Hỗn Độn Tiên Đế

Chương 60: Truyền thừa bí cảnh mở




Chương 60: Truyền thừa bí cảnh mở
Đúng lúc này, mặt đất dưới chân đám người đột nhiên bắt đầu kịch liệt rung động.
Chỉ một thoáng, từ Phi Lôi Cốc bên trong có năm đạo cột sáng màu tím đen bắn thẳng lên vân tiêu, linh nguyên phun trào, đem mây đen lờ mờ bên trên trực tiếp xuyên thủng, sau đó nhanh chóng hội tụ thành một điểm, thẳng tắp đáp xuống dải đất trung tâm Phi Lôi Cốc.
Lúc này, một cỗ ma khí khiến tu sĩ chính đạo cảm thấy phản cảm khó nhịn, lấy Phi Lôi Cốc làm trung tâm không ngừng khuếch tán, đám người mơ hồ trong đó còn có thể nghe được tiếng gầm gừ bi thảm của hung thú bên trong Phi Lôi Cốc.
“Là Truyền Thừa Bí Cảnh mở ra? !”
“Thật là khủng kh·iếp ma khí, nhưng tại sao truyền thừa của đại đế lại có ma khí nồng đậm như vậy a”
“ Có khi nào đây là truyền thừa của một đại đế ma đạo đi”
Nghe vậy đám người tại đây cũng không khỏi xôn xao bàn tán.
Tại một góc, có một đám người trên người choàng lấy áo choàng đen che kính người.
Bên trong một người giọng nói có chút già nua vang lên.
“ Thánh nữ, nếu bí cảnh này thật sự là truyền thừa của đại đế ma đạo ta, người nhất định phải giành được”
Theo đạo thanh âm già nua này rơi xuống, thì giọng nói của một nữ tử vang lên sau đó.
“ Ừm, ta nhất định sẽ giành được truyền thừa”
Những người này, chính là đám người Liễu Huyền Nguyệt tiến vào đông vực tìm kiếm Dạ Thần.
Trong hơn một năm, bọn hắn đã không ngừng tìm kiếm khắp đông vực, nhưng vẫn không có được tin tức gì của Dạ Thần.

Vừa đang định tiếp tục tìm kiếm, thì một ngày trước, bọn hắn liền nghe được tin tức bí cảnh truyền thừa đại đế sắp mở, nên mới chạy đến đây, dù sao truyền thừa của một đại đế không thể không để ý đến.
Sau một lúc lâu, đám người tại đây cũng là quyết định tiến vào bên trong, dù sao đây vẫn là truyền thừa của đại đế.
Một đám người bắt đầu sải bước hướng phía bí cảnh phương hướng mà đi đến.
Trên không, bao quát Dương Hàn cùng không ít nhóm người của các thế lực khác, cũng là nhao nhao lấy ra mình phi hành Linh Bảo hoặc là ngự không, hướng phía bí cảnh phương hướng lối vào phóng đi.
Nhưng bên dưới, có không ít lão nhân tán tu có tu vi động thiên cảnh không thể tiến vào, mà bị bí cảnh đẩy ra.
Thấy vậy, bọn hắn trên mặt không khỏi lộ ra vẻ thất vọng cùng tiếc nuối rời đi.
Bởi vì bọn hắn thiên phú cũng không cao, cùng với là tán tu nên cũng không có nhiều tài nguyên để tu luyện, tương lai muốn tiến xa hơn là vô cùng khó khăn.
Nếu lần này có thể giành lấy truyền thừa, thì bọn hắn tương lai có thể đánh ra một vùng trời cho mình, nhưng hiện tại suy nghĩ đó cũng đã bị dập tắt.
Theo tất cả mọi người từ bí cảnh cửa vào biến mất về sau, bí cảnh cửa vào bắt đầu kịch liệt rung động, ngay sau đó nhanh chóng khép kín biến mất.
Chỉ còn sót lại ma khí kéo dài toàn bộ Phi Lôi Cốc, cùng đám hung thú cuồng bạo nổi điên sau khi bị ma khí ăn mòn và không ít cường giả của các thế lực lớn tại đây.
. . .
Khi tiến vào bí cảnh về sau, đám người chỉ cảm thấy bên trong đen kịt một màu, chỉ có chút ánh sáng từ nơi không xa truyền đến.
Bất quá điểm ấy hắc ám đối với tại đây đám người ít nhất cũng có tu vi Nguyên Đan cảnh tới nói, hoàn toàn không có gì ghê gớm lắm.
Nhìn xung quanh một vòng bốn phía, bọn hắn cũng phát hiện ra là số người tại đây ít hơn số người tiến vào rất nhiều.
Nhưng sau một khắc, một màn trước mắt lại làm cho đám người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

Đây cũng không phải bởi vì bọn hắn vừa tiến vào bí cảnh liền phát hiện bảo vật, mà là bọn hắn trước mắt xuất hiện vô số t·hi t·hể.
Chỉ gặp những t·hi t·hể này chỉ còn lại bạch cốt âm u, nhìn hình dáng giống con người nhưng lại không giống, trên người vẫn như cũ đang mặc lên người màu đen giáp trụ.
Chỉ tiếc tất cả giáp trụ sớm đã vỡ vụn không chịu nổi, giống như là nhận lấy phạm vi lớn thần thông công kích, ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, liền c·hết thảm tại chỗ.
Mảnh không gian này bộ dáng giống như là một tòa cực đại địa cung, nhìn đến mười phần lộng lẫy, nhưng lại bởi vì t·hi t·hể trải rộng tại sàn nhà mà lộ ra âm trầm quỷ dị.
Lúc này Dương Hàn đang quét mắt nhìn qua đám người một vòng, nhưng hắn cũng không thấy có người của Huyền Thiên Kiếm Tông, ngay cả Phương Hàn Tuyết cũng không thấy.
Hắn cũng là đoán ra được bọn họ có thể đã bị truyền tống đến một nơi khác.
Bên kia, Một người nhìn chằm chằm những bạch cốt mặc màu đen giáp trụ hồi lâu, sau đó liền nói
“ Những người này có phải là nhân tộc không a”
“ Ta thấy giống hình dạng của yêu tộc hóa hình”
“ Ngươi đang nói nhảm cái gì a, yêu tộc hóa hình sau khi c·hết bọn hắn sẽ trở lại nguyên hình, chứ không thể nào vẫn ở hình dạng hóa hình!”
Đám người ở đây đang không ngừng suy đoán.
Bên này, Dương Hàn trong lòng cũng không khỏi tò mò muốn biết những t·hi t·hể bên dưới là thứ gì, nhưng cũng không quá lâu, hắn cũng không để ý chuyện này nữa, bởi vì cho dù muốn biết cũng không có ai giải đáp.
Nên Dương Hàn bắt đầu chậm rãi sải bước hướng ánh sáng phương hướng mà đi.

Đám người thấy vậy cũng không nói nữa, cất bước hướng phía ánh sáng đi đến
Đi qua địa cung, thì đập vào mắt bọn hắn là một tòa địa cung khác nhưng rộng lớn hơn rất nhiều.
Cung điện trên trụ đá bị đính đầy bạch cốt t·hi t·hể mặc giáp trụ đen nhánh, nhìn khung cảnh này khiến trong lòng mọi người một trận rùng mình.
Phía trước đám người đối diện có một phiến thanh đồng cửa đá đứng sừng sững.
Nhìn xung quanh một vòng toàn bộ cung điện, trong điện ngoại trừ một phiến thanh đồng bên ngoài cửa đá, không còn có bất luận cái gì vật phẩm phát ra sóng linh khí.
Nhưng càng như vậy, tòa cung điện này ngược lại càng là để cho người ta cảm thấy quỷ dị.
Một cái ít nhất là Đại Đế cường giả lưu lại Truyền Thừa Bí Cảnh bên trong, làm sao cũng phải mang lên chút đáng tiền đồ vật bồi táng a?
“Ma đạo người thật là keo kiệt, đi ngang qua đến ngay cả cọng lông cũng không thấy.”
“Nói đúng là, từ lúc bước vào đi tới không phải t·hi t·hể chính là t·hi t·hể, đây thật là cái Truyền Thừa Bí Cảnh sao, làm sao ngay cả khảo nghiệm đều không có?”
Nghe đám người mồm năm miệng mười phàn nàn âm thanh, Dương Hàn cũng không để ý, hắn hiện tại đang nhìn thanh đồng cửa đá phía trước, trên mặt thì đang suy tư.
Đúng lúc này, một nam tử cũng không có bất cứ chút do dự nào lao nhanh đi tới trước phiến thanh đồng cửa đá.
Đám người bên dưới thấy vậy, liền vội vàng đuổi theo, bọn hắn cũng không muốn bị người khác c·ướp trước tiên cơ.
Bên kia, nam tử bắt đầu đem thanh đồng cửa đá đẩy ra, phía sau cửa đột nhiên truyền đến một cỗ mãnh liệt hút xạ lực.
Thân hình nam tử lảo đảo một cái trong nháy mắt bị kéo vào bên trong.
Nhìn thấy một màn này, phía sau mọi người trên mặt giật mình một cái, vội vàng ngừng bước chân trước phiến thanh đồng cửa đá.
Dương Hàn lúc này hai đầu lông mày cũng không khỏi nhíu lại, hai mắt gắt gao nhìn vào bên trong thanh đồng cửa đá đã được mở ra.
Rộng mở thanh đồng cửa đá bên trong một mảnh đen kịt, thỉnh thoảng còn sẽ có màu xám sương mù từ trong tán dật mà ra, ngăn trở tầm mắt của mọi người.
Trải qua một phen sau khi thương nghị, đám người cũng lục tục đi vào cửa đá về sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.