Làm Phản Diện, Hành Hung Nhân Vật Chính Rất Là Bình Thường Đi?

Chương 76: Bản chất của hội giao lưu




Chương 76: Bản chất của hội giao lưu
Chuyện là vậy đấy, sau khi thống nhất ý kiến với các giáo sư và trưởng khoa, tên cậu sẽ được thêm vào danh sách tham dự... Này, có nghe không đấy?"
"À ừ, có, đang nghe đây."
Tiếng gọi của Satella kéo Schwarz đang ngó nhìn dáo dác xung quanh văn phòng hiệu trưởng trở về với thực tại.
"Cậu có hứng thú với văn phòng của tôi bao giờ vậy? Muốn dọn sạch cái chỗ này hay gì à?"
"Không, chỉ là đột nhiên cảm thấy lâu lắm rồi mới đặt chân vào lại chỗ này, có chút hoài niệm thôi. Chắc phải cả năm trời."
"Cả năm trời? Tháng trước mới tới mà... Thôi bỏ đi, ý cậu thế nào?"
"Không có vấn đề gì."
Schwarz xoay người, ngồi xuống mép bàn làm việc của Satella.
"Tôi tham gia thì cũng được thôi, chỉ là không hiểu lắm..."
Hắn chống tay xuống bàn, nghiêng người ngã đầu ra sau, tới mức mắt đối mắt với Satella.
"Rốt cuộc chỉ là trận thi đấu của mấy đứa ranh con chưa lớn, có thiết yếu để làm tới mức độ này không vậy?"
Đặt ở kiếp trước của Schwarz thì cái hội giao lưu gì gì đó này cũng chỉ ngang tầm với mấy cuộc thi Olympic quốc tế. Thắng thua đúng là có thể gây ảnh hưởng tới mặt mũi thế lực hoặc quốc gia phía sau đấy, nhưng cũng chỉ vậy thôi. Như đã nói, suy cho cùng đây cũng là trận tranh tài của những thiên tài "chưa lớn" mà thôi, lẽ ra không ảnh hưởng nhiều tới thế cục mới phải. Có cần phải chơi lớn tới mức thuê cả khủng bố chỉ để triệt tiêu thực lực đối thủ trước cả khi cuộc thi đấu bắt đầu không?
"Ai nói cho cậu đây chỉ là cuộc thi bình thường vậy?"

Tóm lấy mặt Schwarz, Satella nhìn thẳng vào mắt hắn mà hỏi.
"Không phải?"
Schwarz chớp mắt hai lần, giọng điệu này giống như đằng sau cái cuộc thi ấy vẫn còn cái ý nghĩa phi thường nào đó.
"Thực tế, hội giao lưu học thuật vốn không phải tên chính thức của sự kiện này. Vương Tuyển Giả, Kỳ Tích Thời Đại Tranh Đoạt Chiến mới là tên sơ khai của nó."
"Quá dài, thôi cứ gọi là hội giao lưu đi."
Vừa làu bàu trong miệng, Schwarz vừa bật người dậy để thoát khỏi sự kìm kẹp của Satella, hắn ngồi hẳn lên bàn, từ trên cao nhìn xuống cô.
"Sao cũng được, cái đó không quan trọng lắm.
Satella nhìn lần lượt vào hai bàn tay rồi tiếp tục nói trong khi phủi chúng vào nhau.
"Nhưng mà từ cái tên đó, cậu có nghĩ được gì không?"
"..."
Schwarz trầm tư một giây trước câu hỏi đột ngột, sờ cằm nghiêng đầu.
"Vương Tuyển Giả... Có liên quan gì tới Vương Thú sao?"
"Chính xác rồi đấy."

Satella bắt đầu giải thích.
Khá dài dòng nhưng Schwarz có thể rút ra những điểm chính dựa vào một phần hiểu biết của bản thân.
Trước nhất, là tối cường chủng, sức mạnh của Vương Thú không có gì phải bàn cãi. Thậm chí nó còn nguy hiểm tới mức chỉ riêng việc đi lại bình thường thôi cũng có thể tạo thành thảm hoạ di động cho thế giới bên ngoài. Do đó, một khế ước được thành lập nhằm hạn chế các thảm hoạ mà Vương Thú có thể tạo thành. Cũng vì vậy mà hành động của các Vương Thú ở thế giới bên ngoài chịu sự ước thúc rất lớn.
Để có thể tự do hoạt động ngoài lãnh địa và không gian riêng của mình, Vương Thú buộc phải sử dụng hai phương án. Một là dùng hoá thân để giảm tải sức mạnh xuống thấp nhất, Satella trước mặt Schwarz bây giờ chính là trường hợp này. Hai là sử dụng "quyến thuộc" một cá thể được tuyển chọn để thể hiện ý chí của Vương Thú, nhận một phần sức mạnh từ Vương Thú và thay Vương Thú làm việc. Noires hẳn là quyến thuộc của Satella. Cái này Schwarz chỉ đoán thôi, nhưng sẽ không sai lệch lắm. Đó là kết luận của hắn căn cứ mối quan hệ của hai người họ cũng như dựa trên việc một con người như Noires lại có thể sử dụng sức mạnh của rồng thuần huyết.
Mục đích ban đầu của hội giao lưu gì gì đó khi nó được tạo ra chính là để Vương Thú tuyển chọn những cá nhân xuất sắc nhất làm quyến thuộc cho mình. Một cá nhân được chọn ra đồng nghĩa với việc thế lực phía sau người đó có được sự ủng hộ của Vương Thú, đồng thời đạt được những lợi ích, đặc quyền và ưu thế to lớn.
Tuy nhiên, đã rất lâu rồi không có cá nhân nào như vậy, không còn "thiên tài" nào đủ tiêu chuẩn lọt vào mắt xanh của Vương Thú nữa. Các Vương Thú cũng mất dần sự hứng thú của mình đối với sự kiện này, cũng như nó đã bị biến tướng dần theo thời gian và trở thành bộ dạng hôm nay.
Tuy nhiên, dù đã hơn mấy trăm năm qua, dù Vương Thú đã không còn dành bao nhiêu sự quan tâm tới sự kiện này nữa, nhưng những lợi ích và đặc quyền dành cho kẻ chiến thắng thì vẫn còn ở đó. Lý do cũng đơn giản thôi, không ai có can đảm làm trái ý Vương Thú cả, nên những quy chuẩn ban đầu được lập ra vẫn còn ở đó. Ai mà biết được một ngày đẹp trời nào đó, Vương Thú lại nổi hứng tới nhìn thì sao.
"Nói tóm lại, tất cả cũng là vì lợi ích to lớn có thể nhận được nếu thắng?"
Schwarz sờ sờ cằm, như vậy thì dễ hiểu rồi.
"Người bình thường không biết chuyện này đâu, chỉ những kẻ cầm quyền thực thụ mới có tư cách tiếp cận tới tầng bí mật này. Nói thế nào thì cũng có bóng dáng của Vương Thú phía sau kia mà."
Satella gật đầu.
Tốn nước bọt giải thích một hồi khiến cô có hơi khát nước nên chỉ vào bộ ấm bên cạnh, ra hiệu cho Schwarz châm giúp mình một tách trà.
"Cơ mà không phải Stellar vẫn luôn chiến thắng sao? Nghe nó cứ vô nghĩa thế nào ấy..."

Đẩy tách trà đến trước Satella, Schwarz cũng tự châm cho mình một phần rồi hỏi tiếp.
Stellar vẫn luôn giành chiến thắng, nhưng nó vốn được xem là học viện tư nhân, tài sản riêng của Satella. Vì vậy phần thưởng của kẻ chiến thắng sẽ được phân phối cho chính Stellar thay vì Đế Chế. Nhưng Satella lại là Tối Cường Vương Thú...
Theo lý thuyết cô không nên thèm khát mớ lợi ích này mới đúng.
Cứ cảm thấy sao sao.
"Nghĩ bậy bạ gì đấy?"
Satella híp mắt liếc Schwarz, không cần phải đọc nội tâm cũng biết hắn đang nghĩ gì, vì nó hiện hết trên mặt.
"Vì đảm bảo sự phát triển cân bằng cho lục địa nên Stellar mới giành chiến thắng đấy. Không thuộc về bất kỳ thế lực nào, Stellar không cần nhiều lợi ích và đặc quyền như vậy, sau khi giành chiến thắng, phần thưởng sẽ được âm thầm phân phối cho các nơi khác dựa trên thành tích và biểu hiện. Chỉ một phần nhỏ được giữ lại nhằm làm phần thưởng cho các học viên Stellar nổi bật thôi. Cậu nghĩ chi phí duy trì học viện này từ đâu mà ra?"
À phải rồi, quên mất đầu óc kinh tế và cai trị của con mụ này dở tệ, để đống tài nguyên kia trong tay cô ta chỉ tổ phí. Nhìn cái cách cô ta để mặc cái thành phố thương mại phát triển ngay trên lãnh địa của mình mà không động một đầu ngón tay là thấy. Stellar vẫn còn hoạt động ổn định tới tận bây giờ chắc hết chín phần mười là mồ hôi nước mắt của Noires và các giáo sư khác.
Cách làm của Satella không sai, nhưng như vậy sẽ khiến Stellar đứng mũi chịu sào. Con người là sinh vật đầy tham lam đố kỵ và hoài nghi, luôn muốn đạt được lợi ích lớn nhất. Sự tồn tại của Stellar vô tình trở thành bức tường ngăn cách bọn họ và cái "lợi ích" ấy. Chuyện phát triển tới nước này rồi, giờ trừ khi Satella đưa thân phận Vương Thú của mình ra ánh sáng thì may ra mới có thể ép bọn người kia vào khuôn khổ được.
Cơ mà Satella thì lại không muốn làm vậy chút nào. Cô vẫn tin rằng vấn đề của con người thì nên để con người giải quyết.
Do đó mà hắn mới ở đây.
"Đã hiểu, mọi thứ thông suốt rồi."
"Hiểu rồi thì chúng ta sang chuyện tiếp theo."
Satella rút từ không gian thứ nguyên của mình ra một cây gậy gỗ khô khốc, trông như một nhánh cây dài được cắt tỉa qua loa cho có và đính thêm mấy cái vòng kim loại vậy.
"Cầm lấy."
Nói rồi cô chọc cây gậy vào mặt Schwarz.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.