Chương 100: Ôm cây đợi thỏ
Kim Cương Thiết, một trong những nguyên liệu hàng đầu trong phương diện chế tạo áo giáp và v·ũ k·hí, cũng như những công cụ ma thuật yêu cầu độ bền cao. Mức độ hiếm hoi và công dụng được xếp ngang hàng với cả Bí Ngân và Thần Trân Thiết. Nếu nói vậy vẫn còn quá trừu tượng thì có thể lấy một ví dụ đơn giản hơn để miêu tả giá trị của Kim Cương Thiết, đó là quá nửa số danh kiếm trên lục địa này được chế tạo với nguyên liệu chính là thứ nguyên liệu đó. Với một khối lớn như vậy, giá trị đã khó có thể đo lường được bằng tiền rồi.
So với đó, Long Huyết Thuần Khiết chỉ có hơn chứ không kém. Nếu như Kim Cương Thiết là nguyên liệu phục vụ cho việc tạo nên "công cụ" thì Long Huyết chính là thứ có thể bồi dưỡng "con người". Có một câu nói đùa rằng nếu uống được Long Huyết Thuần Khiết thì tới cả heo cũng biến thành hồng hoang mãnh thú được. Tất nhiên đó chỉ là một lời nói cường điệu, nhưng như vậy cũng đủ để tưởng tượng công dụng của Long Huyết Thuần Khiết kinh khủng nhường nào. Có thứ đó trong tay thì chẳng khác nào đã sở hữu sẵn một thiên tài tương lai cả.
Khi Whiteley và Satella lần lượt đưa chúng ra làm vật đặt cược với vẻ mặt một thì tự tin một thì hờ hững, những người khác bao gồm cả Hamza đều thấy đầu óc đơ ra mấy phần, trong lòng thấy không ổn. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn thấy bản thân khó mà thua được nên dù thấy bất an cũng đành phải tự cổ vũ bản thân rằng hai người đó chỉ đang phô trương mà thôi.
Trên thực tế, khi mà những thí sinh nổi bật lần lượt xuất hiện trên màn ảnh ma thuật, thành tích của Stellar dù khá tốt nhưng chưa bao giờ vuợt qua được vị trí dẫn đầu của học viện Hoàng Gia Đế Chế càng làm bọn họ tin chắc về điều đó. Rằng hiệu trưởng Stellar và đại diện Liên Minh Thương Mại chỉ đang cố tỏ vẻ bình tĩnh nhằm đánh lạc hướng suy nghĩ của họ mà thôi. Thất bại của hai người đã được định trước, chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi vẻ hờ hững và tự tin đó trở nên héo úa.
Trong khi đó, Whiteley thì lại đang âm thầm cảm thấy kỳ lạ, khi mà các công cụ ma thuật gần như đã lia một lượt qua vòng ngoài của sân đấu, thể hiện những thí sinh có thành tích nổi bật rồi mà lại chẳng thấy bóng dáng của Schwarz đâu. Về năng lực của Schwarz, Whiteley có niềm tin vững chắc, chỉ là thực tế trước mắt làm hắn cảm thấy hơi khó hiểu mà thôi.
"Chắc là hắn có kế hoạch của mình. Đợi thêm một lúc nữa xem thế nào, kiểu gì mà chẳng xuất hiện chứ."
Mãi mà không thấy Schwarz đâu, rốt cuộc Whiteley chỉ có thể phỏng đoán như vậy. Nhưng mà hắn không biết, cái một chút đó đến tận ngày hôm sau cũng không đến.
Không như Whiteley chỉ biết đoán già đoán non, với Satella mà nói không gian này cũng chỉ là một sa bàn của cô. Chỉ cần muốn, Satella có thể biết được vị trí chính xác của từng thí sinh. Schwarz không phải là ngoại lệ.
Không chỉ Schwarz mà ngay cả Tia cũng không xuất hiện trên màn hình ma thuật dù cho đã vài tiếng trôi qua nên Satella đã kiểm tra thử một lần. Lý do cho sự biến mất của hai người đó hoá ra rất dễ hiểu. Bọn họ đã vượt xa khỏi phạm vi quan sát mà các thiết bị ma thuật đang phân bố. Hay nói khác đi chính là hai người đã bỏ xa những thí sinh khác gần nửa cái bản đồ. Điều làm Satella bất ngờ hơn nữa là Schwarz và Tia lại đang di chuyển cùng nhau, theo sát không rời.
"Cậu lại muốn chơi trò gì nữa đây?"
Satella tự hỏi.
###
Bên trong đấu trường, Schwarz di chuyển xuyên qua địa hình như một bóng ma quỷ dị khó nắm bắt. Dù dưới chân là sườn dốc, đồi núi hay đầm lầy, với Hư Không Đáp Bộ, sa bàn của Satella gần như không có vật cản nào đáng nói với hắn. Phía sau, Tia cũng một mực theo sát không dừng.
Nếu hỏi lý do tại sao cô lại làm vậy, có lẽ chính Tia cũng không thể đưa ra được câu trả lời chính xác. Cô chỉ biết kể từ khi sự thật về "Schwarz Skywalker" được phơi bày trước mặt, bản thân luôn cảm thấy bất an khi nghĩ tới viễn cảnh Elsie hay Irine đụng phải Schwarz và biết được câu chuyện đằng sau đó. Không biết việc đi theo hắn có tác dụng gì hay không, cơ mà nó vẫn khiến cô yên tâm phần nào.
Theo tình huống trước mắt, cô đã chạy cùng hắn thế này được cả nửa ngày trời mà không dừng rồi. Vì lý do nào đó mà Schwarz có vẻ muốn chiến thắng vòng đấu này, nếu không thì không thể nào giải thích được sao hắn phải chạy nhanh như vậy. Với cái tính cách hời hợt của Schwarz, bình thường hắn sẽ thản nhiên từ tốn mà đi mới đúng. Chừng nào tới đích, đứng thứ mấy không quan trọng, miễn là hoàn thành cuộc đua.
Song, vẫn có điều khiến Tia không hiểu nổi. Di chuyển nhanh là một lợi thế, nhưng mà từ đầu tới giờ tên đó chỉ cắm đầu chạy mà thôi. Hoàn toàn bỏ qua mọi thử thách xuất hiện gần đó. Nếu vậy thì dù có là người hoàn thành chặng đua sớm nhất thì cũng khó mà đạt được thành tích cao chứ đừng nói là đứng đầu.
"Bỏ thời gian đi thu thập chút điểm ấy thì phiền lắm."
Khi Tia đem thắc mắc của mình nói cho Schwarz, đây là câu trả lời mà cô nhận lại được.
"A, nơi đó được đấy."
Còn không để cô kịp tiêu hoá xong câu nói ấy có ý nghĩa gì, Schwarz bỗng thì thào một tiếng, bước chân thoáng lệch một chút sang hướng khác, đồng thời cũng trở nên nhanh hơn mấy phần.
Nhìn theo hướng Schwarz đang di chuyển, Tia thấy được một cột sáng dần hiện ra nơi phía cuối chân trời. Không như những cột sáng khác, cột sáng này vượt trội hơn hẳn về kích thước lẫn cường độ phát sáng. Dù vẫn còn cách rất xa vẫn có thể dễ dàng chú ý tới, so với nó, những cột sáng gần đó hay thậm chí là cả những cái trong khu vực xung quanh bọn họ cũng ảm đạm đi nhiều. Chẳng khác gì đom đóm so với trăng rằm cả. Nếu phải cho nó một cái đánh giá thì cột sáng đó xứng đáng để được gọi là "thử thách cuối cùng". Ít nhất thì quy mô và khoảng cách của nó so với điểm xuất phát đã quá thừa để được xem như vậy. Điểm số có được khi hoàn thành chắc chắn cũng vượt xa những thử thách nhỏ lẽ gặp được trên đường đi.
"Ra là thế."
Tia xem như đã hiểu. Điều Schwarz muốn làm chính là nhằm thẳng vào những thử thách có điểm số cao nhất để tiết kiệm thời gian và công sức. Nhưng mà tiếp tục thế này, bản thân cô vì mãi theo chân hắn nên vẫn chưa có thành tích nào đáng nói, kết quả cuối cùng sẽ không khả quan cho lắm.
"Đành vậy."
Đằng nào thì kết quả vòng sơ loại này với cô mà nói cũng không quan trọng lắm. Chỉ cần thành tích lớn nhất thuộc về Stellar, hung hăng giáng một cái tát thật đau vào thể diện của những học viện khác là được rồi. Người đạt được cô, Schwarz hay thậm chí là Sylvie đâu phải vấn đề. Xung quanh thử thách lớn kia vẫn có những thử thách khác, hoàn thành chúng cũng đủ để cô vào vòng thi đấu tiếp theo.
Chừng một giờ nữa trôi qua, Tia và Schwarz chỉ còn cách "thử thách cuối cùng" vài dặm. Hình dáng hùng vĩ của ngọn núi đích đến đã hiện rõ mồn một trước mắt. Đến lúc này, hai người coi như đã vứt bỏ hầu như toàn bộ thí sinh khác một đoạn đường tương đương trọn cái bản đồ. Nếu bọn họ muốn, hoàn thành chặng đua chỉ còn là vỏn vẹn vài phút mà thôi. Tất nhiên, ngoài được cái danh nhanh nhất ra thì không còn gì nữa.
"Tốt, tới đây được rồi."
Schwarz thả chậm bước chân rồi dừng hẳn.
"Được rồi, vậy trong lúc ngươi thực hiện thử thách này, ta đi một vòng kiếm cho mình vài điểm vậy."
Cho rằng Schwarz muốn bắt đầu lấy điểm, Tia từ tốn đáp lời rồi xoay người chuẩn bị đi tới cột sáng gần nhất.
"Hửm? Ai nói với ngươi là ta muốn thực hiện thử thách vậy?"
"Hả?"
Câu nói của Schwarz khiến chân Tia không khỏi dừng lại, cô phát ra một âm thanh chứa đầy sự nghi ngờ.
"Nếu không phải thì ngươi chạy một mạch tới đây làm gì?"
Đáp lại nghi vấn của Tia là một cái cười nhếch môi trông phản diện không thể phản diện hơn.
"Đã nghe tới ôm cây đợi thỏ bao giờ chưa?"
Hắn nói.
"Lẽ nào ngươi muốn... Chặn đường c·ướp thành quả?"
Đồng tử Tia co lại, cô rốt cuộc cũng biết chính xác mục tiêu của Schwarz là gì.
Hắn muốn dùng "thử thách cuối cùng" như một mồi nhữ dẫn dụ những thí sinh tự tin với năng lực của mình tới rồi mới từ tốn nhàn nhã kiếm điểm trên người bọn họ.
"Cái này... Không hay lắm đâu."
Không thể phủ nhận đây là một phương án có hiệu quả cao, không chỉ dễ dàng kiếm điểm, tiết kiệm thời gian mà còn có thể khiến thành tích các phe khác thụt lùi. Nhưng mà về mặt đạo đức thì...
"Tia, cái gì luật không cấm thì cứ làm thôi."
"Có ai nói trông ngươi rất là phản diện chưa?"
Không thể phản bác trước lý lẽ của Schwarz, Tia chỉ có thể mặc niệm cho những thí sinh xui xẻo sắp rơi vào mạng nhện tàn độc này.
Mặt khác, trong lòng cô lại cảm thấy nhẹ nhõm đi nhiều.
"Thật may vì ngươi vẫn luôn là ngươi mà ta biết."