Chương 64: Ký ức ấy
Thầm đọc những ký tự đó trong lòng, ma xui quỷ khiến thế nào, Schwarz giơ tay chạm vào quả cầu trước mặt.
Ngay lập tức, hàng loạt những cảnh tượng vụn vặt không liền mạch nối nhau lướt qua đầu hắn thật nhanh, giống như một cuốn phim tua nhanh hết cỡ. Cảm giác chếnh choáng mất thăng bằng do nhất thời tiếp nhận lượng lớn thông tin một cách trực tiếp khiến Schwarz phải rời tay trong giây lát theo phản xạ.
"Đây là ký ức sao?"
Sờ cằm, rất nhanh hắn đã đạt được kết luận.
"Là của mình... Nói như vậy, nơi đây hẳn là thế giới tiềm thức của mình, chắc là tầng sâu nhất."
Nhưng cũng vì kết luận đó mà Schwarz rơi vào suy tư.
Dựa vào những hình ảnh đứt rời không liền mạch vừa rồi, đi tới kết luận này là hiển nhiên. Chỉ có điều nếu thật sự là vậy thì kẻ nào đã giấu quả cầu ký ức này sâu trong tiềm thức hắn? Từ những thông tin Schwarz thu thập được từ trước, ký ức của "Schwarz Skywalker" đã hoàn toàn bị xoá bỏ như chất xúc tác để hoàn thành hắc thuật cấm kỵ đánh thức ký ức tiền kiếp rồi mới đúng.
Còn nữa, điều kiện để tình huống hiện giờ xảy ra là gì? Thức tỉnh tới nay đã qua một thời gian, nói dài thì không dài nhưng cũng khó mà xem là ngắn được, tại sao lại phải là lúc này?
Tự hỏi cũng chẳng có ích gì, Schwarz lại hướng sự chú ý vào quả cầu đen. Có lẽ trong đó có chứa câu trả lời.
Theo quan điểm của hắn, một trong những yếu tố quan trọng nhất cấu thành nên ai đó chính là "ký ức". Hay nói cách khác, là "trải nghiệm" của một người. Cũng vì vậy, hắn chưa bao giờ thật sự coi mình và "Schwarz Skywalker" của kiếp này là một người cả, đơn giản là do hắn không có bất kỳ trải nghiệm sống nào như "Schwarz Skywalker" đã từng. Điều này từng được Schwarz tuyên bố với Satella khi cô thắc mắc rằng tại sao cùng một linh hồn, cùng một thân thể nhưng hắn lại không thừa nhận mình là"Schwarz Skywalker".
Là vì hắn không có ký ức.
Nhìn quả cầu đen lơ lửng, Schwarz có chút do dự.
Nếu quả cầu đó quả thật đang chứa đựng ký ức của "Schwarz Skywalker" thì việc tiếp nhận nó cũng đồng nghĩa với việc tiếp nhận thân phận này và cả... Nghiệp chướng của "hắn". Nói thế thì có vẻ hơi phức tạp, trước tạm không nhắc đến những điều mà Schwarz không biết tới, chỉ riêng mỗi mối quan hệ của hắn và những nhân vật chính thôi đã đáng để cân nhắc rồi.
Tính tới bây giờ, việc Schwarz vẫn có thể giữ thái độ bàng quan như vậy là vì hắn vốn không cho mình là người trong cuộc, không có tư cách nổi giận hay căm hận, càng không có tư cách để tha thứ. Nhưng nếu nhớ lại được những ký ức liên quan thì lại thành một câu chuyện khác. Hắn không chắc mình có thể giữ được vẻ trung lập như vậy nữa không. Dù sao hắn cũng không biết được mối quan hệ đó rối rắm tới mức nào. Tới lúc đó, mọi chuyện sẽ trở nên khó xử, theo nhiều nghĩa.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận được mối quan hệ tưởng chừng như bế tắc này sẽ tiến lên một chiều hướng mới. Dù không rõ là tốt hay xấu.
Bởi vì tính tới thời điểm này, không có vấn đề nào thật sự được giải quyết cả. Tất cả chỉ đang giả ngu cho qua chuyện mà thôi, khúc mắc trong lòng không thể nào được mở ra chỉ bằng cách đó.
"Mặc kệ, xem trước đã rồi tính sau."
Đắn đo thêm một vài giây, Schwarz hạ quyết tâm.
Chuyện tới nước này, để mọi chuyện dặm chân tại chỗ một cách bế tắc như vậy cũng không phải cách hay. Vì lý do nào đó, Satella có xu hướng thúc đẩy quan hệ giữa hắn và nhóm nhân vật chính. Ai biết được sau này cô có nghĩ ra thêm kế sách thiên tài nào nữa hay không?
Còn nếu vẫn chọn cách giả ngu không nhận ra nhau để trở thành một loại quan hệ khác, để khúc mắc của những thiếu nữ đó trở nên rối ren hơn nữa thì... Schwarz có cảm giác chính mình chứ không ai khác, sẽ phải hối hận trong tương lai không xa. Mà trực giác của hắn với tư cách là người từng mang đến thắng lợi cho nhân loại, đơn độc triệt hạ ma vương thì rất ít khi sai lầm.
Thêm nữa, Schwarz cũng khá tò mò "kiếp này" của hắn đã từng sống như thế nào.
Một lần nữa, bàn tay vươn ra đặt lên quả cầu đen lơ lửng. Không như lần trước, không có thông tin vụn vặt ào ào đổ vào đầu Schwarz, mà lần này hắn cảm thấy tinh thần của mình bị hút trọn vào bên trong quả cầu, tiếp cận với ký ức lưu giữ trong đó theo một cách khác.
Khi hắn định thần lại, xung quanh đã không còn là khoảng không vô cùng vô tận vừa rồi nữa mà đã trở thành một sảnh đường rộng lớn, nguy nga nhưng cũng thật âm u. Nơi này Schwarz có chút ấn tượng, không phải với tư cách "Schwarz Skywalker" mà là tư cách của một người chơi bỏ ra hàng đống thời gian để tìm cách vượt qua một trong những màn trùm khó khăn nhất trong Academy Legacy. Bối cảnh nền của phần trùm cuối màn Skywalker.
Trong cái không khí u ám lạnh lẽo thiếu vắng hơi ấm con người nơi này, không phải là không có ai mà ngược lại, tương đối nhiều người. Schwarz nhớ được mang máng một vài gương mặt trong đó, một vài gương mặt thì hoàn toàn không nhận ra.
Nổi bật nhất trong số đó, đồng thời cũng là người để lại ấn tượng sâu nhất cho Schwarz, là một người đàn ông ngoài ba mươi ngồi trên ghế chủ toạ. Gia chủ đương nhiệm của Skywalker, một trong ba công tước của Đế Chế, cha của hắn ở kiếp này, và cũng là trùm cuối của màn Skywalker đã được nhắc đến ở trên, công tước Juran Skywalker.
Nên nói thế nào đây... Không hổ là nhân vật thuộc dạng trùm cuối chăng? Khí thế mà Juran Skywalker toả ra rất mạnh mẽ, còn mạnh mẽ hơn cái gã tự gọi mình là Pháp Sư Hoàng Gia bị Schwarz đánh thành cục thịt một thời gian trước. Hắn chỉ ngồi đó, lạnh lùng không nói tiếng nào, vậy mà vẫn tạo ra được áp lực vô hình đè lên không khí nơi này.
Hoặc có lẽ đó đơn giản chỉ là ấn tượng và áp lực của Juran đối với "Schwarz Skywalker" khi đó. Dù sao những hình ảnh này cũng là ký ức quan sát được của "hắn" khi đó mà.
Ngoài ra còn có hai đứa trẻ trạc tuổi nhau khoảng mười - mười hai gì đó đang giao đấu với nhau giữa khoảng trống trong sảnh. Ngoại trừ Juran Skywalker và mấy nhân vật râu ria ra thì hai đứa trẻ đó hẳn là trung tâm của ký ức này. Rút ra kết luận như vậy vì một trong đó rõ ràng là hắn phiên bản trẻ hơn. Chẳng qua là thay vì mang một thái độ ngây ngô, nghịch ngợm hay vui tươi gì đó phù hợp với độ tuổi này, gương mặt "hắn" bây giờ lại đầy vẻ trưởng thành trước tuổi, pha lẫn trong đó là sự đề phòng và dè chừng.
Người còn lại... Không có ấn tượng gì mấy, cơ mà dựa theo thông tin đã biết và logic bình thường thì khả năng cao đó là Mikhail Skywalker, con nuôi của công tước Juran.
Gọi là giao đấu chứ thật ra nó giống bỡn cợt một chiều hơn. Một bên thì nhàn nhã tung ra những ma thuật t·ấn c·ông hoa lệ còn một bên thì chật vật trốn đông, tránh tây, trên người xuất hiện nhiều chỗ b·ị t·hương do bị ma thuật lướt sát qua. Hiển nhiên, người đang bị áp đảo là "hắn".
Sở hữu lượng ma lực khổng lồ nhưng không cách nào sử dụng, chỉ dựa vào những ma thuật cường hoá cơ bản mà cầm cự được tới mức độ này đã là rất khó được. Bởi vì kết quả đã được định sẵn ngay từ đầu.
Ấy thế nhưng trận chiến vẫn chậm chạp mãi không kết thúc, nhịp điệu một bên công một bên tránh như vậy đã kéo dài được gần mười phút. Thái độ khinh thường đùa bỡn của Mikhail là một nguyên do, nhưng nguyên do lớn nhất vẫn đến từ chính "hắn".
Quả thật những đòn t·ấn c·ông của Mikhail rất hoa lệ và dữ dội, gây không ít khó khăn và thương tích cho "Schwarz". Nhưng chúng lại thiếu khuyết khả năng dứt điểm trận chiến. Là do Mikhail muốn trò đùa này kéo dài thêm để giày vò "hắn" sao? Câu trả lời tất nhiên là không.
Những đòn t·ấn c·ông của Mikhail đều rất dữ dội và dày đặc, cái nào cũng mang theo ý muốn triệt hạ nồng nặc, tuy nhiên, vào mỗi khoảnh khắc quyết định, tất cả đều bị "Schwarz" xảo diệu tránh thoát. Thương tổn là không tránh khỏi hoàn toàn, nhưng đều chỉ là những vết xây xát nhẹ, không quá ảnh hưởng tới khả năng di chuyển.
"Schwarz Skywalker" có bản năng và kỹ thuật rất tốt so với một đứa trẻ cùng tuổi. Bằng ánh mắt và kinh nghiệm của một người đã đạt tới đỉnh cao tối thượng của "võ" như Schwarz, có thể dễ dàng nhìn ra được "hắn" đang chờ thời cơ để phản công.
Là vì không thể sử dụng ma thuật nên tập trung vào thể thuật để bù đắp chênh lệch sao? Nền tảng thế này đã thừa để gọi là thiên tài rồi.
Cơ hội cuối cùng cũng tới.
Sau khi suýt soát tránh được những lưỡi dao gió liên tiếp do Mikhail bắn ra, "Schwarz" đã tiếp cận mục tiêu trong phạm vi ba mét. Hắn dồn lực xuống chân, bức tốc lao lên, đồng thời xoay ngược đầu ma trượng của mình, nhắm vào cổ họng đầy sơ hở của Mikhail.
Không kịp phản ứng lại trước chuỗi hành động nhanh nhẹn không kẽ hở nào của "Schwarz" Mikhail chỉ có thể hốt hoảng trơ mắt nhìn đầu trượng đâm tới. Tuy nhiên, vào khoảng khắc quyết định, ánh mắt "Schwarz" lại loé lên vẻ do dự, đòn t·ấn c·ông cũng vì vậy mà bị trì hoãn trong chốc lát. Chớp lấy thời cơ đó, Mikhail chống ma trượng xuống đất, một hòn đá to hơn đầu người hình thành giữa hắn và "Schwarz". Vẻ hốt hoảng biến thành tiếng hừ lạnh, hòn đá nặng nề đập vào ngực Schwarz, đẩy "hắn" bay ngược ra xa, va mạnh vào bức tường phòng hộ dựng xung quanh, ngã lăn xuống đất không gượng dậy nổi.
Trận chiến đã ngã ngũ, ai thắng ai bại không cần phải nói thêm nữa.
Juran phát ra một tiếng thở dài thất vọng.
Là thất vọng vì sự bại trận của "Schwarz"? Hay thất vọng vì Mikhail mất nhiều thời gian tới vậy?
"Schwarz" không biết được câu trả lời, cơn đau to lớn nơi lồng ngực khiến tầm mắt "hắn" nhoè đi, khung cảnh trong ký ức cũng vì vậy mà lờ mờ không rõ. Juran rời đi, những người khác, bao gồm cả Mikhail cũng lục tục theo sau. Chỉ còn lại "Schwarz" trơ trọi một mình.
Trong lúc đó, "hắn" cảm thấy có một bóng đen đang bước tới chỗ mình, nghe thấy một tiếng bịch và giọng nói của ai đó không rõ.
"Chứng minh giá trị của ngươi đi, nếu làm công tước thất vọng hơn nữa, sự tồn tại của ngươi sẽ chẳng còn mang ý nghĩa gì."
Khi cơn đau giảm đi và tầm nhìn trở lại bình thường, cả đại sảnh chỉ còn lại một mình "Schwarz" và một quyển sách đen không có tiêu đề lẫn tên tác giả nằm trơ trọi phía trước. Dường như là thứ mà người kia đã ném lại trước khi bỏ đi.
"Schwarz" bò dậy, nhặt lấy quyển sách đen lật ra vài trang xem thử, sắc mặt "hắn" liền biến đổi.
"Đây là... Hắc Thuật?"
Đồng tử run lên, "hắn" thều thào tự hỏi.
Nhìn xem xung quanh đã chẳng còn một ai, "Schwarz" giấu vội quyển sách vào áo khoác rồi ôm ngực chập chững rời khỏi đại sảnh.
Mặc dù không rõ người để lại quyển sách này là ai và có mục đích gì, nhưng chắc chắn không thể nào là ý tốt được. Tưởng tượng việc tàng trữ và sử dụng Hắc Thuật được phát hiện ở cái nơi nổi tiếng về ma thuật như nhà Skywalker mà xem, hậu quả sẽ như thế nào? Tuy nhiên...
"Bằng nanh vuốt ngươi đã trao ta, một ngày nào đó ta sẽ săn lùng và cắn xé ngươi."
Vừa thì thào, "Schwarz" vừa tăng tốc bước chân.