Hỗn Độn Tiên Đế

Chương 58: Gặp mặt đại sư huynh của Huyền Thiên Kiếm Tông




Chương 58: Gặp mặt đại sư huynh của Huyền Thiên Kiếm Tông
Đúng lúc này, đột nhiên giọng nói của một nam tử từ xa truyền tới.
“ Quả nhiên như lời đồn nói tới”
“ Dương Hàn sư đệ nhìn bên ngoài vô cùng anh tuấn, bất phàm, khí độ vô song a”
Chỉ thấy, từ xa có một thiếu niên anh tuấn tiêu sái, đang chậm rãi đi đến.
Đám đệ tử ở đây khi thấy vị thiếu niên này thì liền kinh hô.
“ Đại sư huynh tốt”
Bên trong đám nữ đệ tử thấy đại sư huynh, thì hai tay liền lập tức ôm ngực mình lại, trên mặt lộ ra vẻ cảnh giác.
Bên kia, thiếu niên này đã đi đến trước mặt Dương Hàn cùng Phương Hàn Tuyết, rồi ung dung nói tiếp.
“ Hân hạnh được gặp mặt”
Nghe thấy đám đệ tử chào hỏi, Dương Hàn cũng là biết thiếu niên này chính là đại sư huynh của Huyền Thiên Kiếm Tông, sau đó hắn trong lòng không khỏi nghi hoặc, rồi thắc mắc hỏi
“ Làm sao mà huynh biết tên ta?”
Trông thấy Dương Hàn trên mặt một bộ kinh nghi, thiếu niên trên miệng liền nở ra nụ cười nhẹ, rồi ung dung mở miệng nói.
“ Trước tiên ta tự giới thiệu mình trước”
“ Ta tên gọi là Vệ Minh Hà, cũng là đại sư huynh hiện tại của Huyền Thiên Kiếm Tông, tương lai có còn là đại sư huynh không thì ta không biết”
Nói lời này, Vệ Minh Hà cũng là khẽ liếc mắt qua Phương Hàn Tuyết, rồi tiếp tục nói
“Mà ta cũng không thích cái danh đại sư huynh này mấy”
“ Làm hại ta mỗi lần b·ị b·ắt khi nhìn trộm các vị sư muội tắm, đều bị sư tôn thuyết giáo cho một trận, làm đâu hết cả đầu.”

Nghe được Vệ Minh Hà nói ra những lời này, Dương Hàn liền là ngây ngẩn cả người ra.
“Về chuyện làm sao ta biết tên đệ, là bởi vì ta là đệ tử chân truyền của đại trưởng lão, chỉ cần hỏi sư tôn ta là biết a”
“ Nếu sư đệ có gì không biết về tông môn thì cứ việc đến hỏi ta bất cứ lúc nào, ta sẽ giảng giải cho đệ”
“ Mà nếu muốn tìm thấy ta, đệ nhớ đến mấy bụi cây gần hồ nước trên Mi Hoa Phong”
Phương Hàn Tuyết bên cạnh nghe vậy, trong lòng cũng không khỏi thở dài một hơi, Mi Hoa Phong không phải là nơi các nữ đệ tử thỉnh thoảng lại đến tắm sao, kiếp trước nàng cũng đã quá hiểu rõ vì đại sư huynh này, tuy có một chút kỳ hoa, nhưng vẫn là một người tốt.
Dương Hàn thấy Vệ Minh Hà lộ ra thiện ý, hắn cũng là khách sáo đáp lại.
“ Ta đã biết”
Sau đó, Vệ Minh Hà bắt đầu nhìn ngó xung quanh một cái, rồi kéo Dương Hàn sang một bên.
Dương Hàn thấy vậy, trong lòng cũng không khỏi nghi hoặc, nhưng hắn vẫn để cho Vệ Minh Hà lôi lôi kéo kéo mình.
“ Lần đầu gặp mặt không có gì cũng không được, nên ta sẽ tặng đệ một món bảo vật, để gia tăng một chút tình cảm đồng môn giữa chúng ta a”
Nói xong, Vệ Minh Hà bắt đầu lấy trong ngực ra một quyển bí tịch, sau đó mở miệng trầm giọng nói.
“Đây là một quyển văn nhã võ kỹ cực kỳ trân quý, mà ta đã phải bỏ ra một cái giá rất lớn mới sở hữu được, hiện tại đành tặng cho đệ làm quà gặp mặt vậy ”
Nghe thấy văn nhã võ kỹ, Dương Hàn trên mặt cũng có chút hứng thú, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn nghe đến loại võ kỹ này, nên cũng không do dự nhận lấy quyển bí tịch trong tay Vệ Minh Hà.
Nhìn quyển bí tịch trong tay, khi thấy dòng chữ ngoài bìa sách « Hầu Tử Trộm Đào Của Như Hoa Cô Nương» Dương Hàn trên mặt liền là lộ ra vẽ nghi hoặc, nhưng hắn cũng không để ý nhiều, rồi thử lập sách ra xem.
Khi vừa đọc xong trang đầu tiên, Dương Hàn khoé miệng không khỏi co quắp một trận, trên trán đầy hắc tuyến.
Hắn thật không nghĩ đến, vị đại sư huynh nhìn anh tuấn phiêu dật, lại có thể xem loại sách này, thật sự là không sợ mất thể diện với cái danh đại sư huynh, đúng là cho người ta không thể nhìn thẳng một cách nghiêm túc.

Phát hiện Dương Hàn ánh mắt không hài lòng, Vệ Minh Hà cũng là nhanh chóng mở miệng nói.
“ Hình như đệ không hài lòng với bộ văn nhã võ kỹ này, nhưng không sao, ta còn rất nhiều quyển khác”
Nói xong, Vệ Minh Hà liền thu lại quyển thư tịch trong tay Dương Hàn, rồi nhanh chóng đem thư tịch bỏ vào trong người, quyển bí tịch này hắn cũng phải cằm lòng lắm mới tặng ra được, cũng không nở.
Ngây lúc Vệ Minh Hà vừa định lấy thêm mấy quyển khác ra cho Dương Hàn chọn lựa, thì đạo thanh âm của một nữ tử mang theo vẻ tức giận từ xa vang lên.
“ Tên đại sư huynh sắc lang, hôm nay bản tiểu thư phải tính sổ với ngươi”
Nghe thấy đạo thanh âm này, đám đệ tử liền là quay đầu lại.
Chỉ thấy, một đạo thân ảnh nữ tử xinh đẹp đang chạy nhanh đến, nàng kia sở hữu một khuôn mặt trái xoan, lông mày như vẽ, đôi môi anh đào đỏ thẫm.
Thân hình quyến rũ, vòng eo thon gọn, nhưng vòng một thì có chút lớn, theo nữ tử chạy không ngừng chập trùng, khiến đám nam đệ tử ở đây không khỏi chảy máu mũi.
Bên kia, Vệ Minh Hà khi nghe được đạo thanh âm này, trên trán liền đổ mồ hôi lạnh, sau đó hắn vừa định chạy, thì đã bị nữ tử này bắt lấy cổ áo.
Vệ Minh Hà không chạy được, thì hắn bắt đầu liếc mắt ra sau nhìn thiếu nữ đang có khuôn mặt tức giận kia, rồi ngập ngừng nói
“ Diệu Diệu sư muội, nếu ta nói mọi chuyện là hiểu lầm, muội có tin không”
Nữ tử phía sau nghe vậy, trên mặt càng là tức giận, sau đó nàng cũng không do dự lao vào đấm đá Vệ Minh Hà.
Dương Hàn đứng bên cạnh chứng kiến cảnh này, trên mặt là một bộ ngơ ngác, không hiểu chuyện gì xảy ra.
Bên dưới Vệ Minh Hà không ngừng kêu la.
“Đừng đánh vào mặt a”
“ a chỗ đó cũng không được”
...
“ Dương Hàn sư đệ mau cứu ta”

Nữ tử khi nghe thấy cái tên Dương Hàn, nàng liền là dừng lại động tác, sau đó di dời ánh mắt qua.
Bị đánh bầm dập Vệ Minh Hà, khi thấy nữ tử dừng động thủ, hắn liền nhanh chóng đứng dậy, không do dự chạy ra sau Dương Hàn.
Dương Hàn khi thấy nữ tử này đang nhìn chằm chằm vào mình, trong lòng cũng không khỏi nghi hoặc, hắn không biết mình có quen nữ tử này không.
Nhưng cũng không để hắn suy nghĩ lâu, thì nữ tử này bắt đầu lên tiếng.
“ Ngươi chính là thiên tài có thiên phú cấp tử mới gia nhập tông môn, mà đám đệ tử đang đồn sao?”
“ Hạnh ngộ hạnh ngộ”
“ Ta tên gọi Vũ Diêu Diêu, ngươi cứ gọi Diêu Diêu là được, ta cũng là đệ tử chân truyền của Tứ trưởng lão”
Nghe thấy Vũ Diêu Diêu giới thiệu mình, Dương Hàn cũng là khách sáo nói.
“ Hân hạnh được gặp mặt”
Nói xong, hắn không để ý Sở Diêu Diêu đã biết đến mình từ trước, mà giới thiệu lại về bản thân.
“ Ta gọi Dương Hàn, là đệ tử chân truyền của trưởng môn”
Nghe Dương Hàn giới thiệu, Vũ Diêu Diêu cũng là nhớ ra một chuyện, sau đó nàng nhìn Dương Hàn tò mò hỏi.
“ Khi lần đầu ta nghe tên của ngươi, thì ta liền nghĩ đến gia tộc Dương gia kia, ngươi có quan hệ gì với gia tộc này sao?”
Nghe Vũ Diêu Diêu hỏi, đám người ở đây cũng là im lặng vểnh tai lên nghe.
Bởi vì đây cũng là vấn đề bọn hắn thắc mắc nhiều nhất, trong lòng bọn hắn cũng đã chắt chắn, nhưng không có ai xác nhận.
Phía sau, Vệ Minh Hà cũng là chăm chú chờ Dương Hàn nói.
Nghe thấy Vũ Diêu Diêu hỏi, Dương Hàn cũng là không giấu diếm trả lời.
“ Đại trưởng lão của Dương gia là phụ thân của ta, còn gia chủ của Dương gia là đại thúc của ta, nên có thể nói ta là người Dương gia đi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.