Học Đường: Vũ Trụ Mô Phỏng

Chương 16: . Có cũng như không




Chương 16. Có cũng như không
Không lâu sau đó, Quốc tỉnh lại, nhưng không phải ở chỗ điểm lưu mà chính là nơi mà cậu đã ngã xuống trước đó... Cùng với lọ Thần Dược Sự Sống đã trống rỗng.
Đúng như trong kế hoạch, đây chính là cái giá mà cậu phải trả để có thể sống sót và giành chiến thắng... Và hai cái xác của Jack và Quỷ Phụ đang nằm sõng soài trên nền đất chính là minh chứng cho điều đó.
"Chắc là thời gian mình ngất đi cũng không quá lâu nên mới không bị mấy con quái lâu la t·ấn c·ông. May thật"
Quốc thở phào nhẹ nhõm rồi nắm chặt hai tay lại, cơ thể bỗng chốc run lên bần bật. Tất nhiên là không phải vì cậu sợ hãi, mà là vì cậu đang phấn khích đến phát run.
Sống trên đời gần hai mươi tuổi đầu nhưng đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy hương vị của chiến thắng ngọt ngào đến như vậy. Mọi sự sung sướng và khoái cảm đều đang ngấm vào mọi tế bào trên cơ thể cậu, gần như chỉ thiếu mỗi việc gào thét lên trong sự vui sướng.
Đáng tiếc, cậu hiện tại vẫn đang ở trong tình trạng tương đối nguy hiểm nên không thể ăn mừng một cách quá thoải mái như vậy được.
Song chung quy lại, chiến thắng vẫn cứ là chiến thắng.
"Mình hoàn toàn hiểu vì sao lại có những kẻ khổ dâm nghiện game độ khó cao ngất ngưỡng"
Bởi vì chỉ khi bị hành cho ra bã thì cảm giác giành được chiến thắng mới ngọt ngào và gây nghiện hơn bao giờ hết!
"Tạm gác lại việc đó đã. Mình nên kiểm tra chiến lợi phẩm trước rồi từ từ tính tiếp"
[Nhiệm vụ hoàn thành]
[Phần thưởng nhiệm vụ: Khai mở tính năng Fast Travel, giúp bạn di chuyển giữa các khu vực một cách nhanh chóng nhờ vào vật tổ không gian được dựng lên ngay sau khi hoàn tất giải phóng khu vực]
"...Cái này đáng ra phải mở ngay từ đầu chứ? Kh·iếp, nhận thưởng mà lại chẳng có cảm giác giống như được thưởng. Hệ thống này đúng là keo kiệt bủn xỉn mà"
Nói đến vật tổ không gian thì...
Có vẻ như cái cột bằng thịt lơ lửng bên trên xác của Quỷ Phụ chính là thứ đó. Cơ mà hiện tại ở nơi khác vẫn chưa có vật tổ tương tự nên cậu vẫn chưa thể trải nghiệm tính năng Fast Travel này ngay được.
"Có vẻ nó sẽ hữu ích trong việc chạy trốn. Mình khá chắc là mình nên dọn sạch khu vực phố đèn đỏ này để biến nó thành một nơi thực sự an toàn cho việc lánh nạn"
Được rồi, đó là việc cậu sẽ làm trước khi kết thúc buổi tham gia Vũ Trụ Mô Phỏng hôm nay.
"Ô? Biểu tượng gì đây?"

Nhận ra bên dưới thanh sức khoẻ của mình có icon gì đó là lạ, Quốc lập tức lựa chọn tra cứu thông tin về nó.
May mắn thay, nó không phải debuff... Hay nói đúng hơn thì nó là một hiệu ứng hoàn toàn ngược lại.
[Buff - Sự Sống Tuôn Trào: Cơ thể bạn đang chứa đựng rất nhiều năng lượng sự sống. Điều này giúp bạn kháng cự hiệu quả tiêu cực của sương đỏ, hồi phục v·ết t·hương nhanh hơn và thể chất cũng trở nên khoẻ mạnh hơn. Tuy nhiên, lượng năng lượng sự sống to lớn này sẽ thu hút một số sinh vật săn đuổi nó, điển hình là loài Quỷ và các quái vật dạng Undead]
[Hiệu lực duy trì: Vô thời hạn]
Quốc: "..."
Cậu khá chắc đây là hiệu ứng đã xuất hiện sau khi cậu sử dụng Thần Dược Sự Sống. Cơ mà thực sự thì... Cậu không dám chắc đây là buff hay debuff nữa.
Đang yếu xìu mà còn sở hữu nội tại dụ dỗ quái vật đến chỗ mình ư? Nghe có khác gì chán sống không?
Thôi được rồi, đành vậy, cố gắng chịu đựng chút khó khăn này là được.
Cậu không thể cứ yếu đuối mãi, dẫu sao thì mấy con Boss mà cậu vừa đánh bại cũng chỉ thuộc hàng tân thủ...
"Phải chi ngoài đời cũng được như này thì tốt biết mấy ha?"
Quốc cười tự giễu rồi đứng dậy, loay hoay thu thập chiến lợi phẩm.
[Nhận được vật phẩm Áo Choàng Sương Đỏ]
[Nhận được vật phẩm Dao Găm Đồ Tể]
[...]
Quốc lục soát cơ thể của Holmes nhưng cũng không có quá nhiều đồ có giá trị. Áo Choàng Sương Đỏ thì không dễ dùng vì rất dễ bị nó phản phệ. Mặc dù cậu đã có được khả năng đề kháng nhưng cậu vẫn không muốn đụng tới vật phẩm nguy hiểm này.
Đôi Dao Dăm Đồ Tể thì... Khá mạnh, sức t·ấn c·ông rất cao, linh động dễ sử dụng, lại còn có thể chém đứt cả xương và kim loại... Nhưng mà nó lại là vật phẩm bị dính hiệu ứng nguyền rủa giống như Áo Choàng Ảo Ảnh.
[Dao Găm Đồ Tể (Nguyền rủa): Hai thanh dao này đã tàn sát gần một vạn cô g·ái đ·iếm, chứa đựng oán niệm ngút trời của các n·ạn n·hân và cả sự điên cuồng máu lạnh của t·ên s·át n·hân. Trong một số trường hợp đặc biệt, người sử dụng nó sẽ phải chịu hiệu ứng Điên Cuồng vĩnh viễn. Sự nguyền rủa không thể bị hoá giải bằng phương thức thông thường, chỉ có thể được giải trừ bởi hiệu ứng Thanh Tẩy bậc Thánh]
Dòng mô tả đã nêu ra rất rõ vấn đề: Cậu không thể tùy tiện sử dụng được hai thứ vật phẩm nguy hiểm này... Dù nếu xét về mặt chỉ số và khả năng thì chúng đều cực kì mạnh mẽ, đủ để cậu chơi nát giai đoạn đầu của cái game này.

"Thôi, cất đi vậy"
[Nhận được vật phẩm Chân dung thiếu Nữ]
"?"
Thứ gì đây?
Một mặt dây chuyền bằng bạc đột nhiên được đưa thẳng vào túi đồ của Quốc. Khi cậu lấy ra kiểm tra, cậu nhận ra thứ này tuy đã cũ nhưng lại được bảo quản rất kĩ, chứng tỏ chủ nhân của nó cực kì trân quý nó.
Mở mặt dây chuyền ra, Quốc nhìn thấy bên trong là bức ảnh chân dung của một cô gái trẻ và một chàng thanh niên điển trai và lịch lãm đứng kế bên, trông họ có vẻ rất thân thiết.
Đặc biệt, bên dưới góc trái của tấm ảnh, cậu có thể nhìn thấy một dòng chữ rất nhỏ: "Alina".
"..."
"Là đồ của Holmes"
Quốc im lặng một lúc rồi cất sợi dây chuyền vào túi đồ.
Vì một lí do nào đó, cậu bắt đầu cảm thấy mình cần phải chôn cất hai con Boss này sao cho thật tử tế.
Tiếp theo, cậu bước đến chỗ của Quỷ Phụ.
Với cơ thể đã bị biến thành quái vật, Quỷ Phụ căn bản không có bất kì đáng giá cho cậu loot cả. Tìm mãi tìm mãi, cậu mới lấy được một quyển sách cũ dính đầy máu trên trang bìa, được giấu bên trong tử cung của Quỷ Phụ.
"Nhật kí?"
[3/X89]
[Tôi bị bán đi rồi. Đúng như những gì tôi dự tính. Tất cả người dân trong làng đều đ·ã c·hết. Số ít còn sống thì đã bị đám thương nhân nô lệ vô nhân tính bắt đi, kể cả tôi. May mắn thay tôi không bị bán cho gã nhà giàu độc ác nào đó, mà thật ra thì việc bị bán vào nhà chứa cũng không khá hơn là bao. Tôi ghét thế giới này]
[4/X89]
[Đã một tháng kể từ khi tôi ở đây. Tôi đã bị ép đi tiếp khách một vài lần. Tôi ghét đàn ông. Chúng là một lũ đáng kinh tởm. Tại sao chúng có thể bỏ mặc gia đình, vứt bỏ tài sản để chạy theo dục vọng thể xác như thế này cơ chứ? Tôi thật sự không thể hiểu nổi. Tôi không giống như chúng. Việc giao cấu với người lạ không hề mang đến cho tôi khoái cảm. Tôi khinh thường tất cả các sinh vật chỉ biết suy nghĩ bằng đầu dưới trên cái thế giới này]

Quốc: "..."
Cậu có thể cảm nhận được oán niệm đang không ngừng gia tăng qua từng nét chữ.
[5/X89]
[Hôm nay tôi đã gặp một gã kì lạ. Hắn đã vung một số tiền vô lớn để có một đêm với tôi. Như thường lệ, tôi sẽ bồi tiếp hắn như cái cách tôi luôn làm với những vị khách khác. Thật đáng buồn vì tôi đã dần quen với điều này... Cho đến khi tôi gặp được hắn. Hắn ta chỉ nằm lủi thủi trên giường, uống rượu và trầm mặc, không mở miệng nói chuyện, cũng không động chạm gì đến cơ thể tôi, thậm chí là đến gần sáng, hắn còn một mình bỏ đi mà không thèm liếc mắt nhìn đến tôi. Liệu một gái bán hoa dùng cơ thể để kiếm sống như tôi có nên xem đó là một sự xúc phạm không nhỉ?]
"..."
[6/X89]
[Hắn đã quay trở lại. Có vẻ như hắn đã tỉnh táo hơn lần gặp mặt trước. Hắn nói lời cảm ơn tôi mặc dù tôi chẳng làm gì cho hắn cả. Lại một lần nữa, hắn vung tiền để có một đêm với tôi, và cũng lại một lần nữa, hắn không làm bất kì điều gì với cơ thể tôi. Tuy vậy khác với lần trước, lần này hắn đã nói chuyện rất nhiều, làm tôi có cảm giác thay vì bỏ tiền ra để mua khoái cảm, tên này giống như một kẻ lạc lối đang cố tìm kiếm một người nào đó để lắng nghe trái tim mình]
[Hắn tên Luka, một kỵ sĩ đầy tiềm năng đã bị ép phải giải ngũ sau khi tự tay g·iết c·hết cả một tiểu đoàn đồng đội của mình. Hắn không nói chi tiết về lí do vì sao nhưng tôi có thể thấy được nỗi đau, sự hối hận, nuối tiếc và tuyệt vọng từ sâu trong đôi mắt hắn. Đây là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự đồng điệu từ một người đàn ông. Vì vậy, tôi đã chủ động ngủ với hắn ta. Tất nhiên, cảm xúc của tôi khi đó không hơn gì một sự thương hại]
[8/X89]
[Không thể tránh khỏi kết cục đó, cuối cùng thì tôi cũng đã mang thai. Dù là vậy, tôi vẫn phải tiếp những vị khách có sở thích đặc biệt đối với thai phụ, đứa con trong bụng thậm chí còn khiến chúng trả giá cao hơn. Tại sao chúng có thể hứng tình với một người phụ nữ đang mang thai cơ chứ? Tôi không tài nào hiểu được suy nghĩ của đám thú ba chân đó]
[À, phải rồi. Cuộc đời đầy tuyệt vọng của tôi rốt cục cũng đã có một chút ánh sáng của hi vọng. Anh ta đã quay trở lại, Luka nói rằng anh ta sẽ chuộc lại cơ thể tôi, thậm chí là nhận nuôi đứa con trong bụng tôi mà không cần biết cha ruột của đứa bé là ai. Tuy vậy, anh ta cần thời gian để ra chiến trường tiếp tục đánh thuê kiếm tiền. Anh ta hứa rằng sẽ quay trở lại cưới tôi vào một ngày không xa]
[Vốn dĩ đã định phá cái thai này đi để tiếp tục cuộc đời của một g·ái đ·iếm, song khi nhận thấy cơ hội đổi đời cùng tình yêu nồng nhiệt của anh ta... Tôi đã xiêu lòng và đồng ý giữ lại cái thai. Tôi không biết nữa. Từ trước đến giờ tôi vẫn luôn căm ghét đàn ông, nhưng chỉ có anh ta là ngoại lệ với mọi ác cảm nặng nề của tôi. Phải chăng bản thân tôi cũng đã yêu rồi?]
Sau trang nhật kí này, Quốc thấy rất nhiều trang sau đó đã bị xé rách. Máu từ ai đó đã thấm đẫm lên mọi con chữ được viết một cách đầy vội vàng, làm cậu chần chừ không biết có nên đọc tiếp hay không.
[12/X89]
[Luka vẫn không quay trở lại, suốt nhiều tháng rồi vẫn không có tin tức gì từ chiến trường, tôi càng lúc càng thấy sốt ruột. Cái thai trong bụng tôi đang ngày một lớn dần, chắc là đã khoảng bảy tám tháng tuổi rồi. Nếu như tôi hạ sinh đứa bé ở đây, nó chắc chắn sẽ bị lũ người man rợ đó g·iết c·hết hoặc bán đi làm nô lệ, bản thân tôi cũng sẽ mất đi rất nhiều giá trị sau khi sinh con. Tôi đã không còn cơ hội để tiếp tục sinh tồn tại nơi này nữa. Đã đến lúc phải rời đi rồi. Tôi sẽ tìm anh ta ở chiến trường phía Đông. Mong rằng cuộc t·ẩu t·hoát của tôi sẽ không bị phát hiện]
"...Ok, vậy là cuộc t·ẩu t·hoát đã thất bại" Quốc đưa ra kết luận gần như ngay lập tức.
Ngay trang tiếp theo, những con chữ bằng máu đã đập thẳng vào mắt cậu.
[Hận. Hận. Hận. Hận. Hận. Lũ đàn ông khốn kiếp. Ta hận tất cả các người. Con của ta. Luka. Hận. Hận. Hận. Đồ thất hứa. Hận. Đồ bội bạc. Hận. Tú bà. Gái điếm. Đàn ông. Tất cả. Đều đáng c·hết. Ta hận! TA HẬN!]
Dòng cuối cùng của quyển nhật kí được viết một cách nguệch ngoạc với nguyên liệu là máu tươi nguyên chất. Quốc thậm chí còn ngửi được mùi tanh nồng nặc trên những trang giấy dù trước đó mũi của cậu đã phần nào quen thuộc với thứ mùi hương này.
[Nhận được Nhật kí của Gái Điếm]
[???]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.