Hắn cố gắng không động tới bông hoa của Bích trai mồng, luồn ngón tay nhẹ nhàng tách chúng ra, thân của Bích trai mồng cứng cáp hơn trước kia gấp nhiều lần, lớp da thực vật của nó đang dần hóa thành một lớp vảy trông giống như vảy cá.
Giữa bụi Bích trai mồng là một gốc cây khá lớn, hình dáng thân rễ, mọng thịt, phân nhiều nhánh, đây chính là cây gừng.
“Gừng tên chuyên ngành thảo dược học của nó là Zingiber officinale, đặc tính có mùi thơm, kháng viêm tốt, có khả năng khuếch tán hơi ấm cho cơ thể, kích thích toát mồ hôi, long đờm, giảm đau tốt, kháng khuẩn, lưu thông máu, chống giun sán, hỗ trợ sức khỏe tim mạch, chữa các chứng về đau nửa đầu, cảm cúm thông thường. Đây là một trong những loài thảo dược được mệnh danh là ‘phương thuốc của vũ trụ’ được người thời xưa tin dùng cho tới ngày nay.” Gặp được chuyên ngành của mình, Anh Quân như trở thành một người khác, kiến thức vô cùng chuyên sâu, lời nói ra cực kỳ thuyết phục.
[Tôi đã ghi chép tất cả lại, thông qua khả năng phân tích của tôi có một số chức năng của loại thảo dược này đã thay đổi, anh muốn nghe không?]
“Muốn mày nói đi.”
[Tất cả mọi công dụng như làm ấm cơ thể, kháng viêm, giúp máu lưu thông, đều được tăng cường lên để phù hợp với cơ thể của Tiến hóa giả và tất cả các chủng loài đã phát sinh linh lực. Ngoài ra có một chức năng không chỉ được thăng cấp mà còn được buff thêm sức mạnh, đó là chống giun sán, bây giờ nó biến chuyển thành công dụng loại bỏ kí sinh trong cơ thể.] Càng nói giọng của Biết Tuốt càng hưng phấn.
[Điều này chứng tỏ gừng có thể chống lại các sinh vật có thiên phú kí sinh.]
Hai mắt Anh Quân như phát sáng, những lời của Biết Tuốt đủ để hắn mở ra một góc nhìn mới cho gừng: “Gừng có khả năng khuếch tán hơi ấm, nó thuộc dạng năng lượng học nóng khô, vị hăng hoặc cay tùy theo người cảm nhận. Nếu vậy chúng ta có thể sử dụng nó trong công cuộc chiến đấu với ve chó đúng không?”
Biết Tuốt ngây ra, đây là lần đầu tiên nó nghe về vấn đề này, trong một thoáng hệ thống thông tin lưu trữ lẫn suy nghĩ của nó như bị tạm dừng, lệnh 404 nhấp nháy trên đỉnh đầu nó. Trong giây phút đó Biết Tuốt như rơi vào một khoảng không vô định, cho tới vài giây sau nó bừng tỉnh. Cảm giác lúc nãy khiến nó không được ổn lắm, nhưng khi cố nhớ lại hiện tượng bị đơ ấy Biết Tuốt lại không thể nào phân tích ra được vì sao nó lại xảy ra.
“Biết Tuốt.” Anh Quân gọi. “Mày bị sao vậy?”
[Không có gì.] Biết Tuốt tạm thời bỏ qua sự kiện kỳ lạ vừa xảy ra với mình kia, hắng giọng tập trung vào chuyện chính. [Anh đã phát hiện ra được một phương thuốc đặc biệt cho nhân loại, chúng mừng anh. Loại thuốc này chắc chắn có tác dụng cực lớn, về việc dùng gừng để chiến ve chó, tạm thời tôi vẫn chưa thể cho anh câu trả lời chính xác vì hơn 100 năm Kỷ tiến hóa trước kia, chưa từng có người tìm ra được cách dùng thực vật biến dị để tấn công các chủng loài khác, nên bây giờ tôi đề nghị anh tự phát huy, tôi sẽ ghi chú và đưa ra những phân tích cần thiết.]
Anh Quân dùng thiên phú ‘đôi mắt dược sư’ quan sát lại cây gừng duy nhất ở đây, gốc gừng này lớn hơn so với bình thường, phần củ bên dưới cũng phổng phao hơn, một lượng lớn linh lực thuần khiết hội tụ dày đặc bên trong phần lõi của nó, nhưng ở bên ngoài đã có một lớp linh lực không thuần khiết bao bọc.
Anh Quân theo thói quen chạm vào sau lưng mình tìm ba lô, nhưng không còn, bên trong đó hắn có để một cuốn sổ tay để ghi lại các công thức quan trọng. “Mất sổ tay rồi hơi tiếc.”
[Anh cứ nói tôi sẽ ghi nhớ giúp anh, sau này nếu anh muốn tôi sẽ đọc để anh ghi lại.]
“Trước khi ghi lại mày có thể giúp tao tìm hiểu thông tin về quá trình tiến hóa của thực vật được không? Bên trong củ gừng lượng linh lực thuần khiết rất nồng đậm, nhưng bên ngoài lại là một màu đen tượng trưng cho linh lực không thuần khiết.”
Tiếng Biết Tuốt lật sách lại vang lên. [Trước tiên để tôi cung cấp cho anh thông số của cây gừng này.
Thực vật biến dị, gừng tên phổ biến khác trên thế giới là rễ gừng.
Linh lực: 20.000. Trời đất đây là con số cực hiếm, sau này tới năm 100 của Kỷ tiến hóa chưa chắc đã tìm được chủng loài nào có độ linh lực như thế này đâu, thảo nào nó có thể kích phát công dụng loại bỏ vật ký sinh.
Thiên phú: Không thể xác định.
Phương hướng quái vật hóa: Đất chết. Đây là một phương hướng đặc biệt, nó có thể làm cho khu đất nơi đó trở thành một nơi không thể sinh sống, trồng trọt hay làm bất cứ việc gì, rất nguy hiểm.]
Biết Tuốt đóng sách thật lớn tiếng, thở dài. [Kể từ khi đi theo anh, nguồn kiến thức tôi có liên tục được bổ sung, cuối cùng tôi đã hiểu được giá trị của anh thưa nhà thảo dược học vĩ đại.]
Anh Quân cười không nổi, nếu là trước kia hắn có thể hớn hở đón nhận thậm chí là khen tặng Biết Tuốt vì biết nhìn người, nhưng nay trải qua những cú lừa không đỡ nổi của nó, hắn đã ngẫm ra rằng, đừng để những lời hoa mỹ lừa phỉnh, những đứa biết nói những lời đó toàn là lũ giả dối.
Biết Tuốt xốc lại tinh thần. [Hiện tại các thông số của loài cây này cũng rất kỳ lạ, nhưng may mắn thay Biết Tuốt vẫn không thua, dựa vào vài nguồn kiến thức tích hợp sẵn cùng những biến chuyển đã thu thập trên đường đi, tôi xin đưa ra cho anh vài thông tin sau.]
Biết Tuốt làm động tác đẩy mắt kính trên mũi: [Thứ nhất về chỉ số linh lực cực cao 20.000 đây chắc chắn là loại linh lực được sinh ra trong cơ thể của gừng, có tác dụng cho các sinh vật. Rất có thể trong quá trình tiến hóa củ gừng này không gặp phải những nguồn biến dị gây ô nhiễm, tự mình hấp thụ nguồn linh lực sạch nên mới có độ linh lực khủng như vậy, đồng thời thiên phú không thể xác định bởi bản chất của gừng không phải là thiên phú, thiên phú chỉ được xác định khi có tính công kích hoặc có thể hoạt động tác động đến môi trường và các đối tượng xung quanh. Tóm cái váy lại củ gừng này an toàn, và trong tương lai tôi khuyến khích anh chu du để tìm thêm những loài thực vật như vậy.]
Anh Quân vươn tay chạm vào mặt đất, hiện tại bọn họ vẫn chưa hiểu hết về củ gừng này, nhưng nhờ nó họ biết được trên thế giới có những loài thực vật tiến hóa theo cách có lợi phục vụ cho lợi ích của con người.
“Theo tao nghĩ, nếu chúng ta để củ gừng này ở đây quá lâu nó sẽ hấp thụ một lượng linh lực không thuần khiết, lúc đó rất có thể nó sẽ tiến hóa.”
[Tôi đồng ý, hiện tại xung quanh nó đang được bao bởi Bích trai mồng, chủng tiến hóa ăn thịt, thì đương nhiên trong tương lai nó rất có thể sẽ trở thành một chủng loài ăn thịt không kém các loài khác, đặc biệt với lượng linh lực khổng lồ kia chẳng ai có thể làm gì được nó.]
Anh Quân bơi đất xung quanh, cố gắng không động tới Bích trai mồng, kéo củ gừng ra nhưng dù có làm cách nào hắn vẫn không thể kéo được củ gừng ra khỏi mặt đất.
Minh Tiêu và Khánh Ngọc bâu tới tò mò nhìn. Anh Quân liền chộp lấy tay Khánh Ngọc hô lớn: “Vay mượn, đường dao tinh chuẩn.”
Ngay lập tức trước mắt hắn tối sầm lại một đường màu đỏ hiện ra ngay bên dưới mặt đất, có một củ gừng dài nhất nó cắm xuống sâu trong đất khoảng 2 mét, chiều sâu này khiến Anh Quân giật mình, cắm sâu vậy không biết lúc kéo lên sẽ lớn tới mức nào.
Hắn lấy ra con dao vừa thu được cắt nhẹ một đường, thu lại thiên phú dùng tay kéo nhẹ lá, củ gừng liền rời khỏi đất. Phần củ mà hắn cắt vừa rồi thật ra không phải là củ mà là rễ, một sợi rễ vô cùng dài và chắc.
“Cay quá!” Minh Tiêu hưng phấn hô lên. “Mùi rất thơm, anh tính nấu ăn sao?”
Anh Quân lắc đầu, hắn ngửi được vị hăng rất nồng, lớp vỏ của củ gừng cũng săn chắc hơn rất nhiều. “Anh muốn dùng nó làm thuốc, có thể giúp chúng ta loại bỏ được các sinh vật ký sinh vào cơ thể.”
“Sữa!” Khánh Ngọc le lưỡi liếm nhẹ lên củ gừng, ngay sau đó tóc cô nàng dựng ngược lên, cả cơ thể đều rùng mình, hét ầm lên. “Sữa sữa sữa!”
[Con út nhà anh không ăn được vị cay.] Biết Tuốt phiên dịch.
Anh Quân thu được củ gừng liền đứng lên, nói với hai đứa bé: “Tiếp tục lên đường, sắp tới chúng ta sẽ phải đối đầu với một đối thủ mạnh, các em cố gắng lên.”
Minh Tiêu đưa cao nắm đấm: “Cố gắng!”
Khánh Ngọc học theo: “Sữa!”
Biết Tuốt a dua cùng: “Ganbaru!”
Anh Quân thở dài nhìn củ gừng nhớ tới hình dạng của con ve chó được Biết Tuốt cho xem, hắn rất muốn từ bỏ cuộc chơi ngay lúc này về nhà chờ chết.
Biết Tuốt cảm nhận được tâm trạng bất thường của Anh Quân, liền lên tiếng nhắc nhẹ: [Tiến lên đi oni chan, giờ anh không còn một mình nữa đâu, con cái đang chờ anh nuôi lớn kia kìa.]
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc
Giữa bụi Bích trai mồng là một gốc cây khá lớn, hình dáng thân rễ, mọng thịt, phân nhiều nhánh, đây chính là cây gừng.
“Gừng tên chuyên ngành thảo dược học của nó là Zingiber officinale, đặc tính có mùi thơm, kháng viêm tốt, có khả năng khuếch tán hơi ấm cho cơ thể, kích thích toát mồ hôi, long đờm, giảm đau tốt, kháng khuẩn, lưu thông máu, chống giun sán, hỗ trợ sức khỏe tim mạch, chữa các chứng về đau nửa đầu, cảm cúm thông thường. Đây là một trong những loài thảo dược được mệnh danh là ‘phương thuốc của vũ trụ’ được người thời xưa tin dùng cho tới ngày nay.” Gặp được chuyên ngành của mình, Anh Quân như trở thành một người khác, kiến thức vô cùng chuyên sâu, lời nói ra cực kỳ thuyết phục.
[Tôi đã ghi chép tất cả lại, thông qua khả năng phân tích của tôi có một số chức năng của loại thảo dược này đã thay đổi, anh muốn nghe không?]
“Muốn mày nói đi.”
[Tất cả mọi công dụng như làm ấm cơ thể, kháng viêm, giúp máu lưu thông, đều được tăng cường lên để phù hợp với cơ thể của Tiến hóa giả và tất cả các chủng loài đã phát sinh linh lực. Ngoài ra có một chức năng không chỉ được thăng cấp mà còn được buff thêm sức mạnh, đó là chống giun sán, bây giờ nó biến chuyển thành công dụng loại bỏ kí sinh trong cơ thể.] Càng nói giọng của Biết Tuốt càng hưng phấn.
[Điều này chứng tỏ gừng có thể chống lại các sinh vật có thiên phú kí sinh.]
Hai mắt Anh Quân như phát sáng, những lời của Biết Tuốt đủ để hắn mở ra một góc nhìn mới cho gừng: “Gừng có khả năng khuếch tán hơi ấm, nó thuộc dạng năng lượng học nóng khô, vị hăng hoặc cay tùy theo người cảm nhận. Nếu vậy chúng ta có thể sử dụng nó trong công cuộc chiến đấu với ve chó đúng không?”
Biết Tuốt ngây ra, đây là lần đầu tiên nó nghe về vấn đề này, trong một thoáng hệ thống thông tin lưu trữ lẫn suy nghĩ của nó như bị tạm dừng, lệnh 404 nhấp nháy trên đỉnh đầu nó. Trong giây phút đó Biết Tuốt như rơi vào một khoảng không vô định, cho tới vài giây sau nó bừng tỉnh. Cảm giác lúc nãy khiến nó không được ổn lắm, nhưng khi cố nhớ lại hiện tượng bị đơ ấy Biết Tuốt lại không thể nào phân tích ra được vì sao nó lại xảy ra.
“Biết Tuốt.” Anh Quân gọi. “Mày bị sao vậy?”
[Không có gì.] Biết Tuốt tạm thời bỏ qua sự kiện kỳ lạ vừa xảy ra với mình kia, hắng giọng tập trung vào chuyện chính. [Anh đã phát hiện ra được một phương thuốc đặc biệt cho nhân loại, chúng mừng anh. Loại thuốc này chắc chắn có tác dụng cực lớn, về việc dùng gừng để chiến ve chó, tạm thời tôi vẫn chưa thể cho anh câu trả lời chính xác vì hơn 100 năm Kỷ tiến hóa trước kia, chưa từng có người tìm ra được cách dùng thực vật biến dị để tấn công các chủng loài khác, nên bây giờ tôi đề nghị anh tự phát huy, tôi sẽ ghi chú và đưa ra những phân tích cần thiết.]
Anh Quân dùng thiên phú ‘đôi mắt dược sư’ quan sát lại cây gừng duy nhất ở đây, gốc gừng này lớn hơn so với bình thường, phần củ bên dưới cũng phổng phao hơn, một lượng lớn linh lực thuần khiết hội tụ dày đặc bên trong phần lõi của nó, nhưng ở bên ngoài đã có một lớp linh lực không thuần khiết bao bọc.
Anh Quân theo thói quen chạm vào sau lưng mình tìm ba lô, nhưng không còn, bên trong đó hắn có để một cuốn sổ tay để ghi lại các công thức quan trọng. “Mất sổ tay rồi hơi tiếc.”
[Anh cứ nói tôi sẽ ghi nhớ giúp anh, sau này nếu anh muốn tôi sẽ đọc để anh ghi lại.]
“Trước khi ghi lại mày có thể giúp tao tìm hiểu thông tin về quá trình tiến hóa của thực vật được không? Bên trong củ gừng lượng linh lực thuần khiết rất nồng đậm, nhưng bên ngoài lại là một màu đen tượng trưng cho linh lực không thuần khiết.”
Tiếng Biết Tuốt lật sách lại vang lên. [Trước tiên để tôi cung cấp cho anh thông số của cây gừng này.
Thực vật biến dị, gừng tên phổ biến khác trên thế giới là rễ gừng.
Linh lực: 20.000. Trời đất đây là con số cực hiếm, sau này tới năm 100 của Kỷ tiến hóa chưa chắc đã tìm được chủng loài nào có độ linh lực như thế này đâu, thảo nào nó có thể kích phát công dụng loại bỏ vật ký sinh.
Thiên phú: Không thể xác định.
Phương hướng quái vật hóa: Đất chết. Đây là một phương hướng đặc biệt, nó có thể làm cho khu đất nơi đó trở thành một nơi không thể sinh sống, trồng trọt hay làm bất cứ việc gì, rất nguy hiểm.]
Biết Tuốt đóng sách thật lớn tiếng, thở dài. [Kể từ khi đi theo anh, nguồn kiến thức tôi có liên tục được bổ sung, cuối cùng tôi đã hiểu được giá trị của anh thưa nhà thảo dược học vĩ đại.]
Anh Quân cười không nổi, nếu là trước kia hắn có thể hớn hở đón nhận thậm chí là khen tặng Biết Tuốt vì biết nhìn người, nhưng nay trải qua những cú lừa không đỡ nổi của nó, hắn đã ngẫm ra rằng, đừng để những lời hoa mỹ lừa phỉnh, những đứa biết nói những lời đó toàn là lũ giả dối.
Biết Tuốt xốc lại tinh thần. [Hiện tại các thông số của loài cây này cũng rất kỳ lạ, nhưng may mắn thay Biết Tuốt vẫn không thua, dựa vào vài nguồn kiến thức tích hợp sẵn cùng những biến chuyển đã thu thập trên đường đi, tôi xin đưa ra cho anh vài thông tin sau.]
Biết Tuốt làm động tác đẩy mắt kính trên mũi: [Thứ nhất về chỉ số linh lực cực cao 20.000 đây chắc chắn là loại linh lực được sinh ra trong cơ thể của gừng, có tác dụng cho các sinh vật. Rất có thể trong quá trình tiến hóa củ gừng này không gặp phải những nguồn biến dị gây ô nhiễm, tự mình hấp thụ nguồn linh lực sạch nên mới có độ linh lực khủng như vậy, đồng thời thiên phú không thể xác định bởi bản chất của gừng không phải là thiên phú, thiên phú chỉ được xác định khi có tính công kích hoặc có thể hoạt động tác động đến môi trường và các đối tượng xung quanh. Tóm cái váy lại củ gừng này an toàn, và trong tương lai tôi khuyến khích anh chu du để tìm thêm những loài thực vật như vậy.]
Anh Quân vươn tay chạm vào mặt đất, hiện tại bọn họ vẫn chưa hiểu hết về củ gừng này, nhưng nhờ nó họ biết được trên thế giới có những loài thực vật tiến hóa theo cách có lợi phục vụ cho lợi ích của con người.
“Theo tao nghĩ, nếu chúng ta để củ gừng này ở đây quá lâu nó sẽ hấp thụ một lượng linh lực không thuần khiết, lúc đó rất có thể nó sẽ tiến hóa.”
[Tôi đồng ý, hiện tại xung quanh nó đang được bao bởi Bích trai mồng, chủng tiến hóa ăn thịt, thì đương nhiên trong tương lai nó rất có thể sẽ trở thành một chủng loài ăn thịt không kém các loài khác, đặc biệt với lượng linh lực khổng lồ kia chẳng ai có thể làm gì được nó.]
Anh Quân bơi đất xung quanh, cố gắng không động tới Bích trai mồng, kéo củ gừng ra nhưng dù có làm cách nào hắn vẫn không thể kéo được củ gừng ra khỏi mặt đất.
Minh Tiêu và Khánh Ngọc bâu tới tò mò nhìn. Anh Quân liền chộp lấy tay Khánh Ngọc hô lớn: “Vay mượn, đường dao tinh chuẩn.”
Ngay lập tức trước mắt hắn tối sầm lại một đường màu đỏ hiện ra ngay bên dưới mặt đất, có một củ gừng dài nhất nó cắm xuống sâu trong đất khoảng 2 mét, chiều sâu này khiến Anh Quân giật mình, cắm sâu vậy không biết lúc kéo lên sẽ lớn tới mức nào.
Hắn lấy ra con dao vừa thu được cắt nhẹ một đường, thu lại thiên phú dùng tay kéo nhẹ lá, củ gừng liền rời khỏi đất. Phần củ mà hắn cắt vừa rồi thật ra không phải là củ mà là rễ, một sợi rễ vô cùng dài và chắc.
“Cay quá!” Minh Tiêu hưng phấn hô lên. “Mùi rất thơm, anh tính nấu ăn sao?”
Anh Quân lắc đầu, hắn ngửi được vị hăng rất nồng, lớp vỏ của củ gừng cũng săn chắc hơn rất nhiều. “Anh muốn dùng nó làm thuốc, có thể giúp chúng ta loại bỏ được các sinh vật ký sinh vào cơ thể.”
“Sữa!” Khánh Ngọc le lưỡi liếm nhẹ lên củ gừng, ngay sau đó tóc cô nàng dựng ngược lên, cả cơ thể đều rùng mình, hét ầm lên. “Sữa sữa sữa!”
[Con út nhà anh không ăn được vị cay.] Biết Tuốt phiên dịch.
Anh Quân thu được củ gừng liền đứng lên, nói với hai đứa bé: “Tiếp tục lên đường, sắp tới chúng ta sẽ phải đối đầu với một đối thủ mạnh, các em cố gắng lên.”
Minh Tiêu đưa cao nắm đấm: “Cố gắng!”
Khánh Ngọc học theo: “Sữa!”
Biết Tuốt a dua cùng: “Ganbaru!”
Anh Quân thở dài nhìn củ gừng nhớ tới hình dạng của con ve chó được Biết Tuốt cho xem, hắn rất muốn từ bỏ cuộc chơi ngay lúc này về nhà chờ chết.
Biết Tuốt cảm nhận được tâm trạng bất thường của Anh Quân, liền lên tiếng nhắc nhẹ: [Tiến lên đi oni chan, giờ anh không còn một mình nữa đâu, con cái đang chờ anh nuôi lớn kia kìa.]
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc