Hỗn Độn Tiên Đế

Chương 46: Tạo Hóa Kiếm Khí!




Chương 46: Tạo Hóa Kiếm Khí!
Dương Hàn mang theo tâm tình vui vẻ hỏi hệ thống.
“ Hệ thống, đánh dấu cấp thiên tôn sẽ có những phần thưởng gì sao?”
Theo thoại âm của Dương Hàn vừa rơi xuống, thì một màng sáng cũng xuất hiện sau đó.
【Bảng tỷ lệ đánh dấu cấp thiên tôn đã được tạo.】
【Bạch 0%
Lục 0%
Thanh 0%
Lam 55%
Khôi 20%
Tử 15%
Kim 9,999%
Hắc 0,001%】
Khi màng sáng của bảng tỷ lệ đánh dấu cấp thiên tôn vừa hiện lên, Dương Hàn liền chú ý đến dòng chữ hắc 0,001%
Thấy cái tỷ lệ này sắc mặt hắn không khỏi tối sầm lại.
Hiện tại trong đầu hắn chỉ nghĩ.
Cái tỷ lệ này thật sự thấp đến đáng thương, cũng không khác gì 0% là mấy!
Dương Hàn nhìn vào bảng tỷ lệ một hồi lâu, rồi liền cảm thấy có gì đó không đúng, đánh dấu cấp thiên tôn tỷ lệ ra phần thưởng cấp kim là 9,999%.
Vậy thì đánh dấu cấp thường phần thưởng cấp kim là bao nhiêu, mà hắn lại có thể đánh dấu ra Hỗn Độn Thần Thể cấp kim.
Sau đó Dương Hàn giọng nói mang theo nghi hoặc vang lên.
“ Hệ thống, cho ta xem bảng Tỷ lệ của đánh dấu cấp thường”
【Bảng tỷ lệ đánh dấu cấp thường đã được tạo.】
【Bạch 46%

Lục 17%
Thanh 15%
Lam 10%
Khôi 7%
Tử 4%
Kim 1%
Hắc 0%】
Vừa thấy bản tỷ lệ này, Dương Hàn hai mắt liền là mở to, trên mặt càng là kinh ngạc.
Nhìn vào tỷ lệ phần thưởng cấp kim 1%
Hắn thật không thể nghĩ được là mình lại có thể đánh dấu ra được.
Bất quá chuyện này cũng không quan trọng, sau một khắc Dương Hàn cũng không để tâm chuyện này nữa, hiện tại hắn cần để tâm đến là đánh dấu cấp thiên tôn.
Dù sao đánh dấu cấp thiên tôn cũng là cấp đánh dấu cao nhất mà hắn có thể đánh dấu được ở hiện tại.
Nên Dương Hàn cũng không để ý các đánh dấu khác nữa, sau đó hắn bắt đầu nằm lại xuống giường, trên miệng không khỏi kéo lên nụ cười.
Hiện tại số lần đánh dấu cấp thiên tôn còn một năm nữa mới đủ, nên hắn hiện tại cũng không có cách nào khác mà phải chờ.
Bất tri bất giác một ngày đi qua.
Lúc này Dương Hàn cùng Phương Hàn Tuyết đang trên đường bay đến tông chủ phong.
Bên kia, Dương Hàn bắt đầu lên tiếng.
“ Hàn Tuyết, sư tôn đã truyền cho ngươi Nhất Trọng Kiếm Kích chưa a?”
Nghe thấy Dương Hàn hỏi, Phương Hàn Tuyết lập tức ngây ngẩn cả người.
Bởi vì nàng biết bộ kiếm pháp này không có thật, đây cũng chỉ là chiêu trò mà sư tôn lừa gạt Dương Hàn, nên hiện tại cũng không biết nói gì cho đúng.
Sau đó Phương Hàn Tuyết giọng nói có chút lúng túng nói.
“ Bộ kiếm pháp đó sư tôn cũng chưa truyền cho ta”
Nghe thấy Phương Hàn Tuyết nói, Dương Hàn trên mặt cũng có hơi ngạc nhiên, sau đó hắn cũng là chợt hiểu.

Bình thường mà nói, một bộ kiếm pháp mạnh như vậy chắc chắn sẽ không dễ dàng truyền cho đệ tử như vậy.
Có thể là phải trải qua vô số khảo hạch khó khăn của sư tôn mới có tư cách luyện bộ kiếm pháp này.
Khi trông thấy Dương Hàn bộ dáng đang suy tư, Phương Hàn Tuyết bay bên cạnh trên mặt liền là lộ ra vẻ nghi hoặc.
Nàng cũng chỉ đơn giản trả lời, mà không biết trong đầu Dương Hàn bổ ra thứ gì?
Sau một lúc lâu.
Dương Hàn cùng Phương Hàn Tuyết đang đứng trên đỉnh một ngọn thần sơn, phía trước là một tòa lầu các vô cùng to lớn, tráng lệ giống như một cung điện.
Còn cách toà lầu các này không xa, thì có một cái hồ nước rộng lớn nằm ở vách núi, mặt nước trong hồ yên lặng không có gợn sóng nào, tựa như một mặt kính khổng lồ phảng chiếu hình ảnh bầu trời xanh thẳm, nhìn từ xa giống như trời và đất đều dung hoà lại với nhau.
Bên trên bờ hồ thì có một lão nhân thần sắc ung dung đang câu cá.
Dương Hàn cùng Phương Hàn Tuyết khi thấy lão nhân này cũng không do dự sải bước đi đến.
Đến nơi hai người bọn hắn liền nhẹ giọng chào hỏi.
“ Sư Tôn tốt”
Nghe thấy hai đồ đệ của mình nói, Thượng Vô Viễn cũng bắt đầu di dời ánh mắt sang, trên miệng thì nở ra nụ cười ôn hòa.
“ Tốt tốt”
Nói xong lão liền chậm rãi đứng dậy, sau đó thu cần câu vào không gian giới chỉ, rồi lấy ra một bộ kiếm pháp ném cho Dương Hàn.
Bên kia Dương Hàn thấy vậy cũng là vội vàng bắt lấy.
Đưa xong bộ kiếm pháp, Thượng Vô Viễn cũng là chậm rãi nói tiếp.
“ Đây là bộ kiếm pháp mà mỗi đệ tử chân truyền của trưởng môn đều sẽ được học”
“ Tạo Hóa Kiếm Khí”
“ Ngươi cứ đem về tu luyện, không hiểu chỗ nào có thể đến tìm ta”
Nghe thấy sư tôn nói, Dương Hàn trên mặt liền lộ ra vẻ tò mò nhìn xuống bộ kiếm pháp trong tay mình, sau một khắc hắn cũng không để ý nữa, rồi thu lại bộ kiếm pháp này vào nhẩn trử vật.
Dương Hàn bắt đầu di dời ánh mắt sang hướng sư tôn mình chậm rãi nói.

“ Sư tôn, không biết bộ kiếm pháp Nhất Trọng Kiếm Kích làm thế nào con mới được học a?”
Nghe thấy Dương Hàn hỏi, Thượng Vô Viễn trên mặt lập tức cứng đờ lại.
Bởi vì đây cũng chỉ là bộ kiếm pháp mà lão tự nghĩ ra trong lúc rảnh rỗi.
Bên ngoài bìa sách cũng chỉ có mỗi cái tên, bên trong thì không có chữ nào.
Nên khi nghe Dương Hàn nhắc đến, lão trong nhất thời chưa phản ứng kịp.
Sau một khắc, Thượng Vô Viễn liền bình phục lại tâm tình, rồi nhìn về phía Dương Hàn, trong lòng không khỏi nghĩ thầm.
Ta mà có bộ kiếm pháp này, Huyền Thiên Kiếm Tông sớm đã trở thành tông môn mạnh nhất đông vực rồi a!
Trong lòng nghĩ vậy, nhưng bên ngoài Thượng Vô Viễn cũng không để lộ ra bất thường gì, sau đó lão chậm rãi nói.
“ Dương Hàn à, con không cần phải gấp gáp như vậy!”
“ Hành trình tu luyện là một quá trình dài và gian nan, đòi hỏi sự kiên nhẫn, nổ lực của một tu sĩ.”
“ Quá trình này giống như một mầm non không ngừng vương lên trở thành đại thụ che trời, nên mọi chuyện cũng phải có quá trình của nó”
Nghe sư tôn nói, Dương Hàn trên mặt liền là mộng bức, hắn cũng chỉ muốn biết làm thế nào để học kiếm pháp, mà có liên quan gì đến tu luyện a.
Phương Hàn Tuyết nhìn hai người này nói chuyện cũng không lên tiếng, nàng cứ đứng đó quan sát sư tôn mình lấp liếm lừa gạt Dương Hàn để cho qua chuyện, trong lòng không khỏi cười thầm.
Nói đến đây, Thượng Vô Viễn bắt đầu di dời ánh mắt nhìn xuống Dương Hàn tiếp tục nói.
“ Cho nên, trước tiên con cứ luyện tập bộ kiếm pháp mà ta đưa, đạt đến viên mãn rồi nói tiếp a”
Nghe thấy sư tôn nói, Dương Hàn hai mắt liền là tỏ sáng.
Bởi vì trong lời Thượng Vô Viễn nói, hắn liền biết được chỉ cần tu luyện bộ kiếm pháp Tạo Hóa Kiếm Khí đạt đến viên mãn, thì sư tôn sẽ truyền dạy kiếm pháp Nhất Trọng Kiếm Kích cho chính mình.
Sau đó Dương Hàn cũng là vội vàng trả lời.
“ Vâng sư tôn, đồ nhi đã biết”
Trông thấy trên mặt Dương Hàn một bộ hưng phấn, Thượng Vô Viễn trên mặt cũng là lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Bởi vì lão cũng chỉ kiếm đại một cái lý do để cho qua chuyện này.
Với lại Thượng Vô Viễn cũng không thật sự nghĩ Dương Hàn sẽ nhanh chóng luyện đến viên mãn.
Phải biết cho dù là lão, trước đây cũng phải mất mười năm mới có thể tu luyện Tạo Hóa Kiếm Khí đạt đến viên mãn.
Đúng lúc này, Thượng Vô Viễn chợt nhớ ra một chuyện, sau đó lão bắt đầu nhìn về phía Dương Hàn nói.
“ Đúng rồi, hôm nay để ta dẫn con đi gặp đại sư huynh của mình”
Thoại âm của Thượng Vô Viễn vừa rơi xuống, thì Dương Hàn chợt mới nhớ ra mình còn một vị đại sư huynh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.