Khi Mạch Tử Chín - Sơn Quỷ

Chương 15:




Tôi không hiểu ý anh ta là gì.

 

Hình như cả anh ta và Trì Hạ đều không được tiết lộ thiên cơ, nếu không sẽ bị ý chí của thế giới trừng phạt.

 

Nhưng câu "lần thứ sáu" của anh ta, dường như lại tiếp nối câu "bao nhiêu lần" mà Trì Hạ vừa nói.

 

Nó có nghĩa là gì?

 

Những năm này, Bùi Sầm đã phải trải qua những gì?

 

"Hôn lễ này là do cốt truyện sắp đặt, nhưng cũng là do anh ấy để lại cho cô."

 

Nam chính đột nhiên tháo chiếc ghim cài áo vest, đặt vào lòng bàn tay tôi:

 

"Nếu cô muốn biết anh ấy đã để lại gì, thì tự mình xem đi."

 

Nói xong, anh ta lạnh lùng đứng dậy.

 

"Cố Giác, anh..."

 

Trì Hạ vừa kinh ngạc thốt lên, đã bị Cố Giác bịt miệng.

 

"Đi thôi, đến giờ làm lễ rồi."

 

Anh ta kéo Trì Hạ đi lên cầu thang rồi dần dần biến mất trong bóng tối.

 

Chỉ còn lại tiếng kêu kinh hãi của Trì Hạ:

 

"Ai thèm cưới anh chứ... A! Sao anh lại ho ra máu!"

 

...

 

Tôi nhìn chiếc ghim cài áo hình bông lúa mì nhỏ xíu trên tay, tầm nhìn dần trở nên mờ mịt.

 

Hôn lễ này, vốn dĩ là do Bùi Sầm chuẩn bị cho tôi.

 

Năm năm trước, ngay sau khi chúng tôi vừa tốt nghiệp đại học, anh ấy đã âm thầm chuẩn bị cho đám cưới của chúng tôi.

 

Anh ấy luôn trốn trong phòng làm việc viết vẽ gì đó trên giấy, nhất quyết không cho tôi xem.

 

Thu Vũ Miên Miên

Đêm trước ngày tôi ra nước ngoài, tôi vẫn còn mè nheo hỏi anh ấy.

 

"Xem trước thì hết bất ngờ."

 

Tôi năn nỉ đủ kiểu, Bùi Sầm mới chịu tiết lộ một chút:

 

"Thôi được rồi, anh chỉ nói cho em biết, chủ đề là tên một cuốn sách, còn lại em tự đoán đi."

 

Mặc dù Bùi Sầm luôn gọi tôi là bạn học Lúa Mì, hoặc là Tuệ Tuệ.

 

Nhưng tôi đã đoán hoa hồng của Neruda, đoán mặt trăng của Dư Quang Trung, đoán dải ngân hà của Marguerite Yourcenar...

 

Chỉ duy nhất không đoán ra, chủ đề hôn lễ mà Bùi Sầm sử dụng là lúa mì.

 

Lúa mì rẻ tiền làm sao lãng mạn bằng hoa hồng chứ?

 

Mãi đến bây giờ, tôi mới hiểu, Bùi Sầm đã trích dẫn câu nói nào.

 

Có lẽ là "Tình yêu chín cùng lúa mì" trong "Người chăn cừu trên cánh đồng hoang" của Stendhal.

 

... Tôi nắm chặt chiếc ghim cài áo, siết chặt đến mức vết thương trên tay đau nhói.

 

Ngay sau đó, tôi bỗng phát hiện ra một mảnh giấy rất nhỏ được giấu trong móc cài của chiếc ghim.

 

Tim đập nhanh, tôi vội vàng mở ra, chỉ thấy bốn chữ:

 

"Thùng rác tầng mười."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.