Hỗn Độn Tiên Đế

Chương 65: Năm người vay công Thiên Huyền(1)




Chương 65: Năm người vay công Thiên Huyền(1)
Đứng trong hư ảnh hổ vương, Long Đại Vĩ thấy năm thanh kiếm đang lấy tốc độ cực nhanh lao về phía mình, hắn không một chút do dự phóng lên cao né tránh.
Nhưng năm thanh kiếm bên dưới tựa như có ý thức, chỉ thấy bọn chúng cũng là chuyển hướng lên phía trên đuổi theo.
Thấy vậy, Long Đại Vĩ hai con ngươi ngưng tụ, năm ngón tay nắm chặt lại thành đấm, đưa ra phía sau chuẩn bị ra quyền, theo động tác của hắn về sau, hư ảnh hổ vương cũng là dơ lên một trảo.
Ngay tức khắc, Long Đại Vĩ vung ra một quyền, hư ảnh hổ vương cũng là vung ra một trảo.
Một trảo vung ra, không khí không ngừng xao động, khí lưu điên cuồng luân chuyển, tạo ra cuồng phong gào thét, thổi năm thanh kiếm bay tới lập tức văng ra xa.
Thấy vậy, Long Đại Vĩ trên miệng không khỏi kéo lên nụ cười nhạt, sau đó hắn liền di dời ánh mắt qua hướng phía Thiên Huyền phương hướng nhìn tới.
Ngay tại lúc Long Đại Vĩ chuẩn bị dồn toàn lực lao đi, thì hắn liền cảm nhận được năm thanh kiếm kia lại tiếp tục bay tới.
Long Đại Vĩ trong lòng khẽ động, hư ảnh hổ vương ngay tức khắc cực nhanh nhảy ra sau, năm thanh kiếm từ phía dưới trực tiếp bay lướt qua, sau đó lại tiếp tục chuyển hướng t·ấn c·ông.
Long Đại Vĩ không ngừng né tránh, thỉnh thoảng lại điều khiển hư ảnh hổ vương vung trảo, rồi lại tiếp tục né tránh.
Bởi vì công kích của hắn đối với năm thanh kiếm này cũng không có nhiều thương tổn gì.
Bên kia, Thiên Huyền đứng tại hư không, mái tóc đen phần phật theo gió, ánh mắt lãnh đạm nhìn xuống, một tay đang bóp kiếm quyết điều khiển năm thanh kiếm kia.
Đúng lúc này, hắn liền cảm nhận được từ phía sau, một đạo kiếm quang sáng chói bạch kim sắc hàn băng đáng sợ công kích đến.

Đạo kiếm quang này ẩn chứa kiếm ý cùng hàn khí đang xen, nơi kiếm quang đi qua, không khí đều tựa như bị đóng băng, tạo thành vô số bông tuyết trắng tinh.
Thấy vậy, Thiên Huyền trên mặt cũng không biến đổi, mũi chân nhẹ nhàng điểm lạc tại hư không, hai chân giống như giẫm lên đất bằng, thoát ly khỏi phạm vi công kích của kiếm quang.
Nhưng kiếm quang bên kia tựa như nhận được sự điều khiển, bắt đầu bẻ cong chuyển hướng phía hắn tiếp tục t·ấn c·ông tới.
Thấy một màn này, Thiên Huyền trong lòng cũng có chút ngạc nhiên, thanh kiếm trong tay nhanh chóng đưa lên, thoáng chốc kiếm ngân nổ vang, hắn cũng chém ra một đạo kiếm quang.
Hai đạo kiếm quang v·a c·hạm, trong tức khắc trực tiếp nổ tung, tạo ra một luồng sóng khí đáng sợ lan tràn ra bốn phía, mang theo một chút khí lạnh.
Trong thấy một kiếm của mình bị ngăn cản, Phương Hàn Tuyết hai đầu lông mày không khỏi nhíu chặt lại, nàng không nghĩ là thực lực của Thiên Huyền lại mạnh như vậy.
Bởi vì kiếp trước Thiên Huyền c·hết quá sớm, nên nàng cũng không biết tương lai của hắn, nhưng hiện tại từ thực lực nhìn lại, nếu kiếp trước hắn còn sống thì tương lai sẽ là một cường giả.
Đứng tại hư không, Thiên Huyền vừa ngăn cản một kiếm của Phương Hàn Tuyết, thì trên đầu hắn lại xuất hiện một đạo kiếm khí xích kim sắc hỏa diễm công kích tới.
Hoả diễm kiếm khí vô cùng nóng rực, khiến không khí đều bị bóp méo vặng vẹo, bên trong kiếm ý cùng hoả pháp tắc điên cuồng xao động.
Thiên Huyền hai đầu lông mày hơi hơi nhíu lại, trong lòng khẽ động, không khí xung quanh bắt đầu ngưng tụ thành vô số giọt nước, sau đó nhanh chóng hội tụ thành một tấm màn nước rộng hơn mười mét, bao phủ phía trên hắn.
Hoả diễm kiếm khí cùng màn nước v·a c·hạm, hai nguồn lực lượng pháp tắc khắc nhau giao phong, tực tiếp nổ tung ra một luồng sóng khí cuồng bạo, hơi nước mờ mịt không ngừng lan tràn khắp nơi.
Phía trên, trong áo choàng, Liễu Huyền Nguyệt trên khuôn mặt xinh đẹp cũng là có chút ngạc nhiên, nàng không thể nghĩ tên này lại nắm giữ thủy pháp tắc.

Bởi vì là người của tây vực, nên Liễu Huyền Nguyệt cũng không biết Thiên Huyền, nàng t·ấn c·ông hắn căn bản chỉ là tranh giành truyền thừa.
Thiên Huyền hai mắt gắt gao nhìn lên phía trên, hắn liền thấy được đạo thân ảnh nữ tử đang cầm một thanh kiếm đỏ thẫm, khuôn mặt đã bị mũ trùm đầu che kính, áo choàng bên dưới theo nàng cầm kiếm, cũng để lộ ra thân hình mảnh mai của nữ nhân.
Nhưng đúng lúc này bên dưới lại có thứ gì đang lao tới, phát giác được điều này Thiên Huyền cũng không do dự quay đầu nhìn xuống.
Chỉ thấy bên dưới là một hư ảnh hoả long, được hiển hóa từ hoả pháp tắc đang lấy tốc độ cực nhanh lao tới.
Bên trong hoả long, Dương Phong cầm thương đâm tới, trong lòng chiến ý không ngừng sục sôi, trên mặt thì đang lộ ra vẻ hưng phấn, hắn đang rất muốn chiến đấu với kẻ mạnh.
Trong hơn một năm qua Dương Phong cuối cùng cũng lĩnh ngộ được hoả pháp tắc, tu vi cũng đã đột phá đến tử phủ cảnh thất trọng, nên mấy ngày gần đây hắn cả người ngứa ngáy khó nhịn, muốn được chiến đấu, mà hiện tại đã có cơ hội thì nhất định sẽ không bỏ qua.
Trong thấy hoả long lao đến, Thiên Huyền chậm rãi đưa kiếm lên, thoáng chốc không khí không ngừng ngưng tụ thành vô số giọt nước, sau đó điên cuồng lao tới hội tụ tại mũi kiếm.
Theo nước hội tụ lại càng nhiều, một hư ảnh thủy long bắt đầu hiển hiện bao phủ lấy người hắn.
Năm ngón tay nắm chặt lấy chuôi kiếm, Thiên Huyền lấy tốc độ cực nhanh lao đi, thủy long bao phủ bên ngoài theo hắn di chuyển cũng là di chuyển theo.
Thoáng chốc, thủy long cùng hoả long v·a c·hạm, hai nguồn lực lượng hoả pháp tắc cùng thủy pháp tắc điên cuồng giao phong, trên hư không hai lực lượng này không ngừng dằng co.
Dằng co không bao lâu, thủy long trực tiếp xuyên thủng hoả long tiếp tục lao đi.
Bên trong thủy long, Thiên Huyền chậm rãi đưa kiếm lên chém xuống, theo hắn chém xuống thủy long cũng là lấy tốc độ cực nhanh phóng đi, thoát ly khỏi người hắn.

Trong thấy thủy long há miệng lao tới, Dương Phong hai mắt lập tức co rụt lại, sau đó nhanh chóng điều động linh khí hộ thể.
Thủy long trực tiếp cắn trúng Dương Phong, mang hắn bay thẳng xuống đất đá bên dưới.
Ầm!
Thủy long v·a c·hạm trực tiếp khiến mặt đất nổ tung ra một cái hố sâu.
Đứng tại hư không, Thiên Huyền ánh mắt lãnh đạm nhìn xuống, nhưng đúng lúc này một tiếng đàn nhẹ nhàng truyền tới, hắn quay đầu lại thì thấy vô số sóng âm đang lao tới mình.
Sóng âm đang bay tới tốc độ cực nhanh, bên trong ẩn chứa cầm ý đáng sợ điên cuồng lưu chuyển, đi qua tới đâu không khí xung quanh đều không ngừng run động.
Thấy vậy, Thiên Huyền không do dự lấy tốc độ cực nhanh không ngừng né tránh.
Bên kia, Lam Ngọc Đình đang đứng tại hư không, phía trước người thì có một cây đàn tranh lơ lửng, đôi tay ngọc của nàng không ngừng gảy dây đàn tạo ra sóng âm t·ấn c·ông.
Thiên Huyền sau khi né tránh hết sóng âm, chưa kịp thở ra một hơi, thì Phương Hàn Tuyết liền xuất hiện sau lưng hắn.
Chỉ thấy năm ngón tay Phương Hàn Tuyết nắm chặt lấy thanh kiếm, bên trong kiếm ý cùng hàn băng pháp tắc đan xen rậm rạp chồng chất, thoáng chốc nàng chém xuống.
Lúc này, Thiên Huyền trên mặt cũng có chút ngưng trọng, nhanh chóng quay người lại, thể nội kiếm khí mãnh liệt sôi trào, bắt đầu hội tụ lên thanh kiếm, rồi đưa kiếm lên đón đỡ một kiếm của Phương Hàn Tuyết.
Keng!
Nương theo lấy một đạo tiếng kiếm chạm nhau vang lên, Phương Hàn Tuyết cùng Thiên Huyền không ngừng dằng co tại hư không.
Đúng lúc này, sau lưng Thiên Huyền đột nhiên Liễu Huyền Nguyệt lại xuất hiện.
Liễu Huyền Nguyệt cầm trên tay thanh kiếm đỏ thẫm bao phủ lấy hoả diễm pháp tắc đang cháy rực chém tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.