có thể thấy mấy thứ kì quái như Nhiên rồi ,chẳng lẻ mắt âm dương của cô được mở .
Nuốt lẹ hộp bún ,cô giả vờ lơ đi chổ khác không dám nhìn nữa ,ai mà muốn thấy ma chứ ,chiều nay Hà có hẹn sẻ chở Triết đi học thêm ,vì từ ngày mai cô có lịch học thêm của chính mình ở trung tâm rồi .
Cong đầu chạy nhanh về nhà thấy Triết đã ngồi đợi mình ,Hà quay đầu xe chở em đi học ,hơn hết là đứa trẻ kia vẫn còn đi theo cô ,nổi kinh hãi tràn ngập trí óc ,mấy ngày qua cô đâu có chọc vào thứ gì không sạch sẻ nhỉ.
Nhưng ma thì làm sao xuất hiện vào ban ngày ,hay nó giống như linh hồn con của Ngân ,Hà bát bỏ suy nghĩ này ,đứa trẻ trước mắt này đáng sợ hơn nhiều ,mặc dù mặt nó rất đáng yêu.
Ánh mắt nó cứ chăm chú nhìn vào Hà không rời ,làm máu nóng của cô trào ra nhiều hơn máu sợ ,gửi xe gần đó ,cô nắm chặt tay hung hăng bước tới trước mặt đứa trẻ quát .
- Mầy là ai ,sao cứ đi theo tao .
Mọi người ở gần đó chỉ thấy mỗi Hà đứng nói chuyện một mình ,thì sau lưng xì xào bàn tán.
- Cô đúng là có thể thấy ta nhỉ.
Tiếng vang theo từng chữ phát ra từ đứa trẻ ,làm lông tơ cô muốn nhảy dựng theo ,cái này là hàng thật rồi ,dặn lòng phải dũng cảm lên ,tự nhiên làm liều chạy lại hỏi làm gì không biết.
- Đừng có tạo hiệu ứng sao tiếng nói với tao ,rốt cuộc mầy là ai ,tao đã đắc tội gì với mầy ,nói đi tao sẻ xin lỗi rồi cúng kiến đoàng hoàng ,đừng đi theo tao nữa ,tao sợ ma.
Thái độ hùng hồn đấy ,nhưng kiểu nói lại rất cầu xin ,làm đứa trẻ hơi ngơ ra ,rồi ôm bụng phì cười.
- Ha..ha..cô nghĩ ta là ma hả ....ha...ha, ta cao cấp hơn thứ đó nhiều .
Hết âm vang rồi ,nhưng vì bị cười thế này ,thì Hà đúng là hơi quê.
Đừng cười nữa ,mau trả lời tao đi.Người khác gọi ta là Thập Lục ,ta đến đây chỉ muốn gặp người có mệnh xui xẻo ,suýt bị lấy mất một phách hiến tế cho tên quỷ cướp chổ của ta mà thôi.Thập Lục đi quanh Hà ,khoanh tay xem cô có chổ nào khác biệt.
Hà không hiểu những lời Thập Lục nói ,ý định cô là muốn nó đừng đi theo cô nữa mà thôi.
- Vậy nhìn xong chưa ,xong rồi thì đừng đi theo nhau nữa.
Thập Lục cười cười ,hai má phúng phính rất đáng yêu ,nhưng trong đôi mắt nó lại là sự lạnh lùng đến đáng sợ ,cô có thể cảm nhận nổi cô đơn từ tận sâu trong đó ,không chổ nào để giải bày.
- Cô gái trẻ ,cô có một yêu khuyển trung thành ,còn có linh vật bảo vật ,đúng là không tầm thường nhỉ ,à còn có người giúp cô tránh hạn nữa ,là người rất đặc biệt đó nha.
Nó ra vẻ suy tư ,nhìn cô đầy châm chọc .
Cô lại ngu ngơ chả hiểu quái gì lời thằng nhó này nói, cô chỉ biết nó không bình thường.
- Mầy là thứ gì thế.
Thập Lục nghe cô hỏi cười càng ranh mãnh hơn .
- Ta là quỷ .
Đùng ,não Hà như ngưng hoạt động ,tay cô run rẫy làm rơi cả chìa khóa ,quả nhiên là cao cấp hơn ma thật ,nó có giết cô không ,phải làm sao bây giờ.
Thập Lục thấy Hà hoảng loạn thì thầm cười trong lòng ,nó vốn là quỷ ngàn năm tồn tại cho đến bây giờ ,nó không còn nhớ về quá khứ chỉ nhớ mang máng về mối thù trước đây ,
chết đi oán khí quá nặng nề nên nó mới trở thàng quỷ để về trả thù
Nhưng khi trả thù xong ,thì lại không tan biến mà vẫn còn vất vưỡng ở nhân gian ,Thập Lục không còn nhớ là mình còn khúc mắc chổ nào ,hay là người nó giết không phải là hung thủ thật sự ,ngày qua ngày nó phiêu dạt khắp nơi ,đầu óc trống rồng nhìn về phương trời xa.
Nó từng được một pháp sư thu nhận ,làm việc dưới tay người đó ,một pháp sư già ,nghèo khố không có gì bỏ bụng ,suốt ngày đi khắp nơi giết ma diệt quỷ ,người khác nói ông là kẻ điên nên không ai dám mướn ông cả.
Có mấy ai hiểu câu " chân nhân bất lộ tướng " ông là người lương thiện nhất mà Thập Lục từng gặp ,gặp ma hay quỷ ông cũng hỏi nguyên nhân trước rồi mới ra tay ,khi con người đuổi đánh, ông chỉ cười ha ha rồi bỏ chạy ,chứ không phản phán lại ,nó từng buộc miệng hỏi ông tại sao ,nhưng ông chỉ cười chứ không đáp.
Ngày qua ngày ,pháp sư ấy chết đi ,nó lại không có ai quản liêu lõng khắp nơi ,quá chán nản nó thu mình vào một ngọn núi hoang vắng ,nhưng sự phiền hà thì luôn ở khắp mọi nơi ,mấy con quỷ không muốn sống lại đến phá phách ,Thập Lục thành quỷ trước đám này nên công lực là mạnh hơn ,đánh tan xác bọn chúng.
Con người cũng thế ,qua biết bao nhiêu thời đại thay đổi ,pháp sư trừ ma cũng liên tục đến làm phiền nó ,kẻ muốn giết ,kẻ muốn thu phục ,nhưng nó thì còn sống ,còn mấy kẻ đó đều bị xử cả rồi ,đành tránh đi nơi khác vậy.
Tới thời hiện đại này ,Thập Lục được một lão già mời vào bức tượng đi giúp tài lộc cho người khác ,thấy công việc nhàn hạ còn được ăn uống miễn phí ,nên nó đồng ý .
Ai ngờ mới rời đi một năm thì có kẻ chán sống muốn thế chổ nó ,còn dám nhận máu của con người ,phá luật để hại người ,định ra tay xử con quỷ không biết chừng mực kia ,thì lại chứng kiến mấy cảnh sau ,làm nó cũng chẳng buồn ra tay nữa ,thuận theo tự nhiên vậy.
Chỉ là ,có mấy thứ quá thú vị nên mới đến đây gặp Hà ,hai hôm trước cảm nhận được yêu khuyển đến nhà lấy lại phách ,hôm sau thì thấy linh vật tới theo dõi đôi vợ chồng kia ,Thập Lục không ra mặt ,vì cũng e ngại đối đầu trực diện với hai thứ đó ,chắc chắn sẻ lưỡng bại câu thương.
Chưa đề Hà nói tiếp ,từ xa có một cánh tay kéo cô ra đăng sau ,quá bất ngờ Hà nhìn người đàn ông chắn trước mình.
- Anh Trung ,sau anh ở đây.
Trung nghiêm túc nhìn về phía thằng nhóc ,lo sợ mà trả lời cô .
- Sao em lại nói chuyện với quỷ ,thứ này sẻ giết chết em đấy.