Kiều Hương

Chương 4: Ông xã là tên già lưu manh(H)




Beta: Fuyu_u

Chương 4:

Bộ ngực trắng nõn bị kích thích dựng đứng lên, chống vào áo ngực, bị trói buộc đến khó chịu.

Lạch cạch một tiếng, Chu Hán cởi nút áo ngực ra từ phía sau, bộ ngực sữa no đủ không còn trói buộc lập tức bắn ra, Chu Hán tham lam cúi xuống, há miệng ngậm lấy ngực sữa mềm mại trắng nõn, đầu lưỡi thô dày không ngừng liếm nhũ hoa, còn phát ra tiếng chậc chậc.


“Anh Hán... Ưm... Thật thoải mái... Bên này cũng muốn liếm…”

Hạ Hương bị cơn ngứa của nhũ hoa làm cho quên mất xấu hổ, cô vừa cọ xát côn thịt to giữa đũng quần, vừa nghiêng người đưa ngực lớn bên kia đưa đến miệng người đàn ông.

“Gọi ông xã đi!”

Chu Hán dùng sức mút lấy nhũ hoa, bàn tay to ôm lấy bầu ngực lớn nhào nặn, chà xát cho đến khi thịt sữa vừa đỏ vừa sưng, còn phủ đầy dấu tay.

"Đau quá, ông xã nhẹ một chút..."

“Gọi lại lần nữa!”

“Ông xã... Ông xã... Ông xã…”

Hạ Hương rưng rưng nước mắt, gọi ba lần liên tiếp, gả cho Chu Văn mấy năm nay, cô không phải gọi anh Văn thì cũng là A Văn, chưa bao giờ ở trước mặt Chu Văn gọi hai chữ ông xã này, ở trong lòng cô người có thể gọi ông xã chỉ có Chu Hán.

“Sao lại khóc?”

“Em...hạnh phúc…”

"Đồ ngốc"

Nói xong, Chu Hán lại cúi xuống, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn tinh xảo quyến rũ, đầu lưỡi mạnh mẽ tiến thẳng vào, câu lấy cái lưỡi màu hồng bắt đầu liếm láp.

“Ưm…”

Chu Hán một bên hôn, một bên cởi quần áo đang cản trở trên người hai người ra, cho đến khi hai cơ thể trần trụi gặp nhau giữa ban ngày ban mặt.

"Đừng... nhìn... xấu hổ quá..."

Hạ Hương bị nụ hôn làm cho ngạt thở, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hai tay che bộ ngực sữa lớn của mình, nhưng mật huyệt không có quần lót che chắn lại bại lộ trong ánh mắt nóng bỏng của Chu Hán.

"Toàn bộ cơ thể của bà xã đã bị ông xã nhìn thấy, chỗ nên sờ cũng đã sờ, chỗ nên làm cũng đã làm, còn sợ xấu hổ, hửm?"

“Không biết xấu hổ... Đáng ghét…”

Chu Hán nắm lấy hai bàn tay ngọc trước ngực cô gái nhỏ, bế cô lên trên sô pha.

“Đúng, là ông xã không biết xấu hổ!”

"Ông xã đáng ghét"

“……”

“Bây giờ ông xã sẽ làm những chuyện không biết xấu hổ.”

Nói xong Chu Hán lưu manh bẻ hai bắp đùi ngọc của cô gái nhỏ ra, anh ngồi xổm trên sàn nhà, cúi đầu xuống, dùng đầu lưỡi ẩm ướt liếm láp, hoa môi bị bao bọc trong khoang miệng ấm áp.

"Ôi... ông xã... bẩn... đừng…”

Khoái cảm sảng khoái như bị điện giật bao trùm Hạ Hương, cô không khỏi lắc đầu khi nghe thấy âm thanh liếm láp mật huyệt cứ vang vọng trong phòng khách.

“Ông xã... Ha ha a... Đừng…hừ…”

Chậc chậc chậc

Phòng khách vẫn vang lên âm thanh mút huyệt, cùng với tiếng thở dốc và rên rỉ chua xót của Hạ Hương, hai bàn tay ngọc đặt ở trên vai người đàn ông, móng tay đều cắm vào trong cơ bắp.

"Ha ha a... Ông xã… hức hức... Đừng... Đừng liếm nữa... Hương Nhi sắp... sắp tới rồi... ưm aah..."


Bụng dưới không khỏi co giật, Hạ Hương ngẩng đầu lên, khoái cảm cao trào bao vây lấy cô, nước mắt sinh lý phủ đầy trên khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào.

“Ha ha a…”

Chậc chậc chậc

Chu Hán vùi toàn bộ khuôn mặt vào trong mật huyệt, đầu lưỡi liếm láp vừa mạnh vừa nhanh, mật dịch nóng hổi đều bị anh nuốt vào trong miệng.

“Ông xã... Tha... Tha Hương Nhi đi ha haa…”

Hạ Hương xấu hổ, sao anh có thể nuốt nước của cô vào trong miệng?

Nghe thấy tiếng kêu dâm đãng, Hạ Hương cảm thấy cả người mình khô nóng, giống như ngọn lửa đang tìm mọi cách làm cô khó chịu.

"Ông xã... đừng ăn nữa... Hu hu..."

“Nước mật ngọt như vậy tại sao không cho ăn?”

Chu Hán ngẩng đầu lên từ trong mật huyệt ướt sũng, miệng dính đầy dâm thủy trong suốt, Hạ Hương xấu hổ đến mức trực tiếp lấy tay che khuôn mặt nhỏ nhắn.

Đồ lưu manh!

Quá lưu manh!

“Xấu hổ cái gì?”

Chu Hán kéo bàn tay ngọc đang che khuôn mặt nhỏ nhắn xuống, hơi thở ấm áp khiến Hạ Hương không ngừng run rẩy, "Chỉ cần là của Hương Nhi, ông xã đều thích ăn!”

“Tên già lưu manh…”

“Đúng, ông xã là tên già lưu manh, tên già lưu manh chỉ đùa giỡn với Hương Nhi.”

“Đáng ghét... a... ưm hừ…”

Chu Hán tự nhận mình là tên già lưu manh rồi cẩn thận ngồi xuống, dùng bàn tay to thô ráp bao lấy hoa môi, vừa xoa vừa chà xát, lấy một ít mật dịch cắm vào bên trong hoa huyệt, móng tay không ngừng cào vào thịt non ấm áp, chọc vào với tốc độ và lực mạnh yếu khác nhau.

“Ưm...ông xã…”

“Thoải mái không?”

"Ừm... Ha a a... ông xã chậm một chút... Đâm quá nhanh hức hức... Hương nhi sẽ bị đâm hỏng..."

“Ngón tay ông xã làm sao đâm hỏng Hương Nhi được, hửm?”

Lạch bạch Lạch bạch Lạch bạch
Lạch bạch Lạch bạch Lạch bạch

Chu Hán cắm vào thêm hai ngón tay, ba ngón tay cùng nhau cắm vừa mạnh vừa nhanh ra vào trong hoa huyệt, còn phát ra tiếng lạch bạch sắc tình.

"Hức hức... ông xã ha a a... Chậm một chút... Quá nhanh huhu... Hương nhi... A a a... Chịu không nổi… hức... Nước tiểu... a a a..."

Lạch cạch Lạch cạch Lạch cạch
Lạch cạch Lạch cạch Lạch cạch

Chu Hán lại tăng nhanh tốc độ, sau khi ra vào mấy chục cái, một dòng nước màu vàng ấm áp phun thẳng vào lòng bàn tay của anh.

Trong không khí đột nhiên bị mùi vị tanh ngọt thay thế.

Chu Hán nhìn bàn tay ướt sũng, sô pha và trên mặt đất dính đầy nước tiểu do cô gái nhỏ phun ra.

“Bà xã!”

"Hu hu... đừng nhìn..."

Hạ Hương che khuôn mặt nhỏ nhắn, khóc đến lê hoa đái vũ (*), thật xấu hổ, quá xấu hổ, làm sao cô có thể tiểu ra được?

“Ông xã thích!”

“Hả?”

"Cái này gọi là lên đỉnh, không phải người phụ nữ nào cũng có thể sảng khoái đến lên đỉnh, Hương nhi nhà ta lại có thể chất này, ông xã rất thích"

“Thật sao?”

“Ừ.”

Thể chất của cô gái nhỏ nhà anh cũng chỉ có anh mới có thể độc chiếm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.