Làm Phản Diện, Hành Hung Nhân Vật Chính Rất Là Bình Thường Đi?

Chương 72: "Nếu muốn, ta có thể mê tận nữ nhân trong thiên hạ"




Chương 72: "Nếu muốn, ta có thể mê tận nữ nhân trong thiên hạ"
Một khoảng thời gian ngắn trước, Schwarz và Noires vừa rời khỏi một thương hội tương đối uy tín sau khi hoàn thành giao dịch. Không có gì đặc biệt, chẳng qua là sau những ngày thi cử nhàm chán, rốt cuộc hắn cũng có thời gian để đi bán lõi ma lực của con Slime khổng lồ mà mình lấy được trong chuyến khám phá ngục tối cùng nhóm nhân vật chính không lâu trước đó.
Thật ra ý định ban đầu của Schwarz là bán lại Stellar cho tiện, cơ mà lõi ma lực của Slime mặc dù hiếm nhưng hiệu quả mà nó mang tới lại kém hơn các dạng lõi ma lực khác, lõi của Slime khổng lồ cũng không ngoại lệ. Giá trị sưu tầm của nó thay vì sử dụng trong các ứng dụng giả kim hay ma trận đôi khi còn cao hơn nhiều, dù gì thì cũng là mặt hàng hiếm có mà. Noires đã gợi ý cho Schwarz là bán cho các thương nhân hay nhà sưu tầm sẽ đạt được lợi nhuận cao hơn so với việc nhượng lại cho các giáo sư trong Stellar.
Về phần Satella, bản thân là sinh vật mạnh nhất, mấy thứ như này đối với cô mà nói không khác hòn sỏi bên đường là bao. Schwarz cho rằng Satella sẽ có hứng với cái khoá Khổng Minh trong tay hắn hơn là cái lõi ma lực này. Thật không may, hắn cũng có hứng với nó nên không có ý định nhượng lại cho ai.
Vì vậy, Schwarz đã đi cùng Noires tới một thương hội mà theo cô là đáng tin cậy để giao dịch, kết quả cũng khiến hắn cảm thấy khá hài lòng.
Từ lúc ký ức thức tỉnh tới nay, lần đầu tiên có cảm giác trong túi đầy tiền khiến tâm trạng hắn cảm thấy khá tốt. Schwarz đã định mời Noires một bữa để cảm ơn cô. Sau đó thì ghé qua trại trẻ mồ côi xuất hiện trong ký ức, nơi mà "hắn" gửi những đứa trẻ mà "mình" và người hiệp sĩ đã hy sinh kia cứu được để xem một chút.
Chỉ là bầu không khí náo nhiệt và dòng người tấp nập trên đường mỗi lúc một tăng thêm khiến Schwarz thấy hơi phiền phức và khó chịu, những nơi ồn ào thế này không quá thích hợp với một người như hắn. Tâm trạng tốt đẹp vì vừa kiếm được một món tiền cũng trùng xuống đôi chút.
"Nếu ngài cảm thấy không thích thì không cần tự ép mình đâu."
Nhận thấy sự chuyển biến tâm trạng của Schwarz theo thời gian, Noires nói.
"Tôi biết là đi cùng một người như tôi nhàm chán tới mức độ nào mà."
"Không phải cái đó."
Schwarz lắc đầu giải thích.
"Tôi chỉ không thích những nơi đông đúc quá mức thôi."

"Vậy thì ghé qua khu phố mua sắm thì sao? Ở đó bây giờ không đông như ở đây."
Noires kiến nghị.
"Phố mua sắm? Để làm gì?"
"Ngài không cần quần áo mới sao?"
Vừa liếc nhìn bộ đồng phục Stellar trên người Schwarz, Noires vừa nói.
"Tuy đồng phục học viện có chức năng tự làm sạch, nhưng mặc mãi một loại trang phục trên người như vậy chẳng lẽ ngài không thấy bức bối ư?"
Schwarz trầm tư một chút.
Trong kiếp trước, hắn không có nhiều lựa chọn về trang phục cho lắm. Trên cái chiến trường khốc liệt ấy, thì cả giáp trụ bậc bảo khí hay thánh y được chúc phúc cũng sẽ trở thành sắt vụn vải rách sau vài trận chiến. Khi ấy còn đủ vải để che người đã là tốt lắm rồi, hơi đâu mà quan tâm thoải mái với chả thời trang.
Với Schwarz thì hai bộ đồng phục Stellar để thay đi thay lại như bây giờ là đủ rồi.
"Không cần thiết."
Vì vậy mà hắn từ chối đề nghị của Noires.
"Quả nhiên là ngài không muốn đi cùng một kẻ nhàm chán như tôi quá lâu mà."

Noires che miệng, nửa đùa nửa thật.
"Tôi không nghĩ người bình thường sẽ cho rằng việc đi dạo cùng một thiếu nữ xinh đẹp là nhàm chán."
Lắc đầu, Schwarz tiếp tục phủ nhận.
Noires không đáp lại mà im lặng nhìn chằm chằm vào hắn, liên tục vài giây, không hề chớp mắt. Phải hơn mười giây sau cô mới bất chợt chắp hai tay trước bụng, cúi gập người xuống một góc chín mươi độ trước mặt hắn.
"Nếu ngài không biết xấu hổ tới mức đang có ý định tán tỉnh tôi mặc dù xung quanh mình đã có nhiều người khác như vậy thì xin thứ lỗi, tôi không thể đáp ứng được. Mục tiêu duy nhất của cuộc đời tôi đã được xác định kể từ khi được chủ nhân cứu là sẽ phục vụ ngài ấy tới tận cùng sinh mệnh này. Một lần nữa, xin ngài thứ lỗi."
Nội dung có vẻ chân thành nhưng giọng điệu thì đều đều không chứa bất kỳ cảm xúc nào, hệt như một con rối vô tri vô giác. Noires vẫn giữ tư thế cúi người đó cho đến khi Schwarz không nhịn được phải lên tiếng đáp lại:
"Cô tự đề cao mình hơi quá."
Khi Noires ngẩng đầu lên, hắn tiếp tục với khoé mắt giương cao:
"Nếu tôi mà có hứng thú với cô thì hôm nay cô đã không tỉnh lại trên giường của mình rồi."
"Theo tôi theo thấy, ngài mới là kẻ đang tự tin thái quá đấy. Trông tôi có rẻ mạt vậy không?"
Noires phản bác, không cho là đúng.
Mặc dù về lý thuyết, cô chỉ là một người hầu, nhưng đó là còn phải xem cô là người hầu của ai. Nếu nhìn theo một góc độ khác, thân phận của Noires còn cao quý hơn cả công chúa của một quốc gia. Chẳng qua vì chủ nhân cô đang an phận làm một hiệu trưởng bình thường trong thế giới loài người nên cô cũng đành khiêm nhường như một người hầu bên cạnh ngài ấy mà thôi.

Trên thực tế, mặc dù sử dụng tôn xưng "ngài" với hầu hết người trong Stellar thì người mà Noires thật sự phục vụ dưới tư cách người hầu ngoài chủ nhân cô ra đã chẳng còn ai nữa. Gần đây vì Schwarz mà có thêm một số công việc ngoài giờ, giống như hiện tại, nhưng mà đó là vấn đề khác rồi.
"Ha."
Đối với sự phản bác của Noires, Schwarz bỗng bật ra một tiếng cười khô khan.
Hắn cúi người, hạ tầm mắt xuống ngang với Noires, gương mặt hai người gần tới nỗi có thể cảm nhận được hơi thở phả vào mặt nhau.
"Nếu muốn, ta có thể mê tận nữ nhân trong thiên hạ."
Giọng điệu và thái độ thoáng cái xảy ra biến hoá nghiêng trời lệch đất.
Nếu như trước đây, Schwarz luôn sử dụng thái độ ngang hàng và tự xưng "tôi" khi giao tiếp với Noires và chủ nhân của cô, thì hiện tại, đại từ nhân xưng đó đã trở thành ta và chứa đựng sự ngạo mạn khôn cùng.
Dẫu có khoác lên người vẻ tầm thường vô hại, tối cường anh kiệt vẫn là tối cường anh kiệt. Khí thế và võ dũng của kẻ đã từng đánh xuyên vô số chiến trường không địch thủ chưa bao giờ mai một, trong vui cười hiển lộ ra đã từng kiệt ngạo.
Gương mặt vô cảm của Noires giãn ra, không giấu được sự kinh ngạc. Trong đôi mắt vốn mang một màu đen đặc đó, cô nhìn thấy ánh sáng tím lạ thường loé lên đầy mê hoặc, khiến bản thân như lạc vào mê võng không thể thoát ra.
"Đùa đấy."
Bầu không khí quỷ dị biến mất ngay lập tức khi Schwarz lùi về sau một bước, hắn nở một nụ cười nhàn nhạt như thể không có gì xảy ra.
Tuy nhiên, Noires không cho rằng mới nãy chỉ là một lời nói đùa. Cô vẫn còn cảm thấy tim đập thình thịch trong lồng ngực, chưa thể ổn định trở lại. Nếu như Schwarz không dừng lại bất chợt thì khả năng rất cao sáng hôm sau cô sẽ không tỉnh lại trên giường của mình đúng như lời hắn nói.
Vuốt vuốt lồng ngực để trái tim đập loạn của mình bình tĩnh xuống, lúc Noires nhận ra thì Schwarz đã bỏ cô đi được một khoảng dài rồi. Thấy vậy cô liền nhanh chân đuổi theo, tuy nhiên khi chỉ còn cách nhau chừng vài bước chân, hắn bỗng dừng lại. Lúc đầu, Noires cho là Schwarz đợi mình, nhưng có vẻ không phải vậy, bởi vì sự chú ý của hắn đang tập trung vào chỗ nào đó bên kia đường. Bước đến bên cạnh Schwarz, cô tò mò nhìn theo hướng ánh mắt của hắn.
Phía bên đường, cách nhà hàng mà cô và Schwarz định ghé qua lúc đầu không xa là một nhóm gồm năm thiếu nữ và một thiếu niên. Mỗi thiếu nữ trong đó đều sở hữu nhan sắc nổi bật đến độ dù giữa biển người cũng không sao hoà lẫn được, hấp dẫn vô số ánh mắt xung quanh. Ngoài ra còn có thể cảm thấy sự ghen tỵ nồng đậm trong những ánh mắt đó dành cho chàng trai duy nhất trong nhóm.
Tổ hợp đặc thù như vậy, không phải nhóm của Arc thì còn có thể là ai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.