Chương 12. Chơi thật
Ngày cũ trôi qua, ngày mới lại đến. Hôm nay lớp cá biệt vẫn chỉ có ba thành viên quen thuộc, và họ cũng lại hẹn gặp nhau bên dưới sân tập.
Tranh thủ lúc Trần Quân còn chưa đến, Himiko tiến lại gần Quốc, hỏi: "Tôi thắc mắc khá lâu rồi, ông thầy đó đã dạy cậu cái gì vậy?"
"...Kiểu như giả lập chiến đấu trong thế giới ảo ấy. Công nghệ VR nó như thế nào thì tôi cũng đang có những trải nghiệm na ná như vậy thôi" Quốc đáp.
Mặc dù thực ra nó là sự nâng cấp gấp một tỉ lần so với công nghệ VR thời điểm hiện tại.
"VR là cái gì?"
"...Thật luôn? Cậu thật sự không biết gì khác ngoài kiếm đạo hả?"
"..."
"Thôi được rồi. Cứ hiểu đơn giản như kiểu tôi đang rèn luyện trong không gian ảo đi. Cơ thể tôi yếu ớt thế này mà bị lão thầy đó tẩn thì chắc chắn về chầu ông bà"
"Ừ... Tôi đại khái hiểu rồi" Himiko khẽ gật đầu: "Còn về khoản nợ trước đó... Tôi sẽ cố gắng nghĩ cách chi trả"
"Sau hôm đó cậu đã kiếm được công việc nào hợp pháp chưa vậy?"
"Có. Nhưng đều bị đuổi một cách nhanh chóng. Tôi vụng về như thế nào chắc cậu cũng hiểu rồi. Mấy công việc mang tính phục vụ khách hàng đều không phù hợp với tôi. Nói đúng hơn là thay vì cố gắng nở nụ cười, tôi sẽ chọn đấm khách"
Quốc: "..."
Cạn lời. Bó tay.
Từ thuở cha sinh mẹ đẻ tới giờ cậu thực sự chưa bao giờ thấy ai có tính cách giống như Himiko. Cô nàng này thực sự là độc nhất vô nhị!
Bên cạnh họ, thanh niên pháp sư áo vàng dường như đang cảm thấy khó chịu với việc Himiko thường xuyên chủ động bắt chuyện với Quốc.
Tuy rằng vẫn không đến mức xảy ra xô xát, song sự bất mãn đó vẫn đủ lớn để Quốc nhận ra. Chỉ tiếc là bản thân Himiko lại không đủ EQ để nhận ra điều đó.
Đây là lần đầu tiên trong đời Quốc mong đợi sự xuất hiện của gã thầy giáo b·ạo l·ực kia đến vậy.
Không làm cho cậu phải thất vọng, Trần Quân từ lúc nào đã xuất hiện ngay giữa sân tập. Gã kéo cổ áo của Himiko cùng cậu pháp sư ném qua một bên, sau đó mới nói với Quốc: "Biết gì không? Con bé nhà tôi đã phá đảo Wonderland rồi đấy... Chỉ trong vòng một đêm duy nhất. Đừng hỏi tôi nó làm được điều đó bằng cách nào, tôi cũng không biết đâu"
"WTF?" Quốc ngây ra.
Cậu mất cả buổi vẫn loay hoay ở thị trấn tân thủ... Trong khi cô bé tên Lily đó chỉ mất hơn một đêm đã phá đảo game? Cái chuyện quái quỷ gì đã diễn ra vậy?
Có cheat không đấy? Người bình thường làm thế quái nào được cái chuyện kinh thiên động địa đó cơ chứ?
"Có lẽ tối hôm nay nó sẽ mò vào Thế Giới Bàn Cờ Gambinah của em chơi thử một chút... Nên tóm lại là nếu có thể, hãy cố gắng đuổi kịp bước chân của nó đi. Tôi không muốn sáng sớm hôm nào mở mắt ra cũng nhìn thấy vẻ mặt tự đắc của con bé ấy đâu"
"Đòi hỏi gì khó quá vậy thầy? Chỉ mới g·iết có vài con mob thôi là em đã cần đến sự chăm sóc tâm thần rồi... Con gái thầy quá quái vật, em cam tâm nhận thua"
"..."
Quá đúng, Trần Quân không cãi được.
"Cái việc g·iết chóc đó em sẽ sớm quen thôi. Cứ nhìn Himiko mà xem, trông vậy thôi chứ số người nó đã g·iết có khi còn nhiều hơn số người mà em quen biết trong suốt cuộc đời này đấy. Tuy rằng hiện tại mọi thứ đã có pháp luật ràng buộc nhưng không phải lúc nào nó cũng bảo vệ được em đâu"
"...Đó chỉ là thứ yếu thôi, quan trọng nhất là em muốn tìm ra một manh mối nào đó để chữa khỏi hoàn toàn căn bệnh của em... Chứ em từ lâu đã chẳng còn hi vọng gì về việc ghép tim nữa"
"Cái đó á? Tôi đoán là sẽ có thôi. Nền văn minh trước đây của thế giới này cũng khá mạnh mẽ. Nếu em đủ mạnh để khám phá mấy di tích cổ thì biết đâu được?"
"..."
Bất chợt, Quốc ngẩng đầu lên nhìn Trần Quân với vẻ mặt kinh hoàng: "Thầy... Đang động viên em đấy ư?"
"...Ờ nhỉ? Tại sao tôi phải làm thế? Gặp quỷ, bị con bé đó thôi miên rồi! Phải đánh lũ nhóc này một trận ra bã để lấy lại bình tĩnh mới được!"
"!!!"
Không, tôi không cố ý!
Xin lỗi Himiko, xin lỗi cậu bạn học không quen biết. Tôi thực sự không cố ý đâu, mong là hai người sẽ tha thứ...
Quốc thầm cầu nguyện cho số phận của hai người bạn học trước khi quay trở lại Vũ Trụ Mô Phỏng.
Giao diện hệ thống hiện lên giữa hư không, cho thấy cảnh tượng Thế Giới Cổ Tích Wonderland giờ đây đã sụp đổ hoàn toàn với dòng chữ [Kết Thúc] được hệ thống ghim ngay bên dưới, như một lời khẳng định rằng nó đúng là đã được phá đảo bởi Lily.
Chỉ có điều... "Phá đảo" ở đây có nghĩa là làm thế giới bị hủy diệt à? Logic quái quỷ gì vậy?
Cảm thấy có gì đó sai sai, Quốc nhanh chóng chuyển sang check tin nhắn của Lily. Ở đó, mọi nghi hoặc của cậu đều đã được giải đáp.
Lily: [Như anh đã thấy đó, em đã thành công phá đảo Wonderland, cơ mà do tối hôm qua em chơi một cách thiếu cẩn thận nên em chỉ nhận được Bad Ending mà thôi. Có vẻ như để lấy được kết cục tốt, ta cần phải đáp ứng một số điều kiện ẩn của thế giới này]
Quốc tái mặt: "Phá đảo thôi đã đủ khó rồi, giờ lại còn có nhiều tuyến Ending nữa á? Đúng là địa ngục"
[Thật ra thì em đã nghĩ ra được vài con đường để có được kết cục tốt hơn cho Wonderland. Em cũng có dự định sẽ chơi lại sau khi phá đảo thế giới bàn cờ của anh rồi... Mà giờ nghĩ lại thì em thấy lười quá, vậy nên em sẽ gợi ý cho anh cách để phá đảo mà em vừa nghĩ ra luôn, sau này chỉ cần xem lại cách anh đã chơi là được]
[Thứ nhất: Đây không phải game thuần solo. Mặc dù trên lí thuyết anh vẫn có thể phá đảo mà không cần đến đồng đội... Nhưng điều này sẽ khiến ta đi đến Bad Ending - cũng chính là sai lầm của em tối hôm qua. Nói cách khác, anh cần phải tìm thêm đồng đội... Một điều có thể nói là gần như bất khả thi ở Wonderland điên loạn]
[Thứ hai: Anh sẽ cần đến các vật phẩm đặc biệt để kích hoạt các cơ chế ngầm được cài cắm khắp nơi trên thế giới. Ừm, để lấy ví dụ một cách trực quan nhất thì thanh kiếm mà anh đã gặp trong Vương Quốc Thỏ chính là một trong số đó. Hãy để ý mọi thứ xung quanh để đảm bảo rằng anh sẽ không bỏ lỡ bất kì thứ gì]
[Thứ ba: Đánh bại mọi con Boss mà anh gặp. Đừng nghe chúng nói gì, và cũng đừng hỏi em tại sao. Ngay khi gặp con Boss đầu tiên trong Phố Đèn Đỏ, anh sẽ biết được ngay thôi]
[Cuối cùng, em sẽ tặng cho anh một vài món quà để anh có thể chơi một cách dễ thở hơn. Súng chỉ mạnh ở giai đoạn đầu thôi, về sau thì chúng gần như hoàn toàn phế vật nên em sẽ tặng cho anh thứ khác hữu ích hơn... Đôi chút. Nhớ check kho đồ ngay khi vào game nhé]
Quốc đọc xong mấy dòng này mà cảm động muốn khóc.
Khác hẳn với người cha độc tài và b·ạo l·ực, Lily lại quá mức lương thiện. Dù cái thế giới Wonderland có đen tối và khốn nạn cỡ nào đi chăng nữa, cô bé vẫn muốn mang đến cho nó một cái kết có hậu... Mặc dù điều đó còn phụ thuộc tương đối nhiều vào cậu.
Người gì đâu vừa can đảm vừa tốt bụng thế này cơ chứ? Muốn ôm cô ấy quá đi thôi...
"Mặc dù cây súng mà cô ấy tặng lần trước vẫn chưa có đất dụng võ... Nhưng thôi được rồi, với thân phận của một con gà, tôi sẵn sàn tiếp nhận mọi sự trợ giúp từ cô, nàng Thiên Sứ dẫn đường của tôi"
Cảm thán xong, Quốc dứt khoát lựa chọn truy cập vào Thế Giới Cổ Tích Wonderland, tiếp tục tiến trình mà cậu đã bỏ dở lần trước.
[Vì người chơi trước đó đã hoàn thành trò chơi nên bây giờ bạn đã có quyền hạn lưu tiến trình. Xác nhận lưu ngay lập tức?]
"Đương nhiên là có"
[Lưu thành công]
[Nhắc nhở: Với việc bạn đã là người chơi chính thức của thế giới này thời điểm hiện tại, hệ thống sẽ tiến hành giới thiệu và công bố nhiệm vụ cho bạn]
[Sơ lược: Wonderland là khu vườn của Đại Thần Xiper - kẻ được mệnh danh là Sứ Giả của cõi Hỗn Mang]
[Giống như vô số các thần linh khác bên ngoài bầu trời, họ tìm kiếm niềm vui để khoả lấp khoảng trống của cuộc sống bất tử. Trong số họ, Đại Thần Xiper tỏ ra đặc biệt quan tâm đến khái niệm về nghệ thuật của nhân loại. Ngài đã sẵn sàng ban cho một nhà văn điều ước không tưởng, biến các tác phẩm của nhà văn ấy trở thành sự thật dưới cái tên Wonderland]
[Thoạt đầu, Ngài bị cuốn hút bởi những điều mới mẻ mà trí tưởng tượng của con người tạo ra. Nhưng rồi chỉ ít lâu sau đó, Wonderland đã không còn bất kì điều gì mới mẻ đối với Ngài nữa, trí tưởng tượng của nhà văn đã không thể thoả mãn được Ngài. Để rồi đến cuối cùng, nó đã bị vứt bỏ giống như một món đồ chơi cũ kĩ bị người tạo ra nó chơi đến chán chê]
[Mất đi vị Thần cai trị, Wonderland dần trở thành một khu vườn vô chủ đắm chìm trong sự hỗn loạn bởi thứ mầm mống mà Ngài đã gieo xuống hòng vớt vát chút niềm vui cuối cùng trước khi từ bỏ hoàn toàn. Những thế giới không thể tự mình vận hành sớm muộn gì cũng sẽ đi đến kết cục hủy diệt. Liệu bạn có ngăn cản được kết cục tất yếu sắp sửa diễn ra đó hay không?]
[Mục tiêu tối thượng: Đánh bại sự "Hỗn Loạn" của Wonderland]
[Các nhiệm vụ có mức độ ưu tiên thấp hơn sẽ liên tục được bổ sung trong quá trình chơi. Chúc bạn có một trải nghiệm thật vui vẻ ở Xứ Sở Thần Tiên]
...
Quốc tỉnh lại ở lối vào khu phố đèn đỏ, nơi mà cậu đã dừng chân lại ngày hôm qua: "Giới thiệu sơ lược đã thay đổi rồi, cảm giác chi tiết hơn rất nhiều. Ừm... Trước tiên mình phải xem Lily đã tặng cho mình cái gì đã"
[Bạn nhận được Túi quà của Lily. Bạn có muốn mở nó ngay lập tức?]
"Mở"
[Nhận được Thần Dược Sự Sống x1]
[Thần Dược Sự Sống: Chữa trị mọi v·ết t·hương và hoá giải mọi trạng thái bất thường]
[Nhận được Sách Phép Necromancy]
[Necromancy: Hiến tế một lượng lớn máu của bản thân để biến xác c·hết được chỉ định trở thành Thây Ma. Thây Ma có thể tiến hoá. Bạn có thể điều khiển Thây Ma bằng ý nghĩ, tối đa năm Thây Ma cùng lúc]
[Nhận được Vong Linh Thư Necronomicon]
[Nội tại - Hấp Hồn: Thu thập linh hồn n·gười c·hết để chuyển đổi thành giá trị linh lực. Sau ba lần bộc phát linh lực cực đại, vật phẩm sẽ bị phá hủy. Bạn có thể sử dụng vật phẩm này làm vật chứa cho các linh hồn]
[Nhận được Thiền Trượng Thánh Giả xứ Alexandria]
[Nội tại - Trinh Nữ Chi Nguyện: Tiêu hao linh lực giảm 100%. Không thể thi triển phép có tính chất gây sát thương hoặc lời nguyền]
Quốc: "Holy sh*t, cảm ơn vì đã cho anh mớ vật phẩm siêu phá game này nhé Lily!"
Giờ thì con gà như cậu đã có thể ra khỏi hang và gáy thật to rồi!
Chí ít, đó là những gì cậu đã nghĩ.