Chương 54: Tiến vào Tàng Kinh Các!
Khi Dương Hàn vừa lấy lệnh bài thân phận ra, thì đám người ở đây trên mặt liền biến đến kinh ngạc không gì sánh được.
Bởi vì không ai là không nhận ra, đó là lệnh bài đệ tử chân truyền của trưởng môn, tương lai cũng có thể sẽ trở thành tông chủ đời tiếp theo.
Bọn hắn từ đầu cho đến cuối, đều chú ý đến Dương Hàn, nên cũng thấy Dương Hàn lấy lệnh bài ra.
Lúc này, trong đám người, giọng nói của một nam đệ tử vang lên.
“ Ta biết rồi, vị sư huynh này là thiên tài tham gia khảo hạch gia nhập tông môn máy ngày trước, khi đo thiên phú còn làm vỡ cả Trắc Linh Thạch a”
“Cũng là người tạo ra cột sáng tím đậm phóng thẳng lên vân tiêu đó, nên đã được trưởng môn thu làm đồ đệ”
Nam đệ tử này lúc đó cũng là một trong những người tham gia khảo hạch, nên hắn mới biết rõ như vậy.
Đạo thanh âm của nam đệ tử vừa rơi xuống, thì đám người ở đây mới là nhớ ra, trong mắt bọn hắn không khỏi lộ ra vẻ ngưỡng mộ nhìn Dương Hàn.
Vô số ánh mắt nhìn đến, nhưng Dương Hàn cũng không để ý, vẫn đứng yên nhìn lão nhân trước mắt.
Nằm trên ghế mây, lão nhân hai mắt đang nhắm nghiền, cũng bắt đầu hé mở ra một khe rảnh nhỏ, nhìn lên Dương Hàn.
Sau đó, lão chậm rãi đưa cánh tay lên, thoáng chốc một tấm lệnh bài đột ngột xuất hiện, rồi tự động bay đến trước người Dương Hàn.
Bên kia, Dương Hàn cũng là tiện tay đưa lên bắt lấy.
Nằm bên dưới ghế mây, lão nhân nhẹ giọng mở miệng.
“ Ngươi là đồ đệ Thượng Vô Viễn mới thu nhận sao?”
Nghe lão nhân hỏi, Dương Hàn liền có chút ngây người ra, bởi vì lão nhân này nói thẳng danh tự của tông chủ ra, nên trong lòng hắn cũng không khỏi ngạc nhiên.
Sau đó Dương Hàn bắt đầu mở miệng đáp lại.
“ Không biết trưởng lão là?”
Bên dưới lão nhân cũng là ung dung trả lời.
“ Lão phu tên gọi Mặc Tà”
“ Nếu tính theo vai vế, thì ngươi phải gọi ta một tiếng sư thúc a”
Đạo thanh âm của lão nhân vừa rơi xuống, Dương Hàn trên mặt cũng có chút kinh ngạc, sau đó hắn liền chậm rãi nói.
“ Lẽ nào người là sư huynh của sư tôn ta sao?”
Nghe thấy Dương Hàn hỏi, Mặc Tà trên miệng liền kéo lên nụ cười, cũng không đáp lại, chỉ chăm chú nhìn Dương Hàn.
Trong thấy lão nhân không trả lời, hai mắt thì có chút ôn hòa nhìn mình, Dương Hàn cũng là hiểu ra, sau đó hắn cũng không do dự mở miệng.
“ Sư thúc tốt”
Nghe thấy Dương Hàn chào hỏi, Mặc Tà trong miệng liền truyền ra tiếng cười ha ha, rồi lão cũng là vui vẻ đáp lại.
“ Tốt tốt”
“ Bây giờ ta sẽ nói vài quy tắc của Tàng Kinh Các a”
“ Ngươi cần thiết phải chú ý là, từ tầng bốn trở xuống thì ngươi có thể chọn tối đa hai quyển võ kỹ hoặc công pháp, còn tầng năm thì chỉ được một quyển, khi lấy công pháp cũng không được lấy bản gốc ra ngoài, mà là bản chép tay”
Đạo thanh âm của Mặc Tà vừa rơi xuống, Dương Hàn cũng là hiểu quy tắc nơi này, nhưng sau một khắc hắn liền nhớ đến, là mình không có thứ gì để chép công pháp.
Nhớ ra chuyện này, Dương Hàn ánh mắt có chút bối rối nhìn xuống sư thúc, giọng nói lúng túng vang lên.
“ Sư thúc, người có quyển sách trống nào không a, có thể bán cho ta”
Nghe thấy lời nói của Dương Hàn, Mặc Tà cũng là thở dài một hơi, rồi lão lấy ra một quyển sách cùng một cây bút ném cho Dương Hàn, sau đó thản nhiên mở miệng.
“ Ngươi cứ lấy đi, dù sao ta cũng là sư thúc của ngươi, nên cũng không cần tính toán với ta”
“ Vậy thì đa tạ sư thúc”
Nghe Dương Hàn cảm tạ, Mặc Tà cũng khoát khoát tay nói.
“Không có gì”
Cầm bút cùng sách trong tay, Dương Hàn không do dự sải bước vào bên trong Tàng Kinh Các.
Mới vừa bước vào, thì một cỗ mùi thơm nhàn nhạt của đàng hương liền truyền vào trong mũi Dương Hàn, khiến tâm thần hắn cũng có chút dễ chịu, xung quanh không biết gió từ đâu xuất hiện, nhẹ nhàng thổi qua.
Tầng một diện tích vô cùng rộng rãi, xung quanh hai bên trưng bày không ít kệ sách, trên kệ thì trưng bày đủ loại thư tịch.
Dương Hàn cũng không ở lại đây lâu, liền sải bước tiến lên tầng tiếp theo, càng đi lên cao, hắn liền nhận thấy bí tịch theo số tầng càng cao thì sẽ càng ít đi.
Thấy vậy, nhưng Dương Hàn cũng không để ý, bởi vì các công pháp phẩm giai càng cao, thì sẽ ít hơn các công pháp phẩm giai thấp hơn, chuyện này là chuyện hết sức bình thường.
Đi một lúc lâu, Dương Hàn lúc này đang đứng ở tầng thứ tư, trên mặt thì đang lộ ra vẻ nghi hoặc.
Bởi vì ở đây không có cầu thang dẫn lên tầng năm, mà chỉ có kệ sách cùng thư tịch.
Nhìn ngắm xung quanh một lúc, rồi hắn bắt đầu lấy tấm lệnh bài của sư thúc đưa ra.
Lệnh bài vừa ra, thì thoáng chốc nó bắt đầu phát sáng, rồi tạo ra một tấm màn sáng trắng tinh, trong suốt hình cầu bao bọc lấy Dương Hàn vào trong.
Bên trong tấm màn, Dương Hàn trên mặt không khỏi kinh ngạc, nhưng cũng không chờ hắn lấy lại tinh thần, tấm màn trắng bắt đầu đưa hắn bay thẳng lên trên trần nhà, sau đó trực tiếp xuyên qua.
Lúc này, Dương Hàn xuất hiện ở một không gian vô cùng rộng lớn, lớp màn trắng vừa đưa hắn lên cũng là tan biến.
Nhìn thấy nơi này, Dương Hàn trên mặt cũng có chút hứng thú.
Tầng thứ năm bố trí cũng không khác gì mấy tầng bên dưới bao nhiêu, nhưng ở đây bày bố đồ vật ngoại trừ thư tịch bên ngoài ra, còn có không ít ngọc giảng truyền công.
Mỗi cái ngọc giảng bên trên ghi chép một loại công pháp hoặc võ kỹ khác nhau.
Nơi này ngọc giảng có chừng 50 cái, toàn bộ đều nằm trên một cái giá gỗ, trừ bỏ ngọc giảng ra, thì thư tịch có chừng bốn mười quyển.
Tầng thứ năm đồ vật mặc dù không nhiều, nhưng gian phòng diện tích lại cùng các tầng bên dưới chênh lệch vô cùng, thoạt nhìn trống trải không ngớt.
Nhìn quanh một hồi, Dương Hàn cất bước hướng giá gỗ bài trí ngọc giảng phương hướng mà đi.
Bởi vì ngọc giảng truyền công có thể truyền nội dung trực tiếp vào trong đầu, cũng không cần phải chép tay lại.
Nên Dương Hàn mới tìm công pháp ở đây trước, hắn cũng không muốn tiêu tốn thời gian của mình vào những việc chép tay.
Nhưng sau một lúc lâu, Dương Hàn cũng không thể tìm thấy bất kỳ công pháp luyện thể nào được lưu lại trong ngọc giảng, hầu như tất cả ngọc giảng ở đây đều là kiếm pháp.
Hắn lúc này trên mặt lộ ra một vòng bất đắt dĩ, rồi cũng là đi sang kệ thư tịch tiếp tục tìm kiếm.
Tìm kiếm được một lúc, thì Dương Hàn cũng tìm thấy một bộ công pháp luyện thể, mà hắn thấy ưng ý nhất.
« Thiết Sơn Cương Thể »
địa giai hạ phẩm công pháp, tu luyện đến cảnh giới đại thành, nhục thân như Huyền Thiết, có lực lượng khai sơn phá thạch.
Dương Hàn lúc này liền ngồi xuống, lấy ra sách bút nhanh chóng chép lại, sau một lúc hắn cũng là chép xong.
Nhìn quyển công pháp vừa chép xong trong tay, Dương Hàn trên mặt liền lộ ra vẻ hài lòng, rồi hắn chậm rãi đứng dậy, cầm bản góc công pháp trả về chỗ cũ.
Sau đó hắn bắt đầu lấy tấm lệnh bài ra, muốn rời đi.
Lệnh bài vừa ra, tựa như có thể câu thông ý niệm với Dương Hàn, thoáng chốc nó bắt đầu tạo ra màn sáng lần nữa bao bọc lấy Dương Hàn, rồi đưa hắn xuống tầng bốn.
Dương Hàn cầm theo công pháp, ung dung sải bước ra khỏi Tàng Kinh Các ra ngoài hắn liền trả lại lệnh bài cho sư thúc, rồi chân đạp hư không, hóa thành một đạo lưu quang hướng tông chủ phong phương hướng mà bay đi.