Hỗn Độn Tiên Đế

Chương 43: Trưởng môn muốn thu đồ đệ!




Chương 43: Trưởng môn muốn thu đồ đệ!
Nhưng đúng lúc này, Trắc Linh Thạch bắt đầu rung lên, thoáng chốc từ bên trong một cột sáng màu tím đậm phóng thẳng lên không, tựa như muốn xuyên thủng bầu trời.
Trên bậc thang năm vị trưởng lão thấy vậy, hai mắt liền mở to, trên mặt cũng là không khỏi lộ ra vẻ chấn kinh, rồi đồng loạt đứng dậy nhìn cột sáng kinh khủng này.
Chỉ có lục trưởng lão Giang Thần là không có động tác gì, vẫn ngồi nhắm mắt dưỡng thần, tựa như không có thứ gì có thể làm hắn để tâm.
Cột sáng tím đậm này làm kinh động toàn bộ Huyện Thiên Kiếm Tông, vô số đệ tử cùng các trưởng lão trong tông môn không khỏi bị kinh động, ngẩng đầu nhìn lên cột sáng kia, trên mặt thì kinh ngạc không gì sánh được.
Bên kia Hồng Thanh Tuyền trưởng lão đứng gần cột sáng nhất, hiện tại trên mặt vô cùng kinh hãi, trong miệng liền truyền ra giọng lắp bắp.
“ Thiên phú tử cấp!”
“Nhưng cũng quá cuồng bạo đi!”
Đúng lúc này, phía trên trắc linh thạch bắt đầu có vô số vết nứt đang dần dần lan rộng ra, thoáng chốc trắc linh thạch trực tiếp nổ tung ra hóa thành bột mịn.
Theo trắc linh thạch bị nổ tung cột sáng cũng là biến mất theo.
Hiện tại Dương Hàn trên mặt đang ngơ ngác, đứng giữa vô số những hạt bụi sáng lấp lánh màu xanh lục lơ lửng ở không trung của trắc linh thạch nổ ra.
Nhưng lúc này, đột nhiên có một bàn tay không biết từ đâu đến, tựa như từ hư không xuất hiện, nhẹ nhàng đặt lên vai Dương Hàn.
Khi bàn tay vừa đặt lên vai Dương Hàn, thì hắn mới lấy lại tinh thần, sau đó liền phát giác được có một người không biết từ đâu đến, tựa như thần không biết quỷ không hay xuất hiện sau lưng mình.
Dương Hàn trên mặt liền biến đến vô cùng ngưng trọng, vì hắn biết người đứng sau lưng có thực lực rất mạnh, mà hiện tại hắn không phải là đối thủ.
Người này có thể bỏ qua thần thức cảm ứng của Dương Hàn mà xuất hiện sau lưng, cũng có thể nhẹ nhàng bóp c·hết hắn như một con kiến.

Dương Hàn bắt đầu vùng vẫy ra khỏi bàn tay này, cứ nghĩ là sẽ rất khó khăn, nhưng người kia cũng không gây khó dễ, để hắn dễ dàng thoát ra.
Sau khi thoát được, Dương Hàn mới có thể nhìn rõ người phía sau.
Chỉ thấy phía sau là một lão nhân râu tóc bạc trắng, thân hình cao ráo, thần thái ung dung tự tại toát ra khí chất cao nhân, trên mặt đang nở ra nụ cười hiền hậu nhìn về phía hắn.
Thấy lão nhân này, Dương Hàn trong lòng không khỏi cảnh giác lên, vì khí tức trên lão ta phát ra vô cùng khủng bố, tựa như biển cả sâu không thể lường được.
Khi hắn chuẩn bị mở miệng nói gì đó, thì lão nhân này lài nói trước.
“ Dương Hàn, Dương gia”
Thoại âm của lão nhân vừa rơi xuống, thì Dương Hàn trên mặt biến đến ngạc nhiên không gì sánh được, hắn không thể nghĩ là có người nhận ra thân phận của mình.
Vì trước đây Dương Hàn cũng không có danh tiếng gì, hắn từ nhỏ cũng chỉ ở lại Dương gia tu luyện, thỉnh thoảng lại ra ngoài vài lần, nhưng cũng không gây ra chuyện gì đáng chú ý.
Mà hiện tại một cường giả không quen biết, cũng không biết từ đâu xuất hiện, đột nhiên gọi ra tên hắn, còn biết cả gia tộc.
Đúng lúc này, trên bậc thang năm vị trưởng lão khi thấy lão nhân này liền là vội vàng đứng lên chấp tay hành lễ, lục trưởng lão Giang Thần hai mắt cũng là mở ra, sau đó chậm rãi đứng dậy.
Bên kia trưởng lão Hồng Thanh Tuyền cùng ba tên đệ tử nội môn ở đây cũng là chấp tay lại.
Sau đó bọn hắn cùng lên tiếng chào.
“ Trưởng môn”

Nghe vậy, Dương Hàn mới biết lão nhân này là trưởng môn của Huyền Thiên Kiếm Tông, trên mặt hắn mới là dãn ra không ít.
Nhưng lúc này, lại có một chuyện khiến hắn trên mặt liền lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.
Chỉ thấy trên không trung một nữ tử có khuôn mặt vô cùng tinh xảo, mái tóc trắng tuyết nhẹ nhàng đung đưa theo gió, dáng người uyển chuyển bay xuống bên cạnh lão nhân.
Dương Hàn giọng nói mang theo vài phần chấn kinh thốt ra.
“Hàn Tuyết!”
Bên kia, Phương Hàn Tuyết đôi môi đỏ mọng không khỏi kéo lên nở ra nụ cười, một tay đang vẫy vẫy với Dương Hàn, sau đó nàng nhẹ nhàng nói.
“Dương Hàn, đã lâu không gặp!”
Hơn một năm trước, Phương Hàn Tuyết sau khi ra khỏi bí cảnh, nàng đã ở lại gia tộc bế quan một thời gian, rồi rời khỏi gia tộc gia nhập Huyền Thiên Kiếm Tông.
Trong khảo hạch, Phương Hàn Tuyết đạt được thiên phú cấp lam, nên được trưởng môn của Huyền Thiên Kiếm Tông muốn thu làm đồ đệ, nàng cũng không từ chối.
Vì trở thành đệ tử của trưởng môn Huyền Thiên Kiếm Tông, là kết quả mà Phương Hàn Tuyết muốn, do ở kiếp trước nàng đã là đệ tử của trưởng môn, nên kiếp này vẫn muốn trở thành đệ tử của người.
Dương Hàn ngạc nhiên một lúc lâu thì mới lấy lại tinh thần, sau đó hắn trong lòng mang theo nghi hoặc nhìn Phương Hàn Tuyết hỏi.
“ Tại sao ngươi lại ở đây?”
Bên kia, Phương Hàn Tuyết nghe Dương Hàn hỏi, nàng cũng là thản nhiên trả lời.
“ Đây là tông môn của ta, ta không ở đây thì ở đâu a?”
Dương Hàn lúc này trên mặt càng là lộ ra vẻ mờ mịt, vì hắn không nghĩ là một thiên tài của một gia tộc lớn, không thiếu tài nguyên tu luyện, mà lại gia nhập một tông môn khác.

Đúng lúc này, lão nhân đứng bên cạnh Phương Hàn Tuyết bắt đầu lên tiếng.
“ Ta là trưởng môn đời thứ ba mươi hai của Huyền Thiên Kiếm Tông,Thượng Vô Viễn”
“ Ngươi có nguyện ý trở thành đệ tử của ta không?”
Đạo thanh âm của lão nhân vừa rơi xuống, Dương Hàn mới chú ý đến còn có lão nhân này, vì hắn quá ngạc nhiên khi thấy Phương Hàn Tuyết ở đây, nên mới quên mất chuyện này.
Dương Hàn trên mặt liền là lộ ra vẻ do dự, vì vốn dĩ hắn gia nhập Huyền Thiên Kiếm Tông là do bảo tàng của đại đế, một khi lấy xong thì sẽ lập tức rời tông môn.
Mà hiện tại nếu đồng ý, chuyện rời tông rất khó, vì lão nhân này là trưởng môn của Huyền Thiên Kiếm Tông, nên khi đồng ý thì sẽ trở thành đệ tử chân truyền của trưởng môn, ràng buộc giữa hắn và tông môn sẽ rất chặt chẽ.
Thượng Vô Viễn khi thấy trên mặt Dương Hàn đang lộ ra vẻ do dự, sau đó liền ho vài tiếng, rồi đi đến gần Dương Hàn bắt đầu nói.
“ Khi ngươi trở thành đệ tử của ta, thân phận sẽ là đệ tử chân truyền, tài nguyên tu luyện, bảo vật trân quý nhiều vô số kể, truyền thừa của ta cũng sẽ truyền hết cho ngươi.
“Trong tông môn cũng sẽ có vô số nữ đệ tử xinh đẹp mê đắm ngươi a.”
“ Hoặc nếu muốn ngươi cũng có thể làm đại sư huynh của Huyền Thiên Kiếm Tông, lúc đó ngươi đi đâu đám đệ tử cũng phải gọi ngươi một tiếng đại sư huynh, không phải là rất uy nghi sao.”
“ Nhưng khi muốn trở thành đại sư huynh của Huyền Thiên Kiếm Tông, ngươi phải chăm chỉ theo ta tu luyện, rồi đánh bại hết đám đệ tử trong trận đấu mỗi mười năm một lần của tông môn, để chọn ra đệ tử mạnh nhất, đệ tử đứng đầu sẽ trở thành đại sư huynh”
“ Nhưng ta tin là với thiên phú của ngươi, cùng ta hết sức chỉ dạy, chuyện này cũng không có gì khó”
“ Thấy sao, có muốn trở thành đệ tử của ta không?”
Dương Hàn lúc này trên mặt đang ngơ ngác, lão nhân này nói một tràng làm hắn cũng không theo kịp, đám người ở đây cũng là ngốc trệ, vì đây cũng là lần đầu tiên bọn hắn thấy trưởng môn như vậy.
Bên kia Phương Hàn Tuyết trên mặt cũng không thay đổi, trên miệng không khỏi cười cười, vì kiếp trước nàng là đệ tử của trưởng môn, nên đã quá hiểu rõ tính cách của sư tôn mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.